Tiêu Ngự hành động rất cẩn thận, tìm kĩ một hồi lâu, cũng không có tìm được tung tích của Đức Lỗ Y cùng Hoả Pháp Sư, vừa đi tới bên cạnh một khối nham thạch, đột nhiên nghe thấy một thanh âm rất nhỏ, hắn liền ngừng thở lắng nghe.
- Ngươi nói hắn sẽ xuất hiện sao?
- Nói không chừng, hắn giống chúng ta, sẽ không buông tha con tiểu ấu tể giá trị 30 kim tệ kia mà rời đi.
Tiêu Ngự phát hiện ra Hoả Pháp Sư và Đức Lỗ Y đang ẩn núp trong đống loạn thạch, hai người này quả nhiên cũng không có rời đi, nguy hiểm thật, may mà mình cơ trí, nếu không đã bị người khác ở phía sau chiếm lấy tiện nghi rồi.
“ Một tên giảo hoạt.” Tiêu Ngự trốn ở phía sau đống loạn thạch, cẩn mật chú ý hoạt động của hai người này, lúc này, là so tài về tính nhẫn nại, hắn lẳng lặng chờ đợi thời cơ.
Chung quanh yên tĩnh không một tiếng động, thời gian đã trôi qua gần một giờ đồng hồ. Tiêu Ngự chờ đợi nhàm chán, mang trang bị mà Mục Sư đã làm rơi ra xem qua một chút.
Tinh Thần trang sức: Cấp độ, Lục Trang, tinh thần +7, hiệu quả trị liệu +10, yêu cầu cấp bậc 5.
Coi như một vật không tồi chút nào, có thể bán được một ít tiền, trang bị trên người của mấy người này rất tốt, ba người cộng lại cũng có ít nhất 5, 6 kiện trang bị lục trang, Tiêu Ngư thử dùng qua tinh thần trang sức, tiếp tục quan sát chờ đợi Đức Lỗ Y cùng Hoả Pháp Sư.
- Hắn vẫn không có xuất hiện! - Đức Lỗ Y có chút kích động nói.
- Như thế là thế nào. Chẳng lẽ hắn thật sự đã rời đi? - Hoả Pháp Sư trong lòng có chút nghi hoặc, đối phương không có để ý tới tiểu ấu tể mà rời đi. Dù sao sơn miêu ấu tể cũng trị giá tới ba mươi kim tệ lận.
- Đại ca có thể hay không hắn sau khi đắc thủ đánh chết Phi Nga, huyết lượng quá ít, sợ hãi ta truy tung mà bỏ chạy đi? - Đức Lỗ Y hỏi.
- Khả năng này cũng có thể! - Hoả Pháp Sư nói. Lúc ấy huyết lượng của Tiêu Ngự không nhiều lắm. Hơn nữa bên mình còn có thể am hiểu thuật truy tung là Đức Lỗ Y. Hắn có thể sẽ nghĩ tới chạy trốn, rất có thể khi đã bỏ chạy ra xa, cảm giác không thể đánh lén được nữa lên đành buông bỏ.
- Chờ một chút nữa đi! - Hoả Pháp Sư nói, hai người lại yên tĩnh đứng trong đống loạn thạch.
Một phút, hai phút. … Tiêu Ngự vẫn phi thường nhẫn nại, việc đối phương vẫn không nhúc nhích làm hắn không thể không bình tĩnh chờ đợi như cũ được.
Chỉ cần chờ đợi. Bọn họ sẽ không thể nhẫn nại hơn mình, đến khi đó mình sẽ có cơ hội tốt, Tiêu Ngự điều chỉnh hô hấp, đứng yên tại chỗ không có bất kì động tác gì.
Suốt hai mươi phút đồng hồ, Hoả Pháp Sư cùng Đức Lỗ Y còn kiên nhẫn hơn hắn tưởng.
- Thôi quên đi, tên kia chắc sẽ không xuất hiện đâu! - Hoả Pháp Sư nói, hắn phỏng đoán, Tiêu Ngự đã rời đi, hắn khó có thể đứng yên tại chỗ lâu đến như vây.
- Thật ức chế! - Đức Lỗ Y căm hận đánh một quyền vào tảng đá bên cạnh, phe mình ba người, bị đánh lén chết một người, đối phương lại còn trốn thoát được, không có chuyện gì mà mất mặt hơn chuyện này nữa.
Hỏa Pháp Sư thở dài, đây là thất bại lớn nhất của họ từ khi tiến vào trò chơi cho đến nay.
- Vậy tiểu Sơn Miêu Ấu Tể này chúng ta còn muốn không? - Đức Lỗ Y hỏi Hoả Pháp Sư.
Hoả Pháp Sư nhìn vào đống loạn thạch trống trải, nơi đó có một con Cự Hình Sơn Miêu che trở cho con ấu tể, con ấu tể này đáng giá tới bao mươi kim tệ! Đối mặt với sự hấp dẫn như vậy, rất ít người có thể không động tâm.
Hoả Pháp Sư trầm ngâm trong chốc lát, Mục Sư chết là không thể vãn hồi, chỉ sợ con sơn miêu ấu tể quay lại đánh bọn họ làm bọn họ tổn thất khá lớn.
- Động thủ, giết chết con Cự Hình Sơn Miêu, động tác phải nhanh, vạn nhất đạo tặc kia trở lại, chúng ta liền nguy hiểm.
Hoả Pháp Sư cắn răng nói, tiền lời càng cao thì nguy hiểm càng lớn, giờ phút này hắn dường như đang chơi sổ xố, biết rõ là sẽ nguy hiểm nhưng vì khoản tiền lớn sẽ có được, hắn không do dự mà làm tiếp.
Đức Lỗ Y biến thành trạng thái báo săn, hướng gần tới Cự Hình Sơn Miêu ở xa xa, Hỏa Pháp Sư đi theo sau.
"Cơ hội tới.” Nhìn thấy Đức Lỗ Y cùng Hoả Pháp Sư hướng tới gần Cự Hình Sơn Miêu, Tiêu Ngự lợi dụng sự che chắn của loạn thạch mà bám theo.
Hoả Pháp Sư không ngừng nhìn chung quanh đám loạn thạch. Tiêu Ngự cũng rất cẩn thận, không để lộ ra bất cứ một sơ hở nào. Song phương đấu trí và đấu dũng thì rõ ràng Tiêu Ngự luôn chiếm thế thượng phong.
Hống!
Đức Lỗ Y rít gào lên nhằm về phía con Cự Hình Sơn Miêu còn lại, hoả cầu của Hoả Pháp Sư cũng không ngừng phóng ra, bọn họ rất ăn ý phát ra lực chiến đấu cực mạnh, muốn nhanh chóng giết chết con sơn miêu này, hạ thấp nguy hiểm.
Nếu để bọn họ thuận lợi giết chết Cự Hình Sơn Miêu, mình sẽ không còn cơ hội, tận dụng thời cơ, Tiêu Ngự tiến nhập vào trạng thái tàng hình, hướng tới Hoả Pháp Sư mà chậm rãi đi tới.
Đức Lỗ Y đang cùng Cự Hình Sơn Miêu cứng chọi cứng, bỗng nhiên xuất hiện một cảm giác không tốt, hơi thở kia lại vừa xuất hiện! Đức Lỗ Y không ngừng lui về phía sau, hô to nói:
- Đai ca cẩn thận sau lưng, là đạo tặc kia.
Nghe thấy Đức Lỗ Y nói, Hoả Pháp Sư cả kinh, đang định chạy trốn, một đạo hàn quang từ thanh chuỷ thủ đâm thẳng tới cái ót của hắn.
Hoả Pháp Sư nghiêng thân thể đi muốn né tránh nhưng chuỷ thủ lại như cái gai trong mắt vậy, theo sát thân người.
Thâu Tập!
Tiêu Ngự chuẩn xác đâm trúng cái ót của Hoả Pháp Sư, chuỷ thủ ở hai tay lập tức bộc phát ra giá trị thương tổn cao nhất.
Bối Thứ!
Một kĩ năng bối Thứ được thi triển ra, đạt được một điểm số liên kích, Dịch Cốt trong tay lần nữa được phóng ra.
Nhìn thấy trên đầu Hoả Pháp Sư bay lên một con số thương tổn, Đức Lỗ Y lòng như lửa đốt, nhảy ra một chút, tránh thoát công kích của Cự Hình Sơn Miêu, hướng tới Tiêu Ngự mà đánh.
Hống!
Đức Lỗ Y muốn thoát khỏi công kích của Cự Hình Sơn Miêu nhưng Cự Hình Sơn Miêu lại không bỏ qua cho hắn, phác lên một tiếng, một lực cường đại đã đánh văng Đức Lỗ Y ra ngoài.
Sau 3 giây, Hoả Pháp Sư thức tỉnh, nhìn lại huyết lượng vẫn còn tới 22%, nhanh chóng xuất ra một lọ hồi phục hoàn mà uống, một lọ hồi phục hoàn trong nháy mắt có thể khôi phục được 300 huyết lượng, làm cho Huyết Lượng của Hoả Pháp Sư liền được phục hồi tới đầy giá trị.
Hoả Pháp Sư không ngừng nhảy lùi về sau, tránh né công kích của Tiêu Ngự.
“Đám người này quả là có tiền.” Tiêu Ngự nhìn thấy hai người này trước sau đều dùng hạ cấp hồi phục hoàn, hắn hoài nghi bọn họ có phải ở trong một công hội hay không nữa.
Tiêu Ngự truy kích Hoả Pháp Sư, chuỷ thủ ở tay phải không ngừng công kích tới Hoả pháp Sư.
Mặc dù Hoả Pháp Sư liên tiếp lui về phía sau, nhưng là luận về tốc độ Hoả Pháp Sư kém hơn đạo tặc nhiều.