Mục lục
Mối tình âm dương vĩnh cửu (full) – Quan Thanh Tiêu (Truyện tác giả: Kiến Tự Như Diện)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe tôi nói thang máy đã đầy, Lâm Tiểu Thư biểu tình sợ hãi cùng hưng phấn.

“Nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện, tôi sẽ tự mình đi cầu thang bộ, muốn đi thang máy cô tự mà đi”. tôi hướng cửa thang bộ đi lên, Lâm Tiểu Thư bối rối một chút, sau đó bước theo tôi.

“Này, mấy thứ này không hại người sao?”

“Một số chỉ là chấp niệm, không muốn rời đi nơi mình đã chết mà thôi, muốn hại người sớm đã chạy ra hại người…….”. Tôi từ túi xách cầm ra tiền ngũ đế, để phòng ngừa đột nhiên gặp phải a Phiêu

Lâm Tiểu Thư có chút hưng phấn:” tôi sẽ hỏi thăm từ nhã Kỳ ở phòng bệnh nào? Chúng ta trước tiên đi gặp mã chủ nhiệm trước hay từ nhã Kỳ trước?”

” … Trước tiên đi gặp vị mã chủ nhiệm này trước, sau đó cô giả vờ làm bệnh nhân tâm thần”

“Cái gì?!” Lâm Tiểu Thư giận dữ nói: “Tại sao tôi phải giả vờ?!”

“…… Tôi đang ôm bụng, cô sẽ giả vờ chứ?”

” Thai phụ Thật ghê gớm”.


” Tôi có ba người, cô chỉ có một, cô nói xem ai nhẹ nhàng hơn?Còn nữa tôi kỹ thuật diễn rất kém, vẫn là cô tùy cơ ứng biến đi”.

Lâm Tiểu thư hậm hực chấp nhận nhiệm vụ này, nhíu mày bối rối Làm thế nào để giả vờ bệnh nhân tâm thần.

” Kỳ thật cô Bản sắc diễn rất là được, cô cứ mang bộ sáng hưng phấn, khi gặp quỷ biểu hiện ra bên ngoài, Tôi cảm thấy bộ dáng này rất giống với người đầu óc có vấn đề”.

” Được……. mộ tiểu kiều, cô là đang mắng tôi sao?” Lâm Tiểu Thư mặt đen như đáy nồi

nói thật cô ấy không phải là thiên kim tiểu thư, kiểu như ngang ngạch chán ghét, chỉ là mạch não rõ ràng hơn một chút, có thể nói là đơn thuần, không có ý xấu.

Lầu 4 là trung tâm khám bệnh cùng văn phòng, giờ phút này không có người.

Hầu hết các văn phòng của bác sĩ cửa đều khép hờ, đi quanh mấy văn phòng đều không có người, y tá cũng không thấy một bóng.

Lâm Tiểu Thư bĩu mô nói:” nơi này bác sĩ làm việc thật nhẹ nhàng, một đám chắc ở chỗ nào đó ngồi đánh bài khoác lác đi?”

Cuối cùng là văn phòng chủ nhiệm, bất kể là kiến trúc gì nhưng cuối phòng là không tốt.

Giờ phút này văn phòng đóng cửa, một bên cửa sổ kéo rèm, vệ sỹ đi lên gõ cửa, bên trong không có phản ứng, Lâm Tiểu Thư nhìn vào trong qua khe cửa, bên trong là một chiếc ghế nằm dùng để khám chữa bệnh, còn có thiết bị trói buộc.

Cô ấy xoa xoa cánh tay nói:” không thể hiểu được vì sao lại rét run, cảm giác nhìn vào chiếc ghế này thật khủng khϊế͙p͙……”



Tôi thấy cô ấy xoay người lại ngồi vào ghế dài chờ, vì thế tôi trộm dùng tam sơn quyết nhéo tiền Ngũ Đế, nhẹ nhàng gõ vào cửa sổ.

Qua khe hở của rèm cửa, tôi lập tức nhìn thấy một cảnh tượng bí ẩn

Bệnh viện này phỏng chừng từ viện trưởng đến chủ nhiệm đều có trước cổ quái, Tôi nhìn thấy một thân hình mặc áo blu trắng đứng ở trước giường khám chữa bệnh.

Trêи giường khám chữa bệnh, là một người toàn thân đều bị trói buộc, chỉ hở hai lỗ mũi.

Giống như bị băng dính gắt gao cuốn chặt từ đầu đến chân, chỉ cho người này quyền lợi là hô hấp, cử động ngón tay cũng không được.

Nhưng nửa dưới của dây trói đã bị cắt, hai cái đùi bị gập cố định trêи ghế dựa, gắt gao cố định trói buộc người bệnh

Người mặc áo blu trắng kia đứng giữa hai chân người bệnh, cái quần rơi xuống bắp chân, một cái kính trước sau kϊƈɦ thích, vừa thấy đã biết đang làm cái gì

Người bệnh kia ngoại trừ thở, vặn vẹo một chút cũng không làm được, nhìn không thấy, kêu không ra, tay chân không động đậy, giống như thi thể, không thể nhúc nhích, tùy ý người mặc áo blu trắng này làm bậy

Chỉ trong chốc lát, người mặc áo blu trắng này đã xong việc, hắn rời khỏi để thu dọn chính mình, đi đến bồn rửa tay, dùng ống chích hút ra thật nhiều nước.

Tôi tự hỏi hắn muốn làm gì, lên nhìn vào trong gương, xem mặt người mặc áo blu trắng này

Hai con mắt nhìn về hai hướng khác nhau, lộ ra một mảng lớn lòng trắng trong mắt, trêи mặt kính mắt lung tung ngục xuống lỗ tai, xiêu xiêu vẹo vẹo, hơn nữa trêи miệng nước miếng chảy xuống…..

Đột nhiên tôi nghĩ đến trình bán tiên đã từng nói về các nữ nhân trong con hẻm quả phụ, không riêng người kinh doanh, mà quỷ cũng kinh doanh.

Không có Minh hôn làm sao có thể gắn chặt với nhau? Hắn nói tôi thật ngu ngốc, tìm một hán tử say rượu để bám vào thân, làm cách đó quỷ sẽ cảm thấy thỏa mãn, sau đó nghe theo mệnh lệnh Pháp sư.

Tôi nghĩ rằng người mặc áo blu trắng này cũng bị quỷ bám thân, nhưng văn phòng này cư nhiên còn giấu người, có một tầng kết giới ngăn cản, không có tiền ngũ Đế sẽ không nhìn thấy cảnh tượng đó.

Người mặc áo blu trắng động tác vô cùng thuần thục, hắn dùng ống tiêm lớn bơm nước, sau đó rửa sạch chỗ nhạy cảm mà vừa rồi hắn tàn sát

Người này….. Không, con quỷ này, là một tay già đời, còn biết làm xong phải dọn dẹp sạch sẽ!.

” Này”! Lâm ngôn thấm vỗ vai tôi, bất mãn hỏi:” cô nhìn cái gì? Một chiếc ghế trống không, nhìn đến cũng mặt đỏ tai hồng”.

Mặt đỏ tai hồng? Không phải chứ …. Tôi sờ sờ gương mặt

Lâm ngôn thấm híp mắt nói:” không phải một chiếc ghế cũng có thể gợi lên hồi ức lãng mãn chứ, cô cùng chồng cô đã làm như vậy sao?”

Tôi Trừng mắt nhìn cô ấy, ý bảo cô ấy câm miệng,



Cô ấy nhỏ giọng nói thầm:” chồng cô thoạt nhìn trông rất hung dữ, nhưng đối với cô lại rất tốt…… Tại sao tôi tìm không thấy một nam nhân như vậy, một đám nhìn thấy tôi tránh còn không kịp, tôi độc ác vậy sao?”

Không phải, bởi vì cô có một người bố không động đến được, còn có một anh trai rất lợi hại, trước tiên phải ước lượng xem bản thân ở trong nước có hỗn loạn đi xuống không

” Này, các ngươi ở đây làm gì?” Một giọng nói của nam nhân đột nhiên quát lên.

Chúng tôi quay đầu lại, nhìn thấy một bác sĩ mặc áo trắng

” Chúng ta có số chuyên gia, dường như mã chủ nhiệm không có ở đây, tiện ở chỗ này chờ, chứ làm gì? Bác sĩ các ngươi không biết đi đâu, còn không biết xấu hổ ở đấy mắng chúng ta”. Lâm Tiểu Thư bất mãn nói.

“…… Các ngươi là tới trị liệu?” Bác sĩ nam có chút hoài nghi nhìn vệ sĩ xung quanh

” Vô nghĩa, chẳng lẽ tới chơi! Ai không có việc gì làm chạy đến bệnh viện tâm thần chơi” Lâm ngôn Thấm nói dối đúng lý hợp tình

Nam bác Sĩ sắc mặt thay đổi nói:” mã chủ nhiệm khả năng mệt mỏi nên ngủ rồi, các ngươi chờ một lát, ta gọi điện kêu hắn”

Trong chốc lát, mã chủ nhiệm vừa rồi còn bạch bạch bạch cùng bệnh nhân, đẩy đẩy đôi mắt viền vàng của mình, vẻ mặt tiều tụy mở cửa nói:” Xin lỗi, ai chờ ta?”

Giờ phút này nhìn lại, ở giữa ấn đường có một màu đen, khẳng định là bị quấn thân.

“Ngươi cảm thấy bản thân bị bệnh?” Hắn buồn bực nhìn về phía Lâm Tiểu Thư

Lâm ngôn thấm khóe miệng giật giật, gật đầu nói:” đúng vậy,ta cảm thấy bản thân buổi tối thích suy nghĩ miên man, muốn ngủ cũng không được”

“Ừm … Nghĩ cái gì?”

” Tôi cảm thấy bên người có quỷ! Nhưng không ai tin ta, đều nói ta bị điên, nhưng ta cảm thấy có quỷ thật sự”. Cô ấy biểu tình sợ hãi, diễn xuất thật tự nhiên hoàn hảo.

Vị Mã chủ nhiệm này, trong ánh mắt hiện lên một tia sáng trầm đục, cười nói:” ngươi không có bệnh, Chỉ là chút tâm lý nhận thức dị thường, nếu không ở nơi này của chúng ta an dưỡng một chút?”

” Viện điều dưỡng nơi này của các ngươi điều kiện rất tốt sao? Nhưng nếu kém quá, ta không ở”. Lâm tiểu thư ngạo khí nói.


“. ….khá tốt, nhiều đại quan quý nhân đều ở nơi này của chúng ta an dưỡng”.


” Có thể đưa chúng ta đi tham quan một chút không?” Lâm tiểu thư lập tức hỏi.


Mã chủ nhiệm mặt đanh lại một chút, gật đầu nói:” có thể……. Nhưng các ngươi không được bước vào phòng bệnh, bởi vì đó là không gian riêng tư, được bảo mật, đặc biệt là có một số nhân vật quan trọng…..”


———————

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK