Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chân bảo muốn kích phát đích thật khó khăn hơn rất nhiều so với phù bảo bình thường, đó cũng là lí do vì sao Lưu Tĩnh cần người hộ pháp, hắn không muốn chết thảm giống như kết cục của vị sư muội kia, bởi vậy sau khi phóng ra một kiện pháp khí viên hoàn màu vàng bay quanh thân, lúc này hắn mới thực sự yên tâm khoanh chân ngồi xuống rót pháp lực vào Hỏa điểu Chân bảo.

Hồng quang của phù lục trên bàn tay Lưu Tĩnh dần dần đại thịnh, hỏa điểu trong tấm Chân bảo này càng bay lượn linh hoạt, tùy thời đều có thể bay ra khỏi phù lục, xem ra khi mà hỏa điểu có thể hóa hình bay ra chính là thời khắc kích phát Chân bảo thành công.

Hàn Lập đang trên mặt đất dây dưa cùng Băng Yêu tuy không biết rõ, nhưng cũng hiểu được đồng môn đang thi triển thủ đoạn khác, nhất thời trong lòng cũng cảm thấy yên tâm, hắn chỉ sợ mấy tên đồng môn này bởi vì khiếp đảm mà phủi mông rút lui, đến lúc đó một mình hắn không có cách nào cướp đoạt được thứ đang nằm trong tay Hắc Sát giáo chủ.

Một khi đã không cần phân tâm vào việc khác, Hàn Lập lúc này tâm thần hoàn toàn tập trung vào đối thủ trước mắt, với tu vi Trúc Cơ trung kỳ mà thi triển La Yên bộ vẫn là một gánh nặng không nhỏ đối với thân thể, không thể kéo dài cuộc chiến này, phải mạo hiểm dùng một kích toàn lực.

Hàn Lập đang cân nhắc, xem xét, trong khi đó một tay huy động ngân kiếm không ngừng chớp động, hướng Băng Yêu chèn ép đến mức thở không ra hơi, một tay còn lại vô thanh vô tức thò vào túi trữ vật lấy ra một vật, nhanh chóng quấn lên ngón tay vô danh.

Sau khi đã chuẩn bị xong, sát khí trong mắt Hàn Lập chợt lóe, hai tay hợp lại thành một thế cầm kiếm, đột nhiên chém thẳng ra một kiếm cực kỳ hung ác, tốc độ nhanh hơn rất nhiều so với tất cả các công kích lúc trước, khiến Băng Yêu không khỏi rùng mình, một mặt vội vàng lùi lại nhanh như tên bắn, một mặt giở đôi băng trảo trong suốt đặt chéo lên nhau đón đỡ.

"Keng" một tiếng, hắn đang muốn nhanh chóng tạo khoảng cách với Hàn Lập, nhưng lúc này trên mặt Hàn Lập lại hiện lên một tia trào phúng.

Trong lòng Băng Yêu ngầm cảm giác không ổn thì Hàn Lập buông một tay cầm kiếm ra, đột nhiên lôi trở về.

Kết quả, thế bắn ra phía sau không hiểu vì sao lại đình trệ, tiếp theo Băng Yêu liền bắn nhanh về phía Hàn Lập mà lúc này Hàn Lập đã dùng hai tay cầm kiếm trở lại, chuẩn bị một kích chém tới, trên mặt không chút biểu tình.

Băng Yêu thấy vậy, kinh hãi thất sắc, vội vàng liều mạng giãy giụa nhưng đã quá muộn, trong chớp mắt đã đến trước mặt Hàn Lập, ngân kiếm trong tay Hàn Lập thoáng rung lên, lóe lên vô số đạo ánh sáng màu bạc trùng trùng điệp bay đến, hai người nhanh chóng lướt qua nhau, sau đó thân hình bọn họ hiển lộ dưới ánh trăng, chính là Hàn Lập đang cầm kiếm đứng thẳng mà Băng Yêu đã ngã rầm xuống mặt đất.

Nhìn một màn này, bọn người Tống Mông trên không trung không khỏi trở nên khẩn trương.

Băng Yêu xiêu xiêu vẹo vẹo đứng lên, nhìn bóng dáng Hàn Lập, nhe răng cười một chút, vừa định nói cái gì thì đột nhiên thần sắc ngưng trụ lại.

Liên tiếp những tiếng vỡ tan thanh thúy truyền đến, thân hình Băng Yêu trong suốt như hàn băng đã hiện lên vô số rãnh nứt nhỏ, đảo mắt một cái chúng đã trở nên dài ra, cả người Băng Yêu trong tiếng vỡ tan hóa thành từng mảnh băng vụn trong suốt rớt xuống mặt đất

Trong khi thân thể Băng Yêu dần tiêu biến, một nửa lợi trảo vẫn còn sót lại đầy đủ, đầu ngón tay sắc bén kia vẫn đang tỏa ra hàn khí âm u, cũng chỉ có vật đó mới có thể đón đỡ được một kiếm mạnh mẽ như vậy mà hoàn toàn không tổn hao gì.

Hàn Lập lạnh lùng liếc mắt nhìn Băng Yêu đã bị tan xương nát thịt, rồi lại nhìn huyết sắc càng thêm chói mắt của ba quang kén kia, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại.

Không nói một lời, hắn liền trực tiếp phất tay, băng trảo liền phi thẳng tới.

Dưới phản xạ của ánh trăng mới có thể nhìn ra được Hàn Lập cùng lợi trảo này có chút liên quan, có một sợi ti tuyến trong suốt quấn chặt lấy, đấy chính là nguyên nhân trí mạng khiến cho Băng Yêu kia phải thân vong.

Hàn Lập thừa dịp đang lúc giao thủ liền ra tay thao túng sợi ti tuyến trong suốt trên ngón vô danh, không một tiếng động, nhanh chóng quấn lấy móng vuốt của Băng Yêu, đáng thương cho một băng thân yêu hóa, tuy biến thành trong suốt cứng rắn nhưng đồng dạng cũng đánh mất đi xúc giác linh mẫn nên Hàn Lập mới dễ dàng đắc thủ và yêu nhân đã mất mạng vì điều này.

Hàn Lập cúi đầu nhìn thoáng qua băng trảo, sau khi do dự một chút mới tiện tay ném bỏ.

Hắn đương nhiên biết rõ băng trảo này một khi đã có thể đón đỡ ngân kiếm được luyện chế từ ngân tinh mà không bị hủy, khẳng định phải là một tài liệu luyện khí tuyệt hảo, nhưng nghĩ nó vốn là do tay người biến thành nên trong lòng sợ hãi, không thể nhắm mắt cho qua mà thu giữ được.

Hắn bước vài bước tới bên cạnh thi thể của Băng Yêu, lấy ngân kiếm ra bới lung tung ở đám băng vụn, tìm được một cái túi trữ vật, kiểm tra sơ qua một chút rồi cẩn thận thu vào, sau đó một tiếng cũng không nói, hướng lên trên không trung bay tới. Hắn muốn nhìn xem mấy vị đồng môn này rốt cuộc lấy cái gì ra để đùa giỡn với ba tên Huyết thị sắp sửa biến thân kia.

Hàn Lập thật sự không biết, đúng lúc Băng Yêu vừa mới chết đi thì tại mật thất bên dưới hòn giả sơn, một trung niên nhân rõ ràng đang bế quan bỗng nhiên mở đôi mắt đỏ như máu ra, trong miệng thì thào lẩm bẩm:

"Băng Yêu đã chết rồi sao? Cũng tốt , về sau ta đỡ phải động thủ lần nữa.”

Nói xong như thế, hắn trở nên như không có chuyện gì, tiếp tục khép hai mắt lại.

Mà phía trước hắn là một bộ hài cốt chỉ còn xương bọc da, xem hình dáng gầy gò giơ xương, ngoại trừ da thì trên người một chút huyết nhục cũng không có, mà theo cách ăn mặc trên người xem ra đây chính là tu sĩ của Hoàng Phong cốc.

Hàn Lập ngự khí lên không trung, còn chưa kịp mở miệng thì mấy người Tống Mông đã vội vàng đi tới, trên mặt đều mang vẻ sợ hãi lẫn khen ngợi không thôi, thậm chí trong ngôn từ còn kèm theo một tia kính sợ. Mà vị bạn lữ song tu cùng Tuyết Hồng sư tỷ kia, hai mắt ứng đỏ, thần tình vô cùng cảm kích.

Hàn Lập vội khiêm tốn nói một câu, có chút buồn bực chỉ vào cái phù lục hồng quang chói mắt trên tay Lưu Tĩnh, nghi hoặc hỏi.

Lập tức có một người hướng Hàn Lập giải thích về việc Chân bảo, điều này làm cho hắn vui mừng ra mặt, hoàn toàn yên lòng.

Việc liên quan tới Chân bảo, Hàn Lập đương nhiên cũng có nghe nói qua, chính là không nghĩ được Lưu sư huynh lại có vật này trong tay, hơn nữa hôm nay lại lấy ra sử dụng, bình thường nó đều là thủ đoạn bảo mệnh dưới tình huống sinh tử.

Những việc Hàn Lập trải qua đều bất đồng so với Lưu Tĩnh, tự nhiên cũng không thể hiểu được tâm tình phức tạp trong lòng Lưu Tĩnh cùng với sự tính toán thiệt hơn của hắn.

Đối với Hàn Lập mà nói, người khác dùng ánh mắt gì nhìn mình, cơ bản là không vấn đề gì cả, chỉ cần không đụng chạm đến lợi ích của chính mình thì điều này cũng chẳng sao cả.

Đương nhiên nếu có cơ hội mà không phí chút khí lực nào mà lưu lại cho người khác thì Hàn lập cũng vui vẻ ra tay một chút nhưng vì duy trì loại ấn tượng này mà dùng tới bảo vật như loại Chân bảo này, có đánh chết, hắn tuyệt đối cũng không làm ra cái loại việc ngu ngốc như vậy.

Chẳng qua, cách làm của Lưu Tĩnh chính cũng làm cho Hàn Lập có điểm cảm động, thậm chí hoài nghi quan điểm của chính mình có phải là đã sai lầm rồi hay không, trên thế gian này thật sự có người tốt, trừ diệt cái ác mà ngay cả chính bản thân mình cũng không để ý hay sao?

Đang lúc hắn thầm hổ thẹn, bỗng nhiên phía dưới truyền đến một tiếng rống giận dữ, trong thanh âm tràn đầy ý tứ máu tanh chết chóc.

Tất cả mọi người không khỏi cả kinh, vội vàng nhìn xuống phía dưới

Chỉ thấy một trong ba cái quang kén màu máu đã không ngừng biến hình, ngày càng lớn, tựa hồ tên Huyết thị bên trong đang muốn lập tức chui ra.

Hàn Lập trong lòng rùng mình, xem ra trước tiên phải đấu một trận với đám Huyết thị này để cho vị Lưu su huynh kia tranh thủ một chút thời gian.

Nghĩ đến đây Hàn Lập đang muốn ra tay hành động thì một thanh âm bình tĩnh từ phía sau truyền đến tai mọi người.

"Các vị đồng môn mau tránh ra một chút, để ta đến tiêu diệt ba gã yêu nhân này."

Thanh âm này làm sắc mặt mọi người đều trở nên vui vẻ, Hàn Lập vội quay lại nhìn.

Chỉ thấy Lưu Tĩnh đang mỉm cười nhìn bọn họ, trên bàn tay là một chim lửa màu đỏ nhỏ nhắn, xinh xắn đang không ngừng bay tới bay lui cực kỳ đáng yêu, luồng khí nóng lúc trước không biết đã biến mất vô ảnh vô tung khi nào.

"Đây là nguyên hình của Chân bảo?"

Hàn Lập có chút kinh ngạc nhắm nhìn con chim lửa màu đỏ.

“Đa tạ các vị hộ pháp!”

Lưu Tĩnh chậm rãi đứng dậy, bay đến trước mặt đám người Hàn Lập, tiếp theo trong ánh mắt kinh ngạc của người khác, nhanh chóng dùng miệng nhẹ thàng thổi vào con chim nhỏ trong tay, nó liền lập tức kêu lên một tiếng trong trẻo rồi bay ra khỏi bàn tay của Lưu Tĩnh, lao thẳng xuống phía dưới.

Lúc này,mấy cái quang kén phía dưới đã có biến hóa,” xùy xùy” một tiếng trầm muộn, liền tự động xé rách mở ra, từ bên trong một yêu vật đi ra với một màn sáng xanh quấn xung quanh, hình dạng tương tự như Băng Yêu khi đã yêu hóa được một nửa, chỉ có điều màu sắc lại là màu xanh thẫm mà thôi.

Khuôn mặt yêu nhân kia rõ ràng là tên Thanh Văn đạo sĩ, nhưng lúc này trên mặt hắn đầy vẻ điên cuồng, phảng phất thần trí có chút mơ hồ.

Hắn điên cuồng hét lên hai tiếng, vừa nhấc tay lên thì trông thấy một chim lửa màu đỏ phiêu phiêu bay tới, thân hình yêu nhân nhất thời bị kìm hãm, vẻ điên cuồng trên mặt vì thế mà biến mất, lộ ra sự sợ hãi cùng cực.

Hắn kinh hoảng thất thố nhìn xung quanh một chút, đột nhiên thanh quang trên người đại thịnh, bay lên không trung, bộ dáng muốn bỏ chạy.

Nhưng vào lúc này, con chim lửa kêu lên một tiếng, thân hình đột nhiên lớn lên, hóa thân thành một hỏa diễm cự điểu khổng lồ kích thước khoảng một trượng, sau đó hai cánh vỗ một cái liền giống như thuấn di đột nhiên xuất hiện cách đó mấy chục trượng, ngay tại phía sau tên yêu nhân Thanh Văn kia, lao ập đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chung Anh
30 Tháng bảy, 2019 15:12
Chuyen da hoan thanh day
kotaro_166
08 Tháng bảy, 2019 11:52
Tìm chương ma kiếp đánh nhau với phân thân huyết quang thánh tổ ở thiên uyên thành ấy
thanhluong666
04 Tháng bảy, 2019 13:16
đọc thấy thằng main thường xuyên hoảng sợ, kinh hoảng, kinh hãi, khiếp sợ, rùng mình các kiểu làm mình cũng sợ nó đứt tim mà chết theo.
Twed
30 Tháng sáu, 2019 23:13
lần 3 luyện lại truyện này. 2 lần trc luyện 1 lần đc 100c, 1 lần 200c thì bỏ. cảm giác truyện khó luyện quá. lần này quyết tâm luyện lại tùe đầu xem sao.
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2019 19:17
full rồi.đoạn phi thăng là hết phần 1 đấy.xuống khoảng chục chương là thấy
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2019 20:20
móc cua
anacondaaaaa
26 Tháng ba, 2019 17:39
1 thằng kia muốn tu tiên, thế là nó đi tu tiên. rồi đó khỏi cảm ơn.
Phạm Thái Sơn
28 Tháng hai, 2019 14:30
Cu Hàn là sao chổi hay sao đi đâu chỗ đấy đánh nhau to
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
c v c c. c cc
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
.c c
Kiumin
15 Tháng hai, 2019 17:08
Sao truyện để tình trạng hoàn thành mà đọc tới chương 2468 thì hết rồi, chưa hoàn mà
MrBigGun
14 Tháng một, 2019 08:10
Sao ko up full nhỉ. Mình tải về để đọc trên máy bay. Trả 100 vàng xong lại ko thấy full
MeoRung1599
25 Tháng mười hai, 2018 10:59
bác lên http://vi.phamnhan.wikia.com/wiki/Ph%C3%A0m_Nh%C3%A2n_Tu_Ti%C3%AAn_Wiki xem cái Hàn Lập tu tiên niên biếu, khỏi cần tóm tắt làm gì
zincarry
20 Tháng mười hai, 2018 11:28
ai đọc xong r tóm tắt truyện giúp mình vs đc k :)) đọc xong mấy năm r quên kha khá :v
Long Ng Thành
17 Tháng mười hai, 2018 10:17
Bạn nói đúng á, nó mới bước vào bán tu tiên thui, chưa được tu tiên mà nó xem thường rùi người phàm rùi, về tới thôn ngõ đâm cưới e nó còn không vô còn nói tiên phàm xa cách *** nó chưa biết cái chó gì là tiên mà thấy ghét rùi.. đọc cở hơn 1k chap có đoạn phong ấn ma , người ta mượn bảo bối để phong ấn lại để không cho thoát mà nó ích kỷ vc lun, đeo cho mượn, lúc chết rùi có chôn theo đk đâu mà cứ giữ bo bo trong người
luotgio
08 Tháng mười hai, 2018 15:57
I mfeq 312057 0_.47 .
Huỳnh Văn Đệ
03 Tháng mười hai, 2018 13:49
chương 1637 hai tay chấp sau lưng sờ sờ cằm là động tác gì?
prince88
04 Tháng mười một, 2018 04:45
1666 nhé
phatproman
20 Tháng mười, 2018 12:19
có phần mới lâu rồi mà
Lequi Anhtuan
06 Tháng mười, 2018 22:42
Truyện có tính ra nữa k vậy
Hoàng Nam
23 Tháng chín, 2018 05:10
thích phàm nhân khó đọc truyện khác
vuongdaitru
12 Tháng chín, 2018 10:39
chưa đọc truyện mà thấy cái thằng chíp hôi đúng là hôi thật, có 1 cái cmt mà spam 4-5 lần, truyện có hay đến mấy cũng ko thể hoàn hảo, còn nếu nhân vật quá hoàn hảo thì còn gì là hay
Tri Mệnh
21 Tháng tám, 2018 23:42
Gét mấy đứa nv nữ phụ toàn về sau thấy hl lên cấp cao rồi tỏ vẻ yêu thương
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
BÌNH LUẬN FACEBOOK