Chương 1246: Đỗ Thiên Nhất quỳ xuống
Đôi mắt Dương Hạo Quân sâu thẳm.
Năm năm trước, để giải cứu một người, anh
đã một mình đặt chân đến đảo Đông Ca.
Một mình chiến đấu với 30.000 kẻ thù, tiêu
diệt 8.000 người và cứu người thành công.
Một trận chiến đã làm toàn bộ đảo Đông Ca
chấn động!
Đây là lý do chính khiến đảo Đông Ca vừa
kiêng ky vừa tức giận với anh!
Vì trận chiến đó, Dương Hạo Quân đã dùng
sức mình để giẫm đạp dưới chân võ thuật mà đảo
Đông Ca đã tin tưởng từ khi còn nhỏ và khinh bỉ
nói
Ở đảo Đông Ca, mọi người đều phẫn nộ với
Dương Hạo Quân.
Giết chết anh thì họ mới có thể tiêu trừ nỗi
đau trong lòng.
Trong năm năm, Dương Hạo Quân không bao
giờ đặt chân đến đảo Đông Ca nữa.
Lần này, mạ vương lại đến lần, đảo Đông Ca
nên run rẩy!
Thành phố Giang Bộ là thủ đô của đảo Đông
Ca.
Thành phố Giang Bộ này nổi tiếng ở châu
đông phương vì nó có là tòa tháp cao nhất, tháp
Dương Anh, cao 600 mét!
Tại thời điểm này, nằm trong một trang viên
tư nhân sang trọng ở thành phố Giang Bộ.
Không khí nghiêm túc ngột ngạt.
Trang viên nhỏ này vậy mà lại có hàng nghìn
cao thủ đang vây kín.
Họ đều đội những chiếc mũ rộng vành, bên
hông thì treo lơ lửng thanh đao dài.
Tất cả mọi người đều đội khăn mặt màu đen,
trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.
Họ đều là những võ sĩ nổi tiếng ở Giang Bộ
hoặc thậm chí là các hòn đảo khác.
Nghe nói đại tướng đang gặp khó khăn nên
bọn họ tức tốc đến bảo vệ.
Không chỉ vậy, còn có một võ sĩ mạnh nhất
đang trên đường đến đây.
Vụ ra tay gây chấn động của Trấn Thiên Điện
gần đây đã khiến mọi người hoảng sợ.
Họ sẽ không bao giờ cho phép Đỗ Thiên Nhất
gặp bất cứ bất trắc gì.
Bằng mọi giá, bọn họ phải đảm bảo an toàn
cho Đỗ Thiên Nhất!
Đỗ Thiên Nhất là người có uy vọng cực cao ở
đảo Đông Ca này!
Túc trí đa mưa, anh ta gân như một quỷ thần.
Đây là đánh giá về Đỗ Thiên Nhất.
Đại tướng ngàn năm mới có một!
Nhưng Đỗ Thiên Nhất không có ở trang viên,
anh ta đã đến một nơi khác.
Ở ngoại ô thành phố Giang Bộ, trong một khu
rừng trúc.
Có một ngôi nhà cỏ nằm sâu trong rừng trúc.
Trước ngôi nhà cỏ, có một người đang quỳ, đó
là Đỗ Thiên Nhất.