Mục lục
Chiến thần vô địch thiên hạ - Siêu cấp chiến thần - Lâm Thiệu Huy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể quen biết được với thân vệ của Tướng Huy, như vậy thì quen biết với Tướng Huy cũng là vấn đề thời gian thôi. 

Sau này, quả nhiên Chu Minh Trạch sẽ được vạn người chú ý, mọi người đều tôn sung nhìn anh ra. 

Ngay cả Chu Minh Trạch cũng ngẩn người ra. 

Chẳng lẽ nói, chiến tướng Bạch Hổ kia thực sự đến tìm mình? 

Nhưng mình có quen ông ấy đâu! 

Nhưng mà, anh ta cũng không nghĩ nhiều, dù sao trong phòng này, ngoại trừ anh ta thì còn ai có tư cách có thể làm cho chiến tướng Bạch Hổ đích 

thân đến thăm nữa? 

Lập tức, anh ta liền đắc ý mà nói: "Bình tĩnh chút nào, không phải chỉ là chiến tướng Bạch Hổ thôi sao, có gì ngạc nhiên đâu, chắc là đến mời tôi 

tham gia tiệc của Tướng Huy ấy mà!" 

"Các người đừng có nói linh tinh, tránh mất mặt tôi!" 

Ầm! 

Vừa nghe câu này! 

Toàn bộ hội trường đều hoàn toàn trở nên nhốn nháo ! 

Lý Thu Nhàn trực tiếp bổ nhào về phía Chu Minh Trạch, ôm mặt anh ta hôn một cách mãnh liệt: 

"Cục cưng à, anh quá lợi hại rồi! Có thể gả cho anh, em thật sự là quá hạnh phúc rồi!" 

“Trời ạ! Ông Lý, con rể nhà ông thế mà lại làm cho Bạch Hổ đích thân mở tiệc. Điều này quá khiến người ta kinh ngạc rồi rồi? Các vị đại lão cấp tỉnh không có vinh hạnh lớn đến như vậy!" 

“Quả nhiên rồi! Con rể nhà các ông cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ đâu!” 

Tất cả mọi người ở thời điểm này không ngừng nịnh bợ, vẻ mặt nịnh nọt vô cùng. 

Không phải chỉ có bọn họ! 

Ngay cả Lý Phi Vân lúc này cũng bị làm cho kinh ngạc, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi. 

Thằng nhóc này vậy mà lại có bản lĩnh như vậy? 

Vốn tưởng rằng Chu Minh Trạch là loại công tử bột, nhưng vì gia cảnh khá giả nên cái đuôi của anh ta luôn vểnh lên trời. 

Nhưng mà cũng không ngờ được, anh ta như vậy mà lại có bản lĩnh đến 

thế, có thể khiến cho Tướng Huy ra lệnh cho thân vệ của anh đến mời, bản thân thật sự là đánh giá thấp anh ta sao? 

Còn hơn thế nữa! 

Nghe nói chiến tướng Bạch Hổ đến tìm anh ta, Chu Minh Trạch tưởng chừng như vểnh hết đuôi lên trời. 

Ngay tức thì, liền đem bộ mặt khinh thường nhìn về phía Lâm Thiệu Huy, châm chọc nói: 

“Cái đồ vô dụng như cậu còn không mau cút đi?” 

Ở bên cạnh, Vương Diễm Lệ cũng tiếp lời nói: 

“Lâm Thiệu Huy, hay là anh đi trước đi, đừng vô tình mà xúc phạm chiến tướng Bạch Hổ, như vậy là không tốt rồi. Đó không phải chuyện mà người thường như chúng ta có thể xúc phạm đến.” 

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Lâm Thiệu Huy, như thể đang nhìn một một chú hề biết nhảy nhót, thoạt có vẻ buồn cười. 

Chỉ là! 

Lâm Thiệu Huy mang vẻ mặt bình tĩnh, nhìn Chu Minh Trạch nở một nụ cười đầy ẩn ý: 

"Cậu có chắc là chiến tướng Bạch Hổ là tới tìm cậu không?" 

Cái gì! 

Tất cả mọi người đều sững sờ. Câu nói của người này là có ý gì đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK