Xem như là nơi được muôn người nhìn chăm chú.
Sau khi trailer được tung ra vào tuần trước, cái mọi người chú ý nhất chính là tia lửa bắn tung tóe giữa Cố Kiều Niệm và Cung Dịch ở chung một tổ này.
Sau khi chương trình phát sóng, lượng lớn người sử dụng mạnh bạo truy cập vào ứng dụng Hoàn Ảnh khiến ứng dụng bị sập.
Sau khi Hoàn Ảnh bị sập thì hoành tráng bước lên hot search.
Hơn nữa bởi vì hôm nay phát sóng, là thành viên ưu tiên, cho nên khoảng thời gian này, số lượng thành viên trong cuộc họp đã tăng vọt.
Bầu không khí khi xem phát sóng tập thể thật ra rất tốt.
Sự nhiệt tình của các thiếu niên là thứ mà bạn không thể tưởng tượng.
Khi nhìn thấy phát sóng sân khấu của người khác, hay là nhìn thấy khi người bạn đồng hành của bản thân rực rỡ đến nhường nào, thì đều cỗ vũ như núi gọi sóng thần.
Tuy tổ của Cố Kiều Niệm và Cung Dịch là tổ lên sân khấu thứ hai.
Nhưng lúc hậu kỳ biên tập lại, có lẽ là vì nhiệt độ của tổ Cố Kiều Niệm quá cao, nên đã dứt khoát cắt đến đoạn cuối.
Cố Kiều Niệm xem rồi xem.
Chờ rồi chờ.
Trong lòng giống như là chờ biết điểm kiểm tra, thấp thỏm không yên.
Lần đầu tiên cô lên sân khấu cũng không hồi hộp như vậy.
"Thả lỏng một chút." Lúc này, Cung Dịch đột nhiên nghiêng đầu chậm rãi nói ở bên tai cô.
Cố Kiều Niệm bị hành động đột ngột dựa sát của anh dọa sợ, tý nữa thì không khống chế được nét mặt.
"Chị rất thoải mái."
Cố Kiều Niệm sắp chết vẫn mạnh miệng.
Cung Dịch hạ mí mắt cười.
Sau đó, không biết từ nơi nào lấy ra một viên kẹo sữa nhét vào tay Cố Kiều Niệm.
Lúc đầu Cố Kiều Niệm không biết là cái gì.
Cúi đầu nhìn, im lặng nở nụ cười.
Anh dụ dỗ em bé sao?
Cung Dịch cho kẹo xong thì tiếp tục xem chương trình phát sóng.
Trong ánh sáng, sườn mặt như được điêu khắc một cách điêu luyện của anh quả thật là một tác phẩm nghệ thuật.
Cố Kiều Niệm không dám nhìn chằm chằm lâu, tầm mắt trở lại nhìn viên kẹo trong chốc lát.
Cuối cùng vẫn bóc mở giấy gói kẹo, bỏ viên kẹo đậm đặc hương sữa vào miệng.
Vị ngọt chính là thuốc an ủi tốt nhất.
Tâm trạng chờ thành tích của Cố Niệm Kiều dịu đi một ít.
Chờ rồi chờ.
Rốt cuộc cũng đến sân khẩu của tổ Cố Niệm Kiều.
Lúc hình ảnh thay đổi, tổ viên ngồi bên cạnh Cố Niệm Kiều lập tức ngồi dậy thẳng tắp.
Trước tiên là một đoạn video ở phòng luyện tập.
Ở đây cũng có phần Cố Kiều Niệm luyện tập với Cung Dịch.
Nói như thế nào đây.
Tổ chương trình biên tập lại chắc là để nâng không khí nghi ngờ lên.
Phần cuối ở phòng luyện tập, khiến cho người xem đứng dậy lo lắng.
Còn bỏ thêm một đoạn, cô với Cung Dịch xích mích nhau.
Lúc Cố Kiều Niệm xem đến đây, theo bản năng nhìn sang Cung Dịch.
Quả nhiên cô đoán không sai.
Cung Dịch nhíu mày lại, hiển nhiên là vô cùng không hài lòng với đoạn này.
"Giả dối." Anh nói với Cố Kiều Niệm.
"Hiệu quả của chương trình, hiệu quả của chương trình." Cố Kiều Niệm nhỏ giọng trấn an.
Trên khuôn mặt của Cung Dịch vẫn viết đầy chữ ‘mất hứng’.
Anh với Niệm Niệm vô cùng hợp nhau.
Sao có thể xảy ra xích mích được?
Cố Kiều Niệm cũng không biết làm sao.
Bây giờ cô đã dần dần hơi hiểu được ít nhiều điểm quái lạ của Cung Dịch.
Phần ở phòng luyện tập hết, chính là sân khấu chính thức.
Dưới toàn bộ ánh đèn nhảy múa càng thêm đẹp.
Một màn mở đầu khí thế như vậy đúng là rung động lòng người.
Cố Kiều Niệm cũng nhịn không được kinh hãi kêu lên.
Những thực tập sinh khác càng không cần phải nói.
Sau phần sân khấu, bất kể Cố Kiều Niệm chọc ghẹo tổ viên nào thì nhóm thực tập sinh đều tỏ ra vô cùng bi thương.
Mãi cho đến Cung Dịch.
Các thiếu niên gào thét, đều muốn nhanh chóng ném nóc nhà di.
Sân khấu này.
Cố Kiều Niệm cũng đã xem qua thông báo trước về phần này.
Lúc đó cô và Cung Dịch đang cắt đứt quan hệ.
Cô đau lòng nên không xem nhiều.
Lúc này sân khấu chính thức xuất hiện.
Phần của cô và Cung Dịch, không thể không nói, chính cô cũng muốn đứng lên vỗ tay.
Hai người tiếp xúc thân thể, ánh mắt chạm nhau, cùng với cái cổ trong lúc hai người vô cùng sốt ruột kia khiến cho người ta nhìn thấy, bất giác mặt đỏ tim đập nhanh.
Tóm lại, sân khấu này, phần của cô và Cung Dịch, tuyệt.
Đêm nay Nghiêm Trình Thành cũng ở đây.
Anh ấy ở chỗ nhân viên công tác, ở chung với Chu Chu và Hách Tiểu Điềm.
Là một giám đốc sản xuất, Nghiêm Trình Thành không khác gì so với những thực tập sinh khác.
Nhìn thấy cái đoạn Cố Kiều Niệm và Cung Dịch nhảy múa nóng bỏng với nhau chỉ kéo dài có vài giây kia, Nghiêm Trình Thành quỳ xuống đất, kích động đập sàn nhà.
Chu Chu: "..."
Không thể không nói, vị Nghiêm tiên sinh này, thật sự có nhiều lúc làm ra rất nhiều hành động điên khùng.
"Là con tôi! Cùng với vợ của con tôi! Má! Con trai và con dâu của tôi là nhất, xứng đôi nhất thế giới! Ông đây phải vì họ viết bài văn năm trăm chữ!"
Chu Chu im lặng không nhìn Nghiêm Trình Hành nữa.
Bên cạnh cô ấy, Hách Tiểu Điềm ít nhiều gì cũng nhớ mình là nhân viên công tác của Cố Kiều Niệm.
Không thể gặm một cách trắng trợn như vậy được.
Sau đó cô ấy kích động nói lảm nhảm nhỏ tiếng ở bên tai của Chu Chu.
Chu Chu: "..."
Cô ấy hạ mí mắt, thở dài, tuyệt vọng lấy điện thoại ra truy cập vào Weibo.
Hot search thứ nhất: Cố Kiều Niệm và Cung Dịch hợp tác trên sân khấu.
Hot search thứ hai: Thần tượng quốc dân là sân khấu của cố vấn.
Hot search thứ ba: Cố ý.
Chu Chu run rẩy cười.
Đã mất đi dũng khí tiếp tục xem rồi.
Nếu xung quanh không có nhiều người như vậy, cô ấy thật sự muốn nằm trên mặt đất khóc lóc om sòm.
Suy nghĩ một lúc, Chu Chu nhìn sang thần lảm nhảm Hách Tiểu Điềm: "Điềm Điềm, giúp ta việc này."
"Cái gì? Không phải chuyện quan trọng thì nói sau đi, em đang vội." Hách Tiểu Điềm bắt đầu trào dâng cảm hứng viết văn CP: "Nè, chị nói xem chúng ta đi trộm Cung Dịch, mang về cho Kiều Kiều làm chồng được không? Em đã đọc truyện của hai đại thần viết về người chồng nhỏ tuổi, chậc chậc, thịt vừa ngon vừa thơm.”
Chu Chu: "..."
Cô ấy nhịn rồi lại nhịn.
Sau đó nhìn Hách Tiểu Điềm gằn từng tiếng: "Chia vui cho chị!"
Bàn tay đang đánh máy của Hách Tiểu Điềm dừng lại, cô ấy kinh ngạc nhìn Chu Chu: "Hả?"
"Bà đây không chống cự nữa!"
"Bà đây cũng muốn gặm!"
Đôi khi cuộc sống chính là như vậy.
Thay đổi không được, vậy thì dung nhập với bọn họ!
Hách Tiểu Điềm sợ hãi ngửa ra sau, rồi dựng ngón cái lên với Chu Chu: “Chờ em.”
Lúc sau, Chu Chu nhận được một tệp tài liệu, cô ấy giải nén và mở ra.
Trong tệp tài liệu, Hách Tiểu Điềm cẩn thận phân loại.
Ngoại trừ một ít thứ vụn vặt, phần chính tổng cộng có 78 tập.
Đơn giản mà nói, chính là 78 tập H văn về Cung Dịch và Cố Kiều Niệm.1
Vẻ mặt của Chu Chu phức tạp nhìn Hách Tiểu Điềm.
Hách Tiểu Điềm nhướn mi, vẻ mặt bày ra bộ dạng không cần cảm ơn: "Cam kết đều là hàng chất lượng cao."
Lúc này, Chu Chu mở ra một cánh cửa đến thế giới mới.
Dần dần tiếp thu được câu nói kia.
Gặm CP nhất thời sảng khoái, luôn gặm luôn sảng khoái rốt cuộc chính là nghĩa sâu xa.
Chương trình phát sóng xong.
Ngọn đen ở sân thể dục lại sáng lên.
Hầu như tất cả thực tập sinh đều đứng lên.
"Cung Dịch!"
Mọi người cùng nhau gọi.
Cố Kiều Niệm ngồi cùng với Cung Dịch, mặt đỏ đến tận mang tai, ngượng ngùng che mặt.
Nhưng Cung Dịch thì lại vô cùng thản nhiên.
Nếu nhìn kỹ, có thể nhìn ra anh bình thản ung dung, còn có thêm một chút kiêu ngạo.
"Mời ăn cơm!"
Sau đó mọi người lại đồng thanh.
"Được."
Cung Dịch sảng khoái đồng ý.
Anh đứng dậy, chỉ là trước khi rời đi, dựa vào cái áo khoác Cố Kiều Niệm cầm trên tay, nhân cơ hội nói một câu ở bên tai cô.
"Đối phó với bọn họ xong, em đến nhà trọ tìm chị."