Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đệ tử cũng là lần này lúc đi du lịch tại Tây Xuyên chi địa ở đại lục Lôi Đình, phát hiện một mỏ Huyền Ngọc ẩn giấu cực sâu, trong lúc vô ý mới phát hiện được nhiều Hạo Âm Thạch ở chỗ trung tâm của nó như vậy." Bạch Quả Nhi lập tức cung kính trả lời.

"Thì ra là thế, những nếu không phải ngươi tu luyện Hàn Phách thần thông tới cảnh giới như thế, chỉ sợ cũng không cách nào cảm úng được nhũng Hạo Âm Thạch này. Lần này xem như ngươi lập nhiều đại công rồi, đi xuống trưóc đi. Lát nữa hiển nhiên ta sẽ trọng thưởng xúng đáng." Hàn Lập gật đầu, sau đó thần sắc ôn hòa phân phó.

"Vâng, vậy đệ tử xin cáo lui trước." Lúc này Bạch Quả Nhi nhu thuận thi lễ lần nữa, sau đó liền thối lui ra khòi đại điện.

Hàn Lập chơ thân ảnh xinh đẹp của Bạch Quả Nhi biến mất sau cửa điện, trên mặt mơi hiện lên vẻ đăm chiêu.

' • •Hạo Âm Hàn Phách Sơn trong Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn rút cuộc đã có thể luyện chế.

Bây giờ cũng chỉ còn lại tài liệu đê luyện chế tòa Bắc Cực Nguyên Sơn cuối cùng là không có tin tức gì. Những đối với điều này, thực sự hắn cũng không quá lo lắng.

Năm đó ở Trụy Ma Cốc tại Nhân giói, hắn đã tùng tận mắt thấy số lượng Bắc Cực Nguyên Quang kinh người, nghĩ tơi hẳn là tại nơi đó có thê dễ dàng tìm được số lượng Bắc Cực Nguyên Tinh cần thiết.

Tuy nhiên với tu vi cánh giới hiện tại của hắn, bán thể đương nhiên không thể nào trực tiếp hạ giới được. Nếu không sẽ không thê nào chịu đụng nổi lực bài xích kinh khủng của giao diện, cũng chỉ có thể vận dụng Tinh Bàn chuyên môn phá giói, cộng thêm một cái giá không nhò, mơi có thể để một đám phân hồn phá giói trở lại Nhân giới mà thôi.

Hắn một mực bồi dưỡng một đám phân hồn đặc thù trong Nguyên Hồn Đăng, lần này rút cuộc cũng có thê phái đi làm một việc trọng dụng rồi.

Hàn Lập vừa nghĩ đến việc có thể trở lại Nhân giói, Thất Huyền Môn, Hoàng Phong Cốc, Lạc Vân Tông, một đám tên gọi tông môn lập tức hiện lên trong đầu, đồng thơi hình dáng cha mẹ, tiểu muội, Lệ Phi Vũ, Đại Diễn Thần Quân lại càng hiện lên rõ ràng hơn, cả tâm trí hắn trong lúc này đều

triệt đe lâm vào hôi ức.

Mấy tháng sau, một tiếng nô kinh thiên động địa truyền ra từ trong một gian mật thất của Thanh Nguyên Cung, trong một cái đỉnh đỏ thắm cực lớn trong mật thất, một ngọn núi nhỏ óng ánh, màu trắng như tuyết thấp thoáng hiện ra bên trong vô số ngọn lửa màu bạc lượn lờ.

Ngọn núi nhỏ kia vừa mói ra khỏi đính lô, lập tức đón gió lơn lên, mặt ngoài của nó có các loại phù văn màu trắng như ẩn như hiện, một cỗ hàn khí trắng xoá từ phía trên cuồn cuộn tuôn ra.

"Rút cuộc đã luyện thành Hạo Âm Hàn Phách Sơn, lúc này chỉ còn lại duy nhất tòa Bắc Cực Nguyên Sơn a." Hàn Lập đang ngồi xếp bằng ở một góc mật thất, nhìn ngọn núi nhỏ óng ánh trươc mắt, hai mắt khẽ nhíu lại.

