Mục lục
[Dịch]Tạp Đồ - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng cũng đã tới!

Trần Mộ cảm khái nhìn vách đá cao vút trước mặt, đằng sau là cả một biển Mê Đà Lam liên miên bất tận. Trải qua ba ngày liên tục bôn ba, rốt cuộc hai người đã thoát khỏi cái biển chết này. Hiện nhìn lại biển Mê Đà Lam, vẻ mỹ lệ đã sớm lui đi, hiển lộ ra vẻ hung ác và tàn khốc của nó. Ba ngày này, ngoại trừ Mê Đà Lam, rốt cuộc cũng không thấy được bất cứ sinh vật nào khác. Ở nơi bìa rừng khắp nơi là xương động vật, đám bạch cốt dày đặc cho thấy dưới mỹ lệ đó là ẩn chứa sát khí chí mạng.

Vốn tốc độ của nữ ma quỷ cũng không có khả năng nhanh chóng thoát khỏi biển Mê Đà Lam như vậy. Trần Mộ về sau cho rằng tốc độ như thế là quá chậm, liền đơn giản làm như lúc trước, chộp lấy nữ ma quỷ nhanh chóng đi như cuồng phong bão táp. Lúc này thực lực hắn tăng mạnh, tốc độ càng trở nên tuyệt luân.

Nhiều ngày như vậy không có cơm ăn, cho dù là người bằng sắt cũng cảm thấy không hề dễ chịu chút nào. Nếu không mau chóng tìm được thức ăn, thì cả hai cùng tiêu đời. Từ lúc đó, nữ ma quỷ chỉ thoáng giãy dụa rồi thôi. Chỉ là y phục của Trần Mộ từ trong cơn lốc Hàn Tinh đã bị phá tan thành từng mảnh, y phục trên người nữ ma quỷ không bị tổn hại nhưng cũng rất mỏng, hai người kề sát như vậy tự nhiên cảm giác được có điểm khác thường. Trần Mộ trong bụng niệm vô số lần – ‘nàng ta thật ra là con khỉ.’

Chỉ là cách niệm này cũng không có nhiều hiệu quả. Hắn luôn khó tập trung tinh lực, so với người bên dưới, Trần Mộ cảm thấy nữ ma quỷ trong lòng tựa hồ như trấn tĩnh hơn mình rất nhiều, lẳng lặng phối hợp.

Bất quá, tốt xấu gì cũng đi ra khỏi được biển Mê Đà Lam, hắn như trút được gánh nặng. Bên ngoài biển Mê Đà Lam chính là hàng vạn vách đá. Vách đá ở đây cực cao, mắt nhìn không thấy đỉnh.

Trần Mộ nghiến răng một cái, một lần nữa thay năng lượng tạp, ôm nữ ma quỷ rồi bắt đầu leo lên phía trước. Dán mình vào vách đá bay một hơi 10 phút, trước mặt vẫn là vách đá lạnh lẽo. Chỗ hiện tại của hắn là khá tốt, dòng khí lưu khá ổn định, nếu không cẩn thận rơi xuống thì chỉ có chết mà thôi.

Mặc dù leo lên phía trước tốc độ không quá nhanh, nhưng trong 10 phút cũng được vài chục km. Độ cao so với mặt đất vài chục km thì hắn cũng chưa có bay bao giờ, nên trong lúc nhất thời cũng kinh hồn táng đởm. Nữ ma quỷ cũng biết điều, nàng trong lòng Trần Mộ không dám có đến một cử động nhỏ. Trần Mộ có khí lưu tạp, khả năng ngã mà chết không cao. Nhưng nàng lại không có, nếu như từ trên này rớt xuống..

Từ nơi này nhìn xuống dưới lập tức cảm thấy choáng váng. Bọn họ lúc này đã không có đường lui, chỉ có thể tiếp tục kiên trì bay lên. Vừa vặn bay được 20 phút, bọn họ rốt cuộc đã có phát hiện mới.

Chỗ bọn họ dừng lại, có một cái khe rộng chưa đến hai thước. Bên trong sâu khó mà biết dược. Gió lạnh từ bên trong thổi ra làm cho người ta chỉ thấy tiếng gió vù vù. Cái khe này là một cửa hút gió, sức gió rất lớn. Vừa rồi bay qua, bọn họ bị gió thổi ra xa mới phát hiện chỗ này có một khe nứt.

Hai người không kìm được vẻ vui mừng, có gió thổi qua khe này cũng có nghĩa là đầu kia của nó thông ra bên ngoài. Vách đá phía trên vẫn không nhìn thấy đỉnh, hai người nhìn nhau rồi quyết định đi vào.

Càng đến gần cái khe, sức gió càng lớn, Trần Mộ phải hao phí toàn lực khống chế khí lưu tạp mới có thể đến gần cái khe này. Dòng khí lưu thổi đến làm cho hai người lay động không ngừng, cái khe trước mặt như gần lại như xa. Trần Mộ đang đau đầu nghĩ làm thế nào mới có thể đến gần cái khe, thì tay của nữ ma quỷ đột nhiên bắn ra một sợi hắc đằng, bám chặt lên một chỗ lồi ra của tảng đá, nhờ đó hai người mới có thể gian nan tiến vào khe nứt. Gió thổi lên mặt giống như đao cắt, hai người ngược gió tiến vào bên trong.

Đi chừng hai bước, nữ ma quỷ đột nhiên kinh hô: “Thiên Tinh đằng!”

Nàng như phát hiện ra bảo bối gì đó, cả người cơ hồ quỳ trên mặt đất, tay nắm chặt lấy một gốc cây. Bên trong khe núi này ánh sáng quá mờ nên Trần Mộ cũng không nhìn rõ được màu sắc. Gốc cây mà nữ ma quỷ gọi là Thiên Tinh đằng, chỉ nhỏ bằng ngón cái, thân trơn bóng không còn gì khác. Nó như là một cái cây được sinh ra từ nham thạch, đột nhiên mọc ra. Kỳ quái là tại nơi cửa hút gió này, gốc đằng lại không chút nào nhúc nhích.

Thấy bộ dạng như gặp được chí bảo của nữ ma quỷ, Trần Mộ đoán đây cũng không phải là phàm vật.

“Giúp ta với.” Nữ ma quỷ ngẩng đầu, nhìn Trần Mộ cầu trợ giúp: “Ta muốn chừng mười lăm thước.”

Trần Mộ ngồi xổm xuống, tay chỉ Thiên Tinh đằng hỏi “Đây là thứ gì?”

"Là Thiên Tinh đằng." Trong giọng nói của nàng tràn đầy vẻ vui mừng, lúc này đâu còn vẻ lạnh lẽo hàng ngày? Giờ giống như một cô gái bình thường vậy.

Vừa chạm vào gốc đằng, Trần Mộ liền nhận ra chỗ bất đồng. Nặng! Gốc đằng này có trọng lượng vượt xa dự kiến của hắn. Tay hắn không khỏi trầm xuống, trong lòng nhất thời kinh ngạc. Khó trách tại chỗ cửa hút gió này mà nó lại không hề nhúc nhích, thì ra là nặng như vậy, so với một thanh sắt cùng kích cỡ còn nặng hơn rất nhiều. Thử lấy một tay rút ra thì cũng không có chút động tĩnh. Quả là một thực vật mềm mại và dẻo dai. Cường độ của nó hơn bất cứ thực vật nào mà Trần Mộ đã từng gặp.

Nữ ma quỷ ở bên cạnh lúc này nói: “Lấy tay mà kéo thì không thể làm đứt được Thiên Tinh đằng, nó là một trong những thực vật bền bỉ nhất. Ngươi phải dùng tạp phiến.”

Trần Mộ thấy phải bèn chìa ngón trỏ ra. Hai hạt cầu năng lượng một đen một trắng liền xuất hiện, ngay sau đó là một chùm ánh sáng ở giữa hai hạt năng lượng trắng đen. Hai hạt cầu năng lượng dưới sự khống chế của hắn linh hoạt biến đổi vị trí khiến chùm ánh sáng cũng biến đổi vị trí theo. Đây là hình thức đơn giản của “Kỳ Lung Thiên Cát”. Trước kia hắn không thể khống chế một cách tinh tế như thế được. Chùm ánh sáng nhỏ cùng với Thiên Tinh đằng va chạm vào nhau.

Soẹt, soẹt..

Hoa lửa văng tứ tán, cảnh như vậy chỉ khi dùng hồ quang để cắt kim loại mới gặp. Trong lòng Trần Mộ cảm thấy kỳ quái, hắn khẽ mở chùm ánh sáng ra, kéo Thiên Tinh đằng đến trước mặt. Hiện tại ngoại trừ bề ngoài nó lưu lại một dấu vết rất nhỏ, còn lại cũng không tạo thành tổn thương đáng kể gì.

Lợi hại!

Trong lòng Trần Mộ cảm thấy rất tò mò, hắn tăng thêm năng lượng, chùm ánh sáng lập tức cháy rực, hoa lửa lại càng bắn mạnh. Gặp được thực vật thần kỳ như thế, không cần nữ ma quỷ nhắc nhở, hắn cũng nổi hứng thú. Chùm ánh sáng ngày càng rực lên, sáng rực chói mắt, lúc này đã không còn thấy hoa lửa bắn ra nữa.

Chỉ có Trần Mộ mới biết, chùm ánh sáng dày bảy tám thước này có giá trị tổn thương đạt tới một mức cực kỳ kinh người, nó thậm chí có thể dễ dàng cắt kim loại và tuyệt đại đa số lồng năng lượng. Nhưng ngay cả chùm sáng mãnh liệt như vậy phải mất 10 phút, Trần Mộ mới cắt đứt được gốc Thiên Tinh đằng.

Thiên Tinh đằng vừa mới được cắt xuống, nữ ma quỷ liền lấy tay nắm lấy, yêu thích không nỡ rời tay.

“Thứ này có lợi ích gì?” Trần Mộ dừng cấp năng lượng, rút lại cảm giác.

“Vũ khí.” Nữ ma quỷ ngạo nghễ nói: “Nó là một loại vũ khí cực kỳ lợi hại.”

Vũ khí? Trần Mộ nhìn đoạn Thiên Tinh đằng bóng loáng, nghĩ tới hắc đằng xuất quỷ nhập thần trên tay nữ ma quỷ, bừng tỉnh đại ngộ.

“Đi thôi.” Tại cửa hút gió này, tư vị thật không dễ chịu chút nào.

Đi tới phía đầu gió chừng năm mươi thước, ánh sáng trước mặt đã trở nên rõ ràng, sức gió lập tức yếu đi. Trên đất có thưa thớt vài loại thực vật sinh trưởng mà Trần Mộ không biết tên, mấy loại thực vật này hoàn toàn không giống với ở Liên Bang, chúng không phải màu đen mà là một màu rám nắng, không có một gốc cây nào màu xanh biếc.

Khi ánh mắt nữ ma quỷ dừng lại trên một gốc thực vật, Thiên Tinh đằng trong tay nhẹ nhành rung lên, nó giống như linh xà, chuẩn xác cuộn lấy gốc thực vật đó. Gốc cây này cũng rất kỳ lạ, nó chỉ có những chạc cây nhẵn nhụi, đầu cây sắc bén dị thường như gai, trên chạc cây chỉ có lẻ tẻ vài dúm trái cây màu đen. Nàng nhẹ nàng ngắt lấy, gốc cây này liền bị lôi từ trong bùn đất ra.

Nữ ma quỷ hái trái cây màu đen xuống, đưa một ít cho Trần Mộ: “Ăn đi!” Nói xong nàng liền ngấu nghiến chúng.

Trần Mộ tiếp lấy, cũng không do dự cắn một miếng. Đây là một loại quả mọng, rất nhiều nước, mặc dù không phải rất ngọt, nhưng hắn cũng một hơi ăn sạch toàn bộ. Ăn xong vẫn còn chưa thỏa mãn, lau miệng hỏi: “Còn nữa không?”

Ăn xong mấy trái cây, cảm giác thoải mái trong bụng làm Trần Mộ cảm thấy đây thật là một loại hưởng thụ cao cấp. Hai thân thể đều rất khủng bố, năng lực hấp thu cũng rất mạnh mẽ nên hai người đều nhanh chóng khôi phục thể lực. Ngay sau đó hai người cực kỳ ăn ý đứng dậy, bắt đầu tìm kiếm những gì có thể ăn được.

Địa thế nơi này cùng chỗ biển Mê Đà Lam hoàn toàn bất đồng, cao thấp chập trùng, thực vật cũng rất thưa thớt, không thấy được cảnh tượng tráng lệ từng mảng từng vùng như ở biển Mê Đà Lam. Nơi này bề ngoài của thực vật đều cực kỳ quái dị, cơ hồ đều không có lá. Những lùm cây, gọi chúng là lùm cây cũng được, giống như là dây thép cuốn lại giả làm cây vậy. Nơi này cùng Liên Bang thực sự là hai thế giới khác biệt. Ở đây nhiều nhất chính là màu xám đen, rất khó có thể nhìn thấy sắc thái khác, không có nhiều vẻ rực rỡ như rừng cây ở Liên Bang. Bất quá, sự cứng cỏi của thực vật nơi đây để lại cho Trần Mộ ấn tượng cực kỳ sâu sắc, rất nhiều loại mà hắn không thể dùng tay để bẻ gãy được. Chúng ngoan cường sinh trưởng tại cái chỗ không ánh mặt trời này.

Nữ ma quỷ vừa lại tìm được một loại quả gì đó có vỏ, rốt cuộc hai người có thể ăn đến lửng dạ. Khôi phục được thể lực, đảm lượng của hai người dần dần lớn lên không ít, bọn họ tiếp tục tiến về phía trước. Mắt của nữ ma quỷ vẫn bảo trì cảnh giác, làm cho Trần Mộ ý thức được đây là một nơi tràn ngập nguy hiểm.

Hai người cẩn thận bước đi ước chừng nửa giờ, thực vật ven đường cũng không có nhiều sự thay đổi lắm. Trần Mộ bỗng nhiên dừng chân, nữ ma quỷ cả kinh, lặng lẽ đến gần Trần Mộ “Sao vậy?”

“Có vật thể nhỏ đang hướng đến đây.” Trần Mộ thấp giọng nói.

"To đến đâu?"

“Ước từng này.” Trần Mộ khoa chân múa tay, ước chừng bằng nắm tay của hắn, bỗng nhiên sắc mặt hắn khẽ biến “Dường như nó phát hiện chúng ta, tốc độ trở nên nhanh hơn! Nhanh quá!”

Cơ hồ hắn vừa dứt lời, đồng tử nữ ma quỷ co rút lại như châm, chăm chú nhìn điểm đen phía trước đang dần lớn lên.

Thứ này tốc độ cực nhanh, như tia chớp bỗng xuất hiện trước mặt hai người, rồi đột nhiên dừng lại không dấu hiệu. Động tác này cũng với lúc Trần Mộ cấp bách dừng lại trên không trung thật giống nhau như đúc.

Tốc độ thật nhanh, trong lòng Trần Mộ run lên không thôi, hắn chăm chú nhìn chúng.

Nữ ma quỷ sắc mặt kịch biến, thanh âm mang theo sự sợ hãi: “Ảnh phong” (*)

(*) Phong: con ong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
richlion
12 Tháng mười một, 2022 20:48
Cài lại siêu phẩm của lão phương tưởng
Ốc rạ
16 Tháng ba, 2022 22:05
Haha
Hieu Le
26 Tháng mười, 2021 21:53
về sau làm gì có bộ nào nữa về tạp phiến nữa đâu
Hà Khoai Lang
25 Tháng chín, 2021 22:51
Bàn tay vàng nữ 9 quá lớn, làm gì cũng chỉ trong 1 suy nghĩ. Truyện đọc sảng thì oki, cách của nữ 9 khi hoàn thành nhiệm vụ khá sáng tạo nhưng thuận lợi quá mức.
julyfunny7
02 Tháng chín, 2021 21:22
Truyện này vẫn thuộc dạng đỉnh của thể loại Tạp phiến, khỏi quan tâm kết thúc cũng được
vicico
30 Tháng tám, 2021 14:04
76p
congtu
24 Tháng bảy, 2021 18:12
Đúng kiểu viết Phượng Tường. Cả tryện đọc rất hay đến chương cuối cắt cái phịch.
linhmin97
18 Tháng chín, 2020 19:12
Lâm lục là bị vợ cho nón xanh à. Đi đâu cũng thấy bình luận gắt gỏng kiểu bế tắc v
Minh Quân
30 Tháng sáu, 2020 12:27
đi đâu cũng thấy thằng anti này, dùng cái não tí hon để nói tiếng người đi
ĐàoHoa
25 Tháng sáu, 2020 08:05
Còn chương 104 phiên ngoại thế giới hiện thực nữa nhưng mà ta cũng bất lực luôn rồi, tìm bao nhiêu trang cũng không có, muốn xem nữ chính vẽ mặt nhà họ Ôn ra sao thôi, mấy thế giới trong truyện ta còn chẳng đọc hết.
Mai Mai
27 Tháng tư, 2020 15:57
truyện hay, bàn tay vàng lớn
Lâm Lục
25 Tháng tư, 2020 04:23
Nhầm rồi, không chỉ main ngu, nhân vật phụ cũng não tàn ***
Lâm Lục
24 Tháng tư, 2020 10:22
Main ngu, tinh trùng lên não
LãngSơn
23 Tháng ba, 2020 16:40
Truyện này thêm 1 chương cho tương lai nữa thì ngon
dinhgiathinh
15 Tháng hai, 2020 21:34
lão tác này nổi tiếng kết củ chuối, main thái giám. Các đạo hữu sau này nên biết. Tuy nhiên, truyện rất hay, gay cấn hấp dẫn đến từng chi tiết nhỏ
reihayami
30 Tháng mười hai, 2019 23:57
Kết thúc ở đâu vậy ? Chương cuối đâu? Gì lạ vậy
Hai Thuong Nguyen
13 Tháng mười, 2019 19:11
khúc cuối chán, không nhắc gì tới hồng nhan của main
Grace Phạm
31 Tháng bảy, 2019 11:56
má thế giới trùng tên trùng họ giáo hoa đạo kịch bản phim Oh Hae Young rõ ràng quá rồi đọc khó chịu thật
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
như kiểu teenfic
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
đúng
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:47
haha chính năng lượng??? ta nhầm . skip
Ngọc Hân
30 Tháng bảy, 2019 16:11
dù nữ9 như mắc trung nhị bệnh thời kì cuối.nhân vật khác thì như ngáo nhưng truyện vẫn tràn ngập chính năng lượng đọc giải trí có thể
hana akuma
22 Tháng bảy, 2019 20:05
sao đã hoàn r ed ơi!! truyện drop sao?
Thiên Thiên
17 Tháng bảy, 2019 17:43
thấy nu9 làm nv một cách dễ dàng mà cảm thấy yy một cách quá đà. Thật sự :))) mấy thế giới đầu đã thấy vô lí rồi. Con người mà có trí thông minh cao như thế thì có mà bị đưa đi làm thí nghiệm thì có :)))) vô lí. dừng lại ở thế giới thứ 3 là ko nuốt nổi
Long
15 Tháng bảy, 2019 21:19
Hoàn rồi a
BÌNH LUẬN FACEBOOK