“Huyết kính.” Một tấm khiên màu máu khổng lồ hiện ra chặn con cá mập lại, hai tuyệt kỹ va chạm rồi tự tiêu tan. Alva nhảy lên cao sau đó hai tay liên tục vung trưởng, từ bàn tay hắn không ngừng bắn ra những viên đạn màu máu to lớn sắc nhọn. Thân ảnh Xavia di chuyển rất quỷ dị vô thanh vô tức, những viên đạn máu liên tục bắn vào không khí, thấy vậy tên Alva nhíu mày lẩm bẩm; “Tốc độ cũng được tăng lên nhiều thật đấy.”
Đột nhiên Xavia xuất hiện ngay trên đầu Alva rồi vụt mạnh hai chiếc quạt kim loại trong tay xuống, một xoáy nước khổng lồ bắn mạnh lên thân thể tên Alva rồi đẩy hắn rơi xuống mặt nền. Trước lúc bị xoáy nước đẩy đi thì hắn cũng vung ra được một thương tạo ra một đám mây máu bao bọc thân thể Xavia lại. Bốp! Tiếng kêu vang lên cả hai người đều cùng lúc bị dính đòn nghiêm trọng, Alva thì bị xoáy nước đẩy mạnh xuống ép chặt thân thể trên nền, còn Xavia thì bị đám mây máu bao quanh rồi thình lình nổ tung!
Đứng dậy phủi phủi bụi máu trên người Xavia cười khẩy nói; “Cậu nhiều máu thật đấy, nhưng tớ muốn đống máu này phải là máu trong người cậu cơ, chuẩn bị chịu chết đi!”
Alva nhếch miệng cười khịa lại; “Cậu cũng vẫn nhiều nước như ngày nào, nhưng tớ lại thích đống nước trong người cậu hơn đấy!”
Không khí lại bị kéo lên rất căng, đột nhiên thân ảnh hai người biến mất rồi có những tiếng va chạm kim loại vang lên liên hồi. Từ trên cao nhìn xuống Vera chỉ trông thấy không khí phía dưới hỗn loạn, lâu lâu có tia sáng màu máu và xanh lam xẹt qua va chạm vào nhau rồi lại vụt tắt. Sau chục giây thân ảnh hai người kia lại hiện ra ngay tại chỗ cũ, nhìn sắc mặt cả hai người đều sẽ thấy đang khá là mệt.
Alva nhếch miệng cười rồi đâm mũi thương xuống nền, lập tức toàn bộ bán kính xung quanh hắn ta 100 mét đều biến thành một biển máu. Xavia liền nhảy lên rồi xoay tròn hai chiếc quạt trong tay, vô số những hạt mưa khổng lồ được cô tạo ra rồi phi xuống chỗ đối thủ. Biển máu liền bốc lên thành một bức tường che chắn cho Alva, những giọt mưa vẫn không ngừng đâm ầm ầm vào bức tường máu nhưng chẳng thể làm nó rung chuyển chút nào.
Xavia lướt nhanh ra khỏi phạm vi biển máu rồi ghép hai chiếc quạt kim loại trong tay vào thành một cái, sau đó cô phóng mạnh chiếc quạt đó đi; “Phi Luân Chỉ!”
Chiếc quạt xoay tròn với vận tốc rất cao, xung quanh thì được luồng chiến lực màu xanh lam bao bọc rồi hóa thành một lưỡi cưa hình tròn. Lưỡi cưa bay vút đi thành một vệt xanh đâm rầm vào tường máu, vừa đâm tới đã xuyên thủng qua luôn rồi tiếp tục lao tới tên Alva. Bất ngờ với lực xuyên phá của tuyệt kỹ này Alva chỉ kịp giơ cây thương lên chắn trước người, lưỡi cưa lao đến va chạm với thân thương đẩy mạnh Alva ra xa!
Liên tục xoay tròn trên thân thương tạo ra những tia lửa, lưỡi cưa vẫn không ngừng đẩy lùi Alva, đột nhiên cả người hắn đỏ lên rồi vỡ nát hóa thành vô số những giọt máu bắn tung tóe. Từ xa Xavia trông thấy vậy liền tập chung cao độ liếc nhìn xung quanh, vừa phát hiện một giọt máu khá kì dị cô liền bắn những mũi tên nước liên tục về phía đó, đột nhiên sau lưng cô lại thình lình xuất hiện một giọt máu khác!
Vội vã xoay người lại Xavia căng thẳng nghĩ trong đầu; “Trúng kế rồi, chết tiệt!”
Giọt máu bốc hơi hiện ra thân ảnh Alva, hắn cầm mũi thương đâm liên hoàn lên thân thể Xavia, những đòn đâm đều được kèm theo một luồng sức mạnh huyết sắc cuồng bạo. Bị đâm lên thân thể liên tục nhưng thân ảnh Xavia vẫn đứng im tại chỗ, bỗng toàn thân cô hóa thành một người nước rồi đổ sùm xuống. Alva lập tức quay người sang trái rồi đâm mạnh thương về phía trước, từ hướng đâm đó cũng có một mũi tên nước to lớn bắn ra!
Cả hai người đều trúng chiêu của đối phương rồi lùi ngược ra sau, chiến giáp hộ thể của cả hai đều thủng một lỗ rồi còn gây hư hại đến cả bộ giáp trên người. Hai người họ đứng âm trầm nhìn đối phương, hai bàn tay thì đang tích tụ một luồng chiến lực to lớn, bộc phát chiến lực dồi dào hai người đều vung tay ra phía trước rồi quát;
“Sóng Thần!”
“Huyết Trảo!”
Lập tức một cơn sóng thần màu xanh lam hình thành rồi ùn ùn phóng đi, bên kia là một bàn tay máu khổng lồ bắn mạnh ra. Bùm! Bàn tay huyết sắc và cơn sóng thần đâm rầm vào nhau gây ra một vụ nổ năng lượng lớn, sóng sung kích từ vụ nổ lan tỏa ra đẩy văng hai người kia bay ngược ra xa.
“Là tuyệt kỹ ‘Sử thi – cao giai’, không ngờ hai người kia có thể thi triển ra chiêu thức bậc đó dễ dàng như vậy, thời gian tụ lực còn chưa đến 5 giây!”
Vera vừa quan chiến vừa đánh giá, Bevis thì đang tỏ vẻ chán nản rồi nói; “Chán quá, hai người đó có đánh đến sang năm cũng không thể phân thắng bại được đâu, đúng là tốn thời gian mà.”
Phía dưới, sau khi hai luồng tuyệt kỹ bạo phát xong thì hai người kia vẫn không ngừng nghỉ mà tiếp tục lao vào giao chiến với đối phương. Lúc này trông cả hai đều đã thấm mệt, chiến lực bộc phát ra đã ít hơn trước rất nhiều, giờ đây họ chỉ đơn thuần trao đổi chiêu thức với nhau bằng vũ khí và võ thuật.
“Haha có vẻ như cậu sắp hết thời gian duy trì trạng thái hợp nhất với thần thú rồi nhỉ?” Nghe Alva trêu tức vậy Xavia cũng liền đáp; “Dù có hóa lại thành dạng cơ bản thì cậu cũng chẳng còn sức mà đánh nữa đâu, sủa cái gì lắm!”
“Hừ, ít nhất tớ cũng là ‘Đại Cao Thủ’, hơn tên ‘Cao Thủ’ rẻ rách nhà cậu, xem ra mấy năm nay cậu không ăn không ngủ để cố gắng đột phá nhưng vẫn không thành công nhỉ? Haha đúng là đồ yếu kém!”
Hai người họ dứt ra khỏi đối phương, rồi đứng đối diện nhìn nhau, ai nấy đều thở dốc, chiến lực đã không đủ để duy trì trạng thái bộc phát nữa. Xavia trừng mắt nói lớn; “Cứ cười cho đã khi còn có thể đi, đợi sau khi tớ đột phá thành công rồi kết hợp với thần thú thì để xem cậu còn cười nổi không!”
“Đợi đến lúc đó thì tớ cũng tăng thêm vài cấp nữa rồi haha.”
“Với cái loại suất ngày chỉ biết ăn chơi như cậu mà cũng đòi mạnh lên nhanh chóng à, đúng là nằm mơ.”
Alva phẩy phẩy tay tiếp tục trêu tức; “Thế người tối ngày vùi đầu vào tu luyện như cậu còn sao chưa đột phá vậy? Chăm chỉ rèn luyện tới mức bỏ qua cả việc hưởng lạc trong cuộc sống cơ mà, đúng là đồ nhạt nhẽo.”
Trông thấy gân xanh nổi đầy trên trán Xavia, Alva liếm liếm môi với con mắt nham hiểm nói tiếp; “À phải rồi, nghe nói đến tận bây giờ cậu còn chưa từng có bạn trai nhỉ? Haha xem ra tớ vẫn là người duy nhất từng được nhào nặn bộ ngực tuyệt vời của cậu!”
“Câm miệng!” Xavia như phát điên thân ảnh lao vút về phía Alva, vì khoảng cách hai người khá gần nhau nên chỉ trong cái chớp mắt cô đã đến trước mặt hắn ta rồi đập một chưởng lên lồng ngực hắn!
“Bí kĩ: Vô Hải Tâm!”
Alva bị đẩy lùi ra sau vài bước, chiến giáp hộ thể trên người vẫn còn nguyên nhưng trong cơ thể hắn bây giờ đang rất không ổn. Cảm nhận nước trong cơ thể mình đang cấp tốc biến mất, cả người dần teo tóp lại hắn vội vã ngồi xuống xếp bằng rồi điều tức lại thân thể, đôi mắt thì cay cú liếc nhìn Xavia đang nằm bất tỉnh cách đó vài mét.
“Chết tiệt con điên này, mọe nó mình đã quá coi thường độ điên của nó rồi, không thể tin nổi nó mặc kệ bản thân đã cạn kiệt chiến lực mà cưỡng ép sử dụng bí kĩ dù cho có nguy cơ bị phản vệ đến mất mạng!”
Không nghĩ nhiều nữa Alva nhắm mắt lại ngưng thần rồi cố gắng dùng chiến lực hấp thu hơi nước trong không khí vào cơ thể mình. Nhìn thấy thân thể Xavia nằm bất tỉnh Vera lo lắng nói; “Vừa rồi cô Xavia đã dùng bí kĩ đúng không? Nghe nói để sử dụng được bí kĩ phải cần rất nhiều chiến lực cơ mà, trạng thái cô ấy như vậy mà dùng bí kĩ có thể sẽ kiệt sức đến chết đó!”
Bevis bình thản đáp; “Tự làm tự chịu thôi, mà bí kĩ cô ta vừa thi triển là một dạng bí kĩ rất hiếm trong cấp C đấy!”
“Hả, cấp C, cao thế cơ á?”
Cười khẩy nhìn Vera, Bevis châm chọc; “Đúng là trẻ con kém hiểu biết, nhìn vào độ nồng đậm của hào quang phát ra khi thi triển thì biết ngay là bí kĩ cấp mấy mà, với lại cấp C đâu có cao.”
Vera không thèm so đo với anh ta, em cúi xuống nhìn Xavia rồi nói; “Chúng ta xuống cứu cô ấy đi.”
Nói rồi Vera thúc dục bộ giáp nano bao bọc kín hết người rồi hóa thành luồng hắc quang lao vút xuống chỗ Xavia đang nằm, vừa đặt chân xuống nền Vera liền bế cô ta dậy rồi nhảy đi luôn. Vera không dại động vào kẻ đang ngồi điều tức kia, em biết rõ tuy hắn đang trong trạng thái rất yếu nhưng muốn giết chết một ‘Tinh Anh’ thì vẫn dư sức.
Đặt Xavia xuống một góc ở khá xa vùng trung tâm, Vera nhanh chóng lấy ra những loại thuốc và dược liệu giúp bù sức và chiến lực. Bevis thì ở bên cạnh nhìn bộ ngực của Xavia chằm chằm, Vera liếc sang nhìn anh ta rồi cảnh cáo; “Anh mà dám sàm sỡ cô ấy là không xong với em đâu!”
“Xì, làm như ta ham muốn lắm vậy, ta chỉ thích ngắm nhìn những thứ đẹp đẽ chứ không thích động vào chúng.”
Sau khi trị thương và dùng thuốc bồi bổ cơ thể cho Xavia xong thì hai người họ di chuyển tới nơi dẫn xuống căn hầm bí mật. Đứng sau bức tượng hình con rồng cạnh chiếc quan tài, Vera giơ tấm thẻ màu đen ánh bạc ra rồi truyền chiến lực vào trong đó, lập tức cửa căn hầm liền mở ra.
Thế rồi cả hai cùng nhau đi xuống, Vera lại điều khiển cửa căn hầm đóng lại để tránh bị nhóm nào đó phát hiện, mặc dù giờ đây những nhóm người còn sống sót đều đã chạy ra các dãy ngoài từ lâu.