Mục lục
Cực phẩm Tông sư - Diệp Phong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mị Nhi tò mò hỏi.

 

"Cái này……"

 

Diệp Phong ấp úng hồi lâu, xấu hổ nói: "Mị Nhi tiểu thư, nếu sau này gặp được 'Diệp Phong' kia, nếu như không hài lòng, xin đừng trách tôi!"

 

Cảm nhận được hàm ý trong giọng điệu của cậu, Tần Mị Nhi hơi nhíu mày, nhưng vẫn nói: "Chỉ cần anh dẫn tôi đi gặp Diệp Phong, ân oán giữa chúng ta sẽ được xóa bỏ! Nếu không tin, anh có thể đến Trường trung học số sáu để hỏi về tên tuổi của tôi!"

 

Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Tần Mị Nhi, Diệp Phong tuy ngoài mặt rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại vui vẻ, thầm nói:

 

Tần Mị Nhi ơi,Tần Mị Nhi à, không phải tôi muốn lừa cô, thật sự là bị tình thế ép buộc!

 

Nếu có cơ hội lần sau, tôi sẽ bù đắp cho cô!

 

...

 

Vài phút sau, Diệp Phong và Tần Mị Nhi rón rén đi đến cửa sau của lớp 12 (9).

 

Vì đang trong giờ học nên giáo viên và học sinh trong lớp không để ý đến họ.

 

Ngay sau đó, Diệp Phong hạ giọng, ghé sát vào tai Tần Mị Nhi, nhỏ giọng nói: "Tiểu thư, hàng cuối cùng bên trái phía trước là 'Diệp Phong'!"

 

Tần Mị Nhi nghe thấy thì liền nhìn về phía vị trí cậu chỉ.

 

Mặc dù Diệp Phong đã dặn dò cô ta trước đó, nhưng Tần Mị Nhi đã hoàn toàn chết lặng sau khi tận mắt nhìn thấy "Diệp Phong" trong truyền thuyết.

 

Nhìn từ xa, liền thấy đó là một tên to béo nặng ít nhất 100 kg, thân hình mập mạp như một ngọn núi lớn, bụng phệ, tròn trông như bà bầu tháng mười, quần của cậu ta như thể sắp nổ tung đến nơi…

 

Đầu béo tai to, mặt béo ú, mắt chỉ nhỏ bằng móng tay, như hai hạt đậu xanh trên một cái bánh lớn.

 

Mà trên má phải của cậu ta có một nốt ruồi đen cực lớn, trên nốt ruồi thậm chí còn có một sợi lông xoăn dài, khiến người ta sởn gai ốc.

 

Khuôn mặt này thì đến "quái vật xấu xí" cũng phải ngước nhìn, không khác gì con lợn, có thể trực tiếp đóng Trư Bát Giới mà không cần trang điểm!

 

Thấy vậy, Tần Mị Nhi đã bị tác động thị giác chưa từng có.

 

Sau khi sững sờ hơn mười giây, đôi môi dày của cô ta đột nhiên mở rộng, như thể cô ta sắp hét lên ngay lập tức.

 

Thấy vậy, Diệp Phong nhanh như tia chớp, dùng tay phải bịt miệng cô ta lại, ghé vào tai cô ta thì thầm: “Cô Mị Nhi, đừng kích động, sẽ bị học sinh trong lớp phát hiện, thế sẽ xong đời đó”.

 

Sau khi nghe điều này, Tần Mị Nhi nhanh chóng gật đầu.

 

Sau khi xác định cô ta sẽ không hét lên, Diệp Phong mới chậm rãi buông tay ra.

 

Nhưng mà lúc này, cậu chú ý tới sắc mặt tái nhợt của Tần Mị Nhi, thân thể mềm mại không tự chủ được run rẩy, trong mắt phượng hiện lên một tia tuyệt vọng khó có thể diễn tả, khiến người ta đau lòng.

 

Khoảnh khắc tiếp theo, những giọt nước mắt pha lê lấp lánh trong mắt cô ta lăn xuống má.

 

Nhìn thấy cô ta sắp khóc, trong lòng Diệp Phong run lên, tự hỏi mình làm có quá đáng hay không.

 

Do dự một lúc lâu, cậu mới an ủi: "Tiểu thư Mị Nhi, 'Diệp Phong' chỉ là hơi xấu thôi, cô không cần phải thất vọng như vậy! Cùng lắm thì... chỉ là không gặp nữa thôi!"

 

"Vù vù vù..."

 

Ai ngờ lúc này, Tần Mị Nhi đột nhiên nghẹn ngào, thấp giọng nói: "Cha đỡ đầu của tôi muốn tôi lấy Diệp Phong này, hơn nữa còn giả bộ tôi không xứng với hắn! Huhuhu… Làm sao tôi có thể không xứng đáng với con quái vật xấu xí này chứ!"

 

Trong lúc nhất thời, nước mắt của Tần Mị Nhi không thể ngừng được và đôi mắt đỏ hoe vì khóc.

 

"Cô Mị Nhi, đừng khóc!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK