Mà sắc mặt Vương Thanh Chí vẫn hung tàn tức giận nói: “Phí lời với cái thứ
rác rưởi này làm cái gì, dám đánh người chúng ta thật sự cho rằng chúng ta là bùn lỏng sao? Mau đánh chết nó!”
Không chỉ có bọn họ mà ngay cả Bạch Tổ Y cũng choáng váng.
Cô không biết tại sao Lâm Thiệu Huy lại muốn lôi mình lên và bịa ra một lời nói dối như vậy.
Sau đó anh còn tự hào vì điều đó sao? Nếu vậy thì thật sự mà cô quá thất vọng!
Nhưng mà Triệu Yến Chi xua tay và chế nhạo: “Đừng có lộn xộn, vợ của anh ta là người yêu của Tướng Huy. Nếu thật sự làm gì anh ta thì có lẽ Tướng Huy sẽ đứng ra làm chỗ dựa cho anh ta đó!”
“Đi thôi! Chuyện chính sự quan trọng hơn!”.
Khi nghe điều này thì sự khinh bỉ trên khuôn mặt của những thanh niên xấu xa đó ngày càng mạnh mẽ.
Sau đó, Triệu Yến Chi nhìn Vương Thanh Chỉ nghi hoặc: “Vương Thanh Chí, tại sao anh lại đưa chúng tôi đến sân Phương Bồi làm gì?
Vương Thanh Chí cười nhẹ nói: “Đương nhiên là ta đến ở rồi!”
Cái gì! Lúc này, thân thể thanh tú của Triệu Yến Chi đột nhiên chấn động, sau đó ném ra ánh mắt không thể tin được nhìn Vương Thanh Chí: “Anh ... anh nói nghiêm túc à?”
Hả?
Thấy vậy thì những thanh niên ác ma khác đều khó hiểu, cùng nhau nhìn về phía Triệu Yến Chi: “Chị, sân Phương Bồi này có gì khác thường sao?”
Triệu Yến Chi mãnh liệt nuốt nước bọt, chống lại sự chấn động trong lòng, nói: “Sân Phương Bồi này đúng là là không bình thường, trước đây đều chiêu đãi thế hệ người có cấp bậc như cha anh chúng ta, chúng căn bản không đủ tư cách ở!”
“Bởi vì chủ nhân của nó là tổng chỉ huy của Nam Lộc, Long Cửu!”
Ầm!
Khi nghe thấy điều này thì người thanh niên độc ác có mặt cuối cùng cũng hiểu tại sao Triệu Yến Chi lại bị sốc như vậy.
Từng người một che miệng, đều là sững sờ!
Long Cửu, phải thực lực ở Nam Lộc cảnh giới, không ngoa khi gọi là hoàng đế thổ địa ở đây, ông ta cũng có học trò nở rộ khắp nơi!
Ảnh hưởng của ông ta ở Nam Lộc thật kinh người!
Ngay cả gia đình của họ cũng không thể so sánh với nó!
Ngay cả cha mẹ của họ, ngay khi bước chân vào Nam Lộc thì cũng phải đến thăm nhà của Long Cửu.
Sân Phương Bồi này thực sự có liên quan đến Long Cửu?
“Vương Thanh Chí, thật trâu bò nha! Anh không hổ là người bước ra từ quân đoàn Long Hổ, vậy mà có thể để chúng ta trải nghiệm sự đãi ngộ mà mà cha chú chúng ta mới có đủ tư cách để được hưởng”
“Tôi chỉ nghe ba tôi nói về nơi này, nhưng tôi chưa từng có cơ hội nhìn thấy nó, Vương Thanh Chí, cảm ơn!”
Mọi người lập tức ngây ngẩn cả người, lại hết sức kính nể Vương Thanh Chí.
Ngay cả Triệu Yến Chi cũng không nhịn được mà gật đầu: “Đặt phòng ở nơi này thật sự không dễ dàng, e rằng ngay cả có mặt mũi thì cũng không có đặt được, Vương Thanh Chí anh làm sao lấy được phòng?"
Nghe mọi người xu nịnh thì Vương Thanh Chí cũng cảm thấy lâng lâng sau đó khinh thường nhìn Lâm Thiệu Huy và Bạch Tổ Y: “Tôi có giao tình với sân Phương Bồi, người ta cho tôi mặt mũi, đây là lý do tại sao tôi có thể đặt một vài phòng, đổi thành người khác cũng không làm được điều này. Dù sao thì Long Cửu cũng là rồng ở Nam Lộc, dù sao cũng tốt hơn loại người leo lên giường đàn ông!”
Nghe những lời này thì mọi người cũng chế nhạo, nhìn Lâm Thiệu Huy đầy ác ý.
“Một tiện nhân, một tên nô lệ mà muốn đến sân Phương Bồi đặt phòng, điện
rồi sao?”
Theo ý kiến của họ thì Bạch Tổ Y không biết xấu hổ như vậy thì làm sao mà Tướng Huy lại có thể để ý cô?
Nhiều nhất là chỉ chơi qua đường với cô mà thôi!
Thậm chí người phụ nữ này thậm chí không thể gọi là người thứ ba, cùng lắm là đồ ăn nhanh, đến sân Phương Bồi này cũng không đủ tư cách.
Bạch Tổ Y thân thể run lên vì tức giận, những giọt nước mắt tức giận và tủi nhục đã lăn dài trên mắt cô.
Mà ngay lúc này vẻ mặt của Lâm Thiệu Huy dần trở nên lạnh lùng!
Vương Thanh Chỉ này đến từ quân đoàn Long Hổ?
Thuộc hạ của anh?
Lúc này nụ cười của anh lộ ra vẻ u ám, anh ta phục vụ dưới quyền anh mà dám làm nhục Vợ chồng anh ở nơi công cộng, thật là tìm chết!
Anh đang mong chờ Vương Thanh Chí sẽ như thế nào khi biết thân phận thật của mình.
Tuy nhiên!
Vào lúc này, một người đàn ông sải bước ra khỏi sân Phương Bồi.
Vừa nhìn thấy người đó thì Vương Thanh Chí liền mừng như điên chào hỏi:"Anh Long, sao anh lại đích thân tới?”
Long Thiên Tuấn, cháu trai cả của Long Cứu, cũng là chủ sở hữu của sân Phương Bồi, nơi đặc biệt chiêu đãi những ông lớn thuộc mọi tầng lớp cao ở An Nam thay Long Cửu.
Sau đó, Vương Thanh chỉ lần lượt giới thiệu Triệu Yến Chi và những người khác với Long Thiên Tuấn, nhưng Long Thiên Tuấn chỉ nhàn nhạt gật đầu, thậm chí còn không chủ động bắt tay.
Cao ngạo đến cực điểm!