Thuận lợi đi qua hàng ngũ bảo vệ, không ít mấy tiểu thư khuê các đã hiện nguyên hình, nhìn thấy đội bảo vệ như hung thần ác sát, liền tránh sang một bên, trong mắt theo bản năng đầy sợ hãi, nhưng mà lúc này nhìn cô gái với vẻ mặt thản nhiên đi qua, lại lập tức chú ý.
cô ấy mặc váy dài xẻ tà, phía sau lộ một mảnh da thịt trắng ngần, thẳng đến eo, cô ấy thản nhiên cất bước, lại càng thêm tuyệt đẹp.
Diệp Chanh vừa đi đến, chung quanh dường như phát ra ánh sáng, da thịt trắng nõn, gương mặt tuyệt đẹp, thân thể hoàn mỹ vô cùng, đều làm cho người kinh ngạc mà cảm thán.
Tự nhiên so với sự rụt rè sợ hãi của các thiên kim tiểu thư kia thì dáng vẻ không kinh ngạc hay sợ hãi của Diệp Chanh lại càng tăng thêm vẻ thong dong tự tại, tựa như vào phủ tổng thống cũng giống như vào cửa nhà mình, khí phách đó càng làm cô đẹp hơn, trên lầu, những người khác đều không có khí chất đó sao bằng cô được, thì sao cô không thể thành tiêu điểm cơ chứ.
Huống chi….
Người đàn ông bên cạnh cô không phải là ai khác, chính là Mộ Dạ Lê danh xưng nam thần quốc dân.
Bữa tiệc hôm nay mời đến đây tất cả cũng không phải là quý nhân,không ít người tự mình tìm mọi cách tiến vào nơi quyền quý, nhưng kính nghĩ đến cùng phủ tổng thông mang chút quan hệ, thậm chí còn mời đến vài ngôi sao điện ảnh biễu diễn, muốn tăng niềm vui cho bữa tiệc.
Những ngôi sao có thể đi dự tiệc ở phủ tổng thống liền cảm thấy vinh hạnh, đi vào cũng rất là cẩn thân.
Nhưng Mộ Dạ Lê lại không giống với những người khác, hai người vừa đi vào, Cố Hành Chi liền đích thân đến đón, dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ của mọi người, liền đi thẳng vào bên trong phủ.
Ánh mắt Cố Hành Chi di chuyển trên người Diệp Chanh, bất giác khẽ cười, khí chất này, thật không có người nào trấn áp được, hơn nữa tại đây cũng không hiện một chút yếu ớt nào, có thể có khí chất như thế này, chắc cũng chỉ mình Diệp Chanh cô mà thôi.
Mộ Dạ Lê cũng sớm nhìn ra, càng chú ý đến ánh mắt của Cố Hành Chi dính trên người cô, trong lúc nhất thời nhìn cũng nhìn lướt xung quanh.
Khắp gian phòng này nhiều danh môn khuê tú như vậy, có thể so với Diệp Chanh thật đúng là không có người nào.
anh không nhịn được dùng ánh mắt sâu xa nhìn Diệp Chanh.
một đường đi thẳng vào trong.
Cố Hành Chi nói “Bên kia là mẹ và bà nội tôi.” anh cười cười với Diệp Chanh “Đừng hồi hộp là được.”
Diệp Chanh nhìn hai người phu nhân quần áo sang quý, lại vô cùng thanh nhã ở bên trong.
Tổng thống phu nhân nhìn thấy Mộ Dạ Lê, rất tự nhiên cười nói:”Dạ Lê, đã lâu rồi không đến phủ nha.”
“Gần đây Hành Chi bận rộn, nên cháu không dám quấy rầy.” Mộ Dạ Lê lễ phép trả lời.
Rồi từ phía sau, bà cụ nhìn Diệp Chanh nói “Ai nha, Diệp Chanh.”
Diệp Chanh đơ một chút, chỉ thấy bà cụ cười ha ha nói “Bà là thành viên Thiên đoàn a, Diệp Chanh ngoài đời thật đẹp, so với trên TV còn đẹp hơn, bà có thể chụp ảnh chung với cháu không?”
“……”
Thiên…… thành viên Thiên đoàn ……
Cố Hành Chi không biết Thiên đoàn là gì, nhưng mà nhìn bộ dạng phấn khích của bà nội, liền không biết nói gì hơn “Này thì…. Tuy là bà nội tôi lớn tuổi nhưng mà tâm tính với còn trẻ trung lắm, rảnh rỗi liền xem phim truyền hình, lướt weibo, lướt web…”
Cố Hành Chi nhìn bà nội, “Bà nội, thiên đoàn là gì?”
Bà cụ dùng vẻ mặt cao thâm nói: “Là fanclub đó, Tiên Nhi của chúng ta là xinh đẹp nhất, bà cũng là thành viên đó, Tiên Nhi, bà có thể sờ tay cháu không?”
Bà cụ cười tủm tỉm, nhìn Diệp Chanh, thật sự giống như là một ngụm nuốt sạch cô đi.