Mục lục
Yêu lại từ đầu – Cố Tư – Trì Uyên (Truyện full – Tác giả: Thi Từ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 210

Thật ra Trì Uyên không có tâm trạng ăn uống gì nữa.

Mọi người ở bên này cũng đã sớm ăn no, khi đông đủ rồi, mọi người liền ngồi xuống nói chuyện với nhau.

Cố Tư không biết rõ về Chương Tự Chi, chỉ là biết hắn có rất nhiều tiền.

Cô ngồi ở bên cạnh, tiện thể hỏi Trì Uyên, “Vừa rồi sao anh không ngăn tôi lại, anh hiểu rất rõ, nếu hắn sang đó, bầu không khí bên kia chắc chắn sẽ bị phá hỏng.”

Trì Uyên tựa lưng vào ghế ngồi, “Nếu hắn không sang đó, thì bữa tiệc bên kia không thể kết thúc sớm được, tôi cảm thấy hơi mệt.”

Cố Tư chau mày, “Dường như không khôn ngoan khi kết thúc một bữa tiệc xã giao bằng cách đó”

Trì Uyên nhếch khóe miệng lên: “Không có vấn đề gì đâu.”

Cố Tư liếc nhìn Chương Tự Chi, Chương Tự Chi đang khoa tay múa chân nói chuyện với Ninh Tôn về câu lạc bộ gần đây.

Người này không thể ngồi yên một chút, giống như con khỉ ngồi xổm trên ghế.

Cố Tư hạ giọng hỏi: ” Chương Tiểu thiếu gia, là bạn với anh, nhưng tôi cảm thấy hình như cha mẹ anh cũng không hề thích anh ta.”

Trì Uyên hừ một tiếng, rồi cười nói: “Có thể cha mẹ tôi có lẽ sẽ kiểu người ngoan ngoãn, nghe lời hơn.” (anh nói chuyện khéo quá, nhắc khéo vợ)

Cố Tư gật gật đầu, “Có vẻ người của Tùy gia cũng không ưa gì anh ta.”

Trì Uyên khịt mũi một cái, rồi cười nói:, “Đúng không nhỉ, tôi không chú ý lắm.”

Hắn nói thì nói như thế, cho dù không chú ý, cũng có thể nhìn ra được, người của Tùy gia đúng là không ưa gì Chương Tự Chi.

Nhưng dựa vào sự hiểu biết của Trì Uyên, Tùy gia cùng Chương gia không có quan hệ gì, đối với Chương Tự Chi cũng không nên có thái độ gì.

Thái độ của Tùy gia đối Chương Tự Chi như vậy, không giống như những gì anh nghe đồn bên ngoài.

Lúc này Trì Uyên cũng không nghĩ ra được điều gì.

Lúc này, trên một chiếc xe, Tùy Mị ngồi ở vị trí kế bên tài xế, quay đầu nhìn bên ngoài.

Hai vợ chồng Tùy lão gia ngồi ở phía sau, im lặng.

Xe chạy một đoạn đường dài, cuối cùng dừng lại ở một cột đèn giao thông.

Tùy phu nhân lúc này mới lên tiếng, “Cái cô Cố Tư kia, làm sao liền có thể quen biết người của Chương gia? Các người nhìn xem vừa rồi, cái tên Chương Tự Chi kia, nói chuyện với cô ta, đó là thái độ gì? Bên ngoài không đều nói, hắn là người không dễ nói chuyện, làm sao hắn có thể đối tốt Cố Tư như vậy.”

Tùy lão gia thở dài, “Tôi không biết.”

Dứt lời ông ta nhìn Tùy Thanh một chút, “Lúc các người đến phòng ăn của Chương Tự Chi, có phải Cố Tư đã ở bên trong đó rồi.”

Tùy Mị híp mắt nhìn ra bên ngoài, “Đúng vậy a, sớm hơn một chút, từ lúc đi chọn hải sản, tôi và Trì Uyên đã gặp bọn, Chương Tự Chi đối xử với cô ta rất tốt.”

Mặt Tùy phu nhân méo xệch, “Trì Uyên cũng không tức giận, người khác đối xử với vợ của mình ân cần như vậy, vậy mà Trì Uyên coi như không thấy được sao”

Tùy Thanh cười một cái rồi nói: “Với tinh cách của Chương Tự Chi làm ra cái gì , người ta cũng không cảm thấy kỳ quái, có thể Trì Uyên, cũng nhìn quen nên không trách.”

Gương mặt Tùy lão gia vô cùng nghiêm nghị, ông nói: “Nếu như Cố Tư kia có thể dựa vào Chương Gia, thì thái độ của Trì phu nhân bên kia, khả năng là sẽ có một chút thay đổi.”

Trì phu nhân ngay từ đầu chướng mắt Cố Tư, chẳng phải là do xuất thân của cô ấy không tốt sao.

Hiện tại nếu có thể bù đắp cho sự thiếu sót ấy, khẳng định thái độ của Trì phu nhân cũng thay đổi.

Tùy Mị ngồi ở phía trước, giật mình khi nghĩ đến vấn đề này.

Sắc mặt của cô hơi đổi, đúng vậy , hiện tại Trì phu nhân không đối tốt với cô ta, nhưng cũng chỉ vì gia cảnh mà thôi.

Nếu như đổi lại vị trí của hai người, cô có xuất thân như Cố Tư, chắc chắn Trì phu nhân cũng không liếc nhìn cô một cái.

Tùy Thanh từ từ nghiến răng, vẻ mặt không cam tâm.

Nhưng cho dù điều kiện của cô như thế nào, cô vẫn thua Cố Tư.

Người như Cố Tư, có chỗ nào đặc biệt, có thể khiến cho Chương Tự Chi giống một con chó Pug nhảy nhót, vây quanh cô ta chứ.

Chỉ cần vừa nghĩ tới Chương Tự Chi đứng trước mặt ngưởi của Trì gia bảo vệ Cố Tư, khiến cho lòng Tùy Thanh giống như bị thứ gì bóp nghẹt.

Không có khoảng trống.

Tùy lão gia vừa rồi cũng không uống ít, ông ta thở ra một hơi, toàn là mùi rượu.

Ông ta nói, “Không cần lo lắng, chúng ta nhìn lại xem, một gia tộc như Chương gia, mặc dù có người thừa kế không tốt như Chương Tự Chi, nhưng vẫn có điểm mấu chốt. (ý chỉ sự giới hạn, ranh giới)

Tùy phu nhân phụ họa một câu “Đúng vậy”

Xe này bên trong lại bắt đầu trầm mặc hơn.

Xe chạy thẳng một đường về biệt thự Tùy gia, Tùy Gia lão gia tử vẫn còn ngồi ở phòng khách.

Ti vi vẫn mở, nhưng ông cũng không nhìn.

Người giúp việc pha một bình trà, lão cũng chỉ cầm lên ngửi, không uống.

Càng có tuổi, ngủ càng không ngon giấc, nếu uống trà xong chắc thức trắng cả đêm.

Lão gia tử trông thấy Tùy lão gia đã trở về.

Ông đặt chén trà xuống, rồi nói: “Người toàn mùi rượu, xem ra, ăn bữa cơm này coi như không tệ.”

Lão gia tử thốt ra lời này, ba người vừa vào cửa liền cảm thấy xấu hổ.

Bữa cơm đầu voi đuôi chuột này, lúc đầu ba người họ đều nghĩ dựa vào khởi đầu tốt đẹp hôm nay có thể thu hoạch lớn.

Ai biết được, nửa đường xuất hiện một Cố Tư, sau đó lại xuất hiện thêm một Chương Tự Chi.

Hai cái người ham vui này, đều làm người khác lo lắng không yên.

Lão gia tử nhìn xem biểu cảm của ba người này, rồi chau mày, “Thế nào, không thuận lợi sao?”

Tùy Mị không muốn nói chuyện tối hôm nay, cô nhớ tới Cố Tư có hành động dựng thẳng lên đến ngón giữa với mình,trong lòng liền hốt hoảng.

Vẻ mặt cô đờ đẫn, “Ông nội con đi ngủ đây, ông cũng ngủ sớm đi.”

Sau khi Tùy Mị rời đi, lão gia tử mới nhìn Tùy lão gia rồi hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

Tùy lão gia thở dài, ngồi xuống, đem chuyện Cố Tư và Chương Tự Chi nói qua một chút.

Tùy Gia lão gia tử chau mày, “Người Chương gia, là cái tên tiểu tổ tông kia sao?”

Tùy lão gia nói: “Vâng, là cậu ta.”

Gương mặt lão gia tử trở nên nghiêm túc, Chương Tự Chi này, ông cũng biết, nhưng đã lâu không gặp.

Khi đó Chương Tự Chi vẫn là một đứa, chẳng qua tính cách vô cùng kiêu ngạo.

Lúc ấy không biết vì lí do không vui gì, chỉ vào mặt Chương lão gia rồi hét lớn.

Chương lão gia tuổi rất cao, còn cười cười, không ngừng nhận sai.

Với một gia đình như vậy mà dạy dỗ con không có đức hạnh gì.

Nhưng mọi thứ đều có hai mặt.

Chương Tự Chi kia không phải người tốt lành gì, nhưng nếu có thể cùng hắn giao hảo, sẽ có rất nhiều lợi ích.

Chương thị hiện tại nằm trong tay bốn người chị gái của hắn, phát triển thật sự không tệ.

Quy mô không thể so sánh với các công ty bình thường khác.

Mà bốn người con rể của Chương Gia kia gia cảnh cũng không tệ, đều có công ty của riêng mình.

Mạng lưới quan hệ này tính ra rất lớn, quả thật khiến cho người ta bất ngờ.

Lão gia tử suy nghĩ rồi nói với Tùy lão gia: “Ngươi xem lại một chút đi, có thể tìm một cơ hội, gặp người của Chương Gia, họ đều là thương nhân, chắc chắn sẽ biết lựa chọn”

Tùy lão gia gật đầu chầm chậm, “Vâng, con biết.”

Tùy phu nhân ở bên cạnh, thấy khó chịu trong lòng: “Cha, chúng ta cũng không phải không gả được Tiểu Mị, do Trì Uyên bây giờ còn chưa ly hôn, chúng ta cứ như vậy mà bám vào, con cảm thấy thiệt thòi cho Tiểu Mị, nếu muốn tìm chồng, sao không tìm người đáng tin cậy như Trì Uyên.”

Tùy lão gia tử trừng hai mắt, “Cô thì biết cái gì, cô cho rằng hiện tại giống như ngày trước sao, làm gì có nhiều thời gian như vậy cho cô tìm, Trì Uyên bên kia, sớm muộn gì cũng phải buông bỏ, chúng ta sớm chuẩn bị, không có gì không đúng, chuyện Phương Tố, không phải đều do cô làm lộ chân tướng sao, Trì Uyên cùng Cố Tư, không ở bên nhau lâu dài được, cuối cùng bị người khác giành mất, không bằng chúng ta xuống tay trước.”

Lời nói như vậy cũng đúng, Tùy phu nhân nhíu mày nghĩ một lát, liền ngậm miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK