Sau tiếng quát đó sư Nhật Viễn, 2 người đệ tử và cả Long cùng đọc
- Thiên địa vô cực, Càn khôn chánh pháp, Linh phù soi sáng, Pháp trận thông đường, 3 hồn 7 phách xuất thể cứu người.
Vừa xướng xong, linh hồn Long lần nữa xuất ra khỏi thân thể, hướng vô màng hình máy tính bước vô. Từ bên ngoài, có thể thấy rõ ràng Long vừa bước vào trong game xxxx kia, anh lập tức biến thành một nhân vật trong đó.
Long bước vào thế giới của game xxxxx, thấy cả vùng không gian nơi đây tương tự với hình ảnh trong các bộ phim cổ trang, cảnh sông núi với bãi chiến trường đầy gương giáo và xác chết tràn ngập, anh lắc đầu ngao ngán, tiến bước đi về phí trước. Chợt tiếng chiên trống vang rền khắp mọi nơi, tiếng tù và nổi lên, từ phía chân núi xa xa bụi tung mịt mù. Long nheo mắt nhìn, thấy phía đó đoàn người ngựa đông vô số, đang cấp tốc tiến về phía mình đang đứng
Tiếng trống dồn, tiếng quân reo hò, tiếng vó ngựa hòa vô nhau vang dội cả góc trời Long rùng mình hoảng sợ, vì một mình đối diện với thiên binh vạn mã như vầy thì sao mà đối phó. Nhưng vốn không có đường lui, nên rút kiếm ra quán chú rồi xông vào đoàn quân.
Kỳ lạ thay từ trong thanh kiếm của Long, tạo thành các đường kiếm khí mạnh mẽ như sóng xô thác đổ, đánh ập về đội quân hùng hậu kia. Chỉ với vài đường kiếm đã dẹp một mảng trống lớn trước mặt. Quá bất ngờ vì công lực của mình, sao đột nhiên mạnh đến mức đó, Long lại lần nữa vận linh lực mà không quán chú vào kiếm, quét thêm mấy đòn nữa về đám binh mã. Thì không ngờ hiệu quả so với khi quán chú còn tăng gấp mấy lần chứ không giảm
Cứ thế, Long một mình một kiếm xông vào giữa thiên binh vạn mã, chẳng khác nào hổ lạc vô bầy dê, mặt tình diệt gọn. Vừa đánh, anh vừa suy ngẫm tại sao chỉ một đòn kiếm khí với chút linh lực, lại tạo nên sức sát thương khủng khiếp như vậy. Dù là đối phó với đám ma cỏ thấp kém nhất, thì với pháp lực của anh hiên nay cũng vô phương làm được điều đó. Rồi chợt Long nhớ ra, đây là thế giới của game, cái đang đối phó không phải là âm binh hay vong hồn già cả, mà chỉ là binh mã trong trò chơi.
Nghĩ vậy nên Long ngừng lại, không tiếp tục ra đòn tấn công chúng nữa mà đứng tại chổ khai pháp nhãn, kiểm tra trong đoàn quân này có linh hồn của nạn nhân nào bị bắt vô đây không. Sau một hồi quan sát, Long phát hiện từ phía xa, có một linh hồn đang tồn tại. Thấy vậy anh thử quán tưởng mình bay lên, quả nhiên đã có thể bay được tại thế giới của trò chơi này. Rồi với tốc độ như tia chớp, bay lại vị trí linh hồn bị nạn, khi tới gần Long nhìn thấy, một lá cờ thêu chử Soái đang bay phất phơ trong gió. Một viên tướng mặt giáp đen, cởi con hổ lớn cầm kiếm thúc quân tấn công Long.
Nhận thấy viên tướng đó chính là người mình cần tìm, Long từ trên không trung gián một đòn xuống viên tướng. Lần này chỉ truyền chút linh lực rồi đánh xuống, chứ không quán chú vì sợ đã thương linh hồn kia, không ngờ linh hồn vừa trúng đòn của Long liền ngã từ trên lưng hổ xuống đất lăng mấy vòng. Long thừa cơ hội bay lại, bắt lấy tên tướng nọ cho vào túi càng khôn. Tên tướng soái đó vừa bị bắt, thì thiên binh vạn mã của hắn cũng nhanh chóng biến mất không còn dấu vết.
Long cũng không nán lại nơi đó thêm chút nào, mà anh cứ nhắm hướng phía trước bay tới. Bay được một lúc, thấy trước măt mình ngọn núi cao vút đụng cả vào mây, trước cổng có dựng bia đá cao khắc chử Thương Khung Phái, cạnh đó có một lối cầu thang bộ làm bằng tinh cương dẫn lên núi. Còn đang nhìn vào bia đá, chợt từ trên đỉnh núi có mấy người đạp kiếm phi hành xuống vây lấy Long, họ mặt đồ trắng tinh tươm nhìn rất tiên phong đạo cốt, trên áo còn thêu ký hiệu tia sét. Một tên trẻ tuổi, đứng trên kiếm nhìn Long quát
- Yêu đạo nơi đâu, dám xông vào Thương Khung Phái dọ thám
Một cô gái đứng kế bên, cỡi phi kiếm tiến lại gần người trẻ tuổi đó lên tiếng
- Chưởng môn sư huynh, xem chừng tên này chính là người của ma môn phái tới đây để dọ thám Thương Khung Phái chúng ta.
Long nhìn đám người trước mặt và cảm nhận, họ không phải là những nhân vật được tạo ra do trò chơi, mà đây là những linh hồn thật sự. Có lẽ, các linh hồn này bị tà linh hút vô đây rồi, cho họ sống trong ảo tưởng này. Nghĩ vậy, cũng Long không giải thích hay nói nói thêm điều gì, mà lẩm nhẫm đọc chú và đánh ra pháp ấn, lập tức thu tên chưởng môn và cô gái đứng cạnh bỏ vào túi càn khôn. Thấy chưởng môn và hộ pháp của môn pháp, bị tóm gọn nhanh chóng, mấy tên cởi phi kiếm đứng phía sau quát nhau
- Mau bày Tru ma trận, bắt lấy tên yêu đạo này
Nói xong, mấy tên này bay lên loạn xạ, thấy bọn đó bay lên quát nhau như vậy, Long vừa ngán ngẫm vừa tội nghiệp nên tiếp tục đánh ra mấy pháp ấn, nhanh chóng bắt tất cả cho vô túi càn khôn. Sau khi xong việc, Long lần nữa cảm nhận xem còn linh hồn nạn nhân nào đang trú ngụ nơi đây không. Khi xát định, tất cả đã bị mình cho vô túi càn khôn nên Long tiếp tục lên đường.
Đi qua thêm nhiều nơi, như thị trấn của các chàng cao bồi, đảo hải tặc, đại hội võ lâm, các học viện tu tiên,… đã thu thập cũng không ít linh hồn bị tà linh đem vô nhốt trong game, chặn đường đi không khó khăn như Long tưởng ban đầu. Mà thậm chí còn quá dễ thu thập. Tuy vậy Long vẫn không nới lỏng sự cảnh giác của mình.
Tính từ nãy tới giờ, Long đã thu thập trên dưới một trăm linh hồn rồi, điểm đến kế tiếp là một thị thành thị đang bị bỏ hoang như trong các phim cổ trang. Bước vô đây, Long chợt nhận thấy có mối nguy hiểm đang rình rập, vì thế rút thanh kiếm trừ tà ra cầm trên tay, vận linh lực sẵn sàng ứng phó. Thận trọng, tiến từng bước vừa đi vừa quan sát xung quanh, chợt có cơn gió thổi vào mặt Long, kéo theo đám bụi mù. Cơn gió thổi lên, làm các cánh cửa sổ, cửa cái của dãy nhà hai bên mở ra đóng vô tạo nên nhiều loại âm thanh hỗn tạp, trên đường rác rến bay tán loạn.
Đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện môt gương mặt ma quái, nó xé mây đen hiện ra, phát tràng cười lanh lãnh. Cười xong, liền vung tay đánh ra một đòn, Long vội nhảy qua một bên tránh đòn. Ngay khi đó, từ cửa sổ của dãy nhà hai bên đường, có vô số cung thủ xuất hiện, luân phiên bắn ra hàng loạt mưa tên, tới đây Long cảm thấy nguy hiểm thật sự, vì dường như trận mưa tên này không phải ảo giác. Anh vội múa kiếm đỡ trận mưa tên đang xối xả bắn xuống, nhưng kiếm pháp của Long có hạn, làm sao có thể đỡ hết loạt mưa tên đó.
Có không ít mũi tên đâm trúng người gây nên thương tích, máu chảy ướt cả áo, Long hoảng hồn vận linh lực quán chú để chuẩn bị ứng phó đợt mưa tên tiếp theo, thì từ sợi dây ngũ sắc đeo trên tay, Long nghe được tiếng nói của sư phụ kêu phải tịnh tâm, vì trước mắt chỉ là ảo giác. Cảm nhận được ý niệm của sư phụ, Long vội nhắm mắt lại tập trung tinh thần, niệm tịnh tâm chú, sau 3 lần niệm chú tâm thần đã hoàn toàn yên tỉnh, anh mở mắt ra. Thì kỳ lạ thay, trên người không có chút vết thương nào, cũng chẳng đau đơn như vừa khi nãy.
Long liền vỡ lẽ, đây là sóng tạo ảo giác. Nó không chỉ khiến cho Long cảm thấy hoản loạn trước mối nguy hiểm, mà khi trận mưa tên kia trút xuống, anh cảm thấy rất thật nhất là khi trúng tên cảm giác đau vô cùng. Nơi đây quả nhiên đã bị tên tà linh khống chế đến mức điêu luyện, có thể ảnh hưởng đến tâm trí của Long. Nếu như khi đó không được sư phụ nhắc nhở kịp thời, có lẽ Long sẽ bị trọng thương thậm chí mất mạng bởi chính ảo giác của mình.
- Thật sự quá nguy hiểm, tên tà linh quả nhiên không đơn giản
Tiếp tực lên đường và dừng chân trước một con sông rất rộng, nước đen ngòm, khí ngùn ngụt từ bên dưới bốc che mờ tầm nhìn của Long. Đứng trên bờ, cảm thấy có vài linh hồn đang ẩn nấp đâu đó dưới dòng nước này, Long biết con sông này vốn là một địa phận nguy hiểm trong game, và có lẽ đã bị tên Tà linh thao túng, điều khiến các vong hồn ẩn nấp, nếu bây giờ ngan nhiên bay qua rất dễ bị những kẻ kia ám toán.
Lúc đó sẽ khó phân biệt được đâu là sự tấn công của game, đâu là sự tấn công từ các vong hồn gặp nạn. Nếu như vậy, anh sẽ rất dễ đã thương các vong hồn này. Nghĩ nên Long rút trong túi càn khôn ra một đạo linh phù, xếp thành một con thuyền, niệm chú thổi một hơi vô rồi quăng lên không trung. Đạo linh phù nọ lập tức hóa thành chiếc thuyền độc mộc.
Long tung người nhảy lên đó rẽ sóng lướt đi, con thuyền vốn được gấp từ đạo linh phù trừ tà, do đó các vong hồn sẽ không dám tấn công trực diện. Bây giờ, Long chỉ cần đối phó với các đợt tấn công của game này mà thôi. Con thuyền băng băng, rẽ sóng lướt đi trên mặt sông đen ngòm, Long rút thêm hai đạo linh phù ra niệm chú tung lên không trung, hai đạo linh phù bốc cháy, tỏa ra vầng hào quang sáng rực bao phủ cà một khoảng lớn.
Ánh sáng đó chế trụ hoàn toàn đám vong hồn đang ẩn nấp, Long mở túi càn khôn dễ dàng thu các vong hồn bỏ vào trong đó, rồi nhẹ nhàng qua khỏi con sông. Vừa qua tới bờ bên kia, cảnh vật lập tức thay đổi hoàn toàn, không còn thấy mặt nước đen ngòm bốc tử khí cuồn cuồn đâu nữa
- Thiên địa vô cực, Càn khôn chánh pháp, Linh phù soi sáng, Pháp trận thông đường, 3 hồn 7 phách xuất thể cứu người.
Vừa xướng xong, linh hồn Long lần nữa xuất ra khỏi thân thể, hướng vô màng hình máy tính bước vô. Từ bên ngoài, có thể thấy rõ ràng Long vừa bước vào trong game xxxx kia, anh lập tức biến thành một nhân vật trong đó.
Long bước vào thế giới của game xxxxx, thấy cả vùng không gian nơi đây tương tự với hình ảnh trong các bộ phim cổ trang, cảnh sông núi với bãi chiến trường đầy gương giáo và xác chết tràn ngập, anh lắc đầu ngao ngán, tiến bước đi về phí trước. Chợt tiếng chiên trống vang rền khắp mọi nơi, tiếng tù và nổi lên, từ phía chân núi xa xa bụi tung mịt mù. Long nheo mắt nhìn, thấy phía đó đoàn người ngựa đông vô số, đang cấp tốc tiến về phía mình đang đứng
Tiếng trống dồn, tiếng quân reo hò, tiếng vó ngựa hòa vô nhau vang dội cả góc trời Long rùng mình hoảng sợ, vì một mình đối diện với thiên binh vạn mã như vầy thì sao mà đối phó. Nhưng vốn không có đường lui, nên rút kiếm ra quán chú rồi xông vào đoàn quân.
Kỳ lạ thay từ trong thanh kiếm của Long, tạo thành các đường kiếm khí mạnh mẽ như sóng xô thác đổ, đánh ập về đội quân hùng hậu kia. Chỉ với vài đường kiếm đã dẹp một mảng trống lớn trước mặt. Quá bất ngờ vì công lực của mình, sao đột nhiên mạnh đến mức đó, Long lại lần nữa vận linh lực mà không quán chú vào kiếm, quét thêm mấy đòn nữa về đám binh mã. Thì không ngờ hiệu quả so với khi quán chú còn tăng gấp mấy lần chứ không giảm
Cứ thế, Long một mình một kiếm xông vào giữa thiên binh vạn mã, chẳng khác nào hổ lạc vô bầy dê, mặt tình diệt gọn. Vừa đánh, anh vừa suy ngẫm tại sao chỉ một đòn kiếm khí với chút linh lực, lại tạo nên sức sát thương khủng khiếp như vậy. Dù là đối phó với đám ma cỏ thấp kém nhất, thì với pháp lực của anh hiên nay cũng vô phương làm được điều đó. Rồi chợt Long nhớ ra, đây là thế giới của game, cái đang đối phó không phải là âm binh hay vong hồn già cả, mà chỉ là binh mã trong trò chơi.
Nghĩ vậy nên Long ngừng lại, không tiếp tục ra đòn tấn công chúng nữa mà đứng tại chổ khai pháp nhãn, kiểm tra trong đoàn quân này có linh hồn của nạn nhân nào bị bắt vô đây không. Sau một hồi quan sát, Long phát hiện từ phía xa, có một linh hồn đang tồn tại. Thấy vậy anh thử quán tưởng mình bay lên, quả nhiên đã có thể bay được tại thế giới của trò chơi này. Rồi với tốc độ như tia chớp, bay lại vị trí linh hồn bị nạn, khi tới gần Long nhìn thấy, một lá cờ thêu chử Soái đang bay phất phơ trong gió. Một viên tướng mặt giáp đen, cởi con hổ lớn cầm kiếm thúc quân tấn công Long.
Nhận thấy viên tướng đó chính là người mình cần tìm, Long từ trên không trung gián một đòn xuống viên tướng. Lần này chỉ truyền chút linh lực rồi đánh xuống, chứ không quán chú vì sợ đã thương linh hồn kia, không ngờ linh hồn vừa trúng đòn của Long liền ngã từ trên lưng hổ xuống đất lăng mấy vòng. Long thừa cơ hội bay lại, bắt lấy tên tướng nọ cho vào túi càng khôn. Tên tướng soái đó vừa bị bắt, thì thiên binh vạn mã của hắn cũng nhanh chóng biến mất không còn dấu vết.
Long cũng không nán lại nơi đó thêm chút nào, mà anh cứ nhắm hướng phía trước bay tới. Bay được một lúc, thấy trước măt mình ngọn núi cao vút đụng cả vào mây, trước cổng có dựng bia đá cao khắc chử Thương Khung Phái, cạnh đó có một lối cầu thang bộ làm bằng tinh cương dẫn lên núi. Còn đang nhìn vào bia đá, chợt từ trên đỉnh núi có mấy người đạp kiếm phi hành xuống vây lấy Long, họ mặt đồ trắng tinh tươm nhìn rất tiên phong đạo cốt, trên áo còn thêu ký hiệu tia sét. Một tên trẻ tuổi, đứng trên kiếm nhìn Long quát
- Yêu đạo nơi đâu, dám xông vào Thương Khung Phái dọ thám
Một cô gái đứng kế bên, cỡi phi kiếm tiến lại gần người trẻ tuổi đó lên tiếng
- Chưởng môn sư huynh, xem chừng tên này chính là người của ma môn phái tới đây để dọ thám Thương Khung Phái chúng ta.
Long nhìn đám người trước mặt và cảm nhận, họ không phải là những nhân vật được tạo ra do trò chơi, mà đây là những linh hồn thật sự. Có lẽ, các linh hồn này bị tà linh hút vô đây rồi, cho họ sống trong ảo tưởng này. Nghĩ vậy, cũng Long không giải thích hay nói nói thêm điều gì, mà lẩm nhẫm đọc chú và đánh ra pháp ấn, lập tức thu tên chưởng môn và cô gái đứng cạnh bỏ vào túi càn khôn. Thấy chưởng môn và hộ pháp của môn pháp, bị tóm gọn nhanh chóng, mấy tên cởi phi kiếm đứng phía sau quát nhau
- Mau bày Tru ma trận, bắt lấy tên yêu đạo này
Nói xong, mấy tên này bay lên loạn xạ, thấy bọn đó bay lên quát nhau như vậy, Long vừa ngán ngẫm vừa tội nghiệp nên tiếp tục đánh ra mấy pháp ấn, nhanh chóng bắt tất cả cho vô túi càn khôn. Sau khi xong việc, Long lần nữa cảm nhận xem còn linh hồn nạn nhân nào đang trú ngụ nơi đây không. Khi xát định, tất cả đã bị mình cho vô túi càn khôn nên Long tiếp tục lên đường.
Đi qua thêm nhiều nơi, như thị trấn của các chàng cao bồi, đảo hải tặc, đại hội võ lâm, các học viện tu tiên,… đã thu thập cũng không ít linh hồn bị tà linh đem vô nhốt trong game, chặn đường đi không khó khăn như Long tưởng ban đầu. Mà thậm chí còn quá dễ thu thập. Tuy vậy Long vẫn không nới lỏng sự cảnh giác của mình.
Tính từ nãy tới giờ, Long đã thu thập trên dưới một trăm linh hồn rồi, điểm đến kế tiếp là một thị thành thị đang bị bỏ hoang như trong các phim cổ trang. Bước vô đây, Long chợt nhận thấy có mối nguy hiểm đang rình rập, vì thế rút thanh kiếm trừ tà ra cầm trên tay, vận linh lực sẵn sàng ứng phó. Thận trọng, tiến từng bước vừa đi vừa quan sát xung quanh, chợt có cơn gió thổi vào mặt Long, kéo theo đám bụi mù. Cơn gió thổi lên, làm các cánh cửa sổ, cửa cái của dãy nhà hai bên mở ra đóng vô tạo nên nhiều loại âm thanh hỗn tạp, trên đường rác rến bay tán loạn.
Đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện môt gương mặt ma quái, nó xé mây đen hiện ra, phát tràng cười lanh lãnh. Cười xong, liền vung tay đánh ra một đòn, Long vội nhảy qua một bên tránh đòn. Ngay khi đó, từ cửa sổ của dãy nhà hai bên đường, có vô số cung thủ xuất hiện, luân phiên bắn ra hàng loạt mưa tên, tới đây Long cảm thấy nguy hiểm thật sự, vì dường như trận mưa tên này không phải ảo giác. Anh vội múa kiếm đỡ trận mưa tên đang xối xả bắn xuống, nhưng kiếm pháp của Long có hạn, làm sao có thể đỡ hết loạt mưa tên đó.
Có không ít mũi tên đâm trúng người gây nên thương tích, máu chảy ướt cả áo, Long hoảng hồn vận linh lực quán chú để chuẩn bị ứng phó đợt mưa tên tiếp theo, thì từ sợi dây ngũ sắc đeo trên tay, Long nghe được tiếng nói của sư phụ kêu phải tịnh tâm, vì trước mắt chỉ là ảo giác. Cảm nhận được ý niệm của sư phụ, Long vội nhắm mắt lại tập trung tinh thần, niệm tịnh tâm chú, sau 3 lần niệm chú tâm thần đã hoàn toàn yên tỉnh, anh mở mắt ra. Thì kỳ lạ thay, trên người không có chút vết thương nào, cũng chẳng đau đơn như vừa khi nãy.
Long liền vỡ lẽ, đây là sóng tạo ảo giác. Nó không chỉ khiến cho Long cảm thấy hoản loạn trước mối nguy hiểm, mà khi trận mưa tên kia trút xuống, anh cảm thấy rất thật nhất là khi trúng tên cảm giác đau vô cùng. Nơi đây quả nhiên đã bị tên tà linh khống chế đến mức điêu luyện, có thể ảnh hưởng đến tâm trí của Long. Nếu như khi đó không được sư phụ nhắc nhở kịp thời, có lẽ Long sẽ bị trọng thương thậm chí mất mạng bởi chính ảo giác của mình.
- Thật sự quá nguy hiểm, tên tà linh quả nhiên không đơn giản
Tiếp tực lên đường và dừng chân trước một con sông rất rộng, nước đen ngòm, khí ngùn ngụt từ bên dưới bốc che mờ tầm nhìn của Long. Đứng trên bờ, cảm thấy có vài linh hồn đang ẩn nấp đâu đó dưới dòng nước này, Long biết con sông này vốn là một địa phận nguy hiểm trong game, và có lẽ đã bị tên Tà linh thao túng, điều khiến các vong hồn ẩn nấp, nếu bây giờ ngan nhiên bay qua rất dễ bị những kẻ kia ám toán.
Lúc đó sẽ khó phân biệt được đâu là sự tấn công của game, đâu là sự tấn công từ các vong hồn gặp nạn. Nếu như vậy, anh sẽ rất dễ đã thương các vong hồn này. Nghĩ nên Long rút trong túi càn khôn ra một đạo linh phù, xếp thành một con thuyền, niệm chú thổi một hơi vô rồi quăng lên không trung. Đạo linh phù nọ lập tức hóa thành chiếc thuyền độc mộc.
Long tung người nhảy lên đó rẽ sóng lướt đi, con thuyền vốn được gấp từ đạo linh phù trừ tà, do đó các vong hồn sẽ không dám tấn công trực diện. Bây giờ, Long chỉ cần đối phó với các đợt tấn công của game này mà thôi. Con thuyền băng băng, rẽ sóng lướt đi trên mặt sông đen ngòm, Long rút thêm hai đạo linh phù ra niệm chú tung lên không trung, hai đạo linh phù bốc cháy, tỏa ra vầng hào quang sáng rực bao phủ cà một khoảng lớn.
Ánh sáng đó chế trụ hoàn toàn đám vong hồn đang ẩn nấp, Long mở túi càn khôn dễ dàng thu các vong hồn bỏ vào trong đó, rồi nhẹ nhàng qua khỏi con sông. Vừa qua tới bờ bên kia, cảnh vật lập tức thay đổi hoàn toàn, không còn thấy mặt nước đen ngòm bốc tử khí cuồn cuồn đâu nữa