Đào tiên trong tay Nam Cực Tiên Ông, đây chính là loại đào có thể sánh ngang với Bàn Đào của Vương Mẫu nương nương a! Nghe thấy lời nói của Mai Hoa Lộc, nước miếng của Dương Thần đều muốn chảy ra.
- Quả đào đó ngươi vẫn không nỡ ăn, mà để ở Linh giới à? Thật lãng phí!
Một âm thanh khinh thường bên cạnh truyền đến, đó chính là Tiên Hạc vẫn cùng với Mai Hoa Lộc bên cạnh Nam Cực Tiên Ông, nhưng mà vừa mới mở miệng thì đã chế nhạo rồi:
- Quả đào của ta thì đã bị ta ăn rồi, đột đào còn ở phàm giới, cũng không biết có nở hoa kết quả không...
Dương Thần ở bên cạnh nghe hai vị này tranh cãi, không hề mở miệng. Dù sao, chỗ tốt cuối cùng sẽ thuộc về hắn, cứ để hai vị này trước khi chết cãi nhau cho đã đi.
- Hột đào đó chắc đã sinh trưởng ở phàm giới rồi...
Tiên Hạc nói với Dương Thần một câu, sau đó nói ra yêu cầu của mình.
- Nếu có cơ hội thì ngươi hãy đi xem một chút. Còn bây giờ thì chém chúng ta đi!
*****
- Uống!
Hạo Thiên Khuyển hô nhỏ một tiếng, nói:
- Ở phàm giới còn một giọt máu huyết của ta. Nếu như có súc sinh nào dung hợp được thì sẽ kích thích ra huyết mạch dị thú thượng cổ. Máu huyết đang ở...
- Ta có một pháp môn "Ngự Thú quyết", chính là công pháp của Yêu tộc chúng ta, cao minh gấp trăm lần so với bọn Ngự Thú môn gì đấy. Nhưng mà yêu cầu vô cùng hà khắc, ngươi luyện được hay không thì phải xem tạo hóa vậy!
Thanh Ngưu cũng nói ra một câu.
*****
Những Yêu thần này khác với nhóm người hai mươi tám Tinh Tú lúc trước, toàn bộ bọn họ đều là sủng vật của các thượng tiên nổi danh Thiên Đình, có người vẫn giữ bản thể, có người đã hóa hình. Nhưng mà, tuy nói là sủng vật, nhưng thực lực của bọn họ đều vô cùng mạnh mẽ, nếu như đem so sánh với các tiên nhân kia thì còn có hơn chứ không hề kém.
Lúc chém giết thì Dương Thần không rảnh chú ý, nhưng sau khi chém giết xong, hắn nhìn qua điểm công đức của mình thì liền giật mình. Mới chém mười mấy Yêu thần thôi, nhưng điểm công đức của Dương Thần đã lên đến mấy chục điềm*.
Giờ phút này, trên người Dương Thần đã bị một tầng huyết quang nồng đậm bao phủ, nhìn từ xa xa cứ tưởng có một đám mây máu đang lượn quanh Dương Thần vậy. Nếu như cảnh tượng này mà bị người tu hành nhìn thấy thì lập tức sẽ cho đây là một sát nghiệt, tuyệt đại ma đầu chứ không phải là một người phàm không có pháp lực, còn chưa tu hành công pháp gì.
Sau khi chém hết Yêu thần, mặc dù Dương Thần không nói lời nào nhưng sát khí vẫn luôn tản phát ra ngoài. Một Thiên Quân được đưa vào Trảm Tiên Thai, vừa nhìn thấy sát khí của Dương Thần thì đã bị chấn nhiếp đến nỗi phải tuyệt khí.
- Bị thương nặng đến như thế, chống cự được đến giờ phút này nhưng không ngờ lại bỏ mình như vậy!
Dương Thần nhìn thấy Thiên Quân chưa bị mình động thủ mà đã vẫn lạc thì không khỏi lắc đầu thở dài.
Nhóm tiên nhân tiến vào Trảm Tiên Thai lần này có phẩm cấp rất cao: Thiên Quân, Thiên Tướng, Thượng Động Bát Tiên, Bắc Đẩu Thất Tinh, Lục Đinh Lục Giáp, Ngũ Đức Tinh Quân, Tứ Phương Công Tào, Phúc Lộc Thọ Tam Tinh, Thiên Bồng Nguyên Soái, Thường Nga, Cự Linh Thần...tất cả đều có đủ. Nhưng mà, khác với những tiên nhân cấp thấp ban nãy, hầu như các tiên nhân cấp cao này đều bị trọng thương cả, khuôn mặt cũng vô cùng dữ tợn!
Hỏa Đức Tinh Quân, chém! Một cỗ tinh hoa nóng cháy đến cùng cực xông thẳng vào phế phủ của Dương Thần!
Thủy Đức Tinh Quân, chém! Tinh hoa tính thủy.
Mộc Đức Tinh Quân, chém! Tinh hoa tính mộc.
Thổ Đức Tinh Quân, chém! Tinh hoa tính thổ.
Kim Đức Tinh Quân, chém! Tinh hoa tính kim.
Mới chỉ chém chết Ngũ Đức Tinh Quân thôi, nhưng Dương Thần đã cảm thấy thuộc tính ngũ hành trong cơ thể mình tăng vọt, điều này làm cho Dương Thần phải mất rất nhiều thời gian để hấp thu. Chém giết cho đến bây giờ, tuy Dương Thần vẫn luôn cố gắng để cho tâm tình của mình thăng bằng, nhưng cũng có cảm giác mệt mỏi rồi.
Ý chí của Trảm Tiên Thai vẫn không ngừng tỏa sát khí ra, nhưng cũng không làm được gì dưới sự khống chế của Dương Thần. Chỉ còn cách tuân theo sự an bài, định đoạt của Dương Thần.
Vào căn phòng nghỉ ngơi, Dương Thần ngủ một giấc thật say. Sau khi tâm tình bình tĩnh hơn thì sát khí nồng nặc trên người mới giảm bớt đi. Tuy huyết quang vẫn lưu chuyển bên ngoài như cũ, nhưng đã không còn điên cuồng như trước kia nữa. Sau khi dưỡng thần một hồi thì Dương Thần mới quay lại Trảm Tiên Thai.
Lúc này Dương Thần đã không còn nghe thấy tiếng chửi bởi gì từ các tiên nhân nữa. Đại nhân vật chính là đại nhân vật, họ không hề có chút oán hận nào cả. Thắng chính là thắng, bại chính là bại, tuy đã thất bại nhưng dù sao mình cũng đã dốc hết toàn lực, cũng không có nhiều sự luyến tiếc cùng mất mác lắm, vô cùng thống khoái.
- Ta có một bình hồ lô đan dược, còn ở Phàm giới...
- Từ lâu ta đã cô đọng ra một kiếm khí thuần dương, uy lực vô cùng. Nếu có hứng thú thì ngươi đi lấy thử xem!
- Trước khi chết có thể gặp ngươi, xem như là thiện duyên! Trận kỳ bộ này của ta đưa cho ngươi vậy!
*****
Dương Thần bình tĩnh tiếp thu tin tức này, đồng thời luôn nói câu "oan có đầu, nợ có chủ..." ra, rồi từng bước từng bước chém hết các thần tiên vốn rất nổi tiếng này.
Đúng là lúc chém giết các vị thần tiên nhỏ thì Dương Thần không có chút do dự nào, nhưng đối với những thượng tiên này thì lại là hoàn toàn khác. Trên thực tế, đối với từng thượng tiên thì Dương Thần đều cô đọng một cổ sát ý trong nội tâm rồi mới bình tĩnh mà động thủ được.
Mỗi khi chém đầu từng vị thượng tiên, hầu như Dương Thần đều cảm nhận được cơ thể mình đang có sự biến hóa khổng lồ, quả thực còn kinh khủng hơn việc chém đầu mấy vạn phàm nhân. Mà Dương Thần cũng không chú ý đến điểm công đức nữa, số điểm đã lên đến mấy ngàn điềm rồi, thậm chí còn đang tiếp tục tăng lên. Nói không chừng sẽ đột phá được qua đại quan một kinh*.
Các thiên binh trông chừng ở bên ngoài Trảm Tiên Thai cảm nhận được sát khí ở bên trong thì không nhịn được mà run lên. Bọn họ cũng chỉ là thiên binh bình thường thôi, sao mà chống cự được sát khí đáng sợ như thế chứ. Nếu không phải có mệnh lệnh ở cấp trên thì bọn họ đã sớm chạy đi nơi khác rồi.
Ngay cả Giám Trảm quan cũng không khỏi run rẩy lên, hắn nhìn đám thiên binh đang run ở bên cạnh rồi nói:
- Trảm Tiên Thai này đúng là tiên khí duy nhất có thể câu thông được cả Phàm giới cùng Tiên giới, người trên Thiên Đình thì chỉ đi vào được chứ không đi ra được; còn người Phàm giới thì đi vào được, còn đi ra thì chưa biết thế nào. Chúng ta vâng mệnh dùng Hồi Mộng Đại Pháp để lựa chọn đao phủ thủ, coi như là hoàn thành xong mệnh lệnh ở trên. Nay Trảm Tiên Thai đã phát uy rồi, chúng ta nên thối lui thì hơn.
Nói xong hắn liền lui đi. Chúng thiên binh thấy vậy liền đi theo phía sau, thoát ra khỏi phụ cận Trảm Tiên Thai. Nhưng vẫn có một tên thiên binh không nhịn được phải hỏi lên:
- Tại sao Trảm Tiên Thai lại như thế này? Trong quá khứ cũng chưa từng có tình trạng như vậy a!
- Trong quá khứ, Trảm Tiên Thai chém được bao nhiêu tiên nhân? Mấy năm nay, số người phi thăng lên Tiên giới chỉ có mấy chục người, mà lần này lại chém đến mấy vạn người. Nhiều máu tươi tiên nhân như thế, đừng nói là Trảm Tiên Thai, cho dù là một thanh binh khí phàm nhân thì sợ rằng cũng thành tinh khi dính phải nhiều máu tươi tiên nhân đó!
Giám Trảm quan đang thối lui ra sau bỗng dừng lại, hắn đưa mắt nhìn Trảm Tiên Thai một cái, rồi giải thích trong nỗi sợ hãi.
---------------------------
*Điềm: Một trăm ức, cách tính đơn vị hồi xưa của Trung Quốc.
*Kinh: Một vạn điềm.
Ta có lưu một cái bảo tàng Long Cung ở phàm trần. Ta không muốn những đồ trong đó thuộc về mấy tên Long Vương phản tặc kia, ta cho ngươi đó. Bảo tàng ở...
Trước lúc bị chém, Đông Hải Long Vương vì không muốn để những người phản tặc chiếm được bảo tàng mà đem hết cho Dương Thần.
Thiên Lý Nhãn, Thuận Phong Nhĩ, Lôi Công, Điện Mẫu, Phong Bá, Vũ Sư, tứ đại Thiên Vương, Thác Tháp Lý Thiên Vương, Ngũ Phương Yết Đế, Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ, Thái Âm Tinh Quân, Thái Dương Tinh Quân, Vũ Uy Tinh Quân, Thường Nga, Cửu Thiên Huyền Nữ...toàn bộ đều bị chém.
Vào thời điểm đối mặt với Thường Nga cùng Cửu Thiên Huyền Nữ, trong mắt Dương Thần dường như không có hình ảnh đây là hai nữ tử xinh đẹp, mà chỉ là hai tù phạm chuẩn bị chém. Một đao chém rụng!
Trước khi chết, Thường Nga có để lại một bản "Trú Nhan tâm kinh”, trừ công pháp trú nhan ra, bên trong còn có cách điều chế Trú Nhan đan, đủ loại cấp bậc cả. Kinh khủng nhất là, công pháp Trú Nhan tâm kinh không chỉ dùng để trú nhan mà còn giúp cho người tu hành có thể dựa theo ý nguyện của mình điều chỉnh dung mạo, thân hình. Đây đúng là bảo điển mà toàn bộ nữ tu tha thiết mơ ước.
- Thái Bạch Kim Tinh, nếu như tiền bối còn tâm nguyện gì chưa dứt thì hãy nói ra đi, có thể tại hạ giúp được tiền bối một chút!
Giờ phút này, Dương Thần đã chém hết các thượng tiên, và chuẩn bị chém sang Kim Tiên. Trước mặt của hắn bây giờ chính là Thái Bạch Kim Tinh, chưởng quan sao Trường Canh ( sao hôm)
- Đã đến lúc bỏ mình thì còn điều gì lưu luyến chứ, đáng tiếc là ngay cả bệ hạ cũng không thể vãn hồi được. Lão phu có một thiên "Canh Kim Chân Quyết", ở hạ giới còn có một mạch Canh Kim nguyên khí, ngươi hãy dùng cho tốt đi!
Sau khi chém xong Thái Bạch Kim Tinh thì Dương Thần phát hiện được một đièu, đó là những nhân vật có lực chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ như Na Tra, Lữ Động Tiên, Nhị Lang thần Dương Tiễn...đều không bị bắt sống. Những người bị bắt đều là nhân vật có địa vị cao nhưng sức chiến đấu không mạnh.
Cho nên, khi Dương Thần thấy được Thái Thượng Lão Quân thì hắn không hề ngạc nhiên. Sau khi giết chết nhiều tiên nhân như vậy, Dương Thần đã không còn sợ hãi gì nữa. Cho dù bây giờ có đối mặt với Ngọc Hoàng Đại Đế, sợ rằng cũng không thể làm hắn sợ được.
Mà dường như Thái Thượng Lão Quân cũng không bị làm khó mấy, thần sắc vô cùng thong dong. Khi nhìn thấy Dương Thần thì phản ứng đầu tiên của Lão Quân chính là sợ hãi như những người khác. Dương Thần trảm tiên quá nhiều, cỗ huyết quang nồng nặc quanh người đã không thể nào tiêu trừ được. Từ trên người hắn luôn phát ra một cỗ khí thế làm người khác phải kinh hồn táng đảm, ngay cả một tiên nhân có địa vị cao như Thái Thượng Lão Quân cũng không cách nào chống cự được.
Nhưng mà, Thái Thượng Lão Quân vẫn là Thái Thượng Lão Quân, sau khi sợ hãi một chút thì liền khôi phục lại bình thường. Hai mắt của Lão Quân nhìn xuyên thấu qua tầng huyết quang nồng nặc, thấy được bản thể của Dương Thần. Sau khi quan sát Dương Thần một hồi, hai mắt của Lão Quân sáng lên, hỏi một cách tha thiết:
- Ngũ hệ linh căn, âm dương đều đủ, là kỳ tài vạn năm khó gặp. Ngươi là đệ tử tu tiên tốt nhất mà ta từng thấy, không ngờ trước khi chết còn có duyên phận như vậy. Ngươi có hứng thú làm đệ tử của ta không?
Làm đệ tử Thái Thượng Lão Quân? Cho dù có là người ngu đi nữa thì cũng cảm thấy được trong việc này ẩn chứa một cơ hội khổng lồ. Nhưng mà, đột nhiên trong đầu Dương Thần hiện lên thần thái thảm thương của sư phụ trước khi chết, cùng với thời điểm hạnh phúc khi nàng đưa cho mình Minh Quang kiếm. Hai hình ảnh này hiện lên lập tức làm ổn định lại tâm tình đang xao động của Dương Thần, hắn đã có quyết định.
- Đa tạ ý tốt của Lão Quân, chẳng qua tại hạ đã có sư phụ của mình, đời này sẽ không bái sư nữa!
Sau khi Dương Thần nói ra lời này thì hắn có cảm giác bản tâm của mình đã thoát khỏi mọi trói buộc, tự do tự tại, tiêu diêu khoái hoạt vô cùng.
Dương Thần biết lời mời hấp dẫn làm đệ tử của Thái Thượng Lão Quân khi nãy đã vô tình vây khốn tâm mình. Trong lúc không hề hay biết, Dương Thần đã đón nhận một lần tẩy rửa tâm linh, tuy còn chưa tu hành nhưng tu vi tâm tình của hắn đã tăng lên một bậc so với trước khi trọng sinh.
- Ai...đúng là không có duyên mà!
Thái Thượng Lão Quân khẽ thở dài một tiếng, tựa hồ hắn cũng nhìn ra được sự siêu thoát trong tâm linh của Dương Thần. Nhưng ngay sau đó, thần thái liền khôi phục lại như bình thường:
- Cũng được, gặp nhau trước khi chết coi như là hữu duyên. Mặc dù không thể thu ngươi làm đồ đệ, nhưng ta đoán sau này chắc chắn ngươi sẽ tu hành. Lão nhân gia ta còn có chút đồ, cho ngươi chọn hai thứ đó!
Lão Quân đã nghe được lời nói của Dương Thần lúc nãy, tự nhiên biết hắn muốn làm gì nên nói ra một cách rộng rãi.
Dương Thần không ngờ rằng mình lại lọt vào mắt xanh của Thái Thượng Lão Quân. Sau khi ngẩn ra một lúc thì mừng rỡ, suy tư trong chốc lát rồi nói:
- Ý tốt của Lão Quân, tại hạ xin nhận. Như thế, tại hạ nguyện ý học Nhất Khí Hóa Tam Thanh cùng bí quyết luyện đan luyện khí của Lão Quân, kính xin Lão Quân ban thưởng!
Nhất Khí Hóa Tam Thanh thì không cần nói nữa, còn thủ pháp luyện khí của Thái Thượng Lão Quân có thể nói là thượng thừa trong thượng thừa. Mỗi một vật phẩm của Lão Quân, cho dù là Kim Cương Trác; Ba Tiêu Phiến; Âm Dương Hồ Lô hay Ngọc Tịnh Bình đều là tuyệt phẩm tiên khí cả. Về phần luyện đan thì càng không thể bàn đến, bao nhiêu tuyệt thế đan dược mà người khác phải thèm thuồng đa phần đều xuất phát từ tay Thái Thượng Lão Quân. Nếu như để cho Dương Thần chọn thì tự nhiên Dương Thần sẽ chọn đồ tốt nhất. Nhưng mà, cách hắn chọn cũng có chút mưu lợi, Thái Thượng Lão Quân chỉ cho hắn chọn hai, mà trên thực tế thì hắn đã chọn ba.
- Nhất Khí Hóa Tam Thanh, ha hả, chỉ là bí thuật phân thần mà thôi. Ta dạy ngươi "Tam Thanh Quyết", ngươi hãy nhớ cho kỹ. Sát khí của ngươi tỏa ra quá nhiều, Tam Thanh Quyết có thể giúp ngươi luyện hóa sát khí mà thành thần thức. Có lẽ ngươi sớm dùng nó nhanh thôi.
- Thủ pháp luyện khí của lão đầu ta cũng không có gì đặc thù, chỉ dựa vào lò Bát Quái Càn Khôn cùng chút thủ pháp là được, nhưng ngươi đã thích thì sẽ được như ý nguyện. Nhưng ngươi kiêm tu Đại Âm Dương Ngũ Hành, cho dù không có lò Bát Quái thì cũng lợi hại hơn lão đầu ta. Đây là Càn Khôn Dưỡng Bảo Quyết, sau khi tế luyện pháp khí xong thì hãy dùng qua pháp quyết này nữa, hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều. Ngươi hãy ghi nhớ!
- Nói tới nói đi thì cũng là chuyện của Đạo môn ta. Ài, được rồi! Thủ pháp luyện đan này coi như là lễ vật chia tay cho ngươi. Đây là thủ pháp luyện đan do chính ta nghĩ ra, tên thì do ngươi đặt đi.
Sau khi đưa Thái Thượng Lão Quân lên đường, không thể nói trong lòng Dương Thần không hề có cảm giác gì. Khi đã nhớ kỹ Tam Thanh Quyết, Càn Khôn Dưỡng Bảo Quyết cùng với thủ pháp luyện đan Lão Quân đưa mà Dương Thần đặt tên là "Lão Quân Đan Pháp" xong thì Dương Thần cũng muốn nghỉ ngơi một chút. Nhưng dường như tân Thiên Đình không hề muốn cho Dương Thần nghỉ ngơi, Trảm Tiên Thai vốn trống rỗng đã xuất hiện thêm hai người rồi.
Hai người tù phạm này cũng là hai người vốn có thân phận cao quý nhất. Vào lúc Dương Thần thấy bọn họ thì bọn họ không bị trói buộc gì cả. Cả hai đều đứng thẳng đó, nhìn Dương Thần một cách uy nghiêm.
*Kinh: Một vạn điềm.