Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng người khẽ phất tay áo, một tiếng “Ầm” vang lên, quang trận đột nhiên hóa thành vô số phù văn màu vàng kim rồi tan biến, dần dần nhìn rõ người đứng phía trong.

Một gã thanh niên mặc trường bào màu đen, hai tay chắp sau lưng hiện ra rõ ràng.

Người thanh niên này có làn da trắng nõn dị thường, cộng thêm trang phục màu đen tối tăm làm cho người khác nhìn vào có cảm tưởng rất quái dị.

Y liếc đôi mắt đen tuyền sâu thẳm quan sát một vòng xung quanh rồi khẽ nhíu mày, không nói lời nào búng tay lên trên.

Mấy tiếng “Xẹt xẹt” vang lên, hơn mười phù văn màu bạc bắn ra như chớp, chốc lát đã biến mất trong bóng đêm không còn bóng dáng.

Ngay sau đó bỗng nhiên tiếng ầm ầm vang lên khắp bốn phía, toàn bộ đất đá như sống dậy cuồn cuộn rẽ sang hai bên tạo thành một khe hở đâm thẳng lên mặt đất.

Làm xong mọi chuyến hắn ngắm nghía lại một chút, thấy tầng tầng bạch quang liên miên chảy xuống thì mới tỏ vẻ hài lòng.

Không thấy hắn có hành động gì thêm nhưng vòng sáng dưới chân lại chậm rãi vươn lên đỉnh đầu rồi vững vàng bay đi.

Một lát sau ánh sáng màu bạc chợt lóe lên, gã thanh niên chui ra khỏi lòng đất, bay cao lên hơn ngàn trượng thân hình mới dừng lại.

Hắn trầm ngâm nhìn trời đất đánh giá tình hình.

Nơi này là một vùng đất màu đen hoang vắng, trên mặt đất ngoài trừ một ít cỏ dại thấp bé ra thì không có một bóng cây lớn nào, hơn nữa bốn phía đều tĩnh lặng đến rợn người, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng tuyệt nhiên không có. Chẳng khác nào một vùng đất chết.

Nhưng hắn cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên lắm, chỉ suy nghĩ một chút rồi bấm niệm pháp quyết.

Ngay lập tức hàng loạt tiếng Phạn truyền đi khắp bầu trời, những điểm linh quang chớp động hiện ra rồi tụ lại thành một con mãnh thú dài hơn trăm trượng.

Con quái thú có đầu sư tử mình kỳ lân, nửa thân trên có màu đỏ như máu cuồn cuộn lưu chuyển, nửa thân dưới lại có màu bạc sáng chói mắt, dưới chân lại có những tầng sáng mờ lượn lờ xung quanh, căn bản không rõ đây là loại linh thú nào.

Nhưng không hiểu sao sắc mặt của hắn đột ngột trở nên tái nhợt, miệng lẩm bẩm một tràng tối ngữ.

Liền đó hình ảnh của con thú khổng lồ bị tản ra không thể tiếp tục ngưng tụ thành hình nữa, mà chỉ còn lại một cái bóng lờ mờ.

“Hừ! Lại bị áp chế pháp lực tới mức như thế này! Lần này xuống hạ giới quả nhiên không có chuyện gì tốt cả, chẳng trách Quan Trung Hội lại phái ta đi.” Y hừ một tiếng rồi lẩm bẩm tức giận.

“Mà đây cũng chưa hẳn là chuyện xấu, điều này chứng tỏ mấy lão gia hỏa kia cũng không có cách nào can dự vào bất cứ hành động nào của ta. Ha ha, bảo vật kia thiếu chút hỏa hầu mới được luyện chế hoàn toàn, tiện thể ta lấy nó huyết tế lần nữa cũng tốt. Tuy ở giới diện thấp kém này sinh linh không có huyết khí đủ mức tinh khiết nhưng nếu có số lượng lớn thì chắc cũng bù đắp được. Còn chuyện tên phản đồ kia cũng chưa cần phải vội, cho dù ta chưa làm xong thì đã sao chứ, mấy lão gia hỏa kia dù khó chịu cũng chỉ có thể ngồi nhìn mà thôi..”

