Phong Thần loại bỏ xong kỹ năng ẩn hình của Phong Ẩn, không chút lưỡng lự thi triển Xung Kích, một chiêu Cuồng Đao Trảm hướng về Phong Ẩn vung bổ tới.
Phong Ẩn chân còn chưa vững, không có biện pháp thi triển bất luận cái kỹ năng đào tẩu gì, đã bị kiếm quang của Phong Thần bao trùm lại.
Trong phút chốc, kiếm khí bay loạn, đại kiếm mang theo khí lưu chém ra tung tóe khắp nơi.
Trên đầu Phong Ẩn phiêu khởi từng cái giá trị thương tổn, bay ngược ra ngoài, té trên mặt đất.
Thi đấu giao hữu chấm dứt, Phong Thần thắng.
Kết quả này đa phần đã nằm trong dự kiến, Đạo tặc muốn cùng Thuẫn Chiến sĩ đánh một trận thì quả là quá khó khăn , phần thắng cực thấp.
Phong Thần và Phong Ẩn đánh xong, ngay sau đó lại đến trận Phong Cuồng đối phó Phong Lôi.
Tiêu Ngự cũng không có nhiều hứng thú xem bọn hắn thi đấu.
"Để ta giúp cho các ngươi tìm mấy cái tổ đội 2 người cùng luyện, thực lực cũng rất khá, nhưng muốn tìm đội ngũ cao cấp phù hợp với yêu cầu của các ngươi là rất khó khăn a." Phong Dã cười khổ nói, độ biến thái của cái tên Tiêu Ngự này cũng không cần nói nhiều nữa rồi, Triệu Lam Hinh cũng không phải tay mơ, 2 người phối hợp, mặc dù không chắc chắn là thiên hạ vô địch , nhưng muốn tìm đội có thể tương đương với 2 người bọn họ, là vô cùng khó khăn a . Tìm cho Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh đối thủ cũng là một cái sự tình khổ sai a, nếu như tìm đối thủ quá yếu, có lẽ căn bản cũng chưa kịp làm ra động tác gì , thì đã bị Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh thịt sống rồi . Người phù hợp yêu cầu trong 3 đại Công hội cũng không có nhiều a.
"Không có việc gì, ta và Triệu Lam Hinh chủ yếu luyện tập cho ăn ý thôi.Ta và tiểu Lam ở khi thi đấu sẽ không dùng kỹ năng trạng thái. Cho bọn hắn dùng đầy đủ kỹ năng trạng thái vào sân. Như vậy hẳn có thể san đi một ít chênh lệch." Tiêu Ngự đề nghị nói.
"Ý kiến này khá hay nha!" Phong Dã gật đầu nói.
Sau khi quyết định biện pháp. Phong Dã để cho thủ hạ cùng Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh lên trường đấu 2V2. Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh leo lên đấu trường.
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh vừa bước lên trường. Lập tức nhận được sự chú ý của các games thủ. Tiêu Ngự là ai cơ chứ ! Là người đã lật đổ được huyền thoại Lưỡi Lê kim thân bất bại nha. Được gọi là Đạo tặc số một của Tà ác liên minh! Chỉ riêng cái tên tuổi này. Đã đủ để dẫn tới sự tò mò của tất cả các games thủ quanh đó rồi. Triệu Lam Hinh bởi vì luôn luôn đi theo ở bên cạnh Tiêu Ngự , mấy lần trước cũng đã ở trước Đoàn đội mà ra tay. Ở trong hàng ngũ các games thủ Lời Thề cũng đã có danh tiếng không nhỏ.
Các games thủ Lời Thề đều đã ngầm rỉ tai nhau. Trong Lời Thề Công hội có 1 đôi Kim Đồng Ngọc Nữ là Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh , tất cả chiến tích, chuyện xưa của 2 người cũng không ít người biết. Ở dưới sự truyền bá cực đại của các games thủ Lời Thề Công hội. Tiêu Ngự nghiễm nhiên đã trở thành một cái biểu tượng của Lời Thề Công hội rồi.
"Biết Tiêu Ngự không. Đạo tặc đã bại Lưỡi Lê được mệnh danh là cao thủ Đạo tặc đứng đầu Tà ác liên minh đó ! Ta và Tiêu lão đại còn từng tổ đội với nhau đấy!" Các games thủ Lời Thề liên tục hướng đồng bọn khoe khoang. Mỗi khi thấy đồng bọn nhìn mình với ánh mắt sùng bái. Đều cảm thấy có mặt mũi rất nhiều ( vinh dự ). Tiêu Ngự ở trong Lời Thề Công hội có danh vọng cực cao , gần như là ngang với hội trưởng Công hội Phong Dã.
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh muốn PK, tin tức này sau khi truyền ra, lập tức dẫn tới sự chú ý của tất cả games thủ Lời Thề xung quanh, ở ngoài trường PK của Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh 2 người vây tầng tầng lớp lớp người xem, một số người bị chen chúc không xem được thi đấu gấp đến độ chạy vòng quanh.
"Tiêu lão đại sắp ra tay!"
"Ở nơi nào?"
"Ở bên kia!"
"Nhanh qua đấy xem không thì hết chỗ mất."
Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh còn chưa bắt đầu thi đấu, xung quanh đấu trường đã kín mít người rồi , từ điểm này thấy rõ được , 2 người rất được hoan nghênh tại nơi này.
Tiêu Ngự toàn thân sáo trang Đại Nguyên Soái, mặc dù đều là giáp da nên màu sắc và độ lộng lẫy không thể bằng kim loại, biểu tượng màu đen hình giọt nước, mỗi cái chi tiết đều vô cùng tỉ mỉ, có thể khiến cho người ta chỉ cần liếc mắt đã phân biệt được ra, đây là sáo trang Đại Nguyên Soái trong truyền thuyết đóa! Một thanh chủy thủ 3 màu long lanh đỏ lục tím cấp hạ vị Thần Khí,không ngừng biến đổi, quầng sáng xoay vòng, khiến cho người ta nhìn lướt qua đã thấy được sự siêu phàm của nó. 2 chiếc huân chương trước ngực vô cùng tinh xảo , màu vàng lợt, tạo hình là mấy cái khô lâu, mỗi một cái hoa văn đều được tạo hình vô cùng chau chuốt.
"Một cái khô lâu, 2 cái khô lâu, 3 cái khô lâu. 2 cái xương chéo. Là Đại Nguyên Soái a!"
"Tiêu lão đại hình như vừa mới thay bộ trang bị này không bao lâu!"
"Đại Nguyên Soái a!" Một games thủ Lời Thề ngay cả nước bọt cũng đều chảy ra ướt cả áo.
Trang bị của Tiêu Ngự đã trở thành chủ đề thảo luận cho các games thủ, màu sắc trang bị có thể biến đổi đó chính là thần khí nha, 3 màu, đoán chừng là hạ vị Thần Khí. Người có chút nhãn quang rất nhanh đã phát hiện ra, chủy thủ và nhẫn của Tiêu Ngự đều là hạ vị Thần Khí.
2 cái hạ vị Thần Khí, nguyên bộ sáo trang Đại Nguyên Soái, trời ơi, số trang bị này, còn muốn cho người ta sống nữa không?
Một bên Triệu Lam Hinh trang bị cũng là rất không tầm thường, pháp bào màu lam phụ trợ hoàn mỹ cho thân hình Triệu Lam Hinh, màu sắc pháp bào khiến mặt của nàng càng lộ ra thêm vẻ trắng nõn, tựa như tiên tử rớt xuống nhân gian, 2 cây pháp trượng cầm trong tay, hào quang bất đồng hoà lẫn với nhau, càng tôn thêm cho Triệu Lam Hinh khí chất cao quý cùng thanh nhã. Pháp trượng trợ thủ vốn đã là vô cùng hiếm thấy, huống chi pháp trượng trợ thủ của Triệu Lam Hinh không ngờ lại còn có thể là 1 cây thần trượng, muốn không hấp dẫn sự chú ý là rất khó, ánh sáng của pháp trượng trợ thủ bao trùm đi ánh sáng của Nhẫn Thiên Sứ trên tay Triệu Lam Hinh, khiến cho các games thủ không có chú ý tới chiếc nhẫn hạ vị Thần Khí này.
"Trợ thủ thần trượng, ông trời của ta ơi, cái này phải trị giá bao nhiêu tiền a!"
Vũ khí chính của Pháp sư thường thay đổi rất nhanh sau một thời gian sử dụng, số lượng cũng nhiều, giá cả pháp trượng bình thường cũng không đến mức quý lắm, nhưng pháp trượng trợ thủ thì lại bất đồng, vật lấy hiếm làm quý, một món đồ trợ thủ ( cần tay trái chop s ) bình thường đều có thể bán với giá cực cao, nếu như Triệu Lam Hinh đem trợ thủ pháp trượng lấy ra đấu giá, mức giá này, chắc chắn sẽ cao đến biến thái a, so với 3 cái pháp trượng hạ vị Thần Khí đồng loại còn cao hơn nữa, có thể so được với tổng tất cả trang bị giá trị trên người Tiêu Ngự a!
"Không biết thuộc tính thế nào a!"
Các games thủ Lời Thề ào ào suy đoán cái thuộc tính trợ thủ thần trượng này, cấp hạ vị Thần Khí, thuộc tính tuyệt đối sẽ không kém nha.
Với bất kỳ games thủ Lời Thề nào đó mà nói, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh tùy tiện lấy ra một cái trang bị, đều có thể làm cho bọn họ phát tài lớn rồi.
Phong Dã cho Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh chọn 6 đội, theo thứ tự là Đạo tặc - Băng Pháp sư, Đạo tặc - Đức lỗ y