Giả như trước ở Cổ Dương Thành, nếu như Thiên Dịch lão nhân nắm giữ trận bàn Ma La Nguyên Thiết này, căn bản không cần sớm đi tới Cổ Dương Thành điêu khắc Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, chỉ cần hắn dùng bảy cái trận cơ Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, phân biệt điêu khắc vào trong bảy trận bàn, đến lúc đó chỉ cần ném trận bàn ra, liền có thể trong nháy mắt hình thành Thất Tinh Khôn Nguyên Trận.
Đã như thế, không chỉ thuận tiện rất nhiều, không cần phái cường giả trông coi trận cơ, còn có thể bất cứ lúc nào thu hồi trận bàn, tiến hành tùy ý tổ hợp, bố trí một lần nữa.
Đã như thế, Diệp Huyền muốn phá Thất Tinh Khôn Nguyên Trận của Phá Thiên Dịch lão nhân, cơ bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Xem xong Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, Diệp Huyền lại lấy ra gương đồng đoạt từ Lương Vũ.
Gương đồng này vừa đến tay, chính là nặng trình trịch, không nhìn ra là vật liệu gì tạo thành.
Điều này làm cho Diệp Huyền không khỏi giật nảy cả mình, trên thế giới này, vật liệu có thể làm cho hắn không nhận ra, vẫn đúng là không thường thấy.
Rót hồn thức vào trong đó, Diệp Huyền lập tức phát hiện, gương đồng này hẳn là thuộc về Huyền Bảo, trong đó tràn đầy cấm chế lít nha lít nhít.
Những cấm chế này, hết sức phức tạp, Diệp Huyền tiêu hao nửa tháng thời gian, cũng mới luyện hóa một phần ba trong đó.
Vù!
Khi hắn luyện hóa một phần ba cấm chế, một đạo ánh sáng mông lung, lập tức từ trong gương đồng này phóng ra, đồng thời mấy đại tự hiện lên ở trong đầu.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính!
Một cảm giác mênh mông, hiện lên ở trong đầu Diệp Huyền.
- Đây là tên của gương đồng này sao?
Diệp Huyền lẩm bẩm, sau khi luyện hóa một phần ba, Diệp Huyền đối với công hiệu của gương đồng này, cũng có hiểu một chút.
Như lúc trước Lương Vũ biểu diễn, gương đồng này có thể phản xạ hết thảy công kích hình thái năng lượng, đồng thời ngăn cản công kích vật lý.
Mà cường độ phản xạ cùng chống đối, thì cùng thực lực của võ giả có quan hệ.
Loại bảo vật này, trước đây Diệp Huyền vẫn chưa từng thấy, hắn nhất thời đến hứng thú, ngay lập tức nghiên cứu các cấm chế còn lại.
Chỉ là nghiên cứu nửa ngày, Diệp Huyền bất đắc dĩ phát hiện, cấm chế còn lại này, lấy tu vi của hắn bây giờ, là có chút bó tay hết cách.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính này, tuyệt đối không phải Huyền Bảo cấp bảy, chí ít cũng là cấp tám.
Tuy Diệp Huyền mới vừa đột phá cấp bảy không bao lâu, nhưng hắn biết rõ, không có một Huyền Bảo cấp bảy nào, là hắn bây giờ không cách nào triệt để luyện hóa.
- Ồ.
Ngay thời điểm Diệp Huyền chuẩn bị từ bỏ, hắn đột nhiên ở trong cấm chế của Hạo Quang Đại Thiên Kính, phát hiện một thông đạo quái lạ.
Cái thông đạo này, vô cùng bí mật, nếu như không phải hắn ở Phù Quang bí cảnh lĩnh ngộ cấm chế, càng sâu hơn một bậc, dù cho là kiếp trước, hắn cũng chưa chắc có thể phát hiện thông đạo này tồn tại.
Tâm trạng Diệp Huyền hiếu kỳ, lập tức bắt đầu phá giải thông đạo này.
Chỉ là, thông đạo này độ khó cực cao, Diệp Huyền chỉ có thể lợi dụng trình độ mạnh mẽ của mình, từng điểm từng điểm phá giải.
Kết quả tiêu hao ba ngày, Diệp Huyền mới phá giải một phần ba trong đó.
- Này đến tột cùng là bảo vật gì? Tại sao trong đó sẽ có cấm chế đáng sợ như thế?
