• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng sau bao ngày vất vả vùi đầu vào đống sách vở. Thì bây giờ kì thi cũng đã chính thức bắt đầu. Thí sinh sẽ có chín tiếng để thi năm môn liên tiếp.

Các thí sinh đều căng thẳng tập trung vào bài làm của mình mà không một ai nói với nhau câu nào, càng làm cho không khí trở nên trầm lặng đến đáng sợ. Tiếng động duy nhất có thể nghe thấy ở trường chỉ là tiếng bấm bút và tiếng lật giấy đều đều của cả thí sinh lẫn giám thị.

Diệp Diệp và Ngô Thiên không cùng phòng, nhưng trước khi vào thi, họ đã gặp nhau ở ngay cổng trường. Không hiểu vì sao mà dù không hẹn trước nhưng cả hai đều trao cho nhau một món quà cùng câu chúc thi tốt. Nên dù có căng thẳng nhưng vì lời chúc và món quà của đối phương mà cả hai đều cố gắng giữ trạng thái thoải mái, tập trung nhất khi thi. Bởi lẽ vậy nên cả hai đều trải qua kì thi một cách suôn sẻ.

[... ]

" Tùng...tùng...tùng"

Ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ thi đã kết thúc. Bao nhiêu áp lực, bao nhiêu mệt nhọc trong những ngày vừa qua phút chốc đã tan biến. Mà thay vào đó chính là sự vui vẻ, sự hạnh phúc vì đã nỗ lực hết mình của các thí sinh.

Ngô Thiên vừa bước ra khỏi phòng thi liền tích tắc đi tìm Diệp Diệp, cô gái mà anh thầm thích. Anh ngẩn người ra nhìn Diệp Diệp khi thấy cô đang đứng ở ngoài hành lang. Diệp Diệp có lẽ đang đứng hóng gió sau một kì thi dài đầy cam go. Mái tóc xoăn màu hạt dẻ tung bay trước gió, đôi mi dài cong vút và cái anh mắt long lanh như pha lê lại càng làm tôn lên nét đẹp kiều mị của cô.

" Hi Ngô Thiên, cậu thi sao rồi"

Câu nói của Diệp Diệp làm anh bất chợt bừng tỉnh sau những giây phút ngẩn người đó. Vội cười cười cho đỡ ngượng.

" Tớ thi cũng ổn. Mà tớ đang đi tìm cậu đây"

" Hay vậy, tớ cũng định đi tìm cậu đấy"

Diệp Diệp tỏ vẻ bất ngờ vì suy nghĩ trùng hợp này của hai người.



" Mà cậu muốn tìm tớ để làm gì vậy?"

Cô nghe xong thì đáp lại

" À tớ muốn cảm ơn cậu vì thời gian qua đã học cùng tớ "

" Không có gì đâu, cậu cũng giúp tớ nhiều quá chừng"

Ngô Thiên nghe Diệp Diệp cảm ơn mình thì ngại ngùng gãi đầu nói cô đừng bận tâm về việc này.

" Mà... à... Chuyện cậu đồng ý đi xem phim cùng tớ, giờ còn hiệu lực không?"

" Còn chứ, dù sao cũng thi xong rồi, vậy cuối tuần này mình đi ha"

Khóe miệng của cô kéo lên tạo ra một đường cong xinh xắn, tỏa nắng cứ như hoa hướng dương, làm Ngô Thiên cứ phải rung rinh trước vẻ đẹp trong trẻo này.

[... ]

Cứ như vậy, từng ngày cứ trôi, cuối cùng cũng đến cuối tuần. Vì vừa thi xong nên trường Thuận Kỳ hào phóng cho học sinh toàn trường được nghỉ hẳn cả một tuần. Khiến cho cả hai đều rất mệt mỏi, vì dù cho họ có muốn gặp nhau thì cũng chẳng tìm ra được một lý do nào để gặp cả.

" Xin lỗi tớ đến hơi trễ, Ngô Thiên cậu chờ tớ có lâu không?"

Cô ngại ngùng vừa chạy đến vừa xin lỗi anh vì đến trễ.

" Tớ cũng vừa mới đến thôi nên chờ cậu cũng không lâu đâu"



Ngô Thiên không muốn cô cảm giác có lỗi trong lần đi chơi này, nên dù anh có đợi cô thêm cả tiếng nữa thì khi Diệp Diệp đến anh cũng sẽ nói anh chỉ vừa mới đến mà thôi.

Cả hai hẹn gặp ở trung tâm thương mại gần trường. Cô cũng vì muốn xuất hiện một cách thật hoàn hảo trước mặt anh nên mới chuẩn bị lâu như thế. Thật không nghĩ là cô đã bắt anh đứng đây chờ mình, làm cho bây giờ dù có nói gì thì cô vẫn cảm thấy rất có lỗi với Ngô Thiên.

Nhận thấy được sự trầm lặng của Diệp Diệp. Anh liền nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.

" Vậy giờ mình đi vào trong xem phim thôi"

Nói rồi Ngô Thiên bất ngờ nắm tay Diệp Diệp dẫn cô vào trong cùng mìn. Làm cô ngay từ đầu đã ngại mà giờ lại càng ngại thêm.

Sau đó cả hai cùng nhau xem phim rồi lại cùng đi dạo vòng quanh cái trung tâm thương mại này. Anh để ý bụng cô cứ réo nãy giờ, biết Diệp Diệp có vẻ hơi đói nên anh mới nghĩ cách để cô vào ăn cùng mình.

" Diệp Diệp, giờ tớ hơi đói rồi. Hay mình vào kia ăn nha"

Anh nghĩ nếu mình nói bụng cô vì đói mà cứ kêu nãy giờ thì chắc Diệp Diệp sẽ dỗi anh luôn mất. Vì vậy mới phải đổi qua là bụng anh đang đói nên muốn cô cùng đi ăn cùng.

" Vậy thì mình đi cũng được, mà lần này phải để tớ trả tiền đấy! Mấy lần trước toàn cậu dành trả không à"

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Diệp Diệp, anh chỉ đành bất lực mà xoa cái đầu nhỏ đáng yêu của cô.

" Được rồi được rồi, vậy lần này tớ ăn ké của cậu nha. Còn giờ mau đi ăn thôi"

" Cậu nhớ giữ lời đấy"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK