Là vị nhị muội theo đuổi kĩ nam làm ảnh hưởng đến danh tiếng của phụ thân với Hình phủ sao? Là người không muốn thay nàng ta gả đi? Vị muội muội xấu xí được lòng thái hậu?
Mấy năm không để ý, nay thấy thật đáng ngại cho nàng ta.
Khí chất cao ngạo...
Đóa hoa trắng thuần khiết nằm giữa hồ nước trong... đóa hoa phát ra ánh sáng trắng như màu của nó.
Đóa hoa quý hiếm.
Hình Hoa Hoa... những từ này hình dung quả thật giống!
Dưới khăn che kia là dung nhan xấu xí? Vị nhị muội này... thật sự sẽ không gây trở ngại cho nàng ta sao?
"Tỉ tỉ, mắt tỉ sắp rớt ra ngoài rồi." Giọng nói của Hình Hoa Hoa thức tỉnh Hình Tự Ngọc từ suy nghĩ, tay ngọc ngà sờ lên mắt theo bản năng, sờ hết rồi mới biết mình vừa làm gì, xấu hổ lan tràn.
Hình Hoa Hoa nói tiếp : "Muội muội còn có việc, xin đi trước."
"Muội muội dừng bước." Hình Tự Ngọc nhanh chân di chuyển, chặn đường đi của Hình Hoa Hoa, tay tự nhiên cầm lấy tay Hình Hoa Hoa, "Muội muội, có thể nể tình tỉ muội chúng ta... muội giúp ta được không?"
Hình Hoa Hoa rút mạnh tay về, vẻ mặt như vừa nghe được chuyện cười, "Trước giờ, hai ta như nước lã và máu đào, chẳng liên quan đến nhau đâu. Ta sẽ không tự mua dây buộc mình, vả lại ta và tỉ không hề có ba từ tình tỉ muội. Xin đi trước."
Tình tỉ muội? Bà đây còn tưởng thật sự có khi nghe ngươi nói đó!
Hình Tự Ngọc đứng trên cao, có bao giờ cúi xuống nhìn Hình Hoa Hoa? Đã bao giờ để ý cái gọi là tình tỉ muội? Bây giờ, muốn nàng đây làm tấm lót đường, muốn nàng thành cây cầu để đi qua vực sâu? Khinh thường nàng ngu ngốc? Bà đây cho mỹ nhơn ngươi thấy, Bà đây thông minh, không nhảy hố do ngươi đào!
Xí xí xí...
Hình Hoa Hoa lãnh đạm như thế, Hình Tự Ngọc thấy bóng dáng của Hình Ngao Hiển ngày xưa đâu đó trong nàng.
Nhàn nhạt, lạnh lùng, có chút kiêu ngạo, phi thường...
Từ lúc sinh ra, Hình Tự Ngọc đã chứng kiến bộ dạng Hình Ngao Hiển cao cao tại thượng như nào, cũng từng mong ước, sau này bản thân sẽ có được khí thế như vậy. Chỉ là, hai chữ quy củ, và khuê nữ đã dán trên người Hình Tự Ngọc rồi.
Kinh ngạc chốc lát, Hình Tự Ngọc mới khinh bỉ trong lòng.
Nước lã và máu đào? Hừ! Hình Hoa Hoa chỉ là nước lã mà thôi.
Không có Hình Hoa Hoa, vẫn còn người có thể thay nàng ta gả đi... có điều phụ thân không muốn, hiện tại làm sao đây?
Hình Tự Ngọc chìm trong suy nghĩ, không để ý tới Hình Hoa Hoa một đường từ biệt tam di nương rồi rời đi. Hình Tự Ngọc giận dữ, tay vỗ tam di nương một cái thật mạnh, vẫn giữ được hình tượng hiền lành, "Sao người không ngăn nhị muội lại?"
Tam di nương : "..." Giận cá xong liền chém thớt?
...
Trong thư phòng, Hình Ngao Hiển ngồi trên ghế. Sắc mặt không màu huyết, tay gõ gõ lên bàn, vẻ mặt suy tính. Hình Tự Ngọc đứng một bên, nhìn Hình Ngao Hiển, mong chờ.
Chốc lát, Hình Ngao Hiển mới lên tiếng, quyết định, "Để tam muội con gả đi." Hình Tự Ngọc nhíu mày, nói : "Người thật sự làm thế? Tam muội chắc chắn sẽ không đồng ý, còn náo loạn lên. Phụ thân, tính cách nhị muội tốt hơn tam muội, người thuyết phục nhị muội đi."
Hình Ngao HIển không trả lời, chỉ nói : "Tốt nhất, đừng động đến Hoa Hoa, an phận một chút. Để ý đến Dương vương đi."
Dung vương hào hoa, phong lưu, một vương gia quyền quý, cánh tay trái của hoàng thượng...ông ta muốn Ngọc nhi gả cho Dung vương. Dung vương bề ngoài trầm mê nữ sắc lại cuồng bạo, nhưng quyền lực, địa vị đều hơn các vị vương gia khác một bậc, có đủ bản lĩnh, đủ tàn nhẫn là một người có dã tâm như ông ta.
Ông ta có bình quyền... còn Dung vương có phe phái, một kết hợp vô cùng
Lý do ông ta chọn Ngọc Nhi... bởi tài và sắc của con bé.
Còn chỗ Dương phủ, trong triều có nhiều quan lại quan hệ tốt với Dương Quân, ông ta mới không từ bỏ hôn ước.
Nhưng sự việc đã thành như vậy... Hoa Hoa kia đã có can đảm nói thì ắt đã có người làm chỗ dựa. Nhưng là... thay đổi đột ngột như thế, phá hỏng kế hoạch của ông ta...
Ông ta hiện tại cũng không chắc có thể nối lại giao tình không.
Hình Tự Ngọc ngoan ngoãn im lặng.