Đối với trình độ trận văn, cấm chế của mình, Diệp Huyền luôn tràn ngập tự tin, có thể nói, bây giờ trên đại lục ở phương diện này mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hắn hôm nay khiếm khuyết chỉ là tu vi, nhưng dù tu vi không đủ, tầm mắt cùng trình độ vẫn còn a.
Nhưng mà cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính này, dù cho Diệp Huyền dùng ánh mắt kiếp trước đến xem, cũng tràn ngập thần bí cùng mạnh mẽ.
- Trấn Nguyên Thạch, Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí trong Phù Quang bí cảnh, đều tràn ngập các loại cấm chế thần bí, Thiên Huyền đại lục vao2 thời đại thượng cổ, ở phương diện này đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
- Thiên giới trong truyền thuyết, lẽ nào thật sự tồn tại? Trên Vũ Đế, chẳng lẽ còn có cảnh giới khác?
Kiếp trước Diệp Huyền bởi vì Võ Hồn giới hạn, không cách nào dò xét đến võ đạo đỉnh phong, đồng thời vẫn ở Huyền Vực khổ tâm nghiên cứu.
Sau khi trùng sinh, tuy Diệp Huyền sinh ra từ địa phương nhỏ, nhưng tầm mắt trái lại mở rộng, hắn phát hiện, thế giới này, không đơn giản như mình tưởng tượng.
Có điều cũng phải, kiếp trước hắn chỉ là cô nhi, tính cách kiêu ngạo ngông cuồng, võ đạo gặp khó làm hắn một lòng chìm đắm ở luyện hồn, chế thuốc, trận văn, luyện khí… không ngày không đêm, đối với đại lục hiểu rõ, kỳ thực chưa chắc có bao nhiêu.
- Huyền Bảo bực này, lấy trình độ luyện khí của đại lục hiện tại, căn bản là không có cách luyện chế ra, thời đại thượng cổ, thật là khiến người ta ngóng trông.
Trong lòng Diệp Huyền cảm khái, cũng đang toàn lực phá giải, chỉ là chưa kịp hắn phá giải cấm chế đến một nửa, Luyện Kim Phi Chu chấn động mạnh một cái, đột nhiên ngừng lại, phảng phất như đụng phải vật gì tập kích, lập tức lay động lên.
- Ha ha ha, nơi nào đến nhà quê, lưu Luyện Kim Phi Chu lại, đồng thời giao không gian giới chỉ của các ngươi ra, bản Đại Vương tạm tha các ngươi một mạng.
Đồng thời một tiếng cười càn rỡ truyền ra, tùy theo truyền đến, còn có tiếng giễu cợt hí ngược.
Xảy ra chuyện gì? Trong lòng Diệp Huyền hơi động, lướt người ra, đã xuất hiện ở trên bầu trời Luyện Kim Phi Chu.
Chỉ thấy trước Luyện Kim Phi Chu, có mười mấy tên cường giả đang vây quanh Luyện Kim Phi Chu của bọn họ, từng cái từng cái khuôn mặt dữ tợn.
Trong đó ba người đầu lĩnh, tỏa ra khí tức đáng sợ, cầm đầu lại là một tên Vũ Vương tầng hai, mà hai người phía sau hắn, khí tức trên người cũng ở cấp bảy tầng một.
Còn võ giả khác, tất cả đều ở cấp sáu tầng ba, trên người mặc áo bào, điêu khắc một bộ xương màu đen, có vẻ vô cùng âm lãnh.
Giờ khắc này mọi người nguyên bản đang ở trong phi thuyền tu luyện, cũng dồn dập xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì?
Thân hình Tô Tú Nhất lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh đám người Cát Phác Tử.
- Tô Tú Nhất, chúng ta bị đám người kia ngăn cản.
Cát Phác Tử nguyên bản khống chế phi thuyền có chút phẫn nộ nói.
Vừa nãy hắn đang khống chế phi thuyền, đột nhiên một đống công kích từ phía dưới vọt lên, nếu như không phải hắn phản ứng nhạy bén, đúng lúc mở ra phòng ngự, toàn bộ Luyện Kim Phi Chu chỉ sợ cũng sẽ bị đánh nổ.
Dù sao mặc dù tốc độ của Luyện Kim Phi Chu nhanh, nhưng sức phòng ngự nhiều nhất chỉ tương đương với cấp bảy tầng một.
Diệp Huyền lập tức hiểu được, bọn họ đây là gặp phải giặc cướp.
Đã như thế, không chỉ thuận tiện rất nhiều, không cần phái cường giả trông coi trận cơ, còn có thể bất cứ lúc nào thu hồi trận bàn, tiến hành tùy ý tổ hợp, bố trí một lần nữa.
Đã như thế, Diệp Huyền muốn phá Thất Tinh Khôn Nguyên Trận của Phá Thiên Dịch lão nhân, cơ bản là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Xem xong Thất Tinh Khôn Nguyên Trận, Diệp Huyền lại lấy ra gương đồng đoạt từ Lương Vũ.
Gương đồng này vừa đến tay, chính là nặng trình trịch, không nhìn ra là vật liệu gì tạo thành.
Điều này làm cho Diệp Huyền không khỏi giật nảy cả mình, trên thế giới này, vật liệu có thể làm cho hắn không nhận ra, vẫn đúng là không thường thấy.
Rót hồn thức vào trong đó, Diệp Huyền lập tức phát hiện, gương đồng này hẳn là thuộc về Huyền Bảo, trong đó tràn đầy cấm chế lít nha lít nhít.
Những cấm chế này, hết sức phức tạp, Diệp Huyền tiêu hao nửa tháng thời gian, cũng mới luyện hóa một phần ba trong đó.
Vù!
Khi hắn luyện hóa một phần ba cấm chế, một đạo ánh sáng mông lung, lập tức từ trong gương đồng này phóng ra, đồng thời mấy đại tự hiện lên ở trong đầu.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính!
Một cảm giác mênh mông, hiện lên ở trong đầu Diệp Huyền.
- Đây là tên của gương đồng này sao?
Diệp Huyền lẩm bẩm, sau khi luyện hóa một phần ba, Diệp Huyền đối với công hiệu của gương đồng này, cũng có hiểu một chút.
Như lúc trước Lương Vũ biểu diễn, gương đồng này có thể phản xạ hết thảy công kích hình thái năng lượng, đồng thời ngăn cản công kích vật lý.
Mà cường độ phản xạ cùng chống đối, thì cùng thực lực của võ giả có quan hệ.
Loại bảo vật này, trước đây Diệp Huyền vẫn chưa từng thấy, hắn nhất thời đến hứng thú, ngay lập tức nghiên cứu các cấm chế còn lại.
Chỉ là nghiên cứu nửa ngày, Diệp Huyền bất đắc dĩ phát hiện, cấm chế còn lại này, lấy tu vi của hắn bây giờ, là có chút bó tay hết cách.
- Hạo Quang Đại Thiên Kính này, tuyệt đối không phải Huyền Bảo cấp bảy, chí ít cũng là cấp tám.
Tuy Diệp Huyền mới vừa đột phá cấp bảy không bao lâu, nhưng hắn biết rõ, không có một Huyền Bảo cấp bảy nào, là hắn bây giờ không cách nào triệt để luyện hóa.
- Ồ.
Ngay thời điểm Diệp Huyền chuẩn bị từ bỏ, hắn đột nhiên ở trong cấm chế của Hạo Quang Đại Thiên Kính, phát hiện một thông đạo quái lạ.
Cái thông đạo này, vô cùng bí mật, nếu như không phải hắn ở Phù Quang bí cảnh lĩnh ngộ cấm chế, càng sâu hơn một bậc, dù cho là kiếp trước, hắn cũng chưa chắc có thể phát hiện thông đạo này tồn tại.
Tâm trạng Diệp Huyền hiếu kỳ, lập tức bắt đầu phá giải thông đạo này.
Chỉ là, thông đạo này độ khó cực cao, Diệp Huyền chỉ có thể lợi dụng trình độ mạnh mẽ của mình, từng điểm từng điểm phá giải.
Kết quả tiêu hao ba ngày, Diệp Huyền mới phá giải một phần ba trong đó.
- Này đến tột cùng là bảo vật gì? Tại sao trong đó sẽ có cấm chế đáng sợ như thế?
Đối với trình độ trận văn, cấm chế của mình, Diệp Huyền luôn tràn ngập tự tin, có thể nói, bây giờ trên đại lục ở phương diện này mạnh hơn hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hắn hôm nay khiếm khuyết chỉ là tu vi, nhưng dù tu vi không đủ, tầm mắt cùng trình độ vẫn còn a.
Nhưng mà cấm chế trong Hạo Quang Đại Thiên Kính này, dù cho Diệp Huyền dùng ánh mắt kiếp trước đến xem, cũng tràn ngập thần bí cùng mạnh mẽ.
- Trấn Nguyên Thạch, Hạo Quang Đại Thiên Kính, thậm chí trong Phù Quang bí cảnh, đều tràn ngập các loại cấm chế thần bí, Thiên Huyền đại lục vao2 thời đại thượng cổ, ở phương diện này đến tột cùng đạt đến trình độ nào?
- Thiên giới trong truyền thuyết, lẽ nào thật sự tồn tại? Trên Vũ Đế, chẳng lẽ còn có cảnh giới khác?
Kiếp trước Diệp Huyền bởi vì Võ Hồn giới hạn, không cách nào dò xét đến võ đạo đỉnh phong, đồng thời vẫn ở Huyền Vực khổ tâm nghiên cứu.
Sau khi trùng sinh, tuy Diệp Huyền sinh ra từ địa phương nhỏ, nhưng tầm mắt trái lại mở rộng, hắn phát hiện, thế giới này, không đơn giản như mình tưởng tượng.
Có điều cũng phải, kiếp trước hắn chỉ là cô nhi, tính cách kiêu ngạo ngông cuồng, võ đạo gặp khó làm hắn một lòng chìm đắm ở luyện hồn, chế thuốc, trận văn, luyện khí… không ngày không đêm, đối với đại lục hiểu rõ, kỳ thực chưa chắc có bao nhiêu.
- Huyền Bảo bực này, lấy trình độ luyện khí của đại lục hiện tại, căn bản là không có cách luyện chế ra, thời đại thượng cổ, thật là khiến người ta ngóng trông.
Trong lòng Diệp Huyền cảm khái, cũng đang toàn lực phá giải, chỉ là chưa kịp hắn phá giải cấm chế đến một nửa, Luyện Kim Phi Chu chấn động mạnh một cái, đột nhiên ngừng lại, phảng phất như đụng phải vật gì tập kích, lập tức lay động lên.
- Ha ha ha, nơi nào đến nhà quê, lưu Luyện Kim Phi Chu lại, đồng thời giao không gian giới chỉ của các ngươi ra, bản Đại Vương tạm tha các ngươi một mạng.
Đồng thời một tiếng cười càn rỡ truyền ra, tùy theo truyền đến, còn có tiếng giễu cợt hí ngược.
Xảy ra chuyện gì? Trong lòng Diệp Huyền hơi động, lướt người ra, đã xuất hiện ở trên bầu trời Luyện Kim Phi Chu.
Chỉ thấy trước Luyện Kim Phi Chu, có mười mấy tên cường giả đang vây quanh Luyện Kim Phi Chu của bọn họ, từng cái từng cái khuôn mặt dữ tợn.
Trong đó ba người đầu lĩnh, tỏa ra khí tức đáng sợ, cầm đầu lại là một tên Vũ Vương tầng hai, mà hai người phía sau hắn, khí tức trên người cũng ở cấp bảy tầng một.
Còn võ giả khác, tất cả đều ở cấp sáu tầng ba, trên người mặc áo bào, điêu khắc một bộ xương màu đen, có vẻ vô cùng âm lãnh.
Giờ khắc này mọi người nguyên bản đang ở trong phi thuyền tu luyện, cũng dồn dập xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì?
Thân hình Tô Tú Nhất lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh đám người Cát Phác Tử.
- Tô Tú Nhất, chúng ta bị đám người kia ngăn cản.
Cát Phác Tử nguyên bản khống chế phi thuyền có chút phẫn nộ nói.
Vừa nãy hắn đang khống chế phi thuyền, đột nhiên một đống công kích từ phía dưới vọt lên, nếu như không phải hắn phản ứng nhạy bén, đúng lúc mở ra phòng ngự, toàn bộ Luyện Kim Phi Chu chỉ sợ cũng sẽ bị đánh nổ.
Dù sao mặc dù tốc độ của Luyện Kim Phi Chu nhanh, nhưng sức phòng ngự nhiều nhất chỉ tương đương với cấp bảy tầng một.
Diệp Huyền lập tức hiểu được, bọn họ đây là gặp phải giặc cướp.