******

Một năm sau, Nhân giói, trên một con đường nhỏ bí ẩn ở biên giói giữa Đại Tấn và Man tộc, mấy tên nam tử tướng mạo hung ác, đang vây quanh một đống lửa nương một con thú nhỏ không biết tên, đồng thời cũng to nho nói gì đó.

Mấy người này tuy quần áo cũ nát, những bên người đều mang theo đoản đao, trường thương, ... các loại binh khí, trên bề mặt của chúng còn đọng lại vài vết máu.

Phía xa xa bên cạnh đống lửa còn một gã nam tử vóc người gầy yếu đang nằm ngang trên mặt đất.

Nam tử này thoạt nhìn chỉ khoảng hai mươi, hai mốt tuổi, sắc mặt tái nhợt dị thường, hai mắt nhắm nghiền, mặc một bộ nho bào màu lam, toàn thân bị dây thùng trói chặt, cái miệng há ra đang bị một thanh gỗ hai đầu vót nhọn chèn chặt lại, hơn nữa còn có một dòng máu đen nhỏ không ngùng chảy ra, bộ dáng như sắp chết vậy.

Vài tên đại hán kia lại coi như không thấy, vừa ăn thịt, vừa cao húng bùng bùng nói chuyện với nhau.

Không biết bao lâu sau, một tên nam tử tóc tai bù xù trong đó, đột nhiên nói vơi nhũng người khác một câu :

"Tên nghèo kiết xác hủ lậu kia chắc cũng tắt thở rồi, ai qua xem một chút đi. Hắc hắc, chỉ là một thư sinh nghèo trói gà không chặt mà cũng dám quản nhàn sự của mây người chúng ta. Thật đúng là không biết sống chết."

"Ta đi nhìn qua hắn một cái. Tên nghèo kiết xác này hơn nửa ngày không nhúc nhích lấy một lần, hẳn cũng sắp chết rồi. Nếu hắn còn không chết, ta sẽ bồi thêm cho một đao, tự tay tiễn hắn đi Hoàng Tuyền." Một gã nam tử khác dáng người rất nhỏ gầy, liếc xéo về phía nam tử đang bị trói chặt, mặt mũi tràn đầy sát khí nói.

"Tùy ngươi, những cũng nên giải quyết gọn gàng một chút. Ngày mai chúng ta cũng nên ly khai khu vực này, đến một nơi khác Liếp tục tiêu dao. Gần đây thế giới tu đạo đại loạn, ngay cả cấp bậc như ta cũng không thê tiếp tục lăn lộn nữa." Nam tử tóc tai bù xù kia, không có ý kiến gì, nói.

Nam tử gầy nhỏ cười cười với vẻ cực kỳ dữ tợn, sau đó cầm lên một thanh đơn đao, đúng là đi về phía nam tử mặc áo lam.

Hắn tung ra một cước.

Một tiếng trầm đục vang lên!

Nam tử áo lam bị đá bay ra xa vài thước, mặt hướng lên trời, những toàn thân vẫn bất động, máu đen nơi khóe miệng có vài phần ngưng đọng lại.

Nam tử nhìn như gầy yếu này, không ngờ khí lực lại không nhỏ chút nào.

"Vậy mà lại chết thật à! Phì, coi như vận khí ngươi cũng tốt, nếu không còn phải chịu đụng thêm một đao của bổn đại gia." Nam tử gầy nhỏ thấy vậy, nhô một cục đàm xuống mặt đất, sau đó liền nhấc đao, xoay người đi về bên cạnh đống lửa ngồi xuống.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một cỗ tà phông xám xịt từ xa xa cuốn tới, bên trong chợt hiện lên hỏa diễm, một tiếng cười quái dị trầm thấp truyền ra :

"Hay a, không thể tưởng được nơi hoang vu này vậy mà cũng có thê gặp được con mồi tốt như thể. Hấp thu âm hồn của các ngươi, bảo vật kia của ta cuối cùng cũng có thể tế luyện thành công."

"Không xong rồi, là tên yêu đạo gây xôn xao khu vực chung quanh, mọi người chạy mau!” Nam tử tóc dài nghe xong lời nói kia, sắc mặt đại biến, lập tức quát to một tiếng, sau đó đúng bật dậy, binh khí cạnh người cũng không kịp lấy, vội vàng chọn một phương hướng chạy đi như điên.

Mấy tên khác thấy vậy, mặt cắt không còn chút máu giải tán ngay lập tức, điên cuồng chạy đi.

Trong nháy mắt, xung quanh đống lửa chỉ còn lại một mình nam tử mặc áo lam bất động nằm đó.

"Cạc cạc ..."

Tiếng cười quái dị không ngùng vang lên trong cơn gió xám xịt kia, nó quay tít một vòng, đột nhiên từ trong đó bắn ra mấy luồng khí đen đuổi theo các phương hương khác nhau.

Sau một lát, tùng tiếng kêu thảm thiết thê lương trước sau truyền đến từ các hưóng kia.

Theo đó tiếng cười quái dị âm hiểm liền dùng lại, tất cả các luồng khí đen kia đột nhiên quay về chỗ không trung bên trên ngọn lửa, chúng quay tròn một vòng rồi tụ lại, tại tầng trời thấp hiện ra một gã đạo sĩ mặc đạo bào màu đen.

Đạo sĩ kia có một đôi mắt tam giác nhó, hai hàng lông mày dài hẹp, gây cho người ta một cám giác âm hiểm vạn phần, giờ phút này tay hắn đang nâng một tinh cầu màu xám trắng, mặt mũi tràn đầy vẻ cao húng.

"Không tệ, không tệ! Tinh hồn mấy tên kia không ngờ lại ẩn chứa sát khí nồng đậm như thế, xem ra người chết tại trong tay bọn chúng cũng không ít, dùng đê tể luyện bảo vật kia của ta đúng là không thế tốt hơn rồi. Ồ, bên cạnh vẫn còn một người nữa, dường như hồn phách còn chưa tán đi, vậy thì cũng thu luôn đi." Đạo sĩ áo đen vốn đang hoa chân múa tay vui sướng một phen, ánh mắt quét qua mặt đất một lần nữa, trên mặt lộ vẻ bất ngờ, những ngay sau đó liền rung rung tinh cầu trong tay về hướng nam tử đang nằm dưới đất.

Thốc' một tiếng, một luồng khí đen từ mặt trên tinh cầu cuốn ra, bay thắng về phía nam tử kia.

"Oanh

Trong nháy mắt khi luồng khí đen vừa mới tiếp xúc với nho sinh áo lam, bỗng nhiên nó lại không có chút dấu hiệu nào vỡ tan ra, sóng khí cuồn cuộn thổi ra khiến bán thân đạo sĩ cũng phải liên tục lùi lại phía sau.

"VẦ nào đạo hữu nào lén lén lút lút, sao không hiện thân gặp mặt." Đạo sĩ áo đen thấy thế, trong nội tâm cả kinh quát to một tiếng, sau đó vội phóng ra mấy trương Phù lục, thoáng một cái liền hóa thành mấy tầng sáng màu sắc khác nhau bảo hộ hắn vào trong, đồng thời mặt mũi mang theo vẻ cực kỳ cẩn thận bắt đầu dò xét bốn phía.

"Nhìn ngươi một thân tà khí, chắc hẳn tu luyện một loại công pháp Ma Đạo cấp thấp nhất a." Một giọng nói nam tử nhàn nhạt từ bên cạnh truyền ra.

"Ai?"

Đạo sĩ áo đen bị dọa nhảy lên, vội vàng quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm, những vừa nhìn đã không nhịn được trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy tên nho sinh áo lam kia vốn đang nằm trên mặt đất, chẳng biết đã ngồi dậy từ lúc nào, chẳng nhũng dây thùng trên người và cây gỗ trong miệng không thấy đâu nữa, mà còn dùng một loại ánh mắt mơ hồ nhìn hắn.

"Các hạ là ai, đến đây vì bần đạo sao?" Đạo sĩ áo đen kinh nghi, trong đầu xuất hiện vô số ý nghĩ, hết sức cần thận hỏi.

"Vì ngươi mà đến sao? Ha ha, ngươi cũng quá xem trọng mình rồi, chỉ sợ toàn bộ Nhân giói này cũng không có ai đủ tư cách khiến ta làm như thế đấy." Ánh mắt nam tử áo lam quét qua xung quanh một vòng, sau đó lại liếc về phía đạo sĩ, trên mặt hiện ra vẻ trào phúng nói.

"Cái gì? Nhân Giới? Ngươi là ...

"Được rồi, có cái gì để nói với một tên tiểu bối Ma đạo như ngươi đây, ta cũng có thê lập tức biết nơi này là nơi nào của Nhân giới mà." Ánh mắt nho sinh áo lam lạnh lẽo. Trực tiếp cắt ngang câu nói của đạo sĩ áo đen, hắn há miệng ra, một sợi tơ màu xanh lập tức bắn ra.

Tiếng xé gió "xuy xuy" vang lên!

Mấy tầng sáng hộ thân bên ngoài người đạo sĩ áo đen lúc này vờ vụn ra, trên trán hắn xuất hiện thêm một cái lỗ máu, không kịp phát ra tiếng nào, trực tiếp xoay người ngã

xuống đất.

Nho sinh áo lam nhẹ nhàng nhấc tay lên.

"Vèo" một tiếng, thi thể đạo sĩ áo đen lăng không bay đến rồi lơ lúng bên cạnh.

Ánh sáng màu lam trong mắt nho sinh lóe lên, một sợi tơ óng ánh từ giữa hai đâu lông mày mơ hồ bắn ra, chóp một cái đã chui vào trong đầu đạo sĩ.

Kết quả chỉ một lát sau, nho sinh nhẹ buông tay, cứ mặc cho thi thê đạo sĩ rơi xuống mặt đất.

"Đại Tấn nội loạn! Chính tà đại chiến! Có chút thú vị!

• • • • Không ngờ lúc này trở lại Nhân giói, vậy mà lại trở nên hỗn loạn như thế. Những nhũng điều này cũng không có quan hệ nhiều lắm với ta! Đáng tiếc tu vi kẻ này mơi chỉ là Trúc Cơ, sự tình biết được không nhiều lắm, cũng không biết tình hình Thiên Nam bên kia như thế nào!"

Nho sinh áo lam như đang suy nghĩ điều gì, sau khi thì thào vài tiếng mới không chút hoang mang đúng dậy.

Hắn đương nhiên là Hàn Lập trở về Nhân giới, tuy rằng đám phân hồn này mang theo không nhiều pháp lực cho lắm, chỉ xấp xỉ Nguyên Anh đỉnh phong, những đối vơi Nhân giói mà nói, gần như đã là loại tồn tại vô địch rồi.

Hàn Lập quan sát trên dưới thân người, quần áo đầy bụi bặm, sau đó lại đưa tay sờ soạng gương mặt một chút bỗng nhương mày lên.

Đột nhiên hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, một tầng ánh sáng màu xanh hiện ra bao trọn thân hình, sau một thoáng mơ hồ, một gã thanh niên mang vẻ mặt bình thường, mặc áo bào xanh xuất hiện ở chỗ cũ.

Hàn Lập sau khi thi triển bí thuật, rất dễ dàng biến ảo thân thể thành hình dáng của mình, sau đó hắn giậm chân một cái liền hóa thành một đạo cầu vồng phá không rời đi.

******

Bên ngoài một tòa đại thành nào đó ở Đại Tấn, mấy trăm vạn binh sĩ đang dọc theo tùng cái thang mây cao ngất giống như nhũng con kiến, dốc sức liều mạng bò lên phía trên tường thành.

Mà ở trên tường thành, binh sĩ thủ thành cũng đang dốc sức liều mạng dùng cung tên điên cuồng bắn xuống phía dưới, hơn nữa càng có hàng dãy trường thương liều mạng đâm về phía nhũng binh sĩ công thành đang bò lên tường thành.

Trong lúc nhất thời, máu chảy thành sông, sát khí ngút trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK