Chương 1522: Lạc Việt không có ai à?
Khi mọi người nhìn lại, hóa ra là đám người
Đông Thú
Lúc này, bọn họ chính là người nói lời châm
chọc.
"Câm miệng, có chỗ cho các người nói ở đây
sao?"
Mọi người đều quát lớn.
Tất cả mọi người đều không có quyền nói
những điều như vậy.
Đặc biệt là đám người Đông Thú.
"Tôi cảm thấy bọn họ nói không có sai! Vào
thời điểm khủng hoảng này, tất cả nên quên đi ân
oán cá nhân!"
"Dương Hạo Quân, người này không phải nên
độ lượng sao?”
"Ừ, đúng vậy, đặc biệt là ở địa vị cao, hẳn phải
nên làm hết sức mình cho Lạc Việt. Ngược lại, giờ
lại vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà giận dỗi!"
"Đúng vậy! Anh ta chậm một bước, Lạc Việt
sẽ phải gánh chịu bao nhiêu tổn thất?"
Mấy người Đông Yêu liền trách cứ.
"Đúng đấy, chúng tôi thừa nhận rằng chúng
tôi đã làm không đúng! Nhưng vào lúc này rồi còn
so đo cái gì?"
Tiểu Quân Thần cũng phụ họa theo.
"Ý của anh ta là bây giờ anh ta chỉ là một
người bình thường, không có liên quan gì tới Nhất
Vũ Kiên Vương!"
"Haiz, thật là đau đầu! Đang yên đang lành tự
dưng hủy bỏ thân phận Nhất Vũ Kiên Vương của
người ta làm gì?"
Mãy người vò đầu bứt tai, gấp đến độ như
kiến bò trên chảo nóng.
"Nói một nghìn, một vạn lời, tuy rằng chúng ta
có chút thiếu sót ở vài phương diện! Nhưng cách
làm này của Dương Hạo Quân thật sự là không
đúng!"
"Là một chiến binh của Lạc Việt, ngay cả khi
anh ta bị hủy đi thân phận Nhất Vũ Kiên Vương.
Nhưng nếu có chiến tranh tất phải triệu hồi.
Chúng tôi đều ra lệnh cho anh ta như thể. Anh ta
nên ra trận ngay lập tức mới phải!"
"Đây đâu phải trò đùa! Vì cảm xúc của mình
và vứt bỏ Lạc Việt không quan tâm!"
"Đúng! Chuyện này Dương Hạo Quân làm
không đúng rồi!"
"Không đúng! Tất cả là lỗi của anh ta!"
Đám người cao giọng nói.
Không ai ngờ rằng cuối cùng lại là lỗi của
Dương Hạo Quân.
Ngược lại, vệ binh Viêm Long từ đầu đến cuối
luôn cảm thấy mình không sai.
"Quả nhiên chúng tôi không nhìn nhầm,
Dương Hạo Quân khó kham nổi trọng trách lớn”
"Bây giờ chúng ta không trách tội anh ta vội,
chờ diệt trừ Bắc Ma sẽ lại trừng phạt anh ta!"
"Tôi cảm thấy có thể!"
Ngũ Long Lạc Việt nói.
Một số lãnh đạo cấp cao của vệ binh Viêm
Long thì thở dài không nói gì.