Hắn nhắm hai mắt lại suy tính, sau khi thông suốt mọi chuyện bỗng nhiên cười một tràng dài lạnh lẽo rồi lấy ra một ống màu vàng rực rỡ, bên trong có cắm đầy thẻ trúc màu xanh biếc.

Trên bề mặt của đám thẻ trúc có vô số ngân văn đủ màu sắc lượn lờ nhìn rất đẹp mắt, chắc hẳn đây không phải là bảo vật tầm thường.

Hắn ném ống tròn lên trời, trong miệng lẩm bẩm pháp quyết.

“Uỳnh”

Một tiếng nổ lớn quét ngang bầu trời, giữa hàng vạn tia sáng màu vàng chói lóa ống tròn hóa thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ, tiếp đó nó chuyển động tạo thành một hư ảnh bát quái.

“Lên”

Y ngừng niệm chú, quát khẽ một tiếng, một ngón tay chỉ thẳng lên trời.

Tiếng xé gió vang lên, một mũi nhọn xanh biếc bắn thẳng vào hư ảnh bát quái rồi nhanh chóng bay về hướng khác.

“Tốt lắm! Ở hướng kia có nhiều hơi thở của sinh linh nhất, trước tiên qua đó một chút xem sao!” Ánh mắt hắn hiện lên vẻ dữ tợn, tay áo run lên, cả người hóa thành một đường cầu vồng màu vàng kim rạch trời bay đi.

***

“Đây là hính dáng nguyên bản của Sơn Hải Châu sao!” Hàn Lập nhìn viên châu rực rỡ trong tay lẩm bẩm kinh ngạc.

Viên tinh châu màu lam nhạt đã nhỏ đi hơn một nửa, bây giờ nó chỉ lớn bằng cỡ một hạt đậu.

Nhưng bây giờ mặt ngoài của nó đã trở nên bóng loáng dị thường, có tới năm màu đan xen, đã thế lại còn có một sợi khí trắng như mây lởn vởn xung quanh, nhìn vô cùng thần bí.

“Vâng thưa tiền bối! Dấu vết bên trong viên châu này đã hoàn toàn bị xóa sạch, vết tích mà các triều đại tổ tiên của bổn tộc ngày trước lưu lại để che dấu cũng theo đó mà biến mất. Bây giờ tiền bối có thể thoải mái luyện hóa bảo vật này rồi!” Không Ngư tộc trưởng đứng một bên cung kính nói, nhưng vẻ mặt hắn bây giờ đã trở nên tái nhợt.

Chắc hắn cũng tốn không ít máu huyết trong cơ thể mới có thể tế luyện viên châu trở về hình dạng như thế.

“Tốt lắm! Ngươi mau đi sắp xếp mọi việc của tộc nhân đi! Chờ ta luyện hóa xong viên châu này sẽ lập tức mang các người rời khỏi Tu La Giới!” Hàn Lập thu lại ánh mắt vui thích rồi không chần chừ chút nào phân phó lão tộc trưởng.

“Đa tạ đại ân của tiền bối, vãn bối lập tức đi làm ngay. Đúng rồi, tiền bối chắc chắn cần một chỗ tĩnh lặng để luyện hóa viên châu này, hay là đến mật thất của vãn bối đi!” Không Ngư tộc trưởng nghe được mấy lời của Hàn Lập vui mừng khôn xiết, vội vàng nói.

“Vậy cũng được, ngươi dẫn đường đi!” Hàn Lập cũng không từ chối lời mời của hắn, gật đầu đồng ý.

Một lát sau dưới sự dẫn đường của lão tộc trưởng, Hàn Lập đi tới một tòa kiến trúc hình tam giác, mà phía trước là một cánh cổng lớn làm bằng đá xanh.

“Tiền bối, mời ngài!” Lão tộc trưởng khẽ đẩy cánh cửa đá rồi đứng một bên thủ lễ mời hắn.

Hàn Lập đi vào bên trong, ánh mắt đảo qua bất chợt trên mặt hiện lên một tia ngoài ý muốn.

Chỉ thấy trong gian mật thất của lão tộc trưởng ngoài một ít vật dùng bài trí thông thường ra còn có một giá gỗ màu đen, trên giá có một ít thẻ tre và hộp ngọc và vài bình đựng thứ gì đó, ngoài ra cũng có một lò luyện đan màu đỏ đậm cao vài thước.

“Ngươi cũng hiểu biết về thuật luyện đan sao?” Hàn Lập trầm ngâm một chút rồi chậm rãi hỏi.

“Bẩm tiền bối! Vãn bối không hiểu nhiều về luyện đan, lò luyện đan kia là vật của cháu gái vãn bối. Nha đầu này cũng coi như có chút thiên phú về thuật luyện đan, dựa vào số lượng ít ỏi linh dược của giới diện này cũng có thể luyện chế ra một số linh đan diệu dược” Lão tộc trưởng khẽ khom người vội vàng giải thích, nhưng trong giọng nói của lão không giấu được vẻ tự hào về cháu gái mình.

“Ha ha! Nếu thật sự nàng ta có thiên phú về luyện đan thì sau này trở về ta cũng có thể chiếu cố bồi dưỡng một chút!” Hàn Lập khẽ cười.

“Nếu thật sự có thể được tiền bối chỉ điểm thì đó là tạo hóa trời ban cho cháu gái của vãn bối rồi.” Lão tộc trường vui mừng khôn xiết cung kính thi lễ thật sâu.

“Tốt! Bây giờ ngươi đi ra ngoài trước đi, những chuyện này sau khi rời khỏi chỗ này hẵng nói. Còn bây giờ ta muốn toàn tâm toàn ý luyện hóa Sơn Hải Châu.”

Hàn Lập khoát tay chặn lại rồi nói.

Lão tộc trưởng tất nhiên nào dám trái ý, vội vàng cáo lỗi một tiếng rồi nhanh chóng rời khỏi mật thất.

Hán Lập vung tay áo phất về phía cánh cửa đá.

Lập tức một luồng ánh sáng mờ chợt lóe lên, cửa đá liền phát ra một tiếng “Ầm” rồi tự đóng lại, tiếp đó vô số phù văn lóe lên khảm nhập lên bề mặt cửa, nhanh chóng vẽ nên một tầng cấm chế mờ ảo.

Lúc này hắn mới yên tầm ngồi lên một chiếc bồ đoàn trong mật thất, tay phải vừa lật một khối ngọc giản màu vang hiện ra.

Trong ngọc giản này ghi lại phương pháp tế luyện của Không Ngư Tộc gìn giữ lâu nay, lúc trước lão tộc trưởng đã tự mình dâng lên.

Hàn Lập đưa ngọc giản lên trán, một luồng thần niệm quét qua.

Thần sắc của hắn hơi đổi.

Thuật tế luyện bảo vật này quả nhiên có chút khác biệt so với những gì hắn biết trước đây, phân nửa chắc là do tổ tiên của Không Ngư Tộc vì bảo vật Sơn Hải Châu này mà sáng tạo nên.

Nhưng với tu vi của hắn bây giờ cũng chỉ cần yên lặng tĩnh tâm suy nghĩ mấy lần là cũng đã lĩnh ngộ gần hết tinh túy của thuật này rồi.

Chậm rãi thu lại ngọc giản Hàn Lập lại lấy Sơn Hải Châu.

Một cỗ lực vô hình lao lên, viên châu lặng lặng đứng giữa không trung.

