Chương 1024: Nhật ký trò chuyện
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn sang Tống Song Nhi với vẻ tràn đầy kinh ngạc.
Lâm Nguyệt Dao cũng không ngoại lệ, nhìn sang Tống Song Nhi, vì cô muốn biết chân tướng sự việc.
“Nói cho tớ biết, rốt cuộc là chuyện gì?”
Ánh mắt Lâm Nguyệt Dao sáng rực nhìn Tống Song Nhi, Tần Lâm làm tất cả những điều này là vì cô? Sao có thể như vậy chứ?
“Song Nhi, cậu mau nói cho bọn tớ biết, chuyện này rốt cuộc là thế nào?”
“Đúng thế, cậu nói nhanh đi, rốt cuộc Tần Lâm muốn thế nào?”
“Xem ra không cần tôi nói thì đã có người chứng minh Tần Lâm chính là chủ mưu trong vụ việc lần này rồi, thuyết quỷ thần cái gì chứ, đều là những lời vô căn cứ, tất cả đều là do Tần Lâm bịa ra để lừa mọi người. Vì sao huyệt mộ sụp đổ rồi mà anh ta vẫn có thể bình an vô sự? Dùng đầu gối nghĩ cũng biết chuyện này chắc chắn là kế hoạch của Tần Lâm”.
Trương Thiên Trạch cười mỉa mai, tất cả mọi người đều nhìn Tống Song Nhi, đợi cô ta giải thích.
“Tần Lâm là anh họ cậu, nhưng anh ta lại là tên không bằng cầm thú!”
Tống Song Nhi chỉ vào Tần Lâm nói, Tần Lâm luôn lạnh nhạt với cô ta, trong lòng cô ta thật sự không thể chịu nổi nữa, cô ta bắt buộc phải khiến Tần Lâm mất mặt để dạy anh một bài học. Nếu cô ta không có được anh thì nhất định sẽ hủy hoại anh.
Cầu yêu không thành, trong lòng Tống Song Nhi vô cùng chán ghét Tần Lâm, cô ta phải khiến Tần Lâm vạn kiếp bất phục.
Đối với lời của Trương Thiên Trạch, mặc dù cô ta cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng nếu cộng thêm chứng cứ của cô ta vào lời giải thích của Trương Thiên Trạch thì chuyện này sẽ chắc như đinh đóng cột.
Khóe miệng Tần Lâm nhếch lên nụ cười mỉa mai, xem ra bản thân anh cứu bọn họ, nhưng cuối cùng lại bị bọn họ hãm hại. Lòng người khó đoán, bất kì ai cũng không xứng được đối xử chân thành. Tần Lâm một lòng một dạ, vì cứu người mà không màng đến tính mạng bản thân, đây chẳng phải là hi sinh quên mình sao? Nhưng anh nhận được lại gì? Chỉ là sự khinh thường và nghi ngờ của người khác. Giây phút này lại càng đau lòng hơn.
Nhân tâm quả là một thứ không đáng một đồng.
Không bằng cầm thú?
Nói cái gì vậy?
Khóe miệng Tần Lâm nở nụ cười ẩn ý, anh cũng muốn xem thử, Tống Song Nhi rốt cuộc muốn làm gì?
Tất cả mọi người đều chìm trong mơ hồ, Tống Song Nhi đứng với dáng vẻ cao cao tự tại, lạnh lùng nhìn Tần Lâm, trong lòng thầm cười lạnh. Tôi cho anh không thích tôi này, cho anh trêu ghẹo người phụ nữ khác, tôi sẽ tận tay đẩy anh xuống vực sâu.
Tống Song Nhi nhìn thẳng Tần Lâm, chậm dãi nói từng câu từng chữ: “Đây là bức ảnh trong điện thoại tôi, giờ tôi gửi vào nhóm cho mọi người, mọi người có thể nhìn, đây là cuộc đối thoại của Lâm Nguyệt Dao và Tần Lâm, sau khi xem xong mọi người sẽ hiểu”.
Lâm Nguyệt Dao lấy điện thoại ra xem nhật ký nói chuyện Tống Song Nhi gửi, sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ âm u.
“Đây là cuộc nói chuyện của tớ và Tần đại sư, sao cậu lại có nó?”
Lâm Nguyệt Dao thấp giọng nói.
Mọi người xung quanh cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc, xem cuộc đối thoại này, bọn họ cũng không biết ý nó là gì, chỉ mình Lâm Nguyệt Dao rõ nhất.
“Đây là nhật ký trò chuyện tớ chụp trong máy Tần Lâm, tôi có nói đúng không, Tần Lâm?”
Tống Song Nhi cười khinh bỉ nói.
Tần Lâm im lặng không nói gì, Lâm Nguyệt Dao nhìn sang Tần Lâm, cướp lấy điện thoại của anh, khi cô nhìn thấy nhật ký trò chuyện, cô liền đơ người.
Sao lại như vậy, đây không phải sự thật, sao Tần đại sư có thể là Tần Lâm chứ? Rốt cuộc vì sao anh lại giả mạo Tần đại sư? Vì sao? Vì sao anh lại làm như vậy?
“Tần đại sư? Tần Lâm? Ha ha ha, anh nói cho em biết, vì sao, vì sao anh lại muốn lừa em? Thú vị lắm à? Tần Lâm?”
Trong lòng Lâm Nguyệt Dao đã hoàn toàn suy sụp, Tần đại sư mà cô luôn si mê nhớ mong lại là Tần Lâm giả mạo, cũng chính là tình yêu chân thành của cô bấy lâu nay đều ném xuống sông xuống biển. Lâm Nguyệt Dao không thể tin, càng không thể bình tĩnh.
Lừa dối!
Lừa dốt trần trụi!
Đây là điều cô ghét nhất, cũng là điều cô không thể tha thứ nhất.
Cô đã mất lòng tin vào Tần Lâm, nhưng không ngờ anh lại quá đáng như thế, hơn nữa còn dùng thủ đoạn đê hèn này để nói chuyện với cô. Cô đột nhiên cảm thấy mình như một con ngốc, bị Tần Lâm xoay vòng vòng.
“Anh nói đi Tần Lâm? Sao anh lại lừa em như vậy!”
Lâm Nguyệt Dao hét lớn, cô nghiêm túc, nhiệt tình, say mê, ảo tưởng về Tần đại sư nhiều như vậy, nhưng cuối cùng lại bị Tần Lâm hủy hoại. Tần đại sư đối xử thâm tình với cô lại là người khác giả mạo, ai cũng không thể chịu nổi.
“Anh ta biết bản thân xuất hiện với thân phận Tần đại sư thì cậu chắc chắn sẽ không tin, nên anh ta mới tạo ra cuộc gặp tình cờ ở cổng công viên. Thật ra anh ta đã lên kế hoạch để lừa cậu vào bẫy, chính là để cậu cảm kích anh ta, cảm thấy anh ta là anh hùng, đợi đến lúc thời cơ chín muồi, anh ta cũng có thể tỏ tình với cậu. Nhưng anh ta không ngờ lại bị vạch trần nhanh như vậy, nếu không có ánh mắt minh mẫn của lớp trưởng, nếu tớ không trùng hợp nhìn thấy nhật ký trò chuyện với cậu trong điện thoại của anh ta, thì cậu có thể vẫn sẽ bị che mắt”.
“Những chuyện về sau đều giống như những gì lớp trưởng nói, anh ta làm tất cả chuyện này chính là vì cậu, vì muốn yêu đương với cậu, một tình yêu biến thái, loạn luân, ha ha ha, đúng là buồn cười, cười chết mất. Loại đàn ông này đúng là đánh sợ, tớ không dám tưởng tượng, nếu loại người thế này là bạn trai của tớ thì có lẽ tớ nằm mơ cũng bị dọa cho tỉnh dậy mất. Tớ thật sự không nhẫn tâm nhìn cậu bị lừa gạt tiếp nữa, Nguyệt Dao, tớ biết cậu cũng là người bị hại, Tần Lâm cố tình làm những điều này chỉ vì để có được cậu, nhưng hai người là anh em họ mà, chuyện này trời đất bất dung, giữa anh em sao có thể làm ra chuyện trái với luân thường đạo lý như này chứ?”
“Vì thế mới nói Tần Lâm chính là đồ cầm thú, là một tên khốn nạn không biết xấu hổ, còn dùng tên của Tần đại sư để lựa gạt lòng tin của cậu. May mà, mọi chuyện vẫn kịp, nếu không cậu đã bị Tần Lâm lừa rồi, loại đàn ông này thật là đáng sợ, tất cả chúng ta đều không chịu nổi, may mà ông trời có mắt”.
Tống Song Nhi nghiêm túc nói, nắm chặt lấy đôi tay đang run rẩy của Lâm Nguyệt Dao, nhìn Tần Lâm với ánh mắt cháy lửa.
Tần Lâm ơi Tần Lâm, để tôi xem lần này anh còn xoay chuyển tình thế như nào.
Trái tim của lâm Nguyệt Dao đang run rẩy, tay cũng run theo, cô vô cùng hy vọng tất cả đều là giả, nhưng giờ xem ra là không còn gì nghi ngờ nữa, Tần Lâm chính là thủ phạm đứng sau mọi chuyện, hơn nữa anh thiết kế tất cả những điều này là để ở bên cô, chuyện này thật sự khiến người ta phẫn nộ.
Cầm thú!
Tần Lâm, tôi thật sự đã nhìn nhầm anh rồi, không ngờ anh lại lừa gạt tình cảm của tôi, lừa gạt rằng anh chính là Tần đại sư, trong lòng Lâm Nguyệt Dao đang đấu tranh không ngừng, nhưng tất cả đã không thể nào xoay chuyển được nữa.
-----------------------