PHIÊN NGOẠI CỦA ĐÀM ĐÀI TẪN: DUYÊN KIẾP VẠN NĂM -  Dục Linh Tiên Tử

PHIÊN NGOẠI CỦA ĐÀM ĐÀI TẪN: DUYÊN KIẾP VẠN NĂM - Dục Linh Tiên Tử

A Mật: Mẹ ơi, sao người lại nhìn chiếc vảy rồng này mà xuất thần, rơi nước mắt vậy ah. Con thấy chiếc vảy này rất nhiều màu sắc, thật sự là xinh đẹp, lung linh. Nó đẹp vậy mà làm cho mẹ buồn lòng. Con sẽ không thích nó nữa ah. Tô Tô: Nàng vuốt mái tóc mượt mà, lộn xộn của tiểu cô nương, mỉm cười nói: Không phải là chiếc vảy này làm mẹ buồn, chỉ là mẹ chợt nhớ đến cha con nên trong lòng bất giác không thoải mái. Chiếc vảy này là di vật duy nhất cha con để lại cho mẹ. Sau này, khi con đủ khôn lớn, chúng ta sẽ đi tìm cha con. Mẹ tin rằng cha con là một anh hùng, một người tốt, một vị thần hơn hẳn các vị thần khác, vì chúng sinh mà hy sinh. Người tốt vậy sẽ mãi mãi không bao giờ biến mất. Mẹ tin cha con vẫn còn tồn tại đâu đó, nếu có duyên chúng ta sẽ tìm được.

5 Chương mới cập nhật PHIÊN NGOẠI CỦA ĐÀM ĐÀI TẪN: DUYÊN KIẾP VẠN NĂM - Dục Linh Tiên Tử

BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK