Nhưng nơi hắn đang đứng bây giờ cũng là một hành lang trong không gian trạm, nơi này cao thấp đều là một màu bạc, hành lang khá hẹp, bốn phía trống rỗng căn bản ngay cả không gian để duỗi tay chân cũng không đủ. Thế nhưng những cảm giác của Dương Hạo thật sự là đã muộn, không đợi hắn nói xong hai bên tường chợt đã xảy ra biến hóa, từ hai đầu hành lang đột nhiên xuất hiện hai miệng ống khổng lồ bắt đầu phún ra một loại khói màu trắng, chỉ vài giây mà toàn bộ hành lang đã bao phủ trong làn khói, loại khói đó mang theo mùi khá gay mũi tựa như một loại thuốc gì đó.
" Mê dược a!" Hỗn nguyên tử hú lên quái dị.
Dương Hạo liền guồng chân bỏ chạy, thứ gì khác hắn còn chưa học được thế nhưng phi hoa ảo ảnh thân pháp chuyên dụng để chạy thoát thân đã luyện đến lưu loát, chạy đến tận cuối hành lang ngay cả cái bóng đều cũng nhìn không thấy.
Dương Hạo cũng sợ đến rùng mình, hắn dĩ nhiên không biết phương hướng nên không chạy ra phía ngoài không gian trạm mà lại chạy thẳng về phía sâu trong trạm không gian. Làn khói màu trắng cũng một đường quấn theo, giống như một con quái vật bằng khí đang quyết đem Dương Hạo nuốt vào mới buông. Nhưng phiền toái của Dương Hạo lại xuất hiện ở phía trước, còn chưa chạy vài phút phía trước đột nhiên biến thành ngõ cụt, thoạt nhìn, hành lang này đã bị phong bế lại, căn bản không còn đường nào có thể đi được.
" Có cánh cửa! Có cánh cửa!!" Vẫn là Hỗn nguyên tử tinh mắt phát hiện phía cuối đường thực tế không phải cuối mà là một cánh cửa có cùng màu sắc với vách tường.
Dương Hạo dụng lực đẩy mạnh, cánh cửa lớn kia liền dễ dàng mở ra, đúng lúc đó thân pháp nhanh như thiểm điện của Dương Hạo đột nhiên dừng lại, quán tính khá mạnh khiến hắn thiếu chút nữa đã mất đà ngã xuống đất.
" Má ơi! May là ta thu chân lại lẹ!!" Hai chân Dương Hạo sắt sắt phát run đứng ở đó, trong lòng lại thầm nhủ may mắn không ngừng. Chỉ thấy trước mặt hắn ngay lúc cánh cửa kia mở ra thứ xuất hiện cũng không phải là một con đường mà là một vực thẳm cao gần mười thước. Đây đương nhiên không phải một vực thẳm thực sự mà là một vách núi do kim chúc tạo thành. Bên trong cửa cách mấy chục thước có một căn phòng thật lớn, căn phòng này so với tất cả cung điện hay lễ đường Dương Hạo từng thấy còn lớn hơn mấy lần, bất luận là sàn phòng hay vách tường đều cấu tạo từ hoàng kim. May mắn vừa rồi Dương Hạo không có theo quán tính ngã xuống, bằng không, hắn bây giờ đã thành một đống thịt nát nằm ở dưới sàn phòng rồi .
Nhìn theo bên cạnh vách núi xuống dưới khiến cho Dương Hạo kinh hãi, hắn định thần nhìn lại xuống căn phòng phía dưới một lúc, lại không dám tin tưởng tự dụi dụi đôi mắt mấy lần mới yên tâm hỏi Hỗn nguyên tử :" Ta có nhìn lầm hay không a?"
Hỗn nguyên tử cũng mất một khoảng thời gian khá lâu mới dám xác nhận :" Ngươi không nhìn lầm, ta cũng không nhìn lầm. Thiên a, đây là chỗ nào a."
Dương Hạo cùng Hỗn nguyên tử hai người cuối cùng vẫn là những người từng trải, nhất là Hỗn nguyên tử, lão là ngàn năm lão quỷ, lại đã từng có thời điểm làm đào hoa tặc, có thể nói là siêu có kinh nghiệm, nhưng cho dù là như vậy mà thầy trò hai người vẫn rung động từ đáy lòng vì chuyện đang xảy ra trước mặt, thật sự chỉ trong giấc mộng mới có thể xuất hiện được. Thậm chí trong rất nhiều giấc mộng của nam nhân cũng chưa từng xuất hiện.
Cái gì là thiên đường? Đây là thiên đường của nam nhân! Cái gì là địa ngục? Đây cũng là địa ngục mà mỗi một nam nhân đều cũng nguyện ý dừng lại!
