“Lâm Thiệu Huy, khi còn bé chúng tôi không hiểu chuyện, không nên đối xử với anh như vậy, anh đại nhân đại lượng, bỏ qua cho chúng tôi đi!”.
“Tướng... Tướng Huy! Chúng tôi biết sai rồi, chúng tôi thực sự biết sai rồi! Anh là nhân vật lớn như vậy, đâu nhất thiết cần phải chấp nhặt với chúng tôi, xin anh buông tha cho chúng tôi đi mà!”
Đám người Chu Quân Dật và Phùng Thiệu Quân đã than thở khóc lóc bù lu bù loa
lên.
Bọn họ không muốn chết nha!
“Tuổi trẻ ngông cuồng?
Lâm Thiệu Huy cười, nhìn chằm chằm vào bọn họ, sau đó lên tiếng nói:
“Có phải là các người quên rồi không, vừa nãy các người đã sỉ nhục tôi với người phụ nữ của tôi như thế nào?”.
Đoàng!
Một cỗ sát khí đột nhiên dâng trào vào lúc này!
Vô cùng hung bạo và tàn bạo, giống như là dã thú đang gào thét!
Vẻ mặt đám người Vương Thanh Chí lập tức trắng bệch, càng thêm run rẩy kịch liệt.
Bọn họ tự nhiên biết vừa rồi bản thân đã sỉ nhục hai người Lâm Thiệu Huy như thế nào, nói nọ là nô lệ của rùa, nói Bạch Tổ Y là người phụ nữ dâm đãng ai cũng có thể lấy làm chồng, đây chính là sự sỉ nhục cực hạn không thể nghi ngờ.
Đổi thành bất cứ người nào, chỉ sợ cũng khó mà tiếp nhận!
Chưa kể, Lâm Thiệu Huy chính là Tướng Huy cao cao tại thượng!
Bọn họ dây vào đại họa lớn rồi!
Trong nháy mắt, bọn họ dùng ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy.
Từng người đều mang theo nước mắt!
Hiển nhiên là đã bị dọa sợ mất mật!
Mà lúc này!
“Cộc cộc cộc..”
Lâm Thiệu Huy bước từng bước về phía bọn họ, trong ánh mắt hiện lên sự lạnh lẽo vô tận:
“Các người mang theo sự cuồng vọng và kiêu ngạo đến trước mặt tôi!”
“Các người đe dọa tôi, đồng thời sỉ nhục Hoàng Hậu của tôi, cho nên các người... Đáng chết!”
Sau khi nghe xong lời nói vô tình này xong, đám người Phùng Thiệu Quần hoàn toàn rơi nước mắt như mưa, điên cuồng gào thét lên.
“Sai, tôi sai rồi! Đừng giết tôi! Đừng tổn thương tôi!”
Là Long Cửu và những ông lớn đều nhe răng cười, nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ.
“Bụp bụp bụp!”
Ngay tại chỗ, nhóm nhóm người đàn ông mạnh mẽ xông tới đè đám người Triệu Yến Chi xuống đất.
“Đánh gãy chân của bọn họ!”
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Từng tiếng rạn nứt xương vang lên!
"A!"