Chương 1601: Chúa tể của thế giới này
"Quà ư? Quà gì cơ?" Tất cả mọi người đều
sững cả người.
"Các người ởi ra đi" Dương Hạo Quân vỗ tay
một cái rồi nói.
Rất nhanh sau đó đám người Tiêu Phong đều
đi ra.
"Cái gì? Các cậu có thể xuống giường đi bộ
được rồi ư?"
"Không đúng, các cậu khôi phục thực lực rồi
à?”
"Không không, vậy mà lại còn..." Mấy người
của Vệ binh Viêm Long cảm nhận được sự thay
đổi của một trăm người Tiêu Phong thì như muốn
điên lên.
Đây là đám người vô dụng lúc trước ư?
Bọn người Tiêu Phong đã từng bị nuôi như
súc sinh.
Khi đó tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ
chẳng có giá trị gì cả.
Sống không bằng chó!
Vậy mà bọn họ có thể thay đối tới mức này
chỉ trong một thời gian ngắn ư?
Trong một trăm người này có ít nhất hai mươi
người có thể sánh với Bắc Ma.
Nhất là Tiêu Phong thì lại càng mạnh tới nỗi
không có gì để nói.
Anh ta sắp chạm tới chí tôn giả rồi!
Đây không phải là người mà chín đại Thiên
Vương có thể so sánh được.
Hơn nữa nếu như một trăm người Tiêu Phong
kết hợp với nhau thì hoàn toàn có thể giết chết
cường giả cấp chí tôn!
Mà lại bọn họ vẫn còn đang tiến bộ một cách
kinh khủng. Đây cũng là điều đáng sợ nhất!
"Kể hoạch Tiêm Long thành công rồi! Còn tốt
hơn những gì chúng ta tưởng tượng!"
"Cảm ơn Nhất Vũ Thiên Vương, anh mãi mãi
là Nhất Vũ Thiên Vương của Lạc Việt!" Mọi người
vui tới phát khóc.
"Bây giờ bọn họ có thể tự mình gánh vác một
vùng trời, nhưng vẫn còn rất yếu! Về sau mỗi lần
chiến đấu đề là cuộc chiến sống còn!"
Dương Hạo Quân nói thẳng.
Thế này mà còn yếu à?
Nói thật là trong Vệ binh Viêm Long không có
ai có thể mạnh hơn được một trăm người Tiêu
Phong cả.
Có một trăm người Tiêu Phong thì thực lực
của Lạc Việt tăng lên trong phạm vi lớn!
Dựa theo sự tiến bộ này thì việc Tiêu Phong
trở thành cường giả chí tôn chỉ là sớm hay muộn
mà thôi.
Có người đầu tiên sẽ có người thứ hai, tiềm
lực của đám người này là vô hạn.
Sau này chắc chắn sẽ trở thành lực lượng
trung kiên của Lạc Việt.
Vệ binh Viêm Long dẫn đám người Tiêu
Phong về, sau đó tổ chức một cuộc họp khẩn cấp.
Tất cả các chiến tướng của Lạc Việt đều tham