Dù sao đây là thế giới khá loạn đâu, chém giết cũng là chuyện bình thường.
“Nghe danh không bằng gặp mặt, ngài lãnh chúa thật sự rất bất phàm đâu.”
Đây là lời nói thật lòng, từ lúc người này bước vào, trong sơn động như toả ra một luồng gió mới làm cho người khác dễ chịu cùng ấm áp.
Có lẽ đây là di truyền của gia tộc bọn hắn đi, chẳng trách tương lai trong nguyên tác những trụ cột kia bị mê hoặc như vậy, thật sự là không tầm thường mà. Loại người này thích hợp nhất chính là đồn công an đi, nhẹ khuyên vài câu tội phạm liền quỳ xuống nhận tội.
Đang lúc hắn âm thầm lựa chọn nơi mà Hachirou thuộc về, thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
“Hân hạnh gặp mặt, Gin tiên sinh!”
Hachirou than thở nói: “Xem ra ngươi thật sự có thể kiểm soát được cơn khát máu, thật sự là kì tích đâu.”
Gin: “Ồ? Đã ngươi trước đó không chắc chắn ta có thể kiểm soát mà còn dám đến đây?”
Hachirou cười nhạt nói: “Ta không tin ngươi, nhưng ta lại tin Ruri tiểu thư a.”
Lần này đến lượt Gin kinh ngạc hỏi: “Ngươi biết nàng?”
Hachirou gật đầu nói: “Gia tộc Hasegawa mặc dù đã suy tàn, nhưng tín dự cùng nhân phẩm của Hideyoshi tiên sinh ta cũng có thể tin được, hắn đã cho phép nàng theo ngươi tức là đã tin tưởng ngươi. Bằng không thì cho dù hắn không giết được ngươi thì cũng có thể giết nàng rồi tự sát.”
Nghe tới Hideyoshi, Gin có không tin lão già cuồng con gái này lại có thể ra tay giết chết nàng được. Gin đối với hắn gật đầu biểu thị đã hiểu.
Gin ra hiệu cho Hachirou ngồi xuống, nói: “Chúng ta bắt đầu vào chính đề đi!”
Hachirou không có vòng vo liền nói thẳng: “Điều kiện của ngươi là gì?”
Thấy hắn sảng khoái như vậy Gin liền nói: “Có lẽ ngươi cũng đã đoán được đi. Ba thanh Nhật Luân Đao! Được làm từ nguyên liệu tốt nhất!”
Đang lúc Hachirou cho là điều kiện chỉ có bấy nhiêu thì Gin lại nói tiếp: “Cùng với…huyết dịch của ngươi!”
Keiko đứng một bên đôi mắt co rụt lại lập tức rút đao chỉ về phía hắn, cắn răng nói: “Ngươi có biết mình đang nói cái gì không?”
Hachirou vội vàng ngăn cản nàng lại: “Bình tĩnh lại, Keiko!”
Hắn cũng có chút giật mình, lại có chút không hiểu hỏi: “Huyết dịch của ta có lẽ chẳng có tác dụng gì đi, lại còn trên người mang lấy nguyền rủa. Ngươi thật sự muốn lấy?”
Gin cười một tiếng nói: “Ta chỉ là muốn thí nghiệm một chút mà thôi!”
Hachirou nói: “Muốn huyết dịch của ta cũng được thôi. Ngươi cần bao nhiêu!”
Trong nội tâm của hắn, những thứ này so sánh kém rất nhiều giá trị của kỹ thuật hơi thở, nếu chỉ dùng mấy thứ này mà đổi được thứ giúp cả sát quỷ đội mạnh lên, theo hắn thấy hắn còn kiếm lời nữa là đằng khác.
“Trước lấy tạm 10 lít dùng đỡ đi.”
Keiko lập tức bão nổi rồi, tự thân thục nữ cũng không để ý lập tức liền văng tục đều phun ra: “Con mẹ ngươi, một hơi liền đòi 10 lít, ngươi muốn ngài ấy đi chết sao?”
Hachirou cũng cười khổ nói: “Cái này thật sự có chút nhiều a Gin tiên sinh!”
Gin thấy bọn hắn phản ứng như thế cũng quay qua nhìn Ruri, như muốn hỏi “Ta yêu cầu như thế là rất nhiều sao?”.
Ruri miễn cưỡng nở nụ cười đối với hắn nói: “Là có chút nhiều đâu Gin!”
Hachirou dù có chút phản đối, những cũng đành nắm lỗ mũi nhận dù sao kỹ thuật hơi thở quá quan trọng đối với sát quỷ đội:
— QUẢNG CÁO —
“Nếu chia ra làm nhiều giai đoạn thì cũng có thể, bởi vì cơ thể ta không được tốt nên không thể một lần mất quá nhiều máu được.”
Gin gãi đầu cười cười: “Ha ha, thật không có ý tứ!”
Hắn kém chút quên gia tộc Ubuyashiki thể chất đều rất ốm yếu đâu.
Hachirou cũng cười cười giải toả không khí căng thẳng: “Không việc gì, không việc gì.”
Gin cũng hỏi sang chuyện khác: “Như vậy còn việc rèn đao thì thế nào? Các ngươi có đủ nguyên liệu sao?”
Hachirou nói: “Chúng ta chỉ có 2 khối nguyên liệu tốt nhất mà thôi, còn lại mấy khối tuy là cực phẩm nhưng có chút không sánh bằng 2 khối trước.”
Gin nghi ngờ hỏi: “Thật chỉ có hai khối sao?”
Hachirou vẻ mặt thản nhiên: “Là thật! Hai khối đó là tổ tiên chúng ta giữ lại để chờ đợi kiếm sĩ mạnh nhất xuất hiện để sử dụng, lần này ta mang ra để cùng ngươi giao dịch cũng coi như đã bày tỏ đầy đủ thành ý rồi đi.”
Thấy Gin gật đầu Hachirou lại nói tiếp: “Đã giao dịch cũng đạt thành, như vậy khi nào thì ngươi dạy chúng ta kỹ thuật kia?”
“Há, khi nào đao tới trước mặt ta, ta sẽ dạy các ngươi.”
“Như vậy Gin tiên sinh muốn đúc đao như thế nào? Ngươi cũng không muốn chúng ta đúc bừa đi.”
“Các ngươi mang tờ giấy ra đây, để ta cùng Ruri ghi chép lại, chỉ cần dựa vào đó làm theo là được.”
Không cần đợi Hachirou ra lệnh, đứng một bên Keiko từ trong ngực móc ra một tờ giấy đưa cho Gin.
Sau một hồi ghi chép, tờ giấy được truyền lại cho Keiko, nàng lập tức gọi tới một con quạ, buộc tờ giấy vào chân nó rồi thả bay đi.
Hachirou: “Đã ngươi đã ghi chép xong, như vậy các ngươi cùng chúng ta trở về tổng bộ đi. Ta xem ngươi cũng không phải là người phung phí thời gian đi.”
Suy nghĩ một hồi Gin liền đồng ý, dù sao cũng không thể ở đây chờ lúc đao làm xong lại phải chờ người vận chuyển đến, cộng thêm hắn còn phải lấy máu của Hachirou nữa.
Thời đại này còn không có tủ lạnh dữ trữ máu đâu, đợi chuyển đến đây thì máu đã bị đông hết.
Hachirou vui vẻ đứng lên: “Như vậy, chờ trời tối chúng ta cùng trở lại đi.”
Gin liếc nhìn hắn, nếu không phải hắn biết gia tộc Ubuyashiki rất giữ chữ tín thì hắn cũng không dám đi tới tổng bộ sát quỷ đội. Mà lại nói tên này có vẻ như rất tin tưởng hắn sẽ không thất hứa giống như. Chẳng lẽ hắn đã nhìn ra được cái gì?
“Chúng ta thu dọn đi Ruri.” – Hắn đứng lên nói với đang đứng ở một bên Ruri.
Chờ Hachirou hai người bước ra ngoài, Ruri liền hỏi: “Thật sự muốn đi theo bọn hắn?”
Gin: “Cũng thật sự cũng không có cách nào a. Ngươi yên tâm, sẽ không có vấn đề.”
Bên ngoài.
Keiko: “Ngài thật sự tin hắn?
Hachirou khoé miệng giương lên nói: “Đúng vậy! ”
Keiko nghi hoặc: “Ngài làm sao lại tin hắn đâu, là vì có Ruri tiểu thư sao?”
Nàng rất không hiểu, dù có Ruri đi nữa cũng không đến mức tin hắn như vậy đi.
Hachirou: “Là trực giác đã mách bảo ta như thế, Keiko, từ trước đến nay ta luôn tin tưởng vào trực giác của mình.”
— QUẢNG CÁO —
Nói xong hắn nhìn về phía Takara bọn người nói: “Chúng ta chờ trời tối, rồi lên đường trở về.”
Lúc này Aki lên tiếng: “Tên kia đáng giá ngài như thế tín nhiệm sao, Oyakata đại nhân!”
Hachirou lúc này cũng lấy làm phiền nói: “Các ngươi không cần quan tâm, chuyện này ta biết phải làm như thế nào.”
…
Thế là sau mấy ngày bọn hắn cùng nhau trở lại tổng bộ của sát quỷ đội. Và tất nhiên Gin bọn hắn cũng không vào ở trong trang viên của Hachirou, hắn cũng không muốn vào, trong đó có đầy hoa tử đằng đâu.
Vậy là hắn cùng Ruri dựng lên một ngôi nhà nhỏ trên một ngọn núi gần đó.
Nguyên bản hắn muốn ở gần người rèn đao cho bọn hắn, thế nhưng lần này Hachirou lại nhất quyết không thoả hiệp. Hắn cũng không có ép buộc làm gì, chuyện này cũng chỉ xuất phát từ lòng hiếu kì của hắn mà thôi.
Trở lại với hiện tại, lúc này Gin đang nằm lười biếng trong nhà.
Dạo gần đây hắn cảm giác, ăn thịt thú cùng ngủ đã không thể cung cấp đủ năng lượng cho hắn hoạt động nữa. Bởi vì càng mạnh thì lúc luyện tập hắn vận động càng nhiều dẫn đến năng lượng cũng tiêu hao rất nhanh.
“Thật mong chờ máu của Hachirou a!” – Gin trong lòng tràn đầy mong chờ.
Ruri lúc này bước vào nhà đối với hắn nói: “Ta nói Gin, dạo gần đây ngươi làm sao lại lười biếng như vậy.”
Gin uể oải nói: “Ta còn có thể làm gì? Bây giờ là ban ngày a!”
Hừ nhẹ một tiếng nàng nói: “Tối nay đợt máu đầu tiên của Hachirou sẽ đến, Keiko đã thông báo cho ta.”
Lại nói hiện tại Keiko đã trở thành người đưa tin cho cả hai bên, có chuyện cần giao lưu đều do nàng phụ trách. Bởi vì Ubuyashiki Hachirou cơ thể không tiện, vả lại hiện tại là mùa đông hắn càng không thích hợp đi ra ngoài, nên mọi chuyện giao lưu đều sẽ qua lời của Keiko.
Gin lập tức tinh thần phấn chấn bật người ngồi dậy: “Cuối cùng cũng đến rồi?”
Ruri sắc mặt có chút lo lắng nói: “Ngươi tại sao muốn bắt đầu uống máu người rồi?”
Gin: “Ngươi an tâm, ta chỉ là thử nghiệm một chút với máu của gia tộc Ubuyashiki mà thôi. Máu của những người khác ta cũng không có hứng thú.”
Nàng thấy hắn khẳng định như thế cũng gật đầu, mặc dù hơi có chút lo lắng nhưng nàng lựa chọn tin tưởng hắn.
Lúc này trong trang viên của gia tộc Ubuyashiki.
Umeko ngồi bên cạnh Hachirou nói: “Ngươi thật sự muốn lấy máu của mình đi cho bọn hắn?”
Hachirou cười rộ lên: “Haha, ngươi đừng lo Umeko! Ta tự biết chừng mực.”
Umeko không nói gì, chỉ ngồi một bên pha trà cho hắn, trách nhiệm của nàng chỉ là ở bên cạnh hắn giúp đỡ hắn, còn hắn làm chuyện gì thì nàng chỉ cần nghe theo là được, có thời điểm đưa ra nhắc nhở hắn một chút nếu ý hắn đã quyết nàng cũng sẽ không nói gì thêm.
Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, sau đó là giọng nói của Nanae truyền vào.
“Huynh trưởng đại nhân, y sư đã đến!”
Hachirou nghe vậy liền lên tiếng: “Nhờ ngươi dẫn hắn vào đây, Nanae!”
Nanae nhẹ đáp: “Vâng, huynh trưởng đại nhân!”
Hắn quay người nhìn về phía Umeko nói: “Chúng ta cũng chuẩn bị thôi, Umeko!”
…
— QUẢNG CÁO —
Ban đêm.
Vị y sư nói với Hachirou: “Ta chỉ có thể lấy được bấy nhiêu mà thôi, cơ thể của ngài quá yếu, không thể lấy nhiều hơn được.”
Hachirou sắc mặt so với bình thường càng tái nhợt, hắn nói: “Không sao, cảm tạ ngài!”
Hắn lại nhìn Umeko rồi nói: “Nhờ ngươi mang chỗ huyết dịch này gai cho Keiko để nàng mang đi.”
Umeko gật đầu cúi người cầm lấy huyết dịch mang đi.
…
Quay lại Gin cùng Ruri bên này.
Lúc này Gin tay cầm lấy một bình huyết dịch. Đây là vừa nảy Keiko mang tới, nói là huyết dịch của Hachirou.
“Ruri, ngươi ra ngoài một chút đi. Ta muốn thử nghiệm một vào thứ.” – Gin có chút nghiêm túc đối với Ruri nói.
“Ừm, ngươi phải cẩn thận” – Nàng cũng biết, nàng ở chỗ này chỉ để hắn phân tâm mà thôi.
Nói xong nàng liền quay người rời đi.
Hiện tại Gin cũng không biết khi uống cái này sẽ có tác dụng thế nào. Lần trước Ruri cho hắn máu, lúc đó hắn dùng toàn bộ để hồi phục cơ thể, còn lần này rất khác. Máu của Ubuyashiki có chứa nguyền rủa rất mạnh. Thứ đã nguyền rủa dòng họ Ubuyashiki suốt hơn 1000 năm.
Chờ đợi Ruri rời đi thật lâu, hắn liền mở nắp bình, một hơi uống cạn bình máu.
Qua một lúc hắn vẫn không thấy có gì lạ thường xảy ra. Đang lúc hắn cho là mình đoán sai, thì dị biến phát sinh.
Thịch thịch thịch!
Nhịp tim hắn bắt đầu đập nhanh lên, toàn thân khô nóng, một cảm giác đau đớn truyền đến lan rộng ra toàn thân.
Đây là lần thứ hai hắn có cảm giác này, lần thứ nhất chính là lúc Muzan biến hắn thành quỷ.
Hắn tay đỡ lấy nơi trái tim, cả người cũng cong xuống vì đau đớn, toàn thân gân xanh gồ lên, răng nanh cũng mọc dài ra, ngay cả móng tay màu đen cũng dài ra nhìn rất bén nhọn. Trong đôi mắt, đồng tự như mắt mèo xuất hiện càng rõ nét, những lằn đỏ của mạch máu hiện rõ ra ngoài, màu xanh của đôi mắt hắn phát sáng như tinh hà lưu chuyển.
Hắn cố gắng nhịn lấy toàn thân đau đớn, tập trung tinh thần lực quan sát trái tim của mình.
Hắn thấy được vòng xoáy đang bắt đầu xoay tròn, từng tia từng tia năng lượng màu đen bị nó hấp thu, rồi trả về từng dòng năng lượng tinh thuần tẩm bổ các tế bào của hắn.
Gin không có phát hiện, trên mặt bên trái của hắn có xuất hiện một vết hằn mờ nhạt loé lên rồi biến mất.
Quá trình hấp thu rất nhanh liền kết thúc, theo hắn tính toán thời gian thì chưa đến một phút. Nhưng cũng đã chứng minh được là máu của nhà Ubuyashiki đối với hắn có tác dụng lớn.
“Phù…” – Gin thở phào một tiếng, cảm giác đau đớn lúc nảy cũng không phải đùa giỡn, mặc dù chỉ kéo dài vài chục giây nhưng cũng làm hắn tâm thần mệt mỏi.
Điều chỉnh một lát hắn bắt đầu cảm nhận cơ thể của mình, cảm giác được sức mạnh đã có sự tăng trưởng, mặc dù không tính là nhiều, nhưng cũng có thể bù lại hắn mấy tháng ăn dã thú. Nên biết, đây chỉ là một chút máu của Hachirou mà thôi.
Nếu như hắn ăn thịt Hachirou thì thể chất của hắn có thể nhảy một bước sánh vai với những con quỷ lâu năm. Nhưng chuyện này cũng chỉ giới hạn mỗi hắn mà thôi, ai bảo trái tim hắn có thể hấp thu nguyền rủa đâu.
“Xem ra phải bóc lột một chút Hachirou!” – Gin ác ý tràn đầy nghĩ.
Lần thử nghiệm diễn ra rất ngắn ngủi nhưng hiểu quả lại to lớn.