Hỗn nguyên tử cảm động đến thất thanh khóc rống lên :" Thiên a!! Mỹ nữ a!!!!!!"
Mỹ nữ! Quả thật là mỹ nữ, nhưng lại là thành thiên thượng vạn mỹ nữ. Ngay phía dưới trong căn phòng lớn này, hoặc ngồi hoặc nằm hoặc đứng vượt qua gần năm nghìn mỹ nữ khỏa thân, tất cả nữ nhân đều có sắc mặt ửng đỏ, không ngừng cọ xát vào nhau.
Có thể nói rằng hiện ra ở trước mặt Dương Hạo chính là một chi mỹ nữ khổng lồ, các nàng đều phát ra tiếng rên vang trời, tựa như đang cùng đợi có người tới thỏa mãn cho các nàng. Càng kinh khủng chính là ở chỗ này không hề có một gã nam nhân nào. Hoặc có thể nói rằng chỉ có một, đó chính là Dương Hạo vừa đột nhiên xông tới!
Ngay cả Dương Hạo đều cũng rất muốn khóc lớn một hồi, cảnh tượng này thật sự quá khiến cho người ta cảm động, nếu thế giới này thật sự có thượng đế thì bây giờ thượng đế khẳng định là đang thân thiết nhìn Dương Hạo mất. Loại vận may chó ngáp này đã ra ngoài dự đoán cực hạn của loài người. Ngay lúc Dương Hạo cùng Hỗn nguyên tử cả hai đều đang liều mạng cảm động thì làn khói màu trắng đã đuổi tới, hơn nữa còn hoàn toàn bao phủ lấy Dương Hạo. Dương Hạo trong phút thất thần đã hít khá nhiều nhưng tựa hồ cũng không có phản ứng gì xấu.
" Đó là thứ gì vậy?" Dương Hạo dùng sức hít mấy hơi khói, không những không giống khói mê mà còn khiến cho hắn có điểm thoải mái hơn nữa chứ.
" Đây là xuân dược a." Hỗn nguyên tử phản ứng liền " Đúng là gặp quỷ a, đây là chỗ nào mà khắp nơi đều là khói xuân dược a."
Đúng theo nhận xét của Hỗn nguyên tử, làn khói màu trắng cũng không chỉ có ở chỗ Dương Hạo mà cả căn phòng phía dưới khắp nơi đều tràn ngập, chỉ là thoáng mỏng hơn mà thôi. Hóa ra, mấy nghìn mỹ nữ tạo ra cảnh ba đào mãnh liệt cùng tư thế dâm đãng như vậy là bởi vì trong không khí có trộn lẫn xuân dược.
" Đối với ta sẽ không có việc gì a." Dương Hạo dùng sức hít mấy ngụm khí xuân dược, bây giờ hắn đã là một chuyên gia xuân dược khá chuẩn, chỉ vừa ngửi cũng có thể biết rằng loại này là xuân dược hóa học, cùng" Ngàn vạn lần tính" khá giống nhau.
" Ngươi cho dù xuân dược tốt cũng dùng như thuốc ho thì đương nhiên không có việc gì rồi." Hỗn nguyên tử nói " Bất quá chỗ này vẫn thật là kỳ quái, tại sao lại có nhiều nữ nhân như vậy, lại còn sống cả ngày trong môi trường xuân dược nữa? Chẳng lẽ cả hai chúng ta đều đang nằm mơ?"
" Không phải nằm mơ!" Dương Hạo vỗ đầu, chợt hiểu ra " Đây là sự thật, nơi này quả thật là lăng phi tinh thần hải."
" Ngươi đừng nói nữa, ngươi cho là ta chưa từng tới lăng phi tinh thần hải a, kỹ viện nào mà không phải chỗ nào cũng đụng người, nam nhân đều giống như con ruồi bay loạn khắp nơi." Hỗn nguyên tử lắc đầu thở dài " Một nam nhân vĩ đại như ta lại chỉ có thể trốn ở trong bụng, thật sự là đang buồn."
" Nơi này đương nhiên là lăng phi tinh thần hải , bất quá không phải kỹ viện mà là mỹ nữ tập trung doanh!" Dương Hạo nhớ ra một chuyện Sư Sư từng nói với hắn " Lăng phi tinh thần hải thu cấu mỹ nữ từ các đại tinh hệ trong vũ trụ, không phải bất cứ nữ nhân nào đều cũng nguyện ý làm kỹ nữ cho nên lăng phi tinh thần hải đã bố trí vài trạm không gian đem những nữ nhân không nghe lời giam vào, mỗi ngày đều để các nàng hít thở không khí xuân dược, dần dần bồi dưỡng các nàng thành những con người dâm đãng."
" Như vậy cũng được sao?" Hỗn nguyên tử há mồm cứng lưỡi, đã sợ đến ngây người.