Nội Các là cơ quan đầu mối quyền lợi lớn nhất dưới Quốc chủ của Long Quốc, tất nhiên vị trí của nó vô cùng nghiêm ngặt, chỉ xếp sau Hoàng cung!
Nhưng mà bắt đầu từ hôm qua, thủ vệ bên ngoài Nội Các đã nhiều hơn gấp mười lần lúc bình thường, chẳng khác nào tường đồng vách sắt!
Một bóng người xuất hiện cách Nội Các mấy nghìn mét, từng bước đi về phía Nội Các.
Người này chính là Diệp Phàm trở về từ Sở tộc!
“Đứng lại, Nội Các trọng địa, người không phận sự không thể tới gần!”
Một đám chiến sĩ tay cầm súng ống chặn trước mặt Diệp Phàm, vẻ mặt đề phòng nói.
“Ngay cả Hộ Quốc Thần Tướng như tôi cũng không thể tới gần sao?”
Sắc mặt Diệp Phàm lạnh băng liếc nhìn đám người này, lạnh lùng quát.
“Hộ Quốc Thần Tướng!”
Nghe lời Diệp Phàm nói, sắc mặt đám chiến sĩ này đều thay đổi.
“Không có mệnh lệnh của trưởng lão Nội Các, trừ khi là Quốc chủ, nếu không mặc kệ là ai đều không được tới gần Nội Các!”
Một hiệu úy đeo hiệu hàm trên vai nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt lạnh băng quát.
Ầm!!!
Diệp Phàm không nói lời vô ích, trên người hắn trực tiếp bùng lên một uy thế ngút trời, đánh bay cả đám chiến sĩ này ra ngoài.
Lúc hắn muốn tiếp tục tiến về phía Nội Các, đột nhiên mấy chiếc xe lao nhanh tới, dừng ở trước mặt hắn.
Sau đó, Long Chiến Thiên và Sở trưởng sở Hộ Long Phàn Long, còn có mấy người Hắc Uyên bước xuống từ trong xe, sải bước tới trước mặt Diệp Phàm.
“Sao các ông lại đến đây?”
Diệp Phàm liếc nhìn mấy người này.
“Cậu là muốn đi đối phó với trưởng lão Nội Các à?”
Long Chiến Thiên nhìn Diệp Phàm, trầm giọng hỏi.
“Đúng vậy!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Diệp Phàm, chúng tôi đều biết chuyện mà mấy trưởng lão Nội Các làm rồi, lần này quả thật là bọn họ làm không đúng, nhưng cậu đã giết ba trưởng lão Nội Các, dẫn tới sự chấn động to lớn trong triều dã Long Quốc.
“Bây giờ nếu cậu lại mạnh mẽ xông vào Nội Các, giết mấy trưởng lão Nội Các còn lại, vậy sẽ khiến cho cả triều dã dao động, ảnh hưởng và hậu quả tạo ra khó có thể tưởng tượng được!”
Phàn Long nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt trịnh trọng nói.
“Cho nên thế nào? Bảo tôi từ bỏ trả thù, tha cho bọn họ một mạng ư?”
Diệp Phàm liếc nhìn Phàn Long, lạnh lùng hỏi.
“Diệp Phàm, tôi biết chúng tôi yêu cầu cậu như vậy quả thật không thích hợp lắm, nhưng hy vọng cậu có thể suy nghĩ cho đại cuộc. Còn về vấn đề của mấy trưởng lão Nội Các, chúng tôi đã xin chỉ thị của Quốc chủ, Quốc chủ sẽ lập tức phê duyệt, cho cậu một lời giải thích!”
Long Chiến Thiên nói.
“Chuyện của tôi, tự tôi xử lý, không cần bất cứ ai giải thích với tôi!”
“Lúc trước bọn họ ba lần bốn lượt ra tay với tôi, tôi đều không so đo với bọn họ. Nhưng lần này bọn họ lại bày kế đối phó mấy sư phụ của tôi, còn bắt người phụ nữ của tôi, tôi tuyệt đối không thể nào bỏ qua cho bọn họ nữa!”
“Rồng có vảy ngược, chạm vào là phải chết!”
“Hôm nay, bọn họ nhất định phải chết!!!”
Diệp Phàm nói từng từ từng chữ.
“Diệp...
“Nếu ông còn nói thêm một chữ, tôi sẽ giết cả ông!”
Phàn Long muốn nói gì đó với Diệp Phàm, hắn lại lạnh lùng liếc nhìn ông ta, không hề khách sáo quát.
Phàn Long lập tức dừng lại lời đã đến cửa miệng, còn Diệp Phàm thì đã trực tiếp đi về phía Nội Các.
“Long Soái, chúng ta không ra tay ngăn cản hắn thật à?”
Hắc Uyên nhìn Long Chiến Thiên hỏi.
“Tính cách của hắn, một khi muốn làm chuyện gì, thì không ai ngăn cản được!”
“Cục diện bây giờ chỉ có Quốc chủ mới có thể giải trừ!”
Long Chiến Thiên lắc đầu, thở dài nói.
Rất nhanh, Diệp Phàm đã xông qua tầng tầng lớp lớp giới nghiêm, xông thẳng đến bên ngoài Nội Các!
Lúc này, lượng lớn thủ vệ Nội Các bắt đầu tập hợp lại, có đến hơn vạn người, bọn họ đều trang bị đầy đủ vũ trang, tay cầm súng ống, trong số đó còn có hàng loạt võ giả, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Xem ra mấy lão già Nội Các kia đều sợ rồi, không ngờ lại phái nhiều người canh giữ ở đây như vậy!”
Diệp Phàm liếc nhìn những thủ vệ này, lạnh nhạt nói.
“Diệp Phàm to gan, lại dám xông vào Nội Các trọng địa, cậu to gan lắm!”
Ngay lập tức, một thống lĩnh thủ vệ Nội Các chỉ Diệp Phàm, hô lên.
“Tôi không muốn nghe lời vô nghĩa, bảo mấy lão già ở bên trong kia cút ra đây cho tôi, nếu không hôm nay tôi sẽ tắm máu Nội Các!”
Diệp Phàm trực tiếp quát lên.
Hắn vừa dứt lời, tất cả thủ vệ có mặt ở đây đều giật mình.
Tắm máu Nội Các?
Giọng điệu này lớn quá rồi nhỉ?
“Muốn tắm máu Nội Các, cậu còn chưa đủ tư cách!”
Lúc này, trong Nội Các truyền ra một tiếng nói lạnh băng.
Sáu ông già bước ra ngoài, chính là sáu trưởng lão còn lại của Nội Các!
Đại trưởng lão dẫn đầu kia uy nghiêm nhìn Diệp Phàm chằm chằm.
“Cuối cùng cũng chịu ra ngoài!”
“Đã chuẩn bị xong quan tài cho bản thân rồi à?”
Diệp Phàm nhìn sáu trưởng lão Nội Các này, lạnh lùng hỏi.
“Nhóc con, cậu ngông cuồng quá rồi, chúng tôi là trưởng
lão Nội Các dưới một người trên vạn người. Hôm nay cậu dám ra tay với chúng tôi, thì chính là mạo phạm bề trên, đây là tội phản quốc, phải tru di cửu tộc!”
Một trưởng lão Nội Các chỉ Diệp Phàm quát.
Rầm!!!
Diệp Phàm chém một kiếm về phía trưởng lão Nội Các Này, rõ ràng hắn đang dùng hành động thực tế để chứng minh hắn dám ra tay với mấy trưởng lão Nội Các!
Thấy Diệp Phàm chém qua một kiếm, sắc mặt trưởng lão Nội Các kia chợt thay đổi, cứng nhắc!
Vào thời khắc then chốt này, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện, chặn lấy một kiếm của Diệp Phàm, cơ thể người đó chợt run lên.
Người này mặc một bộ đồ đen, sắc mặt lạnh lùng hà khắc, trong tay cầm một thanh kiếm, hắn ta chính là cường giả top 3 Thiên Bảng, tên là Tuyệt Kiếm.
“Tuyệt Kiếm, giết chết hắn!”