Cô không nhanh không chậm trả lời: “ là chồng của em, lúc nãy chẳng phải anh đã nói rồi sao”.
“ ừm” Lăng Hạo gật gât đầu: “ hôm qua anh nói phải gọi anh như thế nào”.
Hạ An Ngôn ngẩn ra một chút rồi mới phản ứng được: “ đi ngủ đi, sao nữa đêm lại bàn vấn đề này”.
Lăng Hạo như thấy thích thú, đưa tay vén tóc dính trên mặt cô, giọng khàn khàn khiến cô u mê: “ vậy em thấy khi nào thì hợp lý bàn vấn đề này”.
Hạ An Ngôn cảm thấy giọng nói này của anh có chút không ổn liền đưa tay đẩy lên ngực anh: “ anh xuống khỏi người em đi, em muốn đi ngủ”.
Vào lúc cô chưa kịp phản ứng anh cúi đầu hôn lên môi cô, sau đó vẫn giữ khoảng cách gần sát môi cô mấp máp nói: “ gọi anh là gì nói hay không nói”.
Hô hấp của Hạ An Ngôn trở nên căng thẳng, cô quyết định nhắm chặt mắt giả chết.
Lăng Hạo nhìn cô giả chết mà nhếch môi sau đó hôn lên môi cô từ từ duy chuyển xuống cổ cô mà hôn mỗi chỗ đều mút mạnh một cái để lại dấu đỏ mờ ám.
Hạ An Ngôn hoảng hốt đẩy đầu anh ra: “ Lăng Hạo dừng lại, em muốn đi ngủ”.
Lăng Hạo vẫn tiếp tục hôn thêm vài cái mới ngẩng đầu lên nhìn cô: “ nói hay không nói em chọn đi”.
“ nói” cô đầu hàng, không thể để anh hôn nữa, hôn thêm một lúc e rằng đêm nay cô lại không được ngủ, cô ôm lấy cổ anh nũng nịu gọi: “ ông xã”.
Tiếng “ ông xã” này của cô làm người anh nóng bừng, tiểu đệ của anh đã rụt rịt, anh cúi đầu hôn cô, lưỡi từ từ đi sâu vào miệng mà mút lấy lưỡi của cô.
Hạ An Ngôn ra sức chống cự, dùng sức đẩy anh ra, gấp gáp nói: “ chẳng phải anh nói, nói cho anh nghe rồi sẽ đi ngủ sao”.
Anh nghiêng đầu nhìn cô thích thú như ngắm một con mồi: “ anh nói như vậy lúc nào”.
Hạ An Ngôn trừng lớn tròng mắt nhìn anh: “ anh làm sao có thể lừa gạt em như vậy”.
- “ anh lừa gạt em lúc nào”.
- “ là anh nói em gọi ông xã cho anh nghe thì đi ngủ mà”.
Lăng Hạo không hề chớp mắt ngắm nhìn chăm chút gương mặt vì bị anh kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà đỏ bừng: “ ừm, nhưng mà em gọi ông xã mê hoặc như vậy không phải là muốn ông xã em yêu thương em sao”.
Không ngờ anh lại nói như vậy, cô trợn tròn mắt nhìn anh, một lúc sau mới phản ứng: “ anh làm sao mà vô lại như vậy”.
Lăng Hạo làm như không có gì cúi xuống hôn lên môi cô một cái : “ quá khen”.
Hạ An Ngôn lập tức đẩy anh ra: “ anh từ lúc nào mà trở nên vô lại như vậy”.
Anh ngay lập tức nắm lấy tay kéo lên đầu, di chuyển từ từ xuống cổ cô mà hôn kíƈɦ ŧɦíƈɦ cô một lúc mới nói: “ là từ lúc gặp lại em”. Vừa nói anh vừa đè người xuống cho tiểu đệ của anh chạm lên người cô.
Cảm giác nóng rực truyền đến bên đùi mình, cô vội đẩy anh: “ Lăng Hạo”. Tiếng cô vừa dứt anh chợt đè mạnh xuống. Cô biết không thể dừng được nữa, nên cô đành buông xuôi mà thoả thuận: “ ông xã, có thể nói một chút về thời gian kết thúc được không?”.
Bờ môi của anh hôn lên vai cô, khàn giọng vừa trêu đùa vừa nói: “ em muốn bao lâu, anh liền chiều em bấy lâu”.
Cô không nghĩ được Lăng Hạo lại nói như vậy, càng nghe cô càng đỏ mặt cô quyết định không dây dưa lời qua tiếng lại với anh nữa: “ anh nhanh một chút, mới hôm qua mà hôm nay anh lại không buông tha cho em, em không muốn ngày mai phải dậy muộn đâu”.
Lăng Hạo không có ý định ngừng lại tiếp tục trêu chọc: “ em muốn nhanh là bao lâu, em muốn anh làm nhanh hay chậm, em nói đi ông xã em chiều em hết lòng”.
Hạ An Ngôn cảm giác người ở trên mình không phải Lăng Hạo, trước kia anh đâu có trêu chọc cô như vậy, mặt mũi cô lúc này đỏ au, cô không thể tiếp tục nghe anh trêu chọc nữa: “ Lăng Hạo, anh đừng có nói nữa”.
- “ em gọi anh là gì”. Lăng Hạo quyết không buông tha cho cô.
- “ ông xã anh nhanh một chút, em còn muốn đi ngủ”. Hạ An Ngôn nghe nhắc nhở liền sửa lại.
Anh không chọc cô: “ nhanh một chút là em nói đó nha, một chút nữa em đừng có mà hối hận”. Dứt lời anh tiến công cởi sạch bộ quần áo trên người cô ra, mọi điểm kíƈɦ ŧɦíƈɦ trên người cô, anh đều thuộc nằm lòng, rất nhanh cô đã bị anh kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến thở cũng khó khăn.
Anh hôn từng chút một lên người cô, ở nơi đẫy đà anh cẩn thận mút lấy, bàn tay không yên phận vuốt lấy cơ thể cô, khiến cô phải ưỡn mình đón nhận, cái ưỡn mình của cô giúp cho nụ hoa của cô dễ dàng bị anh ngậm lấy anh khẽ đưa lưỡi trêu chọc nó khiến cô phải khóc thét: “ Lăng Hạo, anh… dừng lại”.
Anh vẫn giữ môi trên ngực cô, khàn giọng lên tiếng: “ em gọi anh là gì”.
Hạ An Ngôn khó khăn đáp lại anh: “ ông xã….”.
Nghe cô nũng nịu gọi mình anh thoả mãn trong lòng: “ ngoan, em làm anh vừa ý một chút, biết đâu anh vui lòng sẽ kết thúc nhanh cho em nghỉ ngơi”.
Hạ An Ngôn như với được cái phao liền ôm cổ anh, gương mặt mê hoặc nhìn vào anh: “ anh nói thật sao”.
Lăng Hạo hôn nhẹ lên môi cô, gật gật đầu.
Hạ An Ngôn tươi cười dáng vẻ khiến anh khó mà kiềm chế được: “ ông xã”.
Cô vừa dứt lời cũng là lúc bờ môi ấm nóng của anh di chuyển khắp người cô, anh hôn dần từ ngực cô đi xuống, tới vết thương ở dưới bụng cô anh khẽ sờ một cái sau đó hôn lên đó một lúc lâu.
Hạ An Ngôn vội hoảng hốt đưa tay đẩy đầu anh ra, nhưng anh đã chụp tay cô lại.
Anh ngồi thẳng dậy cởi hết quần áo của mình, từ từ tách chân cô ra đẩy vật to lớn của mình vào, nơi tư mật của cô khít chặt khiến anh có chút khó khăn mà nhíu mài.
Anh nhẹ nhàng từng cái một đến lúc cô thích ứng được đẩy mạnh nơi sâu nhất của cô đưa cô lên đỉnh cao của kɦoáı ƈảʍ.
Hạ An Ngôn khó khăn thích ứng vật to lớn của anh, đến khi nơi đó của cô thích ứng được vật to lớn của anh, cô liền buông bỏ bản thân mà cùng anh chìm sâu vào kɦoáı ƈảʍ. Cô hôm nay nhiệt tình phối hợp với anh, làm anh như được tiếp thêm lửa không cần phải kiềm chế mà tiếp tục phóng túng trên con người cô.
Anh và cô dần dần chìm sâu vào du͙ƈ vọиɠ của bản thân.
Tuy anh nói là cô làm anh vui vẻ anh sẽ kết thúc sớm, nhưng mãi đến giữ đêm nhìn cô mệt mỏi nằm dưới thân mình, anh mới miễn cưỡng mà kết thúc.
Mọi người ơi ngày mai là thứ hai đầu tuần mọi người có ghé đọc cho e xin 1 like, 1 lượt theo dõi và 1 cvote nha.s
Cám ơn mọi người rất nhiều 🥰🥰🥰🥰
Hôm nay chiêu đãi mọi người 4 chap, mai mình có việc bận có thể sẽ không up chap mới nha