Hai mắt Hàn Lập ngắm nghía viên châu đang bay lơ lửng rồi hít sâu một hơi, miệng hé mở, từng đoàn tinh khí nóng bỏng tuôn ra, tiếp sau đó tay bấm niệm pháp quyết, sau lưng ánh sáng vàng chợt lóe, Phạm Thánh Pháp Tướng ba đầu sáu tay hiện lên rực rỡ.

Đồng thời con mắt thứ ba cũng mở lớn.

Một tiếng xé gió vang lên!

Thần niệm hóa thành tinh ti từ trong mắt bắn nhanh về phía trước.

Chẳng mấy chốc không gian trong mật thất hiện lên những tia ba động khác thường, tiếng “Ông ông…” thanh minh từ viên châu vang lên.

Ước chừng hai ngày hai đêm sau , dưới ánh mắt lo lắng của tộc trưởng Không Ngư đang chờ đợi ở bên ngoài, cánh cửa đá chậm rãi mở.

Hàn Lập bước ra nhưng thần sắc có vẻ mệt mỏi.

“Tiền bối! Người đã…” Lão tộc trưởng mừng rỡ tiến lên chào, nhưng trong lòng có chút không yên vội vàng hỏi.

“Yên tâm! Ta đã luyện hóa xong Sơn Hải Châu rồi. Ngươi đi gọi hết tộc nhân đi, nhưng phải nhanh lên, ta đã cảm thấy lực bài xích của giới diện này, cũng không còn ở đây được lâu nữa đâu.” Hàn Lập nhanh chóng nói.

“Tốt rồi! Vãn bối lập tức đi ngay!” Lão tộc trưởng vui mừng như điên, cúi đầu đáp một tiếng rồi vội vàng bay vọt đi.

Lúc này Hàn Lập mới mỉm cười, thân hình khẽ động phiêu dật bay về phía trước.

Sau thời gian tầm một nén nhang, ở quảng trường mấy trăm tên tộc nhân của Không Ngư Tộc đã tập hợp đầy đủ, người nào cũng mang vẻ mặt kích động không thể giấu diếm, nhưng tất cả đều đứng im nghiêm trang không có lấy một tiếng động nhỏ.

Lão tộc trưởng đứng phía trước chờ Hàn Lập bay ra rồi vội vàng cúi đầu cung kính lớn tiếng hô vang:

“Đa tạ chủ nhân đã ra ân cứu giúp! Bổn tộc gồm năm trăm lẻ một người lúc này hạ huyết thệ! Từ ngày hôm nay toàn tộc một lòng phụng dưỡng chủ nhân, đời đời không thay đổi! Nếu vi phạm lời thế toàn tộc chịu hình phạt của trời đất, huyết mạch đoạn tuyệt, trên thế gian này không còn Không Ngư Tộc nữa!”

Lão tộc trưởng nói xong lời này, tay vung lên không trung, một con dao găm hiện lên, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên rồi nhanh chóng cắm sâu vào ngực mấy tấc, máu tươi tuôn ra.

Những tộc nhân của Không Ngư Tộc đứng đằng sau cung kính cẩn cúi lạy Hàn Lập, rồi cũng như tộc trưởng, dùng các loại dao găm sắc bén cắm sâu vào thân thể, miệng lầm bầm phát ra lời huyết thệ, tất cả đều mang vẻ mặt nghiêm trang không nói nên lời.

Dường như chịu tác động của lời thề, trên bầu trời huyết khí hòa lẫn vào nhau, tụ lại tạo nên một cái phù văn màu đỏ tươi lớn gần một mẫu chầm rãi hiện ra, rồi đột nhiên biến mất một cách quỷ dị.

“Tất cả đứng lên đi, toàn tộc các ngươi đã dùng máu tạo nên huyết thệ, qua đó có thể thấy được thật tâm theo ta. Ta thu nhận các ngươi cũng sẽ không bạc đãi, sẽ cho các ngươi không ít chỗ tốt sau này.” Thân hình Hàn Lập lóe lên rồi bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung, ánh mắt nhìn xuống phía dưới rồi khẽ thở dài một hơi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK