Hôm nay khách sạn Tây Giang Nguyệt đã được nhà họ Vệ đặt bao hết.
Ngoài cổng có rất nhiều siêu xe, trong đại sảnh chật kín khách.
Hôm nay, Vệ Hải Dương - con trai duy nhất của Vệ Thông và Vương Lăng Ảnh - thiên kim tiểu thư của nhà họ Vương, sẽ tổ chức lễ đính hôn tại đây.
Nhà họ Vệ có tài sản hơn vài tỷ, hiển nhiên được coi là gia tộc hạng nhất ở thành phố Giang Nam.
Nhà họ Vương tuy chỉ có tài sản 500 triệu, nhưng vẫn là gia tộc hạng hai.
Bà nội Khương cùng người nhà họ Vương đã đến đây từ sớm, khuôn mặt đầy nếp nhăn của bà ta mỉm cười chào đón khách.
Những người có thể đến dự tiệc đều là những người nổi tiếng và giàu có trong thành phố.
Hôm nay Vệ Hải Dương mặt mày tươi tỉnh, mặc một bộ vest được đặt may riêng, đi giữa khách khứa, nhận lời chúc mừng của mọi người.
Hắn ta không thiếu phụ nữ, cũng từng ngủ với rất nhiều phụ nữ, trong đó có một số ngôi sao nữ và người mẫu trong làng giải trí, xem như tình trường rất phong phú, đời tư vô cùng sa đọa, danh tiếng cũng không mấy tốt đẹp, nhưng người hắn ta thích nhất là vẫn là Vương Lăng Ảnh.
Cô chính là mỹ nhân đẹp nhất thành phố Giang Nam, cũng là một ngôi sao đang lên trong giới kinh doanh và là nữ thần mà vô số đàn ông mơ ước.
Từ khi ông cụ qua đời, nhà họ Vương đã dần dần suy sụp, may mắn có Vương Lăng Ảnh lật ngược tình thế nên mới có thể tồn tại cho đến hôm nay, nếu không có cô, gia tộc họ Vương đã suy tàn từ lâu.
Để có ngày hôm nay Vệ Hải Dương, đã dùng không ít thủ đoạn, cũng may sau khi trả một cái giá rất đắt, cuối cùng hắn ta cũng ôm được người đẹp về nhà, hắn ta cảm thấy tất cả đều đáng giá.
Nhìn Vương Lăng Ảnh đang mặc trang phục lộng lẫy dự tiệc ở cách đó không xa, trong lòng Vệ Hải Dương ngứa ngáy, hắn ta ước gì có thể tổ chức lễ đính hôn ngay lập tức để quan hệ giữa hai người tiến thêm một bước, lúc đó hắn ta mới có thể ngang nhiên chiếm lấy Vương Lăng Ảnh.
Hơn nữa, sau hôm nay, hai nhà Vệ - Vương sẽ có rất nhiều hợp tác, không bao lâu nữa hắn ta có thể chân chính nắm giữ vận mệnh của nhà họ Vương.
Trong mắt Vệ Hải Dương hiện lên một tia tham lam, dã tâm của hắn ta rất lớn.
Trên mặt Vương Lăng Ảnh mang theo nụ cười tao nhã, từ nhỏ cô đã được giáo dục rất tốt, cô cũng rất giỏi trong việc giao tiếp.
Bên cạnh cô, Vương Nguyên Luân và Mã Kim Phượng cũng rất hưng phấn.
Bình thường, hai vợ chồng không có nhiều địa vị trong gia tộc, nhưng chỉ vì nuôi dạy được cô con gái ngoan mà hôm nay họ cũng được nở mặt nở mày.
Mười giờ sáng, lễ đính hôn cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
Hội trường được trang hoàng rực rỡ, lãng mạn và sang trọng.
Trên sân khấu, Vệ Hải Dương và Vương Lăng Ảnh đứng ở đó.
Tay phải của Vệ Hải Dương cầm một bó hoa hồng lớn, tay trái cầm một hộp trang sức, quỳ một chân xuống cầu hôn Vương Lăng Ảnh.
"Lăng Ảnh, từ nay trở đi, anh sẽ chăm sóc em thật tốt, không bao giờ để em phải chịu một chút thiệt thòi, anh sẽ nâng niu em trong tay, biến em thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới, em hãy gả cho anh nhé, em đồng ý không?"
Những vị khách bên dưới đều đồng loạt reo hò, thậm chí có người còn bắt đầu la hét bảo họ ở bên nhau.
Nụ cười trên mặt Vương Lăng Ảnh dần dần biến mất, trong mắt cô hiện lên một tia không cam lòng, khuôn mặt của Đỗ Thanh Trần đột nhiên xuất hiện trong đầu cô, những lời Đỗ Thanh Trần nói như lại vang lên bên tai cô.
"Nếu cô không muốn, không ai có thể ép buộc cô!"
Lòng cô cay đắng, đôi mắt đỏ hoe.
Cuối cùng cô vẫn thất bại trong việc thoát khỏi số phận của mình sao?
Ban đầu, cô đã cam chịu số phận của mình.
Nhưng vì chuyện xảy ra đêm hôm trước, cô chợt cảm thấy có chút hối hận.
Sự do dự của cô khiến các vị khách im lặng, trong mắt Vệ Hải Dương hiện lên một tia tức giận, có vẻ có chút khó chấp nhận, bầu không khí hiện trường càng xấu hổ hơn.
“Lăng Ảnh, gả cho anh, được không?”
Vệ Hải Dương lại lớn tiếng nói.
Vương Lăng Ảnh giật mình định thần lại, cảm thấy bầu không khí hiện trường có gì đó không ổn, trong lòng cô thở dài, đang định đồng ý thì không ngờ vào lúc này, một giọng nói không hòa hợp đột nhiên xuất hiện.
“Cô ấy không thể gả cho anh được!”
Mọi người đều nhìn về phía cửa.
Đỗ Thanh Trần chậm rãi bước vào, mặc dù anh ăn mặc cực kỳ bình thường, toàn thân trị giá không quá hai trăm tệ, nhưng khí chất phát ra lại cực kỳ mạnh mẽ, vẻ mặt tự nhiên bình tĩnh.
Theo sau anh là một người phụ nữ mặc đồ da, vô cùng lạnh lùng và quyến rũ, một con dao găm đang quay tròn nhảy múa linh hoạt giữa các ngón tay cô ấy, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Nhìn thấy Đỗ Thanh Trần đột nhiên xuất hiện, thân thể Vương Lăng Ảnh run lên, vẻ mặt phức tạp khó nói.
"Cô không thể kết hôn với hắn ta."
Đỗ Thanh Trần nhìn Vương Lăng Ảnh nói.
"Tại sao?"
Vương Lăng Ảnh hỏi từng câu từng chữ.
"Bởi vì, cô là người phụ nữ của tôi."