Nghĩ đến dây Diệp Huyền nhẹ gật đầu nói:
- Dương Tu đại sư, ta không thể đồng ý thu đồ đệ, nhưng có thể nhận người đi theo. Thấy đại sư có thành ý như vậy nên ta đồng ý cho làm người đi theo, nếu qua thời gian lâu đại sư muốn đổi ý thì cứ nói. Đương nhiên nếu một thời gian sau ta cảm thấy không thích hợp thì đừng trách ta không nể tình. Đại sư thấy sao?
Diệp Huyền không đồng ý ngay, nói cho cùng hắn muốn khảo sát nhân phẩm, tính cách của Dương Tu.
Dương Tu nghe vậy mừng rỡ quỳ lạy:
- Đa tạ Diệp thiếu gia thành toàn!
Diệp Huyền đồng ý làm lòng Dương Tu rất hưng phấn.
Diệp Huyền vội nâng Dương Tu dậy:
- Dương Tu đại sư...
Thái độ Dương Tu kiên quyết lạy ba cái:
- Đừng, Diệp thiếu gia đừng bao giờ gọi như vậy! Sau này Diệp thiếu gia kêu tên của ta được rồi, hoặc kêu Lão Dương cũng được. Gọi đại sư là chiết sát ta. Diệp thiếu gia đã đồng ý Lão Dương làm người đi theo vậy hãy nhận ba lạy của Lão Dương, đây là lễ độ, không thể bỏ được.
Diệp Huyền á khẩu:
- A...
Kiếp trước Diệp Huyền địa vị cao quý, nhưng hiện tại hắn dù sao chỉ là một thiếu niên, nhận Dương Tu lạy ba cái cứ thấy kỳ kỳ.
Nhưng Dương Tu nói đúng, người đi theo phải có quy định của người đi theo, đây là lễ độ.
Dương Tu thi lễ người đi theo xong mở miệng nói:
- Diệp thiếu gia có gì sai bảo cứ sai ta làm, Lão Dương có một Luyện Hồn các trong Thiên Đô phủ, có mấy cường giả Võ Hoàng theo mình. Ta lập tức kêu tất cả tham gia vào Huyền Quang các, góp sức cho Diệp thiếu gia!
Dương Tu tuy chỉ là tán tu nhưng dù gì là luyện hồn sư thất phẩm, có một số cường giả theo bên cạnh. Nay Dương Tu đã theo Diệp Huyền thì lực lượng này cũng vào Huyền Quang các.
Thấy thế lực Huyền Quang các lại lớn một phần Diệp Huyền hơi vui vẻ.
Nhìn việc Dương Tu đã xong, Tả Viễn móc ra một tấm huy chương:
- Huyền Diệp tiểu hữu, xem ta mang gì đến cho ngươi.
Diệp Huyền kêu lên:
- Huy chương luyện hồn sư thất phẩm!
Tả Viễn cười nói:
- Đúng rồi, huy chương này vốn phải là luyện hồn sư tự mình đi Thần Đô, hoặc người của Thần Đô xuống dưới giám định mới xin được. Nhưng lão phu dùng vài cách xin cho Huyền Diệp tiểu hữu. Tuy nhiên một người khác của Huyền Quang các thì không được, lão phu thấy người đó chỉ là luyện hồn sư đỉnh lục phẩm nên chỉ xin huy chương luyện hồn sư lục phẩm.
Diệp Huyền xua tay:
- Không sao, Tả Viễn đại sư xin được huy chương thất phẩm cho ta đã khiến rất bất ngờ, đa tạ Tả Viễn đại sư!
Diệp Huyền biết rõ quy định của Thần Đô nghiêm ngặt cỡ nào, mặc dù có thể châm chước nhưng vô cùng khó khăn. Tấm lệnh bài này chắc làm Tả Viễn tốn công sức rất lớn, thậm chí lấy danh nghĩa Công Dương Vũ mới xin được.
Có huy chương luyện hồn sư thất phẩm thì thế lực hạng hai cúa Diệp Huyền trong Thiên Đô phủ không sợ gì nữa.
Một luyện hồn sư thất phẩm ghi tên trong Thần Đô, dù là Uất Trì gia, Tiêu gia cũng không dám tùy tiện giết. Vì nếu hắn chết sẽ có người Thần Đô xuống điều tra, trừng phạt rất nghiêm khắc.
Như Vinh Dương, nếu không phải Tả Viễn viết thư giải thích cho Thần Đô thì Diệp Huyền sẽ gặp chút rắc rối.
Tả Viễn vui vẻ cười nói:
- Ha ha, Huyền Diệp tiểu hữu khách sáo quá vậy.
Xin huy chương luyện hồn sư thất phẩm giùm Diệp Huyền khiến tâm tình Tả Viễn rất sung sướng.
Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm túc nói:
- Phải rồi Tả Viễn đại sư, ta có một ít vấn đề muốn hỏi.
Tả Viễn thấy biểu tình của Diệp Huyền nghiêm nghị thì lão cũng nghiêm túc hơn:
- Huyền Diệp tiểu hữu cứ nói đi.
- Không biết Tả Viễn đại sư có nghe nói về Hoàng Phủ Tú Minh không?
Tả Viễn cau mày, lắc đầu nói:
- Hoàng Phủ Tú Minh? Chưa từng nghe.
Diệp Huyền hơi thất vọng. Hoàng Phủ Tú Minh không phải đại nhân vật danh chấn đại lục gì, Diệp Huyền không ôm hy vọng quá lớn, nhưng Tả Viễn trả lời vẫn khiến hắn thấy tiếc nuối.
Tả Viễn nghi hoặc hỏi:
- Người này cũng là luyện hồn sư sao? Có quan hệ gì với Huyền Diệp tiểu hữu? Nếu cần thì lão phu có thể hỏi thăm Thần Đô, chắc sẽ có chút tin tức.
Diệp Huyền rối rít xua tay:
- Không cần!
Cho đến nay Diệp Huyền không tiện bộc lộ mình ra, nếu Tả Viễn rùm beng hỏi thăm tin tức Hoàng Phủ Tú Minh trong Thần Đô sẽ bị Vô Lượng sơn chú ý, đến lúc đó hắn có nguy hiểm.
Có vài việc âm thầm hỏi thăm tốt hơn.
Đang lúc Huyền Quang các phát triển từ từ, thế cục trong Thiên Đô phủ bỗng trở nên căng thẳng.
Ngọn nguồn chủ yếu là từ hai gia tộc lớn Uất Trì gia, Tiêu gia.
Một số người thông minh vô tình phát hiện mấy ngày nay giữa Uất Trì gia và Tiêu gia giương cung bạt kiếm, hai gia tộc lớn hầu như ngừng hợp tác. Chuyện này trước kia không thể nào xảy ra.
Tuy hai gia tộc lớn luôn tranh đấu gay gắt, ngầm phá rối nhau nhưng còn giữ mặt ngoài, hai nhà ngẫu nhiên hợp tác buôn bán.
Mấy ngày qua không khí giữa hai gia tộc hơi kỳ, sự kỳ lạ này ảnh hưởng đến gia tộc khác trong Thiên Đô phủ.
Phủ đệ Uất Trì gia tộc.
Trong một phòng họp to lớn, Uất Trì Bất Công ánh mắt lạnh lùng ngồi trên ghế. Hơn mười cường giả đẳng cấp Võ Hoàng ngồi ghế dưới tay, bọn họ toát ra hơi thở dồi dào.
Một nam nhân trung niên cung kính bẩm báo cho Uất Trì Bất Công, mắt lấp lóe tia sáng lạnh:
- Gia chủ, mấy ngày nay hành động của Tiêu gia hơi lạ, không chỉ toàn diện ngừng hợp tác với Uất Trì gia ta còn phái nhiều cường giả đi nơi bí ẩn, ta nghi ngờ bọn họ rất có thể đã biết Tiêu Bình bị chúng ta đánh chết.
Nếu nhóm Diệp Huyền ở đây sẽ nhận ra ngay người này là Uất Trì Kiệt lúc trước giết Tiêu Bình.
Uất Trì Bất Công lạnh lùng hỏi:
- Tiêu gia làm sao biết Tiêu Bình bị chúng ta đánh chết?
Uất Trì Kiệt chắc chắn nói:
- Chúng ta không biết nhưng ở đâu đó xảy ra vấn đề nên mới tiết lộ ra ngoài, hơn nữa chuyện này mới xảy ra gần đây.
Uất Trì Bất Công cau mày nghi hoặc hỏi:
- Mới xảy ra gần đây?
Uất Trì Bất Công chợt nhớ tới gì đó, mắt lóe tia sáng sắc lạnh nhìn hướng Uất Trì Kiệt, hỏi:
- Ta nhớ ngươi từng nói lúc ngươi giết Tiêu Bình có bị người nhìn lén, người này còn giết Mạc Thiên Sơn của Uất Trì gia chúng ta?
Vẻ mặt Uất Trì Kiệt xấu hổ nói:
- Đúng vậy, hay gia chủ nghi ngờ người này báo tin cho Tiêu gia? Khả năng không lớn, sau khi ta trở về có theo dõi cửa thành Thiên Đô phủ, âm thầm điều tra các gia tộc lớn trong Thiên Đô phủ, không phát hiện dấu vết gì.
Uất Trì Bất Công dứt khoát nói:
- Ngươi lập tức lấy ghi chép ra vào các cửa thành trong thời gian đó lại đây.
- Dương Tu đại sư, ta không thể đồng ý thu đồ đệ, nhưng có thể nhận người đi theo. Thấy đại sư có thành ý như vậy nên ta đồng ý cho làm người đi theo, nếu qua thời gian lâu đại sư muốn đổi ý thì cứ nói. Đương nhiên nếu một thời gian sau ta cảm thấy không thích hợp thì đừng trách ta không nể tình. Đại sư thấy sao?
Diệp Huyền không đồng ý ngay, nói cho cùng hắn muốn khảo sát nhân phẩm, tính cách của Dương Tu.
Dương Tu nghe vậy mừng rỡ quỳ lạy:
- Đa tạ Diệp thiếu gia thành toàn!
Diệp Huyền đồng ý làm lòng Dương Tu rất hưng phấn.
Diệp Huyền vội nâng Dương Tu dậy:
- Dương Tu đại sư...
Thái độ Dương Tu kiên quyết lạy ba cái:
- Đừng, Diệp thiếu gia đừng bao giờ gọi như vậy! Sau này Diệp thiếu gia kêu tên của ta được rồi, hoặc kêu Lão Dương cũng được. Gọi đại sư là chiết sát ta. Diệp thiếu gia đã đồng ý Lão Dương làm người đi theo vậy hãy nhận ba lạy của Lão Dương, đây là lễ độ, không thể bỏ được.
Diệp Huyền á khẩu:
- A...
Kiếp trước Diệp Huyền địa vị cao quý, nhưng hiện tại hắn dù sao chỉ là một thiếu niên, nhận Dương Tu lạy ba cái cứ thấy kỳ kỳ.
Nhưng Dương Tu nói đúng, người đi theo phải có quy định của người đi theo, đây là lễ độ.
Dương Tu thi lễ người đi theo xong mở miệng nói:
- Diệp thiếu gia có gì sai bảo cứ sai ta làm, Lão Dương có một Luyện Hồn các trong Thiên Đô phủ, có mấy cường giả Võ Hoàng theo mình. Ta lập tức kêu tất cả tham gia vào Huyền Quang các, góp sức cho Diệp thiếu gia!
Dương Tu tuy chỉ là tán tu nhưng dù gì là luyện hồn sư thất phẩm, có một số cường giả theo bên cạnh. Nay Dương Tu đã theo Diệp Huyền thì lực lượng này cũng vào Huyền Quang các.
Thấy thế lực Huyền Quang các lại lớn một phần Diệp Huyền hơi vui vẻ.
Nhìn việc Dương Tu đã xong, Tả Viễn móc ra một tấm huy chương:
- Huyền Diệp tiểu hữu, xem ta mang gì đến cho ngươi.
Diệp Huyền kêu lên:
- Huy chương luyện hồn sư thất phẩm!
Tả Viễn cười nói:
- Đúng rồi, huy chương này vốn phải là luyện hồn sư tự mình đi Thần Đô, hoặc người của Thần Đô xuống dưới giám định mới xin được. Nhưng lão phu dùng vài cách xin cho Huyền Diệp tiểu hữu. Tuy nhiên một người khác của Huyền Quang các thì không được, lão phu thấy người đó chỉ là luyện hồn sư đỉnh lục phẩm nên chỉ xin huy chương luyện hồn sư lục phẩm.
Diệp Huyền xua tay:
- Không sao, Tả Viễn đại sư xin được huy chương thất phẩm cho ta đã khiến rất bất ngờ, đa tạ Tả Viễn đại sư!
Diệp Huyền biết rõ quy định của Thần Đô nghiêm ngặt cỡ nào, mặc dù có thể châm chước nhưng vô cùng khó khăn. Tấm lệnh bài này chắc làm Tả Viễn tốn công sức rất lớn, thậm chí lấy danh nghĩa Công Dương Vũ mới xin được.
Có huy chương luyện hồn sư thất phẩm thì thế lực hạng hai cúa Diệp Huyền trong Thiên Đô phủ không sợ gì nữa.
Một luyện hồn sư thất phẩm ghi tên trong Thần Đô, dù là Uất Trì gia, Tiêu gia cũng không dám tùy tiện giết. Vì nếu hắn chết sẽ có người Thần Đô xuống điều tra, trừng phạt rất nghiêm khắc.
Như Vinh Dương, nếu không phải Tả Viễn viết thư giải thích cho Thần Đô thì Diệp Huyền sẽ gặp chút rắc rối.
Tả Viễn vui vẻ cười nói:
- Ha ha, Huyền Diệp tiểu hữu khách sáo quá vậy.
Xin huy chương luyện hồn sư thất phẩm giùm Diệp Huyền khiến tâm tình Tả Viễn rất sung sướng.
