Vân Tiếu ngồi ngay ngắn ở trên giường, không nói được một lời, đôi mắt đen như mực chuyển động vòng vòng, đó là một điểm mấu chốt, ngón tay gẩy gẩy, màu đen che đi gần hết khuôn mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt sáng trong suốt ,sau đó thanh âm âm trầm của nàng vang lên.
“Ta rất lạnh a, các ngươi đến giúp ta đi, đi theo giúp ta đi”.
Hai thái giám cùng cung nữ vừa nghe thấy vậy, thân mình càng thêm run rẩy hơn, giống như run rẩy liên hồi, ngay cả nói cũng không xong.
“Nương nương tha mạng a, nương nương tha mạng a, nô tỳ ( nô tài ) không muốn chết a, nương nương bỏ qua cho nô tài đi, về sau nô tài nhất định sẽ dâng hương cúng vật thường xuyên cho nương nương, để cho nương nương ở âm phủ sống vui vẻ được một chút”.
Vân Tiếu mắt trợn trắng, thời điểm người ta còn sống thì đối xử không tốt, đã chết rồi mới dâng hương cúng vật thì có lợi ích gì, đám nô tài này không được dạy bảo cẩn thận thật là vô pháp vô thiên rồi, vừa nghĩ đến đó, nửa điểm nàng cũng không đồng tình với bọn họ được, thanh âm kia càng phát ra thêm um ám,lạnh lẽo giống như từ trong địa ngục đi ra.
“Nương nương ta thật là cô đơn a, muốn tìm một người đi cùng, Diêm vương thấy ta khi còn sống bị mọi người khi dễ, đã đồng ý để cho ta mang theo một người xuống âm phủ, nói đi, trong bốn người các ngươi ai nguyện ý đi theo ta?”
Lời của nàng vừa rơi xuống, ngoài cửa sổ gió lớn thổi qua, rì rào rung động, trong đêm lạnh lại càng thêm quỉ mị.
Bốn người trong tẩm cung vừa nghe thấy lời của Vân Tiếu như vậy, sớm đã sợ hãi mà người nọ chỉ vào người kia: “Nương nương, ngươi mang nàng ta đi”.
“Mang nàng đi”.
“Dẫn hắn đi.”
Tóm lại không có người nào tự nói mang mình đi cả, cãi vã không ngớt, Vân Tiếu nhíu mày, chẳng qua chỉ là vài tên nô tài sợ chết mà thôi, lạnh lùng hừ một tiếng: “Im miệng, nếu không ta đem cả bốn người các ngươi theo “.
Nàng cũng không tin không dạy dỗ được các nàng, quả nhiên lời của nàng vừa nói ra, bốn kẻ phía dưới liền bùm bùm dập đầu, không bao giờ dám cãi vã nữa, cầu xin không ngớt.
“Nương nương tha mạng a, nương nương tha mạng a”.
Lần này tiếng cầu xin không ngớt vang lên, Vân Tiếu nhướng mày, mặc kệ bọn họ, bản thân lâm vào trầm tư, xem tình huống trước mắt, nàng hình như cũng chưa có chết, nói không chết, cũng không hoàn toàn là đúng,mà là đã đi vào cánh cửa thời gian trong truyền thuyết , xuyên qua , còn xuyên vào đúng trên người một ngốc tử, ngốc tử này cũng chính là một Hoàng Hậu, đáng tiếc mặc dù là Hoàng Hậu, nhưng ngay cả một tiểu nô tài cũng dám khi dễ nàng,càng đừng nói bên trong thâm cung này còn rất nhiều người ,nàng sở dĩ xuất hiện ở nơi này,có lẽ là ngốc Hậu kia đã chết rồi.
Vân Tiếu trong lòng không khỏi dâng lên một chút thương hại, vì ngốc Hậu đã qua đời kia, nếu nàng đã trọng sinh thành nàng ta,vậy thì liền thay nàng ta hảo hảo mà sống tốt đi.
Dưới đất, bốn tên đáng giận kia vẫn không ngừng dập đầu, trên trán cũng đã chảy ra một chút máu, đây chính là trừng phạt đúng tội của bọn họ, Vân Tiếu cũng sẽ không đồng tình với bọn họ, có điều trên người nàng vẫn còn mặc quần áo ẩm ướt, toàn bộ đều dính trên người nàng, cực kì không thoải mái,cho nên tốt nhất vẫn là nên đi tắm trước cho thoải mái đi, nghĩ vậy,nàng liền duỗi tay bắt đầu sửa sang lại quần áo cho tốt, nhìn những người phía dưới, không nhanh không chậm mở miệng.
“Tốt lắm, ta cũng chưa có chết đâu, không cần dập đầu, mạng nhỏ của các ngươi tạm thời giữ lại đi”.
Lời này vừa rơi xuống, bốn người đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, toàn thân đều chảy ra mồ hôi lạnh,theo lưng chảy xuống, dính liền quần áo, ở trong gió đêm như vậy, lại càng thêm lạnh lẽo.
“Tạ nương nương, tạ nương nương “.
Bốn người vừa dập đầu tạ xong, lập tức phát hiện ra chỗ có vấn đề ,nếu như ngốc tử này đã không có việc gì,vậy mà lại dám hù dọa bọn họ, ngốc tử đáng giận,xem bọn hắn trừng phạt nàng đây.
Xoát một tiếng,bốn đạo thân ảnh liền đồng thời đứng dậy, hung tợn căm tức nhìn nữ nhân dường như không có việc gì đang ngồi trên giường kia.
Lửa giận bốc lên, tốt, bọn họ sợ tới mức chết khiếp, dập đầu đến nở cả hoa rồi, nàng chẳng những lừa bọn họ, còn dám bày ra vẻ mặt dường như không có việc gì,Tiểu Hà cầm đầu trong bốn người ,sững sờ không được đến mức hét ầm lên: “Tốt,một kẻ ngốc tử như ngươi, mà lại dám lừa gạt bọn ta, ngươi muốn chết”.
Vừa nói xong thì cả người cũng đã nhào lên,ba người phía sau cũng theo sát nàng,hướng về phía giường lớn khắc hoa phóng tới.
Vân Tiếu ánh mắt trầm xuống, khóe môi khẽ nhếch mang theo ý cười lạnh, cừ thật, thực là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ a, mắt thấy Tiểu Hà đã sắp bổ nhào lên người nàng ,thân mình nàng liền xoay chuyển, hai chân duỗi ra, rất nhanh ngắm vô cùng chính xác đá bay Tiểu Hà ra ngoài, bùm một tiếng ả ngã văng ra ngoài, thuận theo vậy Vân Tiếu cũng rất nhanh từ trên giường nhảy xuống, một chân hung hăng dẫm mạnh lên trên tay của Tiểu Hà, dùng sức nghiến một vòng, đau đớn đến mức không kiềm chế được mà phải hét lên.
“A…”
Ba người khác cũng bị dọa cho ngây ngẩn cả người, cuối cùng hậu tri hậu giác mới phát hiện ra một sự kiện, hoàng hậu không ngốc ,lúc trước nàng có thể giả quỷ dọa các nàng, cũng bởi vì nàng căn bản không ngốc, đây rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra, ba người vẻ mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh lại từ trên mặt chảy xuống, thân mình lui lại về phía sau, đồng thời chỉ vào Vân Tiếu, run run mở miệng.
“Ngươi, ngươi, ngươi là ai?”
“Chẳng lẽ ta là ai, các ngươi cũng không biết , thật đúng là điêu nô, các ngươi có dụng ý gì ?” Nàng vừa nói xong, lại càng dùng sức dẫm xuống, mũi chân lại xoay chuyển một vòng , Tiểu Hà đau đến mức đồng tử mắt trắng dã, nhịn không được năn nỉ : “Nương nương tha mạng a, nô tỳ về sau cũng không dám nữa ,xin người bỏ qua cho nô tỳ một lần đi”.
Tiếng kêu của Tiểu Hà, khiến cho ba kẻ còn lại trong tẩm cung khôi phục lại tinh thần, nhanh chóng quỳ xuống, cùng nhau cầu xin: “Hoàng hậu nương nương tha mạng, hoàng hậu nương nương tha mạng, về sau nô tỳ ( nô tài ) cũng không dám nữa , cũng không dám nữa “.
Vân Tiếu khóe môi khẽ nở nụ cười, vừa lòng gật đầu, chậm rãi thu hồi chân, muốn cùng nàng đánh, vẫn là nên bỏ chút sức lực đi, ở đại học trong ba năm liên tục nàng đã đạt được quán quân Sanda * , làm sao mà có thể để cho mấy kẻ nô tài đó được như ý muốn.
“Nếu như còn có lần sau, ta cũng sẽ không dễ dàng tha cho các ngươi như vậy đâu”.
Nàng vừa mở miệng,Tiểu Hà cùng Tú Tú sợ hãi lên tiếng: “Tạ nương nương , tạ nương nương .”
“Đi múc cho ta thùng nước, ta muốn tắm rửa”.
Vân Tiếu ôn nhu ra lệnh, tuy rằng thanh âm không lớn, nhưng cũng đã có mười phần uy lực,ba người dưới đất nhanh chóng chaỵ đi , chuẩn bị mọi thứ cho nương nương tắm rửa, Tiểu Hà từ trên mặt đất giãy dụa đứng lên, một bàn tay máu chảy đầm đìa , bứt dứt như kim châm, nhưng lại chỉ có thể cắn răng chịu đựng,ngay cả một tiếng hừ cũng không dám phát ra, nữ nhân này thật đáng sợ, nàng rốt cuộc là ai, tuyệt đối không thể là ngốc tử kia, nhưng nàng cũng không dám hỏi.
Hai thái giám rất nhanh mang đến một chiếc thùng tắm hình tròn, tỳ nữ Tú Tú mang theo nước còn nóng hôi hổi, tay chân gọn gàng bận rộn…
Tẩm cung, rất nhanh bốc lên sương mù mờ mịt, đóa hoa nhẹ trôi trên mặt nước, mùi thơm dậy lên…