Mục lục
[Dịch]Giả Cán Bộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Tử Hiên ý thức được tình huống lần này có điểm gì là lạ, quay đầu nháy mắt ám chỉ một chút với Trương Tuyết Bách, sau đó liền bị vài người đàn ông đẩy vào xe.

XÍU...UU!

Xe liền biến mất khỏi cửa ra vào.

“ Tiểu Vân, lập tức báo động, bảng số xe là... “ Trương Tuyết Bách có vẻ thập phần tỉnh táo, với tư cách con gái bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nàng không ít lần tiếp xúc với loại sự tình kiểu như vậy, nhưng lần này, đám nhân viên công tác gọi là Ban Kỷ Luật Thanh tra đã làm trái với rất nhiều quy tắc, một chút cũng không giống như là người trong thể chế.

Trương Tuyết Bách biết rõ, Dương Tử Hiên khẳng định cũng nhìn ra sự việc không đúng, đám người này hơn phân nửa không phải là nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra, chứng nhận công tác kia cũng là giả, nhưng cỗ xe này treo biển số cơ quan thị ủy thì lại là sự thật.

Nhưng Dương Tử Hiên lại không hề lộ ra việc mình phát hiện, chỉ trong nháy mắt truyền đạt ý tứ cho nàng, hiển nhiên cũng là chứng kiến tình thế không đúng, không dám liên lụy nàng và Trình Vân, hai nữ tử yếu nhược đi vào, dù sao thì đối phương cũng có bảy tám người đàn ông cao lớn, vẫn không biết bọn hắn có mang theo dao gọt trái cây, súng ống hay vũ khí nào khác hay không.

Trình Vân vội vàng bấm điện thoại báo động khẩn cấp, Trương Tuyết Bách cũng lập tức phát động các mối quan hệ của mình ở Nam Hồ, muốn nhanh chóng chọc lên trên thị ủy.

...

Xe chạy tốc độ không chậm, Dương Tử Hiên bị lắc lắc trên chỗ ngồi phía sau xe.

Đầu lĩnh là một nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra, hắn cởi ra áo, lộ ra vết sẹo rất bắt mắt.

“ Thế nào, Dương thị trưởng, không phải mày rất trâu sao? Thời điểm mày đả kích buôn lậu, không phải rất uy phong lẫm liệt sao? “ Người cầm đầu nhìn Dương Tử Hiên, hắc hắc cười lạnh.

“ Lão đại, vừa rồi hai girl xinh đẹp kia cũng không tệ, bỏ qua thật là đáng tiếc, sớm biết như vậy thì cứ cùng bắt vào là được… “

Bốp! Chưa nói xong, lão đại đầu lĩnh đã hung hăng cho người nói chuyện một cái bạt tai.

“ Phế vật, chết đã đến nơi còn muốn gái, mày thật đúng là không làm gì được! “ lão đại hung hăng đạp một cước vào người gã đàn ông nói chuyện.

“ Rốt cuộc các ngươi là người nào, các ngươi tuyệt đối không phải người của Ban Kỷ Luật Thanh tra! “ Dương Tử Hiên có vẻ thập phần tỉnh táo.

Lão đại hắc hắc cười lạnh, nói: “ Hiện tại mày mới đoán được sao? Đã muộn rồi! “

“ Chỉ là, mày lại rất cơ linh, những quan viên khác chỉ cần vừa nghe thấy Ban Kỷ Luật Thanh tra, hai chân lại mềm nhũn ra, kêu cha gọi mẹ, đã sớm mất đi sức phán đoán, không nghĩ tới, lúc ấy mày lại có thể lạnh lùng như vậy! “

“ Làm lãng phí một phen miệng lưỡi của chúng tao, sớm biết như vậy, chúng tao không thèm giả trang làm Ban Kỷ Luật Thanh tra, trực tiếp bắt mày về, coi như xong, nghe cái tên điên kia nói, kiếm cái thân phận Ban Kỷ Luật Thanh tra gì gì đó, đúng là chủ ý cùi bắp. “ Lão đại có chút tức giận bất bình nói.

Dương Tử Hiên không hề nghe lão đại này hùng hùng hổ hổ, mà là cẩn thận suy nghĩ câu nói kế tiếp của hắn.

Tên điên kia?

Trong nội tâm Dương Tử Hiên hiện lên một cái ý niệm, xem ra đám người này hành động, đằng sau còn có người chỉ điểm.

Rốt cuộc là ai? Ai lại có thâm cừu đại hận cùng mình như vậy? Mình ở Nam Hồ mấy tháng, người đã đắc tội không tính là quá nhiều, tính đi tính lại cũng chỉ có mấy người.

Dương Tử Hiên bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.

“ Lương Lại Hưng là người thế nào với bọn mày? “ Dương Tử Hiên bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Vừa nghe thấy danh tự Lương Lại Hưng, đám người xung quanh lập tức bắt đầu chuyển động, lão đại hung hăng tát cho Dương Tử Hiên một cái, miệng ngậm điếu thuốc, nói: “ Mày còn không biết xấu hổ mà nhắc tới Lại Hứng ca? Mày là một tên hỗn láo, mày bắt cả nhà Lại Hứng ca vào trong lao ngồi chồm hổm rồi, hôm nay tao phải từ từ tính toán khoản sổ sách này với mày. “

Trong nội tâm Dương Tử Hiên lộp bộp một tiếng, quả nhiên là dư nghiệt còn lại sau lưng Lương Lại Hưng, mình đả kích tội buôn lậu đã chặt đứt đường tài lộ của không ít người, đám người này là vì trả thù mà đến.

Nghĩ như thế, trong nội tâm Dương Tử Hiên không khỏi bắt đầu có chút nóng vội, sớm biết như vậy, liền mang theo Lưu Bất Khắc, dùng cánh tay đặc lực của Lưu Bất Khắc, đám người này không đáng phải để trong lòng.

Đáng tiếc, trong khoảng thời gian này, chính mình cũng một mực để cho Lưu Bất Khắc đi đến trước cửa nhà tình nhân Từ Khoáng Đạt cắm điểm theo dõi.

“ Tôi nói Dương Tử Hiên này, Dương Tử Hiên, mày đánh cái gì thì đánh, sao lại đánh buôn lậu, mày rất trâu sao, bây giờ còn không phải cũng bị tao dẫm dưới chân rồi à? Đợi đến nơi, dù mày có khóc, tao cũng không tha cho mày, dù sao tao cũng đã thương lượng tốt với đám người Hongkong, làm xong một phiếu vé cho mày, bố mày liền đi Hongkong, cho nên, giết chết mày xong, tao cũng không sợ! “ Lão đại lạnh lùng nói.

Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh, chỉ là, hắn lại không nói lời nào, trong đầu lại đang không ngừng chuyển động, nghĩ cách xem mình nên làm thế nào để thoát thân.

Kiếp trước, Dương Tử Hiên đã bị chết dưới lưỡi của chút ít lưu manh này, cho nên, đối với những tên đầu đường xó chợ trong xã hội này, có thể nói là căm thù đến tận xương tuỷ.

“ Tao nói cho mày biết, tại trước khi Lại Hứng ca làm buôn lậu vật liệu thép, đã là lão đại của chúng ta, về sau đụng phải chuyện lớn, tổng giám đốc Nam thép Cứu Uy Tân giúp chúng ta một lần, để cho chúng ta đào thoát, về sau Lại Hứng đã tẩy trắng lên bờ làm ăn, bắt đầu giúp lão Cứu buôn lậu sinh ý vật liệu thép chất lượng cao, thậm chí còn có chút ít vật liệu thép là chúng ta thông qua chợ đen giúp hắn bán đi! “

“ Cái này vốn là chuyện tốt, ai biết mày lại muốn chặt đứt đừơng tài lộ của chúng ta... “ Lão đại đang nói, lại phát hiện phía sau xe có mấy chiếc xe đi theo.

“ Đằng sau không đúng, có xe đi theo rồi, hình như là xe bảo vệ khách sạn Tĩnh Thủy! “

“ Tăng tốc, thoát khỏi mấy thằng nhóc này! “

...

“ Không được, như vậy sẽ xảy ra chuyện, tôi sẽ tự mình đi một chuyến đến thị ủy! “

Vừa mới thông báo cho bảo vệ khách sạn Tĩnh Thủy đuổi theo, về sau, Trương Tuyết Bách liền có chút lo lắng nói.

Nàng vừa nói xong, liền leo lên xe, tiến thẳng đến cao ốc thị ủy thành phố Nam Hồ.

Trình Vân vẫn là lần đầu tiên chứng kiến Trương Tuyết Bách khẩn trương vì một người như vậy, phải biết rằng, tính tình Trương Tuyết Bách thuộc dạng không màng danh lợi bình thản, ngoài mềm trong cứng, rất ít khẩn trương vì một người nào đó như thế.

Xe Trương Tuyết Bách tiến tới cửa lớn thị ủy, liền bị cảnh vệ bên ngoài ngăn lại.

“ Chúng ta tìm Thạch bí thư có chuyện khẩn cấp muốn thông báo, Dương phó thị trưởng tại bãi đỗ xe khách sạn Tĩnh Thủy đã bị mấy người giả mạo Ban Kỷ Luật Thanh tra bắt đi rồi, xe bọn hắn lái, cũng là xe cơ quan biển số thị ủy các người... “ Trương Tuyết Bách nhanh chóng nói xong rồi.

Cảnh vệ tự nhiên cảm thấy hoảng sợ rồi, danh tiếng Dương Tử Hiên, hắn nghe thấy không dưới mười mấy lần, đây chính là Thạch bí thư trước mặt người tâm phúc, thường xuyên đi cho Thạch bí thư báo cáo công tác người.

Vừa nghe xong, hắn lập tức tranh thủ thời gian đi vào báo cáo cho Từ Khoáng Đạt, hắn là một cảnh vệ, đúng là không có tư cách tự mình đi hồi báo cho Thạch Phong Tín.

Từ Khoáng Đạt vừa nghe xong liền nhíu mày, nói: “ Tôi nói lão Thường này, tin tức đó anh lấy từ đâu tới đây, cơm có thể ăn bậy, lời nói không thể nói loạn đâu! “

“ Là hai cô gái ở cửa ra vào nói, tôi cũng không biết thật hay giả, chỉ là, chuyện rất trọng đại, tôi cần ngài chỉ đạo một tiếng! “ Cảnh vệ rất sợ ban chủ nhiệm thị ủy Từ Khoáng Đạt này, nói chuyện cũng có chút không rõ ràng lắm.

“ Loại lời đồn này không cần tin, anh nhanh đi về thủ vệ cửa ra vào đi! “ Từ Khoáng Đạt răn dạy cảnh vệ, đợi cho cảnh vệ lão Thường này đầu đầy mồ hôi đi ra, khóe miệng mới lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị, đi về hướng toa-lét.

Lão Thường cũng hiểu được Từ Khoáng Đạt làm việc này có chút không đúng, nhưng lại sợ Từ Khoáng Đạt răn dạy, xám xịt đi về cửa ra vào.

“ Đã thông báo chưa? “ Trương Tuyết Bách hỏi.

“ Thông... Thông báo cho Từ chủ nhiệm rồi. “ Cảnh vệ lão Thường này cúi đầu, không dám nhìn vào con mắt Trương Tuyết Bách, lắp bắp trả lời.

Trương Tuyết Bách xem xét cái bộ dạng này, chỉ biết sự tình chưa được làm tốt, hừ lạnh một tiếng, không nói hai lời, xông thẳng tắp vào trong, tìm vài người hỏi vị trí văn phòng bí thư, liền xông thẳng vào văn phòng Thạch Phong Tín.

Thạch Phong Tín đang xem văn bản tài liệu, ngẩng đầu nhìn lên liền chứng kiến một nữ nhân trẻ tuổi đi đến trước mặt, trong nội tâm thầm lộp bộp một chút.

“ Anh là Thạch bí thư đúng không, tôi gọi Trương Tuyết Bách, là bạn bè của Dương Tử Hiên, hôm nay, tại khách sạn Tĩnh Thủy, Dương thị trưởng bị bảy tám người đàn ông giả mạo Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố mang đi, biển số xe số thị ủy, tôi cảm thấy sự kiện trọng đại, xin Thạch bí thư tra hỏi một tý! “ Trương Tuyết Bách một hơi nói xong.

Thạch Phong Tín chấn động, đây chính là chuyện cực kỳ khủng khiếp, không nghĩ tới, vừa mới câu cá cùng Dương Tử Hiên trở về không lâu, liền xảy ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa, cho tới bây giờ, Thạch Phong Tín vẫn chưa từng nghe nói Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố sẽ tiến hành biện pháp gì đối với Dương Tử Hiên.

Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố cũng không có quyền làm ra biện pháp gì đối với Dương Tử Hiên, một cán bộ tỉnh quản.

Hắn lập tức bấm điện thoại của Đỗ Sơn Mộc, bảo Đỗ Sơn Mộc dốc hết lực lượng toàn cục, đuổi theo cỗ xe Ban Kỷ Luật Thanh tra treo biển thị ủy kia.

Lại gọi điện thoại đến Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, chứng thật xác thực không có Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố nhân viên công tác đi ra ngoài điều tra qua Dương Tử Hiên.

Thạch Phong Tín để điện thoại xuống, phân phó xong xuôi, về sau mới chú ý tới Trương Tuyết Bách, phải biết rằng, Dương Tử Hiên bây giờ vẫn chưa truyền ra ngoài là có bạn gái gì, người con gái trước mắt này, thoạt nhìn còn trẻ tuổi hơn so với Dương Tử Hiên, lớn lên lại đẹp mắt, lại rất xứng với Dương Tử Hiên.

Nghĩ đến đây, hắn lên tiếng hỏi: “ Cô gái, cô là bạn gái Tử Hiên à? “

Mặt Trương Tuyết Bách đỏ lên, không nghĩ tới Thạch bí thư cũng sẽ nói loại vui đùa này, có chút xấu hổ nói: “ Không phải, chỉ là bạn bè bình thường, Thạch bí thư nói đùa. “

Thạch Phong Tín à xong một tiếng, liền không nói gì thêm.

Trương Tuyết Bách lại sợ Thạch Phong Tín không đủ coi trọng chuyện này, do dự một chút, vẫn quyết định mang cha của mình ra để áp chế Thạch Phong Tín xuống, nói: “ Nghe những người này tự gọi mình là nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố, bọn họ nói là được văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chỉ đạo xuống, yêu cầu Tử Hiên hỗ trợ điều tra, nhưng tôi cho tới bây giờ vẫn chưa từng tôi tới chuyện Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh có công việc này. “

Thạch Phong Tín chấn động.

“ Cô quen biết người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh sao? “

Thạch Phong Tín bất động thanh sắc nhìn Trương Tuyết Bách, lên tiếng hỏi.

Bối cảnh Dương Tử Hiên tại cả thành phố Nam Hồ bây giờ, vẫn còn là một mê cục, Thạch Phong Tín cũng nhiều lần muốn dò xét bối cảnh chính thức của Dương Tử Hiên, nhưng làm gì được, Dương Tử Hiên che dấu thật sự quá sâu, không thể nào phát hiện ra được manh mối.

“ Cha tôi là Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh Trương Luân. “ Trương Tuyết Bách nói như mây trôi nước chảy.

Trong lòng Thạch Phong Tín khiếp sợ đến tột đỉnh.

Vậy mà…..

Bối cảnh Dương Tử Hiên, dĩ nhiên chính là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, Trương Luân?

Trong lòng Thạch Phong Tín có chút cảm giác rộng mở trong sáng, đại danh Trương Luân, Thạch Phong Tín đúng là đã nhiều lần nghe thấy, tại cả La Phù tỉnh, Trương Luân chính là một tồn tại độc lập siêu nhiên.

Nghe nói Trương Luân cũng là rất có bối cảnh trung ương, lão Bí thư Tỉnh ủy cũng thập phần coi trọng Trương Luân, với tư cách Thường ủy tỉnh ủy, bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, lực ảnh hưởng của Trương Luân tại hội thường ủy cũng không nhỏ.

Trong khoảng thời gian này, Thạch Phong Tín vẫn còn vì chuyện chồng Trương Tuyết Bách chết ở Nam Hồ mà lo lo lắng lắng, không biết làm sao.

Không nghĩ tới, Trương Tuyết Bách lại hiện ra tại trước mắt mình bằng cách này.

“ Thạch bí thư, tôi cảm thấy sự tình rất khẩn cấp, có lẽ là nên tranh thủ thời gian, nhắc nhở mấy cái nghành liên hợp lại hành động, bằng không thì Tử Hiên là có khả năng nguy hiểm đến tánh mạng, những người kia đều là phần tử giả mạo, không biết bọn họ vì cái gì mà lại đến, tóm lại là không lương thiện. “

Thạch Phong Tín gật gật đầu, nói: “ Tôi đã phân phó cục công an cục trưởng Đỗ Sơn Mộc tự mình dẫn đội đi điều tra giải cứu Dương phó thị trưởng rồi, Dương phó thị trưởng là cán bộ thập phần có năng lực, rất có ích cho Nam Hồ chúng ta, thị ủy khẳng định sẽ dốc toàn lực giải cứu. “

Thạch Phong Tín cũng biết, nếu như Dương Tử Hiên thật sự xảy ra chuyện trên địa bàn Nam Hồ, chỉ sợ hắn là bí thư thị ủy sẽ nhận phải bên trên trách hỏi, cho nên, Thạch Phong Tín cũng không dám xem thường chút nào.

Dù sao, Dương Tử Hiên cũng là cán bộ tỉnh quản, mặc dù cách cán bộ cao cấp còn có một đoạn khoảng cách khác lớn, nhưng ở bên trong La Phù tỉnh, hắn coi như là một chức quan không nhỏ rồi, thực sự xảy ra chuyện, Thạch Phong Tín hắn, người bí thư thị ủy này không thể còn mặt mũi gì nữa.

Trương Tuyết Bách và Thạch Phong Tín cùng nhau ra ngoài cửa phòng làm việc, lại gặp phải Từ Khoáng Đạt đang không kịp thở chạy vào trong.

“ Bí thư, nghe nói có người xông vào phòng làm việc của anh...? “ Từ Khoáng Đạt có chút nghi hoặc nhìn Trương Tuyết Bách, cô gái này lớn lên giống như hoa, trong nội tâm thầm suy nghĩ, rốt cuộc Trương Tuyết Bách là ai?

Từ Khoáng Đạt đúng là ban chủ nhiệm thị ủy, với tư cách đại quản gia tri kỷ nhất của Thạch Phong Tín, Từ Khoáng Đạt hết sức quen thuộc đối với gia quyến của Thạch Phong Tín, nhưng chưa thấy qua nhân vật như Trương Tuyết Bách.

Chẳng lẽ là ông chủ và gái bao?

Từ Khoáng Đạt lắc đầu, trong nội tâm thầm nghĩ không có khả năng, Thạch Phong Tín là cán bộ thập phần nghiêm khắc, tự hạn chế mình, đối với tác phong cuộc sống cũng thập phần nghiêm túc, rất không có khả năng bao gái, hơn nữa, lão bà Thạch Phong Tín là bạn học đại học của Thạch Phong Tín, hai người bắt đầu yêu nhau từ đại học, thập phần ân ái.

“ Không tính là xông vào, Trương tiểu thư chỉ tới thông báo cho tôi việc Dương phó thị trưởng gặp nạn, tình huống đặc thù, đối đãi đặc thù! “ Thạch Phong Tín bình thản nói.

“ Lão Từ, cậu lập tức đi chuẩn bị một chút, thoáng phối hợp với các nghành, Dương phó thị trưởng gặp nạn, tận lực giải quyết trong phạm vi nhỏ, không cần phải kinh động Tỉnh ủy, xuất động toàn bộ các nghành công an, cảnh sát giao thông, vũ cảnh, dùng toàn lực cứu Dương phó thị trưởng ra! “ Thạch Phong Tín phân phó Từ Khoáng Đạt ngay tại chỗ một phen.

Trương Tuyết Bách ở một bên xem xét tròng mắt Từ Khoáng Đạt quay tròn, xem xét liền biết là thập phần người giỏi về tâm kế, trong nội tâm hiện lên một tia chán ghét.

“ Dương phó thị trưởng đã xảy ra chuyện sao? “ Từ Khoáng Đạt giả vờ không biết, hô lên một tiếng.

“ Bị mấy người giả mạo Ban Kỷ Luật Thanh tra bắt đi rồi, hơn nữa, biển số xe mấy người kia lái cũng là của cơ quan thị ủy chúng ta, cậu nhanh xuống dưới điều tra một tý, xem là nghành nào trong đảng uỷ đánh mất xe công... “ Ngữ khí Thạch Phong Tín có chút nghiêm nghị.

Tâm niệm Trương Tuyết Bách vừa động, nhận định Từ Khoáng Đạt này không phải là dạng người gì tốt.

Vừa rồi cảnh vệ cửa ra vào kia rõ ràng đã nói, hắn vừa thông báo chuyện này với Từ chủ nhiệm, ai ngờ hiện tại, Từ chủ nhiệm vậy này mà lại bắt đầu quỵt nợ rồi, giả giả bộ hồ đồ không biết.

Xem ra, Tử Hiên và hắn đã có một ít ân oán.

Trương Tuyết Bách nghĩ đến đây, ánh mắt càng là có chút chán ghét nhìn Từ Khoáng Đạt.

Trương Tuyết Bách xuất thân từ gia đình nhà quan lại, tuy tính tình không màng danh lợi, nhưng đối với loại thủ đoạn lục đục với nhau trên quan trường này, cũng là thập phần hiểu rõ, thoáng một tý liền nhìn ra bản chất của Từ Khoáng Đạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK