Đừng nói là Thiệu Ny, lúc này ngay cả Lâm Đình cũng có chút bối rối.
Không cần kiểm tra, Lâm Đình cung biết lúc này Thiệu Ny đang xảy ra chuyện gì.
Đối với một cô gái chưa từng trải qua chuyện đời thường như thế này, việc cô ta tiếp xúc với đàn ông, lại còn trong tư thế như vậy và thời gian đụng chạm khá lâu khiến cơ thể cô ta tự nhiên không thể chịu đựng được.
Khỉ Thiệu Ny xấu hổ, trong lòng cô ta cũng nảy sinh một cảm giác mới lạ và thỏa mãn mà trước đây chưa từng trải qua.
Thiệu Ny cũng đã hai mươi tuổi, đừng nói chưa từng yêu đương, ngay cả giao tiếp cũng rất ít.
Hiện nay, Lâm Đình trong vòng một ngày phá vỡ hai cái đầu tiên của cô ta, đương nhiên khiến cô ta vô cùng xấu hổ.
“ƯITL Tôi xin lỗi…1′, Thiệu Ny nói.
“Không có gì”.
Lâm Đình nói như vậy, nhưng tay lại không còn khách khí chút nào nữa.
Tay của Lâm Đình vốn dĩ đang ôm lấy cặp
mông to lớn của Thiệu Ny, thật ra thì đã đến rất gần mục tiêu, hiện tại Thiệu Ny vừa có phản ứng như thế, Lâm Đình đương nhiên cũng không thể khách khí.
Phải biết, hiện nay trong toàn bộ thôn Đào Hoa, ngoại trừ những học sinh từ cấp tiểu học trở xuống, có lẽ rất khó tìm được một cô gái chưa từng trải qua sự đời.
Hiện nay, khó khăn lắm mới để mình đụng phải, còn gặp phải người đẹp trong thôn đã từng khi dễ mình trước đó, Lâm Đình đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy!
■’Lâm Đình, anh làm…”
Thiệu Ny còn chưa kịp hỏi thì ngón tay của Lâm Đình đã bắt đầu xoa bóp mấy huyệt đạo trên bụng dưới của Thiệu Ny.
Sau khỉ nắm giữ Vô Tướng Quyết, Lâm Đình đối với việc có thể khống chế cơ thể đương nhiên có nhiều hiểu biết.
Căn bản không cần anh đưa tay trực tiếp đi vào, chỉ cần xoa bóp đơn giản ở bên ngoài cũng đủ để một cô gái thiếu kinh nghiệm như Thiệu Ny hưởng thụ loại vui sướng khác.
Lúc đầu cô ta còn muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng ngay khi Lâm Đình vừa xoa bóp cô
ta hai lần thì rõ ràng cảm nhận được thân thể của Thiệu Ny khẽ run lên.
Ngay sau đó, cô ta cắn chặt miệng mình, cố gắng kiềm chế bản thân không phát ra bất cứ âm thanh nào.
Ý thức được điểm này, khóe miệng của Lâm Đình cũng nhếch lên.
Bước chân của anh không dừng lại, tương tự, hành động trên tay anh cũng không dừng lại.
Cứ như vậy đỉ được khoảng chừng hơn mười phút, Thiệu Ny cuối cùng cũng không nhịn được nữa, trong miệng lại phát ra một âm thanh không thể chịu nổi, cơ thể lại run rẩy.
“Đừng, đừng như vậy nữa, tôi không chịu nổi nữa”, Thiệu Ny nói, âm thanh mềm nhũn.
Lúc này, Thiệu Ny đang ghé đầu trên vai Lâm Đình, giọng nói như cơn gió truyền vào trong tai anh.
Người anh em của Lâm Đình từ khi Thiệu Ny Lân đầu tiên phát ra âm thanh kia đã rơi vào trạng thái kháng nghị, hiện nay Thiệu Ny lại như vậy, Lâm Đình cũng hoàn toàn không nhịn được nữa.
Anh tin rằng nếu mình nói muốn Thiệu Ny thì tuyệt đối là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thiệu Ny thậm chí căn bản sẽ không phản
đối!
Lâm Đình trực tiếp đặt Thiệu Ny xuống, nói muốn nghỉ ngơi một chút.
Thiệu Ny vừa mới ngồi xuống, lồng ngực phập phồng kịch liệt, không dám dùng đôi mắt hoa đào an tình nhìn Lâm Đình.
Anh mỉm cười, vươn tay ôm cô ta vào lòng.
Lúc này, Thiệu Ny cũng phát hiện ra sự thay đổi trong đáy quần của Lâm Đình, cái miệng nhỏ không tự chủ thốt lên một tiếng kinh hô.
Lâm Đình ôm Thiệu Ny chặt hơn, đôi tay bắt đầu không chút khách khí di chuyền trên cơ thể cô ta.
Thiệu Ny lúc đầu vẫn còn có chút phản kháng theo bản năng, nhưng cũng chỉ phản kháng một chút thì đã để Lâm Đình dùng hai tay tùy ý đùa giỡn.
“Tôi cảm thấy rất khó chịu, tôi chưa bao giờ cảm thấy như vậy…”, Thiệu Ny ngước mắt lên nhìn thoáng qua Lâm Đình.
Đôi mắt phong tình của Thiệu Ny bao phủ một lớp sương mù, quả thực rất mê người.
Lâm Đình không nhịn được nữa mà hôn
lên đôi môi đỏ mọng của cô ta.
Mặc dù đây là lần đầu tiên Thiệu Ny được đàn ông hôn, nhưng loại cảm giác này vô cùng hưởng thụ, ban đầu cô ta có chút căng thẳng, nhưng sau đó lại bắt đầu phối hợp.
Khỉ hai người đang thở hổn hển thì hai tay của Lâm Đình cũng đã nhân cơ hội tiến vào, xuyên thẳng vào trong quần áo của cô ta.
Hai bầu ngực sữa to lớn và những nơi chưa từng được khám phá của Thiệu Ny đều nằm trong lòng bàn tay của Lâm Đình, cơ thể của Thiệu Ny lại không nhịn được mà run lên.
‘Tôi cảm thấy thật khó chịu, giúp tôi một tay1’.
Chỉ là một nụ hôn dài, khuôn mặt nhỏ nhắn của Thiệu Ny đỏ bừng, nhìn về phía Lâm Đình, tràn đầy xuân sắc.
Lâm Đình biết thời cơ cuối cùng đã tới, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên của Thiệu Ny nên anh cũng không lập tức công thành rút trại.
Ngay khỉ Lâm Đình sử dụng thuật ngự nữ trong Vô Tướng Quyết để khiến cảm xúc của Thiệu Ny dâng cao một lần nữa, cho dù cách một cái quần, người anh em của Lâm Đình cũng
đã đặt ở giữa đóa hoa.
Ánh mắt Thiệu Ny nhìn chằm chằm Lâm Đình, ngay cả biểu hiện trên thân thể lẫn ánh mắt của cô ta đêu thể hiện cô ta đang muốn Lâm Đình hãy mau chóng chiếm hữu cô ta.
Cuối cùng, Lâm Đình cũng ngừng tra tấn Thiệu Ny, ngay khi anh định duỗi tay để lộ cặp mông to lớn của Thiệu Ny, một loạt tiếng gọi ầm ĩ không đúng lúc vang lên.
“Lâm Đình, anh ở đâu?”
“Lâm Đình!”
Lâm Đình nghe được âm thanh này thì cả người người run lên, trong lòng âm thầm oán hận!
Hiện tại chỉ còn một bước cuối cùng, chỉ cần mình hơi cử động thân mình một chút là có thể cướp đỉ Lân đầu tiên của đóa hoa thôn quê trước mặt này.
Nhưng điều mà Lâm Đình càng hận hơn chính là vừa rồi rõ ràng anh đã có thể trực tiếp ra tay, nếu không phải do bản thân mình phải làm màn dạo đầu lâu như vậy!
Đương nhiên, dựa vào thân thể cường tráng của Lâm Đình lúc này, cho dù vừa rồi anh không làm những hành động kia mà trực tiếp
chiếm lấy cơ thể của Thiệu Ny thì lúc này cũng chỉ có thể xem như khởi đầu, căn bản không thể thoải mái được.
Thiệu Ny nghe thấy có tiếng aỉ đó kêu to, dường như cũng bừng tỉnh khỏi cơn hưng phấn và mê man vừa rồi.
Nếu chỉ có hai người Lâm Đình bọn họ thì Thiệu Ny đương nhiên sẽ không quan tâm nhiều như vậy.
Nhưng nếu có người khác nhìn thấy hai người họ làm những việc như vậy trong rừng thì dựa trên những tư tưởng mà cô ta đã được tiếp nhận từ khi còn nhỏ, cô ta nhất định sẽ không thể chịu đựng được. Nếu loại chuyện này bị người khác nhìn thấy và truyền đến tai bố cô ta thì cô ta thà chết còn hơn.
“Đứng lên đi”.
Lâm Đình cũng biết lần này xem như không được nên trực tiếp đứng dậy.
Cho dù lúc này người anh em của anh đã ngẩng cao lắm rồi, rất phản đối vì sao Lâm Đình lại không tấn công, nhưng anh cũng không thể làm gì khác.
Thời tiết hiện tại rất nóng bức, hơn nữa Thiệu Ny lại mặc quần tối màu nên cho dù có gì
khác thường ở bắp đùi cũng sẽ không dễ dàng bị phát hiện.
‘Tôi ở chỗ này đây! Mau lên, cứu người!”
Lâm Đình đầu tiên là hắng giọng một cái, sau đó lớn tiếng hét lên.
Nghe được giọng nói của Lâm Đình, người vừa rồi kêu lên cũng quay về phía sau hét lớn: “Tìm được rồỉ, ở nơi này, ở nơi này!”
Người đầu tiên chạy đến là cô em chồng của Lưu Diễm, cũng chính là con gái của thôn trưởng thôn Đào Hoa, Vương Hạnh Nhi, đồng thời cũng là bạn học trung học của Lâm Đình.
Lại nói tiếp, mặc dù Vương Hạnh Nhỉ không xinh đẹp động lòng người như Thiệu Ny, nhưng vóc dáng cũng không tệ, cô ta có khuôn mặt tròn, vô cùng dễ thương.
Khi thấy Lâm Đình không sao, Hạnh Nhi mới thở phào nhẹ nhõm.
“Lâm Đình, cô ta là ai?”, khỉ Hạnh Nhi nhìn thấy Thiệu Ny cũng có chút bất ngờ, đặc biệt là quần áo trên người Thiệu Ny lại xốc xếch, bên cạnh lại chỉ có một mình Lâm Đình, rất dễ khiến người ta liên tưởng đến điều gì đó không tốt.
Lâm Đình chỉ nói đơn giản đây là người do anh cứu được, Hạnh Nhi cũng cởi chiếc áo
khoác của mình và mặc vào cho Thiệu Ny, ít nhất cũng che được những cảnh xuân trần trụi của cô ta.
Mặc dù những gì Lâm Đình vừa nói vô cùng rõ ràng, nhưng ánh mắt của Hạnh Nhỉ vẫn không ngừng nhìn qua nhìn lại giữa hai người.
“Lâm Đình, anh có làm chuyện gì xấu với cô gái này không đấy?”, trong lúc nói chuyện, giọng nói của Hạnh Nhi có một chút phức tạp, đồng thời cũng có một loại phức tạp khó có thể nói, Lâm Đình thậm chí còn nghe ra được một tỉa qhen tuônq.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK