Mục lục
[Dịch]Giả Cán Bộ- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng, trước mắt lại toàn một mảnh đen sì, Hứa Tinh càng lúc càng tuyệt vọng, đi lại trầm trọng.

Đêm xuống, Hồ Tự Lập bên kia vẫn chưa có truyền về tin tức gì, Dương Tử Hiên cũng bắt đầu cảm thấy gấp đến không thể ngồi yên, phân phó tiểu Thiến ở trong nhà đợi điện thoại, liền khoác áo khoác dày, lái ô-tô đi ra ngoài.

Thân phận Hứa Tinh được công bố là em họ Dương Tử Hiên, bỏ qua giao tình thâm hậu giữa hắn và Dương Tử Hiên ở một bên, thân thích của quan viên cấp sở mất tích, Hồ Tự Lập cũng không dám khinh thường.

"Tình huống thế nào?" Dương Tử Hiên thông qua cửa sổ xe liếc nhìn Hồ Tự Lập đang hút thuốc.

"Trước mắt vẫn chưa có đầu mối, nội thành không phát hiện, chắc ra ngoài nội thành rồi, vùng ngoại thành quá rộng." Hồ Tự Lập cau mày nói.

Diện tích vùng ngoại thành lớn hơn nội thành nhiều lắm, hơn nữa lực lượng cảnh sát bố trí rõ ràng là mỏng hơn nội thành rất nhiều, độ khó khi tìm kiếm thật sự rất lớn.

"Chỉ là, vừa rồi bọn tôi bắt được một tên tội phạm cướp bóc, là một tài xế xe taxi, tìm ra khá nhiều đồ vật ở bên trong, giống như là hành lý em họ cậu." Hồ Tự Lập cung cấp một cái tin tức cực kỳ có tác dụng.

Dương Tử Hiên lập tức đi xe, chạy đến tìm, quả nhiên là hành lý Hứa Tinh, liền hung hăng đạp một cước vào người tài xế xe taxi kia.

Hồ Tự Lập đứng ở phía sau nói: "Đã thẩm vấn hắn, hắn đã thả Hứa Tinh ở vùng ngoại ô."

Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay trước ngực, nói: "Vậy thì cơ bản có thể tập trung được vị trí của Hứa Tinh, trên người nàng không có tiền, khẳng định phải đi về hướng nội thành để xin giúp đỡ, nàng không biết đường đi, có khả năng nhất là trở về dọc theo đường cái."

Hồ Tự Lập giơ ngón tay cái về hướng Dương Tử Hiên, nói: "Cán bộ Ban Kỷ Luật Thanh tra có khác, tư duy lô-gích rất mạnh, chúng tôi sẽ lập tức đi xem xét."

…….

Trên đường quốc lộ 213, gió lạnh phơ phất, lão Thành ngồi trong xe, đã chú ý theo dõi cô gái đang chậm rãi đi dọc theo đường cái hai giờ rồi, phát hiện cô gái này xác thực là không có tiền thuê xe, từ thân thể đằng sau và quần áo để xem xét, chính là một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi.

Tập kích và bắt cóc chút ít cô gái độc thân trẻ tuổi, lão Thành và đồng bọn bên cạnh hắn đã không ít lần làm rồi.

"Hôm nay thu hoạch không nhỏ, con mồi hôm nay, chính là con bé đang đi kia..."

Lão Thành hút một hơi thuốc, hướng người đàn ông cao lớn bên người cười nói: "Thoạt nhìn dáng người cũng không tệ lắm, không thấy rõ mặt, hai anh em chúng ta chơi đùa một chút trước, sau đó lại bán đi, chắc có thể bán được giá tốt."

"Vậy thì động thủ đi..."

Hứa Tinh kéo thân thể mỏi mệt đi, vừa lạnh vừa đói, tự nhiên bị một luồng ánh sáng mãnh liệt từ phía trước chiếu đến, một cỗ xe tải không treo biển hành nghề dừng ngay bên người nàng, mượn ánh sáng đèn trước xe, Hứa Tinh có thể nhìn rõ ràng, có hai đàn ông hung ác, dáng tươi cười tà ác từ xe tải đi ra.

Lão Thành và đồng bọn bên người bị dung nhan hại nước hại dân của Hứa Tinh làm cho sợ ngây người.

Trong ánh mắt lão Thành lộ ra vẻ tham lam háo sắc, nói: "Chúng ta đã trúng số độc đắc rồi, con bé này xinh đẹp tựa như đại minh tinh trên TV kia, lại còn xinh đẹp hơn một chút nữa."

Nói xong, hắn liền chà xát hai tay đầy vết chai, đẩy cửa xe ra, Hứa Tinh thoáng cái liền hiểu ra, hai người trước mặt hơn phân nửa là đám người xấu xa, chuyên cướp tiền cướp sắc.

Tuy cả người vừa lạnh vừa đói, nhưng trong nháy mắt này, nàng vẫn bộc phát ra tiềm năng kinh người, đá văng giày cao gót, nhanh chóng chạy về phía trước, hô to cứu mạng.

"Mẹ nó, nếu đêm nay để cho mày chạy, bố mày không làm đàn ông nữa."

Trong đầu lão Thành lại hiện lên khuôn mặt tuyệt mỹ của Hứa Tinh, phân phó người đàn ông bên cạnh: "Cậu lái xe lên phía trước ngăn cản, tôi ở phía sau truy đuổi, tôi lại muốn nhìn xem nó trốn được đến chỗ nào, bắt được rồi, hai chúng ta phải vui mừng cả đêm, haaahahaha."

……

Dương Tử Hiên lo lắng Hứa Tinh không còn một vật nào phòng thân, sợ sẽ xảy ra chuyện gì, đi xe tốc độ rất nhanh.

Hồ Tự Lập biết rõ, gần đây Đại Danh hệ đang mạnh, Dương Tử Hiên nước lên thì thuyền lên, cũng buông sĩ diện cục trưởng công an xuống, đi theo sau lưng Dương Tử Hiên, dẫn một đội đặc công đi về hướng quốc lộ 213.

Xe chạy về hướng vùng ngoại thành khoảng mười km, liền thấy được một cỗ xe chặn đường Hứa Tinh, đằng sau có một người đàn ông biểu lộ dữ tợn đang đuổi theo.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, giẫm chân ga một cái, liền hướng va chạm vào chiếc xe tải.

Lão Thành và người đàn ông kia cả kinh, nhìn thấy đằng sau xe Dương Tử Hiên là một chiếc xe đặc công đi theo, đều sợ tới mức kinh hồn táng đảm, cũng không dám tiến lên truy đuổi, vội vàng tháo chạy về hướng đất trồng rau ven đường.

Trong khoảng thời gian ngắn, còi cảnh sát kêu lên oang oang, giọng nói kêu giết đuổi bắt vang lên đầy trời, còn có có một vài anh nông dân đang ăn cơm trong nhà, nghe được tiếng công an, cũng ào ào đi ra hỗ trợ bắt lão Thành.

"Giết người!" không biết ai thét lên một tiếng, Hồ Tự Lập cùng đống đặc công đằng sau kia tất cả giật mình, liền tản ra bốn phía vây bắt hai người.

Thì hai anh nông dân đi ra hỗ trợ bắt hai người này, lại bị lão Thành dùng đao nhọn giấu ở bên hông chọc bị thương.

Hứa Tinh đã bị kinh hãi không nhẹ, nằm ở trong ngực Dương Tử Hiên, không dám động đậy, lời nói đến yết hầu cũng không nói nên lời, chỉ rơi lệ, thân thể lạnh đến phát run.

Dương Tử Hiên biết rõ tinh thần nàng bị kinh hãi quá độ, liền dặn Hồ Tự Lập hỗ trợ thu thập hiện trường, nhanh đưa người bị thương đi phụ cận bệnh viện, chính mình lái ô-tô mang theo Hứa Tinh trở về nội thành, đem áo khoác dày của mình cho nàng mặc.

Hắn để cho Hứa Tinh nằm ở trong ngực mình nghỉ ngơi trong chốc lát, đến nhà hàng, mới đánh thức nàng dậy.

Ăn cơm xong, Hứa Tinh mới chậm rãi lấy lại tinh thần.

"Không có chuyện gì nữa rồi, về sau đừng có chơi loại trò chơi mất tích này nữa, làm cho tôi chạy đi tìm cô một hồi thì không sao, nhưng tất cả mọi người đang lo lắng cho cô đấy." Dương Tử Hiên đưa Hứa Tinh trở về, lại dặn tiểu Thiến chiếu cố tốt nàng, mới đi ra ngoài uống rượu cùng Hồ Tự Lập.

"Mấy người kia chỉ bị dao chọc tổn thương, cứu giúp kịp thời, không có gì đáng ngại!" Hồ Tự Lập nói.

"Có thể thiết lập ra một khoản tài chính, thưởng cho những người thấy việc nghĩa liền hăng hái làm, thoáng cải thiện bầu không khí cạnh tranh trong xã hội."

Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Dù sao thì người ta cũng chỉ là một anh nông dân, bịtổn thương như vậy, cho dù chúng ta hỗ trợ ứng ra tiền thuốc men, anh ta cũng mất gần một tháng không thể xuống giường, lát nữa tôi sẽ nói với Tiết thị trưởng, nhờ anh ta dùng danh nghĩa thành phố chính phủ, lập quỹ thấy việc nghĩa hăng hái làm, tìm chút ít tài trợ của các xí nghiệp!"

Hồ Tự Lập gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, chỉ là, sự chú ý của hắn lại đặt ở trên một vấn đề khác: "Cậu còn nhớ lần trước tôi nói với cậu, muốn làm ra một hành động đánh mạnh vào thế lực xã hội đen trong tỉnh không?"

Dương Tử Hiên ừ một tiếng, hỏi: "Anh vẫn chưa đưa ra ý kiến với Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi à? Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh chúng tôi sẽ toàn lực chèo chống, làm ô dù cho hành động đánh mạnh vào thế lực xã hội đen."

"Tôi đã đưa báo cáo lên, thái độ ủy ban tỉnh rất mập mờ, bây giờ còn chưa cho tôi ý kiến phúc đáp rõ ràng, tôi suy đoán là do gần đây Hoàng chủ tịch tỉnh nhiều việc vặt quấn thân, không muốn tiếp tục trêu chọc cái phiền toái này.”

“Tôi vừa báo cáo lên chính pháp ủy bên kia, liền trực tiếp bị bác bỏ, Hà bí thư trực tiếp phê chỉ thị trong một trang giấy, chỉ trích lãnh đạo cục công an thành phố Tử Kim chúng ta đang mò mẫm tìm vết.”

“Nói cái gì mà trong tỉnh căn bản không có thế lực hắc ám, nói chúng ta làm ra hành động đánh vào thế lực xã hội đen này, hoàn toàn vô căn cứ, là bôi đen sở công an tỉnh."

Chương 634: Làm đi(2)

Dương Tử Hiên rất nhanh liền lĩnh ngộ ra ý đồ của Hồ Tự Lập, liền cảnh giác hỏi: "Chẳng lẽ hôm nay, hai tên đạo tặc truy đuổi em họ tôi kia có quan hệ với thế lực xã hội đen? Anh muốn phóng đại chuyện này, coi đây là cơ hội phản bác quan điểm "trong tỉnh không có thế lực hắc ám" của chính pháp ủy bên kia? Thôi động hoạt động đánh vào thế lực xã hội đen?"

"Ông em, cậu quả nhiên là người thông minh, tôi mới nói lời đầu, cậu liền biết đuôi."

Hồ Tự Lập cười cười, nói: "Hôm nay, lời hai tên đạo tặc kia khai ra cũng làm tôi giật cả mình, gần đây bên trong khu thị trấn đã xảy ra vài án kiện cô gái mất tích đêm khuya, đều có quan hệ với bọn hắn.”

“Tất cả các vụ án, bọn hắn đều là thủ phạm chính, bọn hắn một mực nhắm vào những cô gái trẻ tuổi trong thành phố và ngoại ô thành phố, đêm khuya đi đường làm mục tiêu, sau khi bắt những cô gái này đi, nhân sắc tốt, trước tiên để mình đùa bỡn một phen, sau đó bán cho các tụ điểm thế giới dưới lòng đất thành phố Tử Kim chúng ta, khống chế, mang đến chỗ ăn chơi..."

Cạn một chén cùng Hồ Tự Lập, Dương Tử Hiên thoáng suy tư một tý rồi nói: "Ông anh có ý định thuận tay giải cứu những cô gái này ra, sau đó đả kích thế lực xã hội đen đứng sau lưng?"

"Kế hoạch của tôi là như vậy, nhưng khả năng là cần nhân mạch của cậu trợ giúp một tý, hỗ trợ tuyên truyền mấy bản án phụ nữ ác liệt trên báo tỉnh."

Tửu lượng Hồ Tự Lập rất tốt, một lọ Mao Đài đổ xuống dưới, trên mặt không thấy hồng, vẫn rất nhẹ nhàng nói: "Tốt nhất là có thể làm cho Tỉnh ủy tập trung chú ý."

Dương Tử Hiên liền đáp ứng: "Ông anh có thể xác định chút ít thế lực hắc ác Hà Khôn khống chế đều tham dự vào án kiện bắt cóc bán phụ nữ này không?."

"Ông em à, không sợ nói cho cậu biết, con người của tôi, có lẽ thủ đoạn chơi chính trị không bằng cậu, nhưng luận năng lực điều tra phá án trong hệ thống công an, tôi rất có tự tin! Thế giới dưới lòng đất thành phố Tử Kim có nào thế lực, làm sao tôi có thể không rõ ràng được?" Hồ Tự Lập nhếch miệng nói.

Dương Tử Hiên nhớ tới chuyện gần đây tập đoàn Càn Khôn lộ ra mũi nhọn tranh đoạt đấu thầu mua Xuân Huy, Hà Khôn luôn mang sắc mặt người thắng, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái.

Hồ Tự Lập vừa nói về chuyện này, Dương Tử Hiên cũng muốn nhân cơ hội đả kích Hà Khôn một tý, thông qua một trận đánh vào thế lực xã hội đen, làm cho Hà Khôn bị lửa thiêu thân cũng tốt.

Tài chính nguyên thủy của tập đoàn Càn Khôn vốn chính là thứ dơ bẩn, ban đầu rất ít kinh doanh, sở dĩ có thể làm được quy mô lớn như vậy, đơn giản là có một đống tiền bẩn khổng lồ từ thế giới dưới lòng đất liên tục không ngừng chảy vào tập đoàn Càn Khôn, tạo thành tài chính liên hoàn.

Thông qua cái gọi là đầu tư và kêu gọi vốn kinh doanh, tẩy trắng những đồng tiền bẩn này.

Đương nhiên, loại sự tình này, Hà Khôn không làm được cẩn thận, vẫn có một số người biết rõ chi tiết về tập đoàn Càn Khôn, nhưng không phải ai cũng có biện pháp bắt được chứng cớ, có chứng cớ trong tay, cũng sẽ không đi đắc tội Hà Tân Nghi, bí thư chính pháp tỉnh.

"Ông anh, tôi cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn nên khiêm tốn một tý thì tốt hơn, không cần phải kinh động chính pháp ủy, cứ nhấc lên một phen sóng gió ngay ở trong thành phố Tử Kim, đánh vào thế lực xã hội đen, triển khai trong phạm vi nhất định."

Dương Tử Hiên thoáng tự hỏi một tý, mới nói: "Như vậy có thể phòng ngừa chút ít chỗ ăn chơi Hà Khôn khống chế kia di chuyển sổ sách tài chính và các chứng cớ mấu chốt.”

“Chúng ta đã làm, liền làm một vụ thật lớn, giết hắn không kịp trở tay, bắt được căn cứ chính xác chứng minh tập đoàn Càn Khôn và những thế lực dưới mặt đất này có quan hệ trực tiếp, liền kết tội tập đoàn Càn Khôn có hành vi rửa tiền."

Hồ Tự Lập thầm cả kinh: "Làm như vậy, nguy hiểm chính trị sẽ rất lớn, chúng ta tự tiện hành động như thế, có thể triệt để kích động đám Thường ủy tỉnh ủy thân cận Hà Tân Nghi, ví dụ như thư ký trưởng Trang Đạo Hiền hay không?"

"Có chuyện gì, tôi chịu trách nhiệm, anh cứ bạo gan đi làm".

……

Mùa đông đã đến, không có biện pháp ngăn cản gió lạnh tràn đến tòa thành thị này, tám giờ sáng, dòng người đi xe đạp, dòng người lái xe ô tô từ tất cả gia đình dũng mãnh tiến ra đường, vội vàng dẫm lên đất đầy tuyết để đi làm.

Cây cối hai bên đường đã trụi lủi , không có một cái lá rụng nào, chỉ còn không ít tảng băng treo chênh vênh, cả thiên địa toàn một mảnh trắng xoá.

Dương Tử Hiên đứng phía trước cửa sổ, nhìn đằng sau đại viện Tỉnh ủy, tuyết rơi cực kỳ dày đặc, thuần một màu trắng, lãng mạn dị thường, hắn uống một ngụm nước ấm, quay đầu nhìn Mã Thép đang báo cáo công tác.

Mã Thép là người hiểu được cách kiến phong sử đà ( gió chiều nào xoay chiều nấy ), Dương Tử Hiên gần đây thế mạnh như bão, hắn cũng không dám làm cái gì mờ ám.

Chỉ là, Mã Thép không nịnh nọt, cũng không thừa cơ vỗ mông ngựa tâng bốc Dương Tử Hiên, bởi vì, hắn biết rõ, Dương Tử Hiên không thể đứng cả đời ở Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.

Lúc trước để cho Dương Tử Hiên đến cơ quan Tỉnh ủy, chẳng qua là Đại Danh hệ muốn gia tăng thời gian công tác, kinh nghiệm của Dương Tử Hiên tại cơ quan đảng uỷ, trợ giúp Dương Tử Hiên bổ sung chỗ thiếu tại cơ quan đảng uỷ, hơn nữa còn giúp Dương Tử Hiên khiêm tốn công tác trong một khoảng thời gian.

Hiện tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh đã có một luồng gió, năm sau Đại Danh hệ điều chỉnh, Dương Tử Hiên sẽ đến thành phố nào đó trong tỉnh làm thị trưởng.

Từ tình hình trước mắt để xem xét, có khả năng nhất chính là vị trí thị trưởng thành phố Đại Danh.

Thị trưởng thành phố Đại Danh trước kia là Hứa Ấn Gia.

Hứa Ấn Gia điều nhiệm đến thị ủy An Thuyền, về sau, vị trí thị trưởng luôn là ghế trống chưa có người ngồi, Tỉnh ủy cũng không tổ chức hội nghị thường ủy Tỉnh ủy chuyên môn thảo luận chọn lựa người làm thị trưởng.

Thành phố Đại Danh là một trong những nơi cán bộ quan viên Đại Danh hệ sinh ra đời, từ trước đến nay đều là vùng giao tranh quyết phải giành lấy của Đại Danh hệ.

Tăng thêm trước kia, Dương Tử Hiên từng nhậm chức tại huyện Hồng Thủy thành phố Đại Danh, ở trong mắt rất nhiều người, khả năng trở lại Đại Danh rất lớn.

Mặt khác, cũng có người đang truyền ra một thông tin khác, Dương Tử Hiên sẽ trực tiếp đảm nhiệm sở trưởng sở nào đó trên tỉnh.

Sở trưởng sở giao thông La Trạch Minh đi thành phố An Thuyền, kết hợp làm việc với Hứa Ấn Gia, sở trưởng sở giao thông một mực thiếu người điều hành, phó sở trưởng trong sở giao thông có đủ thời gian công tác, kinh nghiệm, bối cảnh cũng không nhiều, cho nên khả năng chuyển đến rất lớn.

Còn có một vài phiên bản tương đối hoang đường, nói thí dụ như Dương Tử Hiên làm sụp đổ Trương Ôn, chính là nhìn chằm chằm vào vị trí thư ký trưởng ủy ban tỉnh, cái vị trí quyền cao chức trọng này.

Dương Tử Hiên, một thanh niên không đến 30 tuổi, sẽ trở thành thành viên đảng ủy trong ủy ban tỉnh.

Tóm lại một câu, hiện tại, tin tức về chuyện Dương Tử Hiên sẽ điều đi đầy rẫy khắp nơi, nhưng trừ những nhân vật phi đến cấp độ Dương Tử Hiên, rất nhiều người đều không thể khẳng định những tin tức nho nhỏ này là thật hay giả.

Mã Thép báo cáo không mặn không nhạt, Dương Tử Hiên cũng biết nguyên nhân, Mã Thép cho là mình sắp điều đi, cũng không cần phải thân cận nhiều với mình, vì vậy hắn liền gõ một cái, giọng nói ngưng trọng: "Công tác phòng một kiểm tra kỷ luật năm nay không nhiều điểm sáng lắm, cậu trở về ghi báo cáo, từ từ tổng kết một tý đi."

Bị một người thanh niên còn trẻ hơn mình mười mấy tuổi phê bình, Mã Thép không có cách nào phát giận, chỉ dám khúm núm phụ họa vâng vâng, hắn đã bị Dương Tử Hiên dọa sợ rồi.

Mã Thép chân trước vừa đi, Tiền Vĩnh Cố liền vào, lần đầu tiên đến văn phòng Dương Tử Hiên, đi vào đại viện Tỉnh ủy, kiến trúc quyền lực lớn nhất toàn bộ tỉnh này, Tiền Vĩnh Cố vẫn có chút lo sợ bất an, nhìn Dương Tử Hiên yên lặng ngồi ở dưới cờ đảng, gượng gạo cười cười nói: "Khí trời thật đúng là lạnh..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK