Mục lục
Cực phẩm Tông sư - Diệp Phong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phong trong lòng thử cầu cứu ông Ngụy, không biết ông Ngụy có cao kiến gì không.  

             Nhưng cho dù cậu gọi như thế nào, cũng không nhận được bất kỳ phản hồi nào.  

             Lúc này, cậu mới nhớ ra để đối kháng với lực tinh thần trong tràng hạt Ca Ba Lạp, ông Ngụy đã mất rất nhiều sức và hiện đang trong tình trạng bế quan.  

             Nhất thời, cậu nhận ra cậu đã bị Tần Mi Nhi dồn vào đường cùng!  

             Khoảnh khắc tiếp theo, sắc mặt cậu trầm xuống, bắn sét, chuẩn bị không thương tiếc, sử dụng vũ lực để đàn áp Tần Mi Nhi, ép cô ta giải thích chuyện vừa rồi rõ ràng.  

             Ai ngờ Tần Mi Nhi đã sớm chuẩn bị, lúc nào cũng đề phòng cậu.  

             Khi tay của Diệp Phong cách cô ta vài cm, cô ta đột nhiên ngã xuống đất.  

             "Phịch!"  

             Để đạt được hiệu ứng thị giác thực tế, Tần Mi Nhi chơi lớn luôn, ngã một cái rõ mạnh.  

             Lúc này, những giọt nước mắt đang ầng ậng trong hốc mắt cô ta cuối cùng cũng chảy xuống má, Tần Mi Nhi ngẩng gương mặt xinh đẹp lên một góc 45 độ nhìn Diệp Phong, cười đau khổ, nói:  

             "Anh yêu, có phải em đã khiến anh mất thể diện, cho nên bây giờ ... anh muốn ra tay với em không? Tới đi, miễn là anh vui, cứ trút giận lên Mị Nhi đi, Mị Nhi chịu được!"  

             Nói rồi, Tần Mi Nhi cắn chặt môi dưới, rướn chiếc cổ thon dài lên, làm bộ dạng mặc cho Diệp Phong muốn làm gì thì làm.  

             …  

             Nhìn thấy cảnh này, các học sinh xung quanh không thể nhịn được nữa, đặc biệt là các bạn nữ cùng lớp, ánh mắt họ nhìn Diệp Phong, như thể đang nhìn một tội phạm có tội ác tày trời.  

             Nếu đôi mắt có thể giết chết người, e rằng Diệp Phong đã chết không biết bao lần rồi!  

             "Quái thú! Cặn bã! Súc sinh!"  

             "Phi ... Thành tích học tập tốt thì có tác dụng gì, nhân phẩm tồi thì chính là cặn bã!"  

             "Quá tàn nhẫn! Khiến con gái người ta có bầu còn bội bạc, muốn người ta phá thai, giờ còn muốn ra tay đánh người, trên đời này còn luật pháp không vậy?"  

             "Trần Thế Mỹ thời hiện đại à!"  

             Sau khi nghe những lời này, khuôn mặt của Diệp Phong đầy bất lực, nhưng từ khóe mắt Diệp Phong cũng nhận ra rằng Tần Mi Nhi, người đang nằm trên mặt đất và khóc lóc, khóe miệng đã vẽ ra một nụ cười xảo quyệt.  

             Sau đó, cô ta khẽ mở 5 ngón tay ra với Diệp Phong, ánh mắt đầy khiêu khích!  

             Trả thù!  

             Đây rõ ràng là trả thù!  

             Diệp Phong không ngờ rằng Tần Mi Nhi, tiểu quỷ này, lại thâm độc như vậy, rõ ràng là muốn giết chết cậu!  

             Lúc này, Diệp Phong đột nhiên cảm thấy được một ánh mắt giết người đang nhìn chằm chằm vào cậu, đó là ánh mắt từ trên bục giảng, ánh mắt đó còn khiến cậu bị khó thở.  

             Chủ sở hữu của ánh mắt này chính là Diệt tuyệt sư thái.  

             Đột nhiên, Diệt tuyệt sư thái mở lời:  

             "Các em, tôi đã dạy ở trường trung học Tô Hành số 1 hơn 20 năm. Tôi không ngờ trường học của chúng ta lại đào tạo ra một thứ bại hoại như vậy, đúng là khiến tôi nhức óc mà!  

             Diệp Phong, cậu cút ra ngoài ngay cho tôi. Lớp của tôi không chào đón cậu! Trường trung học Tô Hành của chúng tôi không chấp nhận tên bại hoại như cậu. Tôi sẽ ngay lập tức báo cáo với hiệu trưởng, để trục xuất tên này ra khỏi trường!"  

             "Cô giáo……"  

             Diệp Phong chỉ muốn giải thích, nhưng ngay lập tức bị Diệt tuyệt sư thái ngắt lời:  

             "Cút!"  

             Diệp Phong bất lực thở ra một hơi và buộc mình phải bình tĩnh lại.  

             Cậu biết rằng tại thời điểm này, đối đầu với Diệt tuyệt sư thái chả có gì là tốt đẹp cả. Tốt hơn là nên tránh đã. Sau đó, nghĩ biện pháp làm rõ sự hiểu lầm này sau.  

             Tuy nhiên, muốn cởi chuông phải tìm người buộc. Nếu muốn trả lại sự trong sạch cho bản thân, vẫn phải dựa vào con quỷ nhỏ Tần Mi Nhi.  

             Vừa nghĩ đến đây, Diệp Phong cau mày, kéo Tần Mi Nhi trên mặt đất lên, ra khỏi lớp học.  

             Ai ngờ vừa đi ra ngoài cổng trường, Tần Mi Nhi ngay lập tức thay đổi sắc mặt.  

             Cô ta vặn vẹo cơ thể, thoát ra khỏi sự kiểm soát của Diệp Phong, đưa tay ra và lau nước mắt trên mặt, ngẩng cái cổ dài lên, tự hào:  

             "Này ... Diệp Phong, 'món quà’ tôi đưa anh có thích không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang