Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày thứ hai, hai người liền rời khỏi tiệm cơm đó. Vẻ ngoài của hai người lại thay đổi một lần nữa. Trần Mộ đã bắt đầu làm quen với thân phận mới của hắn, Diêu Khắc. Nữ ma quỷ vẫn như cũ là em gái của hắn, Diêu Nhu.

Nữ ma quỷ thật sự quá lợi hại, tiền trên tay nàng tựa hồ vô cùng vô tận. Tỉ như biệt thự bọn họ hiện tại đang ở. Tiền thuê hàng tháng cao tới mười vạn audierne. Trong nhà toàn bộ đồ đạc bố trí cực kì đầy đủ, ngay cả phòng huấn luyện chuyên nghiệp của tạp tu cũng đều có.

Trong phòng huấn luyện của tạp tu, Trần Mộ đang để trần nửa người. Trên người mồ hôi hột phủ đầy, hắn há to mồm thở phì phò. Hiện giờ màu da cơ thể hắn là màu đồng gợi cảm. Đương nhiên đó là tác dụng của mấy cái quả do nữ ma quỷ đưa cho. Màu da thực sự của hắn không phải là loại màu sắc này.

Trải qua mấy ngày cường hóa huấn luyện này, khí chất hắn đã xảy ra thay đổi dữ dội.

Ánh mắt của hắn so với trước kia càng thêm lợi hại, động tác mạnh mẽ, cử động đều tràn ngập lực lượng, không còn nhìn thấy nửa điểm yếu ớt trước kia.

“Tiếp tục.” Thanh âm nữ ma quỷ lạnh như băng. Bây giờ nàng đã có thể dễ dàng nói tiếng liên bang một cách cực kì lưu loát, nàng thậm chí còn có thể đọc những truyện lịch sử mà ngay cả Trần Mộ cũng đều cảm thấy phức tạp.

Vẻ mặt Trần Mộ không đổi, hắn không ngừng lăn lộn ở trên mặt đất. Mới liếc mắt nhìn qua chỉ cảm thấy hắn rất chật vật lại còn không trang nhã. Nhưng nếu là người trong nghề liền có thể hiểu được động tác hắn hiện tại hợp lý đến thế nào.

Lộn vòng trên mặt đất được sử dụng nhiều nhất khi né tránh, cũng là một trong những kỹ xảo hữu hiệu nhất. Nhưng việc lộn một vòng nhìn như bình thường này lại ẩn chứa rất nhiều kỹ xảo bên trong. Ví dụ như làm thế nào để giảm bớt lực va chạm, quán tính lộn vòng khi đang chạy tốc độ cao ảnh hưởng gì đến thân thể của mình, làm sao sử dụng lực ở eo lưng để làm động tác của mình càng thêm trở nên nhanh nhẹn ….

“Dừng lại.” Nữ ma quỷ thần sắc bình tĩnh quát một tiếng.

Trần Mộ thở hồng hộc đứng lên, không nói gì, chỉ tập trung điều chỉnh hô hấp của mình. Trên mặt, trên người hắn tất cả đều là bụi đất, nhìn qua vô cùng chật vật. Từ đầu đến cuối, hắn không có nửa câu oán hận, mặc kệ thế nào, ít ra hiện tại mình cũng còn sống. Hắn biết huấn luyện hiện tại có thể trợ giúp mình sống sót trong lúc nguy hiểm, cho nên hắn không chỉ không chút lười biếng, hơn nữa còn thường xuyên tập luyện thêm.

Nếu không có lựa chọn, vậy nghĩ cách để cố gắng sống sót mới là điều hắn phải cân nhắc. Nhiệm vụ lần này nhất định rất nguy hiểm, hắn đã nhận thức điều này. Hắn không rõ Tinh Viện đến cùng là tại sao đi đến nơi này, cũng không hiểu được tại sao nữ ma quỷ lại có hứng thú đối với đám người Tinh Viện đó.

Nhưng hắn tin tưởng rằng hai đám người này trước kia đã có va chạm không tốt với nhau. Mà chính mình bất hạnh trở thành thủ hạ của nữ ma quỷ, nếu chỉ hơi không cẩn thận một chút, gặp nạn đầu tiên nhất định sẽ là chính mình.

Cho nên khi nữ ma quỷ truyền thụ các loại kỹ xảo cho hắn, hắn đều phi thường cố gắng học tập. Nhưng mà cho đến tận bây giờ , nữ ma quỷ chỉ chuyên dạy cho hắn kỹ xảo né tránh cùng ẩn núp.

“Kỹ xảo giết người của ta vì thời gian quá ngắn, ngươi không thể học được.” Nữ ma quỷ rất thẳng thắn nói với Trần Mộ. Trần Mộ há to mồm thở, chỉ biết lắng nghe.

“Mấy thứ linh tinh ngươi biết rất ít. Chỉ có {Thoát Vĩ Toa} tạp mặc dù chậm nhưng là uy lực không tồi.” Nữ ma quỷ tiếp tục nói: “Khi ngươi gặp nguy hiểm, đầu tiên phải ẩn mình trước, ẩn núp trong bóng tối, sau đó dùng {Thoát Vĩ Toa} tạp.”

Trần Mộ không nói gì. Hắn đem mỗi câu nữ ma quỷ nói ghi nhớ thật kỹ, sau này có thể nó sẽ cứu được mạng nhỏ của mình. Hắn còn không muốn chết.

Nữ ma quỷ lấy ra một cái rương. Trong rương có một cái thắt lưng, một đôi giày, một đôi bao tay và bao đầu gối hình thức quái dị, còn có một quả màu đen to bằng quả táo.

“Trong thắt lưng có ba quả đạn khói, có độc, đối với ngươi cũng vậy. Nó sẽ làm tay chân người ta nhũn ra, khí huyết bốc lên, không cách nào tập trung được lực chú ý, sau đó xuất huyết, cuối cùng là chết. Nếu như ngươi trong vòng một giờ, không uống hết năm trăm ml dầu ô liu thì ngươi cũng sẽ chết như vậy. Nhớ kỹ, trong vòng một giờ.”

Nàng bình tĩnh nói với Trần Mộ, tựa như đang nói một điều vô cùng bình thường. Sau đó nàng lại lấy ra đôi giày, ý bảo Trần Mộ mang vào.

Trần Mộ nhanh nhẹn thay đôi giày này vào.

“Đôi giày này ở dưới đế có giấu đạn lực thảo (cây đàn hồi).” Nữ ma quỷ ra hiệu bảo Trần Mộ thử chạy một chút.

Cẩn thận thử nghiệm dưới chân, Trần Mộ chạy tốc độ thấp về phía trước. Hô! Tốc độ tăng đột nhiên làm hắn suýt nữa mất đi thăng bằng, hắn vội vàng dùng sức dưới chân, vậy mà dưới chân truyền lên phản lực lớn hơn nữa! Phanh, Trần Mộ nhẩy dựng lên 1 chút. Mắt thấy đầu phải đụng vào trần nhà, hắn vội vàng giơ tay lên chống, người vừa lại ngã xuống, hắn lập tức thuận thế lăn một vòng, hóa giải phản lực này.

“Đạn lực thảo này người muốn thuần thục được thì phải đặt nhẹ chân.” Nữ ma quỷ thoáng nhìn bộ dáng chật vật của Trần Mộ, bổ sung thêm một câu.

Ngay sau đó, nàng cầm lấy đôi bao tay và bao đầu gối nói: “Bốn cái bao này dùng phụ bích liên (cây sen dính tường) mà chế tạo thành.” Nói xong nàng cầm lấy nước bên cạnh đổ lên bao tay và bao đầu gối.

Bao tay và bao đầu gối giống như cây cối ở sa mạc bỗng nhiên được tưới nước mưa, thoáng cái đã giãn ra, có màu đen tuyền. Mỗi cái bao lớn hơn một chút so lòng bàn tay người lớn. Nữ ma quỷ đeo bao tay và chân vào rồi đi đến chỗ vách tường.

Ngay sau đó Trần Mộ chứng kiến một màn làm hắn trợn mắt há mồm. Nữ ma quỷ giống như một con thằn lằn. Trên bức tường thẳng đứng bóng loáng đó vẫn tùy ý di chuyển. Trình diễn một chút, nữ ma quỷ liền từ trên vách tường nhảy xuống.

Nàng đưa bao tay và bao chân cho Trần Mộ, kết lại một câu: “Cái này rất đơn giản, ngươi tự mình tập đi.”

Ánh mắt Trần Mộ rơi vào trên cái quả đen cuối cùng hỏi: “Đây là cái gì?”

“Ngậm nó vào trong miệng.” Nữ ma quỷ ra lệnh.

Nhìn thoáng qua cái quả này, Trần Mộ theo lời ngậm nó trong miệng.

“Cắn vỡ nó.”

Trần Mộ do dự một chút, nhưng rỗi vẫn cắn vỡ nó. Vỏ quả này vô cùng mỏng, hắn rất dễ dàng cắn vào bên trong. Một vị mặn mặn trào ra trong miệng hắn.

Đột nhiên, trong miệng hắn một cái gì đó động đậy, rồi từ trong miệng dũng mãnh tiến ra, thoáng cái đã bò đầy toàn bộ khuôn mặt Trần Mộ. Chỉ chốc lát trong miệng hắn không còn gì cả, mà trên mặt hắn, tựa hồ lại có một cái màng mỏng gì đó bao phủ kín. Chỉ là cái cảm giác có thứ vừa động đậy trong miệng mình làm hắn có chút buồn nôn.

“Đây là quả của hoa mặt quỷ.” Nữ ma quỷ lạnh lùng giải thích rồi nàng đưa gương đến trước mặt Trần Mộ.

Trong gương lộ ra một khuôn mặt mang theo hơi thở quỷ dị. Các nếp nhăn đen tầng tầng lớp lớp phủ kín mặt, thậm chí bao lấy cả cổ của hắn. Trên mặt lốm đốm những đốm màu đỏ sậm, lại càng làm cho khí tức khủng bố của khuôn mặt tăng thêm vài phần.

Mỗi một biểu tình của Trần Mộ đều làm khuôn mặt này vặn vẹo. Ví như hiện tại, hắn nhìn qua có một vẻ mặt rất nghiêm lệ và sắc bén.

“Nó có thể dùng đi dùng lại. Lúc không dùng thì bóc nó ra để vào nước muối đặc, nó sẽ lại một lần nữa trở về bộ dáng ban đầu.” Nữ ma quỷ giảng giải: “Khuôn mặt mỗi lần nó tạo ra cũng không giống nhau. Nó có thể dùng để ngụy trang, còn có thể có tác dụng bảo vệ. Tuy nhiên nó chỉ có thể chống cự năng lượng thương tổn không quá lớn. Nhớ kỹ, năng lượng không quá mạnh mẽ.”

Nữ ma quỷ nói xong xoay người bỏ đi, không quay đầu lại, nói thêm một câu: “Mấy ngày tới ngươi làm quen với vài món đồ này đi.”

Vài món đồ này trong mắt Trần Mộ có thể nói là thần kỳ. Nhất là mặt quỷ hoa kia, trừ bỏ cảm giác nhúc nhích kinh hoàng sau khi cắn trong miệng ra, những cái còn lại thật sự quá thần kỳ! Trần Mộ không chán cắn vỡ nó rồi lại lần lượt gỡ nó ra để nước muối đặc, nhìn nó trở về bộ dạng ban đầu.

Sự thật chứng minh lời nữ ma quỷ nói mỗi lần mặt quỷ đều không giống nhau là đúng. Mặt quỷ khác nhau làm cho người ta cảm giác cũng hoàn toàn bất đồng, có cái quỷ dị âm trầm, có cái đáng sợ, có cái lại mang theo vài phần tà khí...

Làm hắn phải chịu khổ nhiều nhất chính là phụ bích liên, có khi bò được nửa chừng, đột nhiên tay chân tuột ra, cả thân thể chỉ còn có một chỗ vẫn bám vào tường. Ngay sau đó, cả người đã ở giữa không trung, có khi lại ngã lộn hai vòng trên vách tường. Về chuyện như ngã từ trên cao năm thước xuống, đó là chuyện thường xuyên xảy ra.

So sánh với phụ bích liên, giày đạn lực thảo tựa hồ lại dễ dàng hơn một chút. Trần Mộ chỉ bị ngã năm sáu chục lần là đại khái nắm giữ được cách sử dụng của nó. Đến khi hắn ngã ước chừng bảy mươi lần, hắn đã có thể tương đối tự nhiên chuyển hướng trong khi chạy. Hắn có được mỗi một chuyện tốt, đó là hắn trước đó đã may mắn học xong cách lăn vòng né trên mặt đất.

Còn cái thắt lưng kia, Trần Mộ trừ một lần lấy ba khối đạn khói ra, cẩn thận nhìn ngó quan sát một lần, sau đó đều không dám chạm lại vào nó nữa.

***

Thanh Thanh cùng Vương Trạch tùy ý đi dạo trong sân trường. Đông Vệ học phủ mặc dù danh tiếng cũng không cao, nhưng khung cảnh của nó lại phi thường xuất sắc. Cả khu trường liền thành một cảnh. Lại thêm một đoạn thời gian trước nhà trường phong bế, cấm tất cả người ngoài trường ra vào, sau đó Đông Vệ học phủ liền có thể nói là thành yên lặng sâu thẳm. Việc Thanh Thanh mỗi ngày thích nhất chính là tản bộ ở trong sân trường.

Rất nhiều học viên của Đông Vệ học phủ đều biết hai vị học viên tài cao này của Tinh Viện, trên đường không ngừng có người chào hỏi bọn họ. Khí tức điềm tĩnh nhu hòa của Thanh Thanh không chỉ hấp dẫn rất nhiều nam học viên của Đông Vệ học phủ, mà rất nhiều nữ học viên cũng rất yêu quý nàng. Cho nên dọc theo đường đi, người chào hỏi Thanh Thanh vượt xa người chào hỏi Vương Trạch.

Vương Trạch đối với chuyện đó cũng không để ý. Hai người nhẹ giọng nói chuyện với nhau.

Vương Trạch nói: “Vài ngày sau, lần chiêu sinh mới của Đông Vệ học sẽ lại bắt đầu.”

“Chiêu sinh?” Thanh Thanh tựa hồ có chút giật mình: “Chiêu sinh vào lúc này?”

Vương Trạch cười giải thích: “Đông Vệ học phủ chiêu sinh hai lần mỗi năm, chia thành hai mùa xuân thu. Hiện tại là chiêu sinh mùa thu. A, nghe nói tiêu chuẩn nhập học của bọn họ lần này lại nâng lên không ít.”

“Xem ra chúng ta mang đến cho bọn họ không ít sự trợ giúp a.” Thanh Thanh từ tốn nói.

“Lần này tiền tài trợ bọn họ nhận được chắc cũng phải đếm đến mỏi tay.” Vương Trạch khẽ cười: “Bất quá gián điệp trà trộn trong đám đó phỏng chừng cũng sẽ có không ít. Những ánh mắt chăm chú quan sát nơi này so với trước kia hơn lên rất nhiều.”

“Cứ kệ bọn họ đi.” Thanh Thanh không biết nghĩ đến cái gì, khẽ thở dài ra một tiếng nhỏ không thể nghe được.

Vương Trạch nhạy cảm nhận ra tâm tình khác thường của Thanh Thanh, lập tức ân cần hỏi: “Thanh Thanh làm sao vậy? Có phải khó chịu ở đâu không?”

Quan hệ của bọn họ trong mắt người ngoài tự nhiên tránh không được có vài phần thân mật. Vì chuyện này Vương Trạch ở trong Tinh Viện cũng chịu không ít đau khổ. Kì thật quan hệ giữa hai người cực kì đơn thuần, Vương Trạch cùng Thanh Thanh tiến vào Tinh Viện cùng một năm. Tuổi Thanh Thanh so với Vương Trạch nhỏ hơn không ít, Vương Trạch vẫn quan tâm chiếu cố nàng như em gái vậy thôi.

Mãi về sau, Thanh Thanh tiến vào nội viện, liên lạc giữa hai người mới ít dần đi. Hiện tại Thanh Thanh rốt cuộc trở thành vị học viên đầu tiên đi ra khỏi nội viện trong gần mười năm qua. Mà Vương Trạch cũng được coi là đứng đầu trong số học viên ngoại viện. Lần này được hiệu trưởng giao cho trách nhiệm, quan hệ hai người cũng không bởi vậy mà như xa lạ, vẫn lại thân mật độc nhất vô nhị như trước kia.

Thanh Thanh phá ra cười: “Không có gì, chỉ là nghĩ đến chuyện chỉ sợ thành Đông Thương Vệ bắt đầu sẽ phải rối loạn thôi.” Nàng nhìn quanh bốn phía rồi nói tiếp: “Cái sân trường yên lặng này cũng không biết sẽ xảy ra bao nhiêu chuyện.”

“Cứ yên tâm đi.” Vương Trạch mỉm cười, ngập tràn tin tưởng: “Ta rất tin tưởng vào thực lực của chúng ta, càng huống chi còn có Thanh Thanh ở chỗ này thôi. Em là vương bài (ách chủ bài) của chúng ta đó.”

“Đúng rồi, xem ra Thanh Thanh cũng phải thật cố gắng.” Thanh Thanh lộ ra một nụ cười thật sáng lạn. Vương Trạch nhất thời cất tiếng cười to, hắn không chú ý tới một tia khổ sở trong vẻ tươi cười kia của Thanh Thanh.

***

Trần Mộ đứng ở trước cửa Đông Vệ học phủ, nhìn chiếc cửa hắn từng đi ngang qua vô số lần, trong lòng không kìm được mà cảm khái vạn phần. Nhớ lúc ấy còn bán năng lượng tạp cho Hoa thúc, chính mình còn rất hâm mộ đám học viên có thể tiến vào học tập trong Đông Vệ học phủ này. Nhưng bây giờ giấc mộng ngày xưa của mình đã dùng một loại phương thức khác mà thành hiện thực, nhưng trong lòng hắn hiện giờ chỉ thấy cảm khái, mà không có nửa phần vui sướng.

Chờ đợi mình ở đằng trước sẽ là cái gì? Chính là vô số nguy hiểm đi! Bầu không khí của sân trường kia trong mắt của hắn đột nhiên biến thành rừng cây rậm rạp nguy hiểm, bên trong có vô số dã thú hung mãnh, có kẻ thù ẩn trong bóng tối...

Trần Mộ giây lát tỉnh lại từ trong cảm khái, trong lòng âm thầm cảnh cáo, mình tự nhiên làm sao vậy, hiện tại nếu như nói mình mất đi lòng can đảm, vậy mình nhất định sẽ chết không toàn thây.

Lấy lại bình tĩnh, điều chỉnh lại đầu óc, một lần nữa khôi phục lại thanh tỉnh, Trần Mộ sải bước chạy tới chỗ chiêu sinh.

“Xin chào, đây là thư tài trợ của ta.” Trần Mộ đi tới trước mặt một vị giáo viên phụ trách hướng dẫn học viên, xuất ra thư tài trợ sớm đã chuẩn bị thật tốt. Thân phận nữ ma quỷ tạo ra cho hắn là con trai một vị nhà giàu mới nổi. Sau đó người này đột nhiên gặp phải tai họa bất ngờ mà chết, để lại một đống gia tài cho hai người con của hắn. Chỗ tốt của thân phận này là Trần Mộ không cần phải đi học tập lễ nghi kiểu cách gì cả, cho dù hắn có làm ra hành động cử chỉ thô bỉ bất lịch sự thế nào, mọi người ngoài việc khinh bỉ hắn ra cũng sẽ không lấy đó làm ngạc nhiên.

Điều này mang đến rất nhiều tiện lợi cho hắn.

Vị giáo viên đó cầm lấy thư tài trợ của hắn, chỉ vào một đám người ở chỗ không xa nói: “Vậy hả. Qua bên đó đi, đến lúc sẽ có người dẫn các ngươi đi.”

Trong lời nói có chút khinh thường. Trong Đông Vệ học phủ, học viên thông qua nộp tài trợ phí thật cao mà vào học thường thường vẫn bị giáo viên và đám học viên thành tích tốt phân biệt đối xử.

Chỉ có như loại Tả Đình Y này, gia thế tốt, lại dựa vào năng lực của chính mình mà vào được Đông Vệ học phủ mới có thể lấy được tôn trọng của mọi người.

Trần Mộ theo lời đi tới chỗ đám người kia, tùy ý đánh giá một hồi. Đám người này trang phục màu sắc sặc sỡ, vô cùng chú ý đến vẻ ngoài, hết sức thời trang. Con gái thì trang điểm kỹ càng, từ xa Trần Mộ đã có thể ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc.

Giác quan nhạy bén của Trần mộ liền không thích ứng được, phải đưa tay lên vuốt vuốt mũi, rồi theo bản năng đứng tránh sang bên cạnh vài bước.

Nhất thời, vài đạo ánh mắt tỏ vẻ khinh bỉ liếc nhìn hắn:

“Tên quê mùa đó từ đâu tới vậy?”

“Ai mà biết, những năm nay, đám quê mùa cặn bã này rất nhiều. Để ý đến hắn làm gì?”

“Là ta vừa rồi nhìn thấy hắn vân vê cái mũi. Hì hì, nói không chừng hắn vẫn còn là trai tân đó? Thế nào, Phượng , có muốn đi dạy dỗ hắn một chút không?”

“Cái loại quê mùa này hả? Chẳng phải lão nương sẽ phải chịu một thân toàn bùn sao?”

Thính lực của Trần Mộ tựa hồ lại có tiến bộ, hết câu này đến câu khác hắn nghe được vô cùng rõ ràng. Lập tức hắn chỉ có cười khổ, kiệt lực kìm chế ham muốn bịt mũi mình một lần nữa.

Đây là một loại đau khổ, có thể dùng để rèn luyện khả năng nhẫn nại của mình, Trần Mộ tự an ủi trong lòng như thế.

Qua hồi lâu sau, mới có một vị giáo viên đi đến dẫn bọn họ tới lớp học. Vị giáo viên này họ Phùng, tên là Tử Ngang, nghe ra có chút văn khí, bất quá trong thần sắc đối với đám tài trợ sinh này có chút chán nản. Cho nên hết thảy mọi thứ đều chỉ qua loa cho xong việc, mà đám tài trợ sinh người nào không phải dạng lưu manh? Lập tức cũng không để ý đến hắn, phối hợp tìm vui với nhau.

Trần Mộ không nhịn được lại một lần nữa lộ ra nụ cười khổ. Hắn cảm giác được chính mình không hòa nhập vào cùng với chung quanh, rồi lại không biết nên xử lý thế nào. Ở phương diện này, hắn không có bất cứ kinh nghiệm gì.

Ngay lúc thầy Phùng tuyên bố trong hai ngày này là tự do hoạt động, trong phòng học nhất thời vang lên một tràng tiếng hoan hô. Trong chốc lát, trong phòng học chỉ còn lại có mình Trần Mộ và Phùng Tử Ngang đang lắc đầu cười khổ.

Nhìn thấy Trần Mộ, Phùng Tử Ngang có chút kinh ngạc.

“Thầy, xin hỏi chỗ con ở đâu?” Trần Mộ hỏi. Hắn cảm thấy ngạc nhiên, tại sao đám người kia căn bản không quan tâm đến nơi ở của mình.

“Ah.” Phùng Tử Ngang nhất thời có chút lúng túng dò đống tư liệu trên tay, trong miệng hỏi: “Ngươi tên là gì?”

Trần Mộ vừa nhìn liền biết Phùng Tử Ngang này tám chín phần mười là giáo viên mới, liền đáp: “Con tên là Diêu Khắc.”

“Diêu Khắc... Diêu Khắc, Tìm được rồi! Ngươi ở tại B3 tòa 2 phòng đơn 301. Chìa khóa ở trong đống tài liệu ngươi đã được phát.” Thầy Phùng rất nhanh liền tìm thấy.

“Cám ơn.” Nói xong Trần Mộ liền bước ra phòng học, để lại một Phùng Tử Ngang đầy vẻ ngạc nhiên.

Thông qua hỏi thăm, Trần Mộ rất nhanh tìm được chỗ ở của chính mình. Ngoài ý muốn của hắn chính là trong căn hộ của hắn tất cả các đồ đạc đều rất đầy đủ. Bất quá rất nhanh hắn liền bình thường trở lại.

Mặc dù hắn không biết phí tài trợ là bao nhiêu, nhưng lông dê vẫn là bắt nguồn từ con dê. Với đám tài trợ sinh quần là áo lượt ăn chơi này, điều kiện kém, bọn họ làm sao chịu đồng ý ở.

Bất quá như vậy cũng tốt. Đối với Trần Mộ mà nói, cái này lại càng tốt hơn. Cẩn thận khóa kỹ cửa phòng, hắn quét mắt đảo quanh bốn phía, đồ đạc bố trí linh tinh một chút. Trần Mộ mấy ngày ngủ không đủ rốt cuộc không nhịn được ngã đầu vào một chỗ tối mà ngủ thiếp đi.

Tận đến lúc đó, hắn vẫn còn nhớ rõ một câu của nữ ma quỷ: “Trong bóng tối, ngươi mới càng dễ sống sót ‘’.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK