Thế nhưng… fan hai bên vẫn lao vào cấu xé đấu đá nhau đến long trời lở đất.
Fan của Cố Kiều Niệm cho rằng sự kiện lần này là vì đoàn đội Cung Dịch muốn nổi tiếng, nên tạo ra hot search xấu để hút máu Cố Kiều Niệm.
Bên này thì fan Cung Dịch lại cảm thấy trước đây Cố Kiều Niệm không tôn trọng Cung Dịch, fan còn thà chết không thừa nhận, có xu thế thảo phạt.
Đừng thấy Cung Dịch chỉ vừa nổi lên chưa được mấy ngày, anh vẫn thu hút được rất nhiều fan đến chiến đấu.
Tóm lại, tình hình trận chiến rất kịch liệt.
Đêm khuya, Cố Kiều Niệm trở lại chung cư, cô mệt mỏi ngồi liệt trên ghế sofa.
Chu Chu vẫn đang cố gắng liên lạc với những fan hâm mộ lớn của Cố Kiều Niệm.
Hi vọng những fan hâm mộ lớn có thể dẫn đầu dẹp loạn trận tranh chấp này. Thế nhưng từ trước đến giờ fan của Cố Kiều Niệm không hề được quản lý, đa phần đều là tự do phát triển, bây giờ hoàn toàn không thể khống chế.
"Đám nhỏ trong vòng fan này xé nhau thật là… khiến người ta khó chịu." Chu Chu đặt điện thoại xuống, cảm thán một câu.
Vì giành được chiến thắng mà chỉnh sửa ảnh, bịa đặt, đổi trắng thay đen, dùng từ cực kỳ bẩn thỉu, chào hỏi cả nhà người ta.
Chờ chút, chờ chút.
Các fan lúc trước của Cố Kiều Niệm không nằm ở cảnh giới như vậy.
Lần này, xem như Chu Chu đã thấy rõ rồi, dù là bên các cô hay bên Cung Dịch cũng chỉ có một đức hạnh.
"Trong những người này có bao nhiêu người là fan thật sự chứ?" Cố Kiều Niệm hững hờ nói: "Chu Chu, chị không muốn bị những fan lớn này cuốn về phía trước."
Fan lớn đó chính là những người có được nhiều sự chú ý hơn trong vòng fan. Thường thường có tác dụng lãnh đạo vòng fan.
Dùng tốt thì đúng là dùng tốt nhưng… một khi trong đám người này có một người chôn đường dây đen xuống.
Đến lúc mấu chốt, một khi đường dây đen ấy bị kéo ra, sẽ khiến nghệ sĩ bị thiệt hại nghiêm trọng.
Cố Kiều Niệm nhớ mấy tháng gần đây vòng fan điên cuồng phát triển, lại còn trở thành cái gai trong mắt rất nhiều người.
Quần thể fan cấp tốc tăng trưởng lớn phổng lên, không cẩn thận thì sẽ lập tức biến thành con dao cho đối thủ.
"Vậy chị muốn làm gì?" Chu Chu cẩn thận từng li từng tí hỏi.
"Em tìm người bí mật theo dõi những fan lớn kia cho chị, ghi lại tên của những người luôn dẫn dắt theo hướng ác ý. Còn có một khi trong vòng xuất hiện sự kiện khả nghi nguy hiểm thì lập tức báo cho chị."
Dừng một chút, cô lại nói: "Chị cũng cần một thời cơ thích hợp để giải thích rõ ràng quy tắc của chị cho fan, loại bỏ đám fan lớn không thể kiểm soát được này ra."
Chu Chu hơi kinh ngạc.
"Kiều Kiều, em hiểu được sự lo lắng của chị, nhưng… thật ra thì nhà nào cũng từng xảy ra tình huống không thể khống chế fan mà, nhưng không ai làm cách này, chị làm như vậy… lỡ gây ra tác dụng ngược thì sao?"
"Không ai làm, chị sẽ làm."
Thái độ của Cố Kiều Niệm rất kiên quyết, không muốn nói gì thêm.
"Vậy được ạ!"
Sau khi trải qua chuyện Lý Hoa, trái tim Chu Chu cũng đã mạnh mẽ hơn rồi, cùng lắm cũng chỉ là tập thể fan lớn quay lưng lại thôi?
Có vấn đề gì lớn đâu?
Kiều Kiều là diễn viên, tác phẩm mới quan trọng.
"Đúng rồi, cho em cái này."
Cố Kiều Niệm cầm lấy iPad đưa cho Chu Chu, Chu Chu nhận lấy thấy thứ trên iPad thì thoáng sửng sốt.
Trên iPad là hai đoạn video cảnh em trai Lý Hoa nhận lỗi và dùng tay tát bản thân.
"Chuyện qua lâu rồi, dù xem như đã báo án, cũng không chắc sẽ có kết quả." Cố Kiều Niệm dịu dàng nói: "Vậy nên chị tự làm chủ, bắt cô ta tự tát mình hai nghìn cái bạt tai."
Chu Chu lau nước mắt.
"Kiều Kiều, cảm ơn chị."
Dừng một chút, Chu Chu nghẹn ngào nói: "Chị lại cứu em một lần nữa rồi."
Cố Kiều Niệm im lặng nhìn cô ấy.
Cô không muốn hỏi, nếu như cô không phát hiện chuyện này, Chu Chu nghỉ việc xong rồi định làm gì.
"Đừng khóc." Cố Kiều Niệm nhẹ nhàng lau nước mắt lăn xuống trên mặt Chu Chu: "Sau này em sẽ không bao giờ phải chịu uất ức như thế nữa, chị hứa đấy."
"Vâng!"
Chu Chu gật đầu liên tục.
...
Bầu trời đêm thành phố, xem như là một đêm quang đãng, bầu trời cũng thưa thớt vì sao.
Cố Kiều Niệm ngâm mình tắm rửa, mặc áo choàng tắm tơ lụa, rót một chén rượu đỏ, đi chân đất đứng trên ban công nhìn những vì sao, gió thổi.
Cả ngày nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, từ lúc mở mắt đến khi về nhà chẳng khác nào chiến tranh cả.
Cố Kiều Niệm nhìn bầu trời đêm, lại nghĩ tới bộ dạng Cung Dịch mang theo mặt thối rời đi hôm nay.
"Nói tôi mặt thối, đó mới gọi là mặt thối đấy!"
Cố Kiều Niệm lầm bầm.
Ban đêm, lúc cô ở trong phòng học rap, cơ bản Cung Dịch chẳng hề để ý đến cô, có vẻ tức giận không nhẹ.
Cố Kiều Niệm ngẫm nghĩ, lại lập tức so kè, cũng không thể chỉ vì chút chuyện này mà ảnh hưởng đến cảm xúc của Cung Dịch chứ?
Cô nhấp một hớp rượu đỏ trong ly trên tay.
Trở về phòng, lấy điện thoại di động ra, mở danh bạ.
Dãy số điện thoại vốn nên bị xóa bỏ của Cung Dịch hiện tại đang nằm hoàn hảo trong danh bạ.
Cố Kiều Niệm hít một hơi thật sâu.
Theo lý thì hẳn tổ tiết mục sẽ phải thu điện thoại, nếu điện thoại được kết nối, cô sẽ dỗ dành Cung Dịch. Còn nếu không nghe, vậy cứ để anh bị chọc tức đi!
"Ừm!"
Cứ như vậy!
Tiếp đó, Cố Kiều Niệm nhanh chóng gọi đi cú điện thoại này, thời gian như bị kéo dài ra vô hạn. Yên lặng hồi lâu, ngay lúc Cố Kiều Niệm cho là cú điện thoại này chắc chắn không gọi được thì điện thoại lại có tín hiệu.
Cô bị dọa đến khẽ run rẩy.
Trực tiếp ném di động lên giường.
"Tuyệt đối đừng nhận! Tuyệt đối đừng nhận!"
Sau đó… điện thoại được kết nối.
Cố Kiều Niệm: "…"
Chàng trai nhìn như thành thành thật thật đi huấn luyện, thực tế còn không giao cả điện thoại lên!
"Ai đấy?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của Cung Dịch.
Cố Kiều Niệm cắn môi, sau đó mở miệng: "Là tôi…"
"PD à, đã trễ như vậy rồi, có việc gì sao?" Giọng điệu giải quyết việc chung.
Cố Kiều Niệm vung nắm đấm với điện thoại.
Nhóc con, quên cô là kim chủ rồi sao?
"Còn đang tức giận?" Cố Kiều Niệm thoáng hít sâu.
Tất cả cũng chỉ vì để Cung Dịch có thể luyện tập cho tốt.
Nhịn!
"Tại sao tôi phải tức giận?" Cung dịch hỏi.
Cố Kiều Niệm đỡ trán: "Cung Dịch à, tôi làm như vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu, có thể cậu không hiểu, tình cảm và tai tiếng chính là đả kích trí mạng đối với idol đó."
"Vì sao?" Đúng là Cung Dịch không rõ.
Anh cho rằng idol trong nước cũng giống như ở nước ngoài.
Biểu diễn sân khấu và tác phẩm cho tốt là được.
Hoàn toàn không biết ở bên kia bờ đại dương này, idol không thể nói chuyện yêu đương là văn hóa sắt thép.
"Quy củ chính là thế đấy, idol không thể nói chuyện yêu đương." Cố Kiều Niệm nghiêm túc cẩn thận đáp: "Những fan hâm mộ chỉ dùng tấm lòng đối xử với bạn trai và chồng mình để đến tiếp ứng, bỏ phiếu, thậm chí bỏ tiền ra vì cậu. Chuyện yêu đương với những cô gái ấy chính là một loại sát thương."
Cố Kiều Niệm thầm quắn quéo trong lòng.
Không ngờ Cung Dịch lại không biết quy củ này?
Vừa hay, không phải anh muốn tiếp cận cô sao?
Vậy cô sẽ lập một bộ quy củ hoàn chỉnh cho anh, đặt nền móng cho con đường tương lai của anh sau này.
"Thật à?" Rõ ràng giọng Cung Dịch đã nghiêm túc hơn một chút.
"Ừm!" Cố Kiều Niệm gật đầu.
Cô thầm nghĩ thế nào anh cũng sẽ giữ một khoảng cách nhất định với cô nhỉ?
Ai ngờ một giây sau, Cung Dịch nói một câu làm cô cảm nhận được sấm sét giữa trời quang.
"Nếu thế, tôi bỏ thi đấu."