Mục lục
Long Huyết Chiến Thần - Phong Thanh Dương​ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Dương tới tìm mình, Long Thần cũng không nghĩ là mới vài ngày thôi thế nhưng bọ họ đã xác định được Hoàng Quỳnh mất tích. Trước khi Hoàng Quỳnh mất tích, người có mâu thuẫn duy nhất đoán chừng chính là Long Thần rồi.

Bởi vì đây là U Minh quảng trường, nói không chừng có thật nhiều người thân phận tôn quý tu luyện Minh khí ở chỗ này, coi như là Tống Dương Thần Vũ cảnh cũng không dám đại náo ở chỗ này.

Tống Dương cũng giống như Diệp Hiên vậy, đều là Thần Vũ cảnh.

Nghe Diệp Hiên nói chuyện khi nãy, Long Thần đối với Thần Vũ cảnh có cách nhìn không giống. Nếu dựa theo Diệp Hiên thuyết pháp Long Thần đoán chừng mình có Âm Dương kiếm hồn. Long Thần biến thân và Ngũ Đế pháp tướng… Đối kháng Thiên Vũ cảnh bảy tám trọng cũng không nhất định đối kháng với cường Thần Vũ cảnh.

Cái loại tình huống vượt cấp khiêu khiến nghịch thiên lúc trước của hắn, đoán chừng phải dừng bước lại Thiên Vũ cảnh cửu trọng.

Tống Dương sau khi tới trước mặt Long Thần, nhìn Long Thần nói một tiếng: “Theo ta ra ngoài.”

Sau đó tự mình rời đi.

Long Thần không ngu ngốc thừa nhận mình giết Hoàng Quỳnh, hắn đứng dậy sắc mặt âm trầm đi theo Tống Dương. Hắn và Tống Dương bất hòa, đây là biểu hiện bình thường.

Thấy Long Thần đứng dậy, Diệp Hiên một bên cũng giống như đứng dậy.

Thấy Diệp Hiên cùng đi tới, Tống Dương vốn muốn trực tiếp mang Long Thần trở về rồi sau đó định tội, còn hiện tại thì không được. Long Thần trong những ngày qua đi lại rất gần với Diệp Hiên người người đều đều biết, cái tên tiểu tử trống không xuất hiện hình như cùng Diệp Hiên là bậc thiên chi kiêu tử, có quan hệ vô cùng tốt.

“Có chuyện gì vậy?”

Sau khi đến một chỗ không người, Long Thần dừng bước không đi thêm nữa.

“Hoàng Quỳnh, có phải do ngươi giết chết rồi không?”

Tống Dương đột nhiên quay đầu lại, hai mắt thâm thúy như cái đầm sau không đáy. Từ trên người của hắn một cỗ khí tức mênh mông giống như là quần tinh hướng mặt Long Thần đập tới, đây là khí tức thuộc về cường giả Thần Vũ cảnh.

Thần Vũ cảnh, trong mắt mọi người chính là võ đạo đỉnh phong chân chính.

Quả thực Long Thần kinh sợ, hắn lui về phía sau một bước. Thế nhưng trên tinh thần là không lùi bước, hắn lúc này ngẩn đầu lên khóe miệng toát ra nụ cười nói: “Hoàng Quỳnh chết rồi sao? Đây là chuyện tốt.”

“Ta hỏi ngươi, hắn có phải là do ngươi giết hay không?”

Tống Dương khẩu khí tăng thêm.

“Hắn đã chết, chính là do ta giết chết sao? Bản thân Hoàng Quỳnh là Bách phu trưởng, ta và hắn đã giao thủ qua một lần, ai thắng ai thua mọi người đều rõ cả. Long Thần ra có tăng lên mười lên lần cũng không phải là đối thủ của hắn. Hắn chết trong tay ai ngay của ngươi cũng không nhìn thấy, đối thủ nhất định là cường giả Thần Vũ cảnh, không biết Thiên phu trưởng ngươi có thấy ta giống như là cường giả Thần Vũ cảnh sao?”

Long Thần không muốn dây dưa cùng hắn, giễu cợt nói.

“Ngươi!”

Tống Dương nghĩ lại lời Long Thần nói quả là có đạo lý.

Lúc này, Diệp Hiên lên tiếng hắn nói: “Long Thần, mấy ngày qua vẫn cùng ta tu luyện một chỗ, tu luyện minh khí cũng luôn ngồi ở cạnh bên ta, ngoại trừ một lần Hoàng Quỳnh tìm hắn, hắn đi một lát rồi lập tức trở lại, sau đó không rời đi nữa. Ta nghĩ người chết mà ngươi nói khẳng định không liên gì tới hắn, lời của ta không biết Tống Dương Thiên phu trưởng có tin hay không?”

Diệp Hiên chính là người đến Tô Mặc nguyên soái cũng không dám đắc tội, là đệ đệ của ngươi mạnh nhất U Linh chủ thành, dĩ nhiên Tống Dương không dám đắc tội.

Diệp Hiên đã nói lời như vậy, bất kể là có thật hay không thì Tống Dương cũng không dây dưa nữa, như vậy thì tự tìm cái chết. Hắn gật đầu rất chân thành hướng Diệp Hiên rồi nói: “Diệp thiếu gia nói dĩ nhiên có nghĩa, Tống Dương sẽ không quấy rầy các ngươi tu luyện Minh khí nữa, cáo từ!”

Nói xong hắn liền phất tay áo rời đi.

“Đi, trở lại thôi. Còn muốn tiếp tục tranh tài cùng ngươi ấy.”

Diệp Hiên khẽ mỉm cười.

“Đa tạ.”

“Ngươi cứu ta một mạng, ta làm chút chuyện này cũng chỉ là báo đáp một phần nhỏ bé mà thôi, ngươi đừng ghi nhớ trong lòng.”

Nếu như để Diệp hiên tu luyện ra Minh khí trước, vậy thì thật sự quá mất mặt.

Long Thần mặc dù đã tu luyện ra Minh khí nhưng không nóng vội đi U Minh chiến trường.

Trước mặt U Minh Thạch, hắn nghiên cứu một chiêu cuối cùng của Nhân Hoàng Quyết, đồng thời mang cáo loại sở học thông thấu. Có bao nhiêu hoàng tinh trên căn bản đều lấy ra nuôi dưỡng cái động không đáy Lôi Đình tiểu thú màu vàng ở trong khiếu huyệt tay trái.

“U Minh Thạch tại U Linh chủ thành bên trong có một Lôi Đình tiểu thú màu vàng, đây có phải nói rõ hay không tại chín mươi chín chủ thành khác còn có U Minh Thạch U Minh Phủ, cũng giống vậy có một Lôi Đình tiểu thú màu vàng hoặc một vật gì đó?”

Chỉ cần có một đầu Lôi Đình tiểu thú màu vàng, đối với Long Thần đã có sự trợ giúp vô cùng lớn rồi. Ít nhất Long Thần lấy hoàng tinh nuôi dưỡng nó, nó trở thành một chiêu tất sát bảo vệ tính mạng.

Lúc trước, nếu không có Lôi Đình tiểu thú màu vàng đây, Long Thần khi nhìn thấy Hoàng Quỳnh chỉ có một việc thôi đó chính là trốn.

“Thế nhưng, coi như là có nó ta bây giờ cũng không thể ra sức, hoàng tinh trên tay ta lúc này nuôi dưỡng một đầu Lôi Đình tiểu thú màu vàng, khoảng chừng đã lấy hết ra cả rồi. Nếu như nhận thâm nữa ta cũng không thể nuôi nổi, hay là đợi sau này có nhiều hoàng tinh hơn, thậm chí là thần tinh rồi hãy nói.”

Long Thần cũng không nóng vội, chỉ có Chân Vũ đế phách của hắn mới có khả năng nhìn thấy ở trong U Minh Thạch là đồ vật gì. U Minh thạch đặt ở đây đã vài ngàn năm rồi, thậm chí là lâu hơn nữa đều không bị lấy đi hướng chi là hiện tại chỉ có chút thời gian như vậy.

Thời gian trôi qua thật nhanh, nhất là Long Thần bây giờ càng ngày càng cường đại, chỉ tu luyện một chút thôi mà trải qua mấy tháng trời.

Diệp Hiên tu luyện ra Minh khí, tổng cộng mất hai tháng hai mươi ba ngày, vừa vặn nhanh hơn Tô Mặc vài ngày. Cho ra tân kỷ lục tại U Linh chủ thành, điều này nói rõ Diệp Hiên ít nhất tương đương thiên tài Tô Mặc, thậm chí còn mạnh hơn hắn.

Tô Mặc đoán chừng tu luyện ngàn năm mới có trình độ như bây giờ.

Niên kỷ Long Thần so với những người này kỳ thật giống nhau như hài nhi vừa mới sinh ra đời, niên kỷ chân thật của hắn so với Diệp Hiên còn nhỏ hơn.

“Ban đầu khi đối diện với Tiểu Hi, Tiểu Hi chỉ mới mười sáu tuổi nhưng đã có thực lực như thế, nàng và Diệp Hiên hơi có chút đối lập…”

Trong đầu bỗng xuất hiện cái ý nghĩ này.

Năm đó khi bọn họ gặp nhau, Tiểu Hi chỉ mới mười sáu tuổi. Điểm này Linh Hi không thể nào lừa gạt hắn.

Đây cũng chính là nói Linh Hi thiên tư thật sự quá kinh khủng?


Hơn nữa nàng còn nói đây là hiệu quả nàng lười biến.


Vậy một trong tam đại đế vực, chưởng khổng giả Kiếm Hồn đế vực – Kiếm Hồn đế cung, thực lực tổng thể rốt cuộc mạnh đến trình độ nào?


Long Thần thầm hoảng sợ.


Thế nhưng, chiến hỏa hừng hực đang không ngừng thiêu đốt lên ở trong lòng của hắn.


Mặc kệ nói như thế nào, Diệp Hiên đã tu luyện thành công, Long Thần cũng sắp đi vào U Minh chiến trường.


“Thần huynh ngại quá, vẫn là ta nhanh hơn một bước.”


Diệp Hiên còn không biết Long Thần sớm đã tu luyện thành công, đứng dậy cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK