** Lưu ý trước khi đọc: "Chương này có vài cảnh miêu tả nhạy cảm cho nên không khuyến khích đọc giả dưới 18 tuổi."
Sau khi trêu đùa nơi yết hầu nhạy cảm của người đàn ông, Cẩm Mộng Ninh lập tức đưa tay chạm lên thân hình săn chắc của Ngụy Hắc Viễn. Cô khẽ dùng đầu ngón tay mình mà ấn nhẹ lên múi bụng chắc nịch của anh, tỏ ra thích thú, nhỏ giọng nói:
- "Cơ thể đàn ông cứng cáp đến vậy sao?"
Nghe những lời này được cất lên, Ngụy Hắc Viễn bỗng chụp lấy cánh tay mỏng manh của Cẩm Mộng Ninh, giọng tà mị nói:
- "Giờ thì tới lượt anh rồi."
Dứt lời, anh đưa tay ướm lên cặp đồi trắng nõn nà của người con gái. Há miệng cắn lấy nh.ũ hoa ửng hồng của Cẩm Mộng Ninh khiến cô khẽ cong người mà khẽ thốt ra âm thanh ái muội:
- "A...ưm..ưm..."
Cả người Cẩm Mộng Ninh như sắp bốc hỏa ngay khi Ngụy Hắc Viễn khẽ dùng tay day day viên ngọc trên đỉnh núi tuyết của cô. Liền sau đó, há miệng mút lấy một bên bồng đảo, tay còn lại vân vê, nhào nắn ngọn đồi còn lại như thể đang nhào bột, phấn khích nói:
- "Mềm mại lại còn vừa tay, anh rất thích."
Dứt lời, Ngụy Hắc Viễn mạnh miệng mút lấy phần ngực đẫy đà, vô tình phát ra âm thanh "chọp chẹp" khiến Cẩm Mộng Ninh vô cùng xấu hổ đến đỏ mặt tía tai, lên tiếng nói:
- "Ưm...ha...Ngụy Hắc Viễn, anh dừng lại được rồi đó."
Lời nói như mệnh lệnh này của cô khiến người trên thân lập tức tách môi khỏi nơi quyến rũ ấy. Tuy nhiên, cặp đồi của cô sớm đã bị anh để lại những giọt nước tinh khiết từ khoang miệng mình truyền đến. Nhìn cặp nh.ũ hoa sớm đã bị anh làm cho dựng đứng cả lên mà không quên nhoẻn miệng cười tà mị, đôi tay tiếp tục xoa xoa, vân vê không ngừng, sau đó không kiềm lòng được mà dùng răng cắn mạnh, trầm giọng khen ngợi:
- "Hai hạt lựu nhỏ này của em bị anh làm cho dựng đứng cả rồi, trông đáng yêu làm sao."
Dứt lời, những đầu ngón tay có phần thô ráp của anh khẽ vuốt nhẹ từ rãnh ngực của Cẩm Mộng Ninh, sau đó chậm rãi trượt dọc xuống chiếc bụng nhỏ của cô mà áp lòng bàn tay ma sát lên xuống như muốn trêu chọc, khiến cô càng thêm khó chịu, hạ thân bên dưới như sắp vỡ tràn mà trở nên ướt đẫm, cắn răng nói nhỏ:
- "Khó...khó chịu quá."
Cô khẽ cong người, cơ thể lúc này sớm đã trở nên ấm nóng mà nhiễu nhại mồ hôi. Đôi chân thong dài không ngừng cọ cọ vào nhau nhằm phần nào giảm đi dục vọng sắp phun trào ở bên trong. Tuy nhiên, biểu cảm này của cô sớm đã bị Ngụy Hắc Viễn nhìn thấy. Liền lập tức, anh thò một đầu ngón tay vào bên trong chiếc quần con màu đen của người con gái, sau đó nhẹ nhàng kéo ra khỏi đôi chân thon dài trắng mịn của thiếu nữ, giọng tà mị nói:
- "Quần nhỏ của em sớm ướt cả rồi. Nếu tiếp tục mặc, sẽ cảm thấy khó chịu. Chi bằng anh giúp em cởi bỏ nó."
Dứt lời, anh thẳng tay ném mạnh chiếc quần nhỏ của Cẩm Mộng Ninh xuống giường. Cả cơ thể trần trụi chưa từng nhiễm bụi trần của cô lúc này phơi bày hoàn toàn trước mắt người đàn ông. Ngụy Hắc Viễn ánh mắt mơ màng mà chiêm ngưỡng mĩ cảnh trước mặt khiến Cẩm Mộng Ninh xấu hổ đến đỏ bừng mặt mà không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
- "Mộng Ninh của anh rất đẹp. Nào, nhìn thẳng vào mắt anh đi."
Nói rồi, anh khẽ nâng cằm cô lên mà trìu mến khen ngợi. Sau đó cúi người xuống, cuồ.ng bạo hôn lấy cánh môi của thiếu nữ. Hai đầu lưỡi bị kích thích đến mức như sắp bừng cháy đến nơi mà quấn chặt lấy nhau. Những dư vị ngọt ngào cùng mùi hương dịu nhẹ ở bên trong khoang miệng của cả hai cứ thế mà trao hết cho đối phương. Yết hầu Ngụy Hắc Viễn không ngừng lên xuống ngay khi được nuốt trọn những tinh thể trong suốt, tiết ra từ trong khoang miệng của thiếu nữ. Bàn tay anh mạnh bạo vòng qua tấm lưng trần của người đang nằm dưới thân mà kéo ngược lên trên mà áp chặt lên cơ ngực rắn rỏi của mình khiến thân nhiệt cả hai càng thêm bừng cháy. Làn da vốn mềm mại của thiếu nữ sớm đã được lấp đầy bởi cơ thể cường tráng của người đàn ông. Cẩm Mộng Ninh cảm thấy bản thân có chút khó thở, một phần là vì bầ.u ng.ực cô hiện tại đang bị cơ thể của đối phương ép chặt đến mức bẹo hình bẹo dạng. Bàn tay rộng lớn có phần thô ráp của anh đang không ngừng vuốt ve tấm lưng trần mềm mại của người con gái khiến hơi thở cô càng thêm nặng trịch, thở dốc nói:
- "Ha...hơ...ưm..., Ngụy Hắc Viễn, anh áp chặt vào người tôi quá rồi đó."
Sau khi trêu đùa nơi yết hầu nhạy cảm của người đàn ông, Cẩm Mộng Ninh lập tức đưa tay chạm lên thân hình săn chắc của Ngụy Hắc Viễn. Cô khẽ dùng đầu ngón tay mình mà ấn nhẹ lên múi bụng chắc nịch của anh, tỏ ra thích thú, nhỏ giọng nói:
- "Cơ thể đàn ông cứng cáp đến vậy sao?"
Nghe những lời này được cất lên, Ngụy Hắc Viễn bỗng chụp lấy cánh tay mỏng manh của Cẩm Mộng Ninh, giọng tà mị nói:
- "Giờ thì tới lượt anh rồi."
Dứt lời, anh đưa tay ướm lên cặp đồi trắng nõn nà của người con gái. Há miệng cắn lấy nh.ũ hoa ửng hồng của Cẩm Mộng Ninh khiến cô khẽ cong người mà khẽ thốt ra âm thanh ái muội:
- "A...ưm..ưm..."
Cả người Cẩm Mộng Ninh như sắp bốc hỏa ngay khi Ngụy Hắc Viễn khẽ dùng tay day day viên ngọc trên đỉnh núi tuyết của cô. Liền sau đó, há miệng mút lấy một bên bồng đảo, tay còn lại vân vê, nhào nắn ngọn đồi còn lại như thể đang nhào bột, phấn khích nói:
- "Mềm mại lại còn vừa tay, anh rất thích."
Dứt lời, Ngụy Hắc Viễn mạnh miệng mút lấy phần ngực đẫy đà, vô tình phát ra âm thanh "chọp chẹp" khiến Cẩm Mộng Ninh vô cùng xấu hổ đến đỏ mặt tía tai, lên tiếng nói:
- "Ưm...ha...Ngụy Hắc Viễn, anh dừng lại được rồi đó."
Lời nói như mệnh lệnh này của cô khiến người trên thân lập tức tách môi khỏi nơi quyến rũ ấy. Tuy nhiên, cặp đồi của cô sớm đã bị anh để lại những giọt nước tinh khiết từ khoang miệng mình truyền đến. Nhìn cặp nh.ũ hoa sớm đã bị anh làm cho dựng đứng cả lên mà không quên nhoẻn miệng cười tà mị, đôi tay tiếp tục xoa xoa, vân vê không ngừng, sau đó không kiềm lòng được mà dùng răng cắn mạnh, trầm giọng khen ngợi:
- "Hai hạt lựu nhỏ này của em bị anh làm cho dựng đứng cả rồi, trông đáng yêu làm sao."
Dứt lời, những đầu ngón tay có phần thô ráp của anh khẽ vuốt nhẹ từ rãnh ngực của Cẩm Mộng Ninh, sau đó chậm rãi trượt dọc xuống chiếc bụng nhỏ của cô mà áp lòng bàn tay ma sát lên xuống như muốn trêu chọc, khiến cô càng thêm khó chịu, hạ thân bên dưới như sắp vỡ tràn mà trở nên ướt đẫm, cắn răng nói nhỏ:
- "Khó...khó chịu quá."
Cô khẽ cong người, cơ thể lúc này sớm đã trở nên ấm nóng mà nhiễu nhại mồ hôi. Đôi chân thong dài không ngừng cọ cọ vào nhau nhằm phần nào giảm đi dục vọng sắp phun trào ở bên trong. Tuy nhiên, biểu cảm này của cô sớm đã bị Ngụy Hắc Viễn nhìn thấy. Liền lập tức, anh thò một đầu ngón tay vào bên trong chiếc quần con màu đen của người con gái, sau đó nhẹ nhàng kéo ra khỏi đôi chân thon dài trắng mịn của thiếu nữ, giọng tà mị nói:
- "Quần nhỏ của em sớm ướt cả rồi. Nếu tiếp tục mặc, sẽ cảm thấy khó chịu. Chi bằng anh giúp em cởi bỏ nó."
Dứt lời, anh thẳng tay ném mạnh chiếc quần nhỏ của Cẩm Mộng Ninh xuống giường. Cả cơ thể trần trụi chưa từng nhiễm bụi trần của cô lúc này phơi bày hoàn toàn trước mắt người đàn ông. Ngụy Hắc Viễn ánh mắt mơ màng mà chiêm ngưỡng mĩ cảnh trước mặt khiến Cẩm Mộng Ninh xấu hổ đến đỏ bừng mặt mà không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
- "Mộng Ninh của anh rất đẹp. Nào, nhìn thẳng vào mắt anh đi."
Nói rồi, anh khẽ nâng cằm cô lên mà trìu mến khen ngợi. Sau đó cúi người xuống, cuồ.ng bạo hôn lấy cánh môi của thiếu nữ. Hai đầu lưỡi bị kích thích đến mức như sắp bừng cháy đến nơi mà quấn chặt lấy nhau. Những dư vị ngọt ngào cùng mùi hương dịu nhẹ ở bên trong khoang miệng của cả hai cứ thế mà trao hết cho đối phương. Yết hầu Ngụy Hắc Viễn không ngừng lên xuống ngay khi được nuốt trọn những tinh thể trong suốt, tiết ra từ trong khoang miệng của thiếu nữ. Bàn tay anh mạnh bạo vòng qua tấm lưng trần của người đang nằm dưới thân mà kéo ngược lên trên mà áp chặt lên cơ ngực rắn rỏi của mình khiến thân nhiệt cả hai càng thêm bừng cháy. Làn da vốn mềm mại của thiếu nữ sớm đã được lấp đầy bởi cơ thể cường tráng của người đàn ông. Cẩm Mộng Ninh cảm thấy bản thân có chút khó thở, một phần là vì bầ.u ng.ực cô hiện tại đang bị cơ thể của đối phương ép chặt đến mức bẹo hình bẹo dạng. Bàn tay rộng lớn có phần thô ráp của anh đang không ngừng vuốt ve tấm lưng trần mềm mại của người con gái khiến hơi thở cô càng thêm nặng trịch, thở dốc nói:
- "Ha...hơ...ưm..., Ngụy Hắc Viễn, anh áp chặt vào người tôi quá rồi đó."