Sắc mặt Diệp Huyền trở nên nghiêm túc nói:
- Phải rồi Tả Viễn đại sư, ta có một ít vấn đề muốn hỏi.
Tả Viễn thấy biểu tình của Diệp Huyền nghiêm nghị thì lão cũng nghiêm túc hơn:
- Huyền Diệp tiểu hữu cứ nói đi.
- Không biết Tả Viễn đại sư có nghe nói về Hoàng Phủ Tú Minh không?
Tả Viễn cau mày, lắc đầu nói:
- Hoàng Phủ Tú Minh? Chưa từng nghe.
Diệp Huyền hơi thất vọng. Hoàng Phủ Tú Minh không phải đại nhân vật danh chấn đại lục gì, Diệp Huyền không ôm hy vọng quá lớn, nhưng Tả Viễn trả lời vẫn khiến hắn thấy tiếc nuối.
Tả Viễn nghi hoặc hỏi:
- Người này cũng là luyện hồn sư sao? Có quan hệ gì với Huyền Diệp tiểu hữu? Nếu cần thì lão phu có thể hỏi thăm Thần Đô, chắc sẽ có chút tin tức.
Diệp Huyền rối rít xua tay:
- Không cần!
Cho đến nay Diệp Huyền không tiện bộc lộ mình ra, nếu Tả Viễn rùm beng hỏi thăm tin tức Hoàng Phủ Tú Minh trong Thần Đô sẽ bị Vô Lượng sơn chú ý, đến lúc đó hắn có nguy hiểm.
Có vài việc âm thầm hỏi thăm tốt hơn.
Đang lúc Huyền Quang các phát triển từ từ, thế cục trong Thiên Đô phủ bỗng trở nên căng thẳng.
Ngọn nguồn chủ yếu là từ hai gia tộc lớn Uất Trì gia, Tiêu gia.
Một số người thông minh vô tình phát hiện mấy ngày nay giữa Uất Trì gia và Tiêu gia giương cung bạt kiếm, hai gia tộc lớn hầu như ngừng hợp tác. Chuyện này trước kia không thể nào xảy ra.
Tuy hai gia tộc lớn luôn tranh đấu gay gắt, ngầm phá rối nhau nhưng còn giữ mặt ngoài, hai nhà ngẫu nhiên hợp tác buôn bán.
Mấy ngày qua không khí giữa hai gia tộc hơi kỳ, sự kỳ lạ này ảnh hưởng đến gia tộc khác trong Thiên Đô phủ.
Phủ đệ Uất Trì gia tộc.
Trong một phòng họp to lớn, Uất Trì Bất Công ánh mắt lạnh lùng ngồi trên ghế. Hơn mười cường giả đẳng cấp Võ Hoàng ngồi ghế dưới tay, bọn họ toát ra hơi thở dồi dào.
Một nam nhân trung niên cung kính bẩm báo cho Uất Trì Bất Công, mắt lấp lóe tia sáng lạnh:
- Gia chủ, mấy ngày nay hành động của Tiêu gia hơi lạ, không chỉ toàn diện ngừng hợp tác với Uất Trì gia ta còn phái nhiều cường giả đi nơi bí ẩn, ta nghi ngờ bọn họ rất có thể đã biết Tiêu Bình bị chúng ta đánh chết.
Nếu nhóm Diệp Huyền ở đây sẽ nhận ra ngay người này là Uất Trì Kiệt lúc trước giết Tiêu Bình.
Uất Trì Bất Công lạnh lùng hỏi:
- Tiêu gia làm sao biết Tiêu Bình bị chúng ta đánh chết?
Uất Trì Kiệt chắc chắn nói:
- Chúng ta không biết nhưng ở đâu đó xảy ra vấn đề nên mới tiết lộ ra ngoài, hơn nữa chuyện này mới xảy ra gần đây.
Uất Trì Bất Công cau mày nghi hoặc hỏi:
- Mới xảy ra gần đây?
Uất Trì Bất Công chợt nhớ tới gì đó, mắt lóe tia sáng sắc lạnh nhìn hướng Uất Trì Kiệt, hỏi:
- Ta nhớ ngươi từng nói lúc ngươi giết Tiêu Bình có bị người nhìn lén, người này còn giết Mạc Thiên Sơn của Uất Trì gia chúng ta?
Vẻ mặt Uất Trì Kiệt xấu hổ nói:
- Đúng vậy, hay gia chủ nghi ngờ người này báo tin cho Tiêu gia? Khả năng không lớn, sau khi ta trở về có theo dõi cửa thành Thiên Đô phủ, âm thầm điều tra các gia tộc lớn trong Thiên Đô phủ, không phát hiện dấu vết gì.
Uất Trì Bất Công dứt khoát nói:
- Ngươi lập tức lấy ghi chép ra vào các cửa thành trong thời gian đó lại đây.