Hình Minh bế cô đến ghế sofa, lấy ra một gói xúc xích từ trong tủ lạnh, xé mở ra đưa cho cô.
Chu Tuệ vừa đói vừa mệt, há miệng muốn cắn, ăn quá nhanh, cô vô tình cắn ngón tay anh, đầu lưỡi hồng cọ xát qua đốt ngón tay anh, để lại nước bọt ướt dính.
Hình Minh rút miếng xúc xích trong tay ra, nghiêng người đè qua, ngậm lấy môi cô, lấy miếng xúc xích cô vừa ăn vào miệng lăn qua miệng mình, Chu Tuệ vươn lưỡi ra đoạt lại, nuốt từng miếng nhỏ.
Người đàn ông dùng lòng bàn tay thô ráp ôm hông cô, ôm cô ngồi lên người mình, hơi đỡ một chân rồi lại nhét dương vật vào.
Chu Tuệ nghiêng cổ run rẩy, hai bàn tay nhỏ bé quấn quanh cổ anh thở hổn hển, cô bị căng đầy đến mức muốn khóc, cắn môi không thể ngăn được tiếng rên rỉ trầm thấp xông lên cổ họng, cô cúi đầu cắn cổ anh, tiếng rên rỉ mang theo khóc nức nở dán bên tai người đàn ông, mang theo cầu xin thương xót: "Hình Minh..."
Anh một tay giữ chặt eo nhỏ của cô, tay kia xoa nắn bầu vú mềm mại đầy đặn, nghiêng đầu, ngậm lấy môi cô hung ác cắn mít, eo và bụng điên cuồng đâm lên trên, trong không khí tràn ngập âm thanh ‘bạch bạch bạch’ dâm mỹ.
Chu Tuệ túm lấy tóc anh, nước mắt sinh lý đều bị anh thao ra, hai bầu vú bị người đàn ông liếm cắn trong miệng, ngón tay anh nặng nề nắm lấy mông cô, nâng lên thật mạnh, bụng dưới lại giật lên, mỗi lần đều khiến Chu Tuệ che miệng vừa khóc vừa lắc đầu: "Ưm..."
Cao trào đến vừa nhanh vừa mãnh liệt, Chu Tuệ cắn cổ anh run rẩy một lúc, âm hộ co rút lại, Hình Minh bị kẹp chặt thở hổn hển vài tiếng, tiếng thở dốc vô cùng gợi cảm.
Dâm thủy dính dính chảy lên ghế sofa, Hình Minh ôm lấy Chu Tuệ đứng dậy, cánh tay dài của anh xuyên qua chân cô, siết chặt vai cô, ôm cô giữa không trung rồi nhanh chóng đâm vào trong cô.
Chu Tuệ cảm thấy mình sắp bị thao chết, khoái cảm không chịu nổi khiến cô muốn hét lên, cô không thể lấy tay che miệng, cắn mạnh môi, nhưng cô vẫn không thể khống chế phát ra tiếng nức nở.
Người đàn ông thao vừa dữ dội vừa nặng nề, dương vật nhiều lần đâm đến tận cùng, miệng tử cung bị đục mở, âm hộ ướt nóng bị va chạm ra nhiều nước hơn, vách trong từ lâu đã quen với sự xâm lược của cự căn khổng lồ này, ngoan ngoãn hút nó vào, dung túng nó xâm nhập vào chỗ sâu nhất.
Toàn thân Chu Tuệ run rẩy, cô cắn mu bàn tay, một tiếng thút thít phát ra từ cổ họng, bụng dưới bị thao đến chua xót, một luồng nước tiểu không khống chế được vọt ra, tí tách nhỏ giọt trên sàn nhà.
Hình Minh cuối cùng cũng đặt cô xuống, Chu Tuệ trèo lên ghế sofa, trước khi cô kịp lấy lại hơi thở, mắt cá chân đã bị người đàn ông túm lấy rồi kéo lại, Hình Minh ấn eo cô rồi cắm vào từ phía sau.
Tư thế tiến vào từ phía sau khiến căn hung khí kia đâm vào càng ngày càng sâu, Chu Tuệ dường như bị đâm xuyên qua, hồi lâu không phát ra âm thanh, da đầu tê dại, ánh sáng trắng lóe lên trong đầu, khoái cảm như điện giật chạy dọc theo đốt sống lưng đến tứ chi, cô túm lấy gối nhét vào miệng, dùng răng cắn chặt, một tiếng kêu khóc mơ hồ phát ra từ cổ họng.
Chu Tuệ không nhớ mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, cô thậm chí còn không mơ thấy xác chết mà cô nhìn thấy ban ngày, trong giấc mơ chỉ có Hình Minh, anh ôm vai cô nói: "Lớn hay không, hỏi cô ấy xem."
Hình ảnh vừa chuyển, cô đã bị người đàn ông ấn lên ghế sofa thao hết lần này đến lần khác.
Ga trải giường bị rách, cô nghe thấy tiếng vải bị xé rách, cô nghe thấy thanh âm mình cắn ngón tay run rẩy nức nở, và cuối cùng là tiếng thở hổn hển gợi cảm của người đàn ông khi anh xuất tinh.
Anh cúi đầu hôn lên lưng cô, lật người cô lại, cắn nhẹ lên môi cô.
Anh nói: "Chu Tuệ."
"Em không nên trêu chọc tôi."
Chu Tuệ vừa đói vừa mệt, há miệng muốn cắn, ăn quá nhanh, cô vô tình cắn ngón tay anh, đầu lưỡi hồng cọ xát qua đốt ngón tay anh, để lại nước bọt ướt dính.
Hình Minh rút miếng xúc xích trong tay ra, nghiêng người đè qua, ngậm lấy môi cô, lấy miếng xúc xích cô vừa ăn vào miệng lăn qua miệng mình, Chu Tuệ vươn lưỡi ra đoạt lại, nuốt từng miếng nhỏ.
Người đàn ông dùng lòng bàn tay thô ráp ôm hông cô, ôm cô ngồi lên người mình, hơi đỡ một chân rồi lại nhét dương vật vào.
Chu Tuệ nghiêng cổ run rẩy, hai bàn tay nhỏ bé quấn quanh cổ anh thở hổn hển, cô bị căng đầy đến mức muốn khóc, cắn môi không thể ngăn được tiếng rên rỉ trầm thấp xông lên cổ họng, cô cúi đầu cắn cổ anh, tiếng rên rỉ mang theo khóc nức nở dán bên tai người đàn ông, mang theo cầu xin thương xót: "Hình Minh..."
Anh một tay giữ chặt eo nhỏ của cô, tay kia xoa nắn bầu vú mềm mại đầy đặn, nghiêng đầu, ngậm lấy môi cô hung ác cắn mít, eo và bụng điên cuồng đâm lên trên, trong không khí tràn ngập âm thanh ‘bạch bạch bạch’ dâm mỹ.
Chu Tuệ túm lấy tóc anh, nước mắt sinh lý đều bị anh thao ra, hai bầu vú bị người đàn ông liếm cắn trong miệng, ngón tay anh nặng nề nắm lấy mông cô, nâng lên thật mạnh, bụng dưới lại giật lên, mỗi lần đều khiến Chu Tuệ che miệng vừa khóc vừa lắc đầu: "Ưm..."
Cao trào đến vừa nhanh vừa mãnh liệt, Chu Tuệ cắn cổ anh run rẩy một lúc, âm hộ co rút lại, Hình Minh bị kẹp chặt thở hổn hển vài tiếng, tiếng thở dốc vô cùng gợi cảm.
Dâm thủy dính dính chảy lên ghế sofa, Hình Minh ôm lấy Chu Tuệ đứng dậy, cánh tay dài của anh xuyên qua chân cô, siết chặt vai cô, ôm cô giữa không trung rồi nhanh chóng đâm vào trong cô.
Chu Tuệ cảm thấy mình sắp bị thao chết, khoái cảm không chịu nổi khiến cô muốn hét lên, cô không thể lấy tay che miệng, cắn mạnh môi, nhưng cô vẫn không thể khống chế phát ra tiếng nức nở.
Người đàn ông thao vừa dữ dội vừa nặng nề, dương vật nhiều lần đâm đến tận cùng, miệng tử cung bị đục mở, âm hộ ướt nóng bị va chạm ra nhiều nước hơn, vách trong từ lâu đã quen với sự xâm lược của cự căn khổng lồ này, ngoan ngoãn hút nó vào, dung túng nó xâm nhập vào chỗ sâu nhất.
Toàn thân Chu Tuệ run rẩy, cô cắn mu bàn tay, một tiếng thút thít phát ra từ cổ họng, bụng dưới bị thao đến chua xót, một luồng nước tiểu không khống chế được vọt ra, tí tách nhỏ giọt trên sàn nhà.
Hình Minh cuối cùng cũng đặt cô xuống, Chu Tuệ trèo lên ghế sofa, trước khi cô kịp lấy lại hơi thở, mắt cá chân đã bị người đàn ông túm lấy rồi kéo lại, Hình Minh ấn eo cô rồi cắm vào từ phía sau.
Tư thế tiến vào từ phía sau khiến căn hung khí kia đâm vào càng ngày càng sâu, Chu Tuệ dường như bị đâm xuyên qua, hồi lâu không phát ra âm thanh, da đầu tê dại, ánh sáng trắng lóe lên trong đầu, khoái cảm như điện giật chạy dọc theo đốt sống lưng đến tứ chi, cô túm lấy gối nhét vào miệng, dùng răng cắn chặt, một tiếng kêu khóc mơ hồ phát ra từ cổ họng.
Chu Tuệ không nhớ mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, cô thậm chí còn không mơ thấy xác chết mà cô nhìn thấy ban ngày, trong giấc mơ chỉ có Hình Minh, anh ôm vai cô nói: "Lớn hay không, hỏi cô ấy xem."
Hình ảnh vừa chuyển, cô đã bị người đàn ông ấn lên ghế sofa thao hết lần này đến lần khác.
Ga trải giường bị rách, cô nghe thấy tiếng vải bị xé rách, cô nghe thấy thanh âm mình cắn ngón tay run rẩy nức nở, và cuối cùng là tiếng thở hổn hển gợi cảm của người đàn ông khi anh xuất tinh.
Anh cúi đầu hôn lên lưng cô, lật người cô lại, cắn nhẹ lên môi cô.
Anh nói: "Chu Tuệ."
"Em không nên trêu chọc tôi."