Mục lục
[Dịch] Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng cắn môi, hơi ngẩng đầu, vừa đúng khiến người khác nhìn thấy những giọt lệ của nàng thi nhau chảy xuống, rơi trên váy của nàng.

"Tô tiểu thư, Phong nhi sai rồi, về sau không dám nữa, cầu xin người không cần đuổi chúng ta đi. Chúng ta chỉ xin vương phủ cho một nơi ở, không dám xin danh phận gì. Về sau nếu tiểu thư không thích, tỷ muội chúng ta nhất định sẽ không là, chỉ khi tiểu thư sai bảo chúng ta mới làm. Chỉ cần tiểu thư không đuổi chúng ta đi, tỷ muội chúng ta nguyện ý làm nô tỳ."

Nhìn nàng nói một cách đáng thương như vậy, đổ mọi tội lỗi cho Tô Mạt, chỉ trích nàng keo kiệt không rộng rãi, chỉ trích nàng muốn đuổi tỷ muội họ đi, coi các nàng như nô tỳ.

Ý tứ trong câu nói, chỉ cần là người bình thường đều có thể nghe ra.

Khóe miệng Tô Mạt hơi nhếch lên, tinh nghịch nhìn Hoàng Phủ Cẩn, giống như đang chờ hắn trách phạt, thử xem hắn sẽ làm như thế nào.

Ánh mắt của Hoàng Phủ Cẩn cũng đang nhìn về phía Tô Mạt, hơi cảnh cáo nàng một cái, lập tức nói: "Hiện giờ kinh thành hỗn loạn, người của vương phủ không đủ, nếu không chiếu cố tốt, thì chúng ta sẽ cảm thấy áy náy. Thôn trang tuy không ở kinh thành, nhưng ở người dân ở đó chất phác hiền lành, nếu hai người đến đó, bổn vương sẽ để cho các ngươi quản lý, tất nhiên sẽ không có ai dám khinh thường các ngươi."

Nhạc Phong Nhi vừa nghe thấy, Hoàng Phủ Cẩn lại không hề phân phải trái cứ như vậy đưa tỷ muội các nàng đi, quả thực... quá đau lòng rồi!

Nàng nức nở khóc, chậm rãi đứng dậy, cả người lung lay nhưng không ngã xuống.

Không có người quan tâm đến nàng, ngã xuống chỉ rước thêm nhục thôi.

Xem như là nàng thông minh, Tô Mạt hừ lạnh.

"Được rồi, đừng khóc nữa, chuẩn bị đến thôn trang, vài ngày nữa xuất phát cũng không muộn." Diệp Tri Vân đã xem đủ, phất tay áo, nói: "Ta mệt rồi, trở về nghỉ ngơi đi."

Tô Mạt cười lạnh, ông ấy thấy Hoàng Phủ Cẩn không chịu nhận, không nói gì nàng, sắc mặt nghiêm nghị, không che chở cho Nhạc Phong Nhi nên thất vọng muốn đi rồi.

Cái lão hồ ly này, mặt trước mặt sau không giống nhau, một mặt đối tốt với nàng, một bên lại tính kế nàng, hừ!

Thật là đáng giận!

Mọi người vẫn giữ lại mặt mũi cho Diệp Tri Vân, tỷ muội Nhạc Phong Nhi vẫn ở lại vương phủ, nhưng vì chuyện hầm canh, Hoàng Phủ Cẩn ra lệnh, không cho tỷ muội Nhạc gia tiến vào sân viện và thư phòng của hắn, không làm phiền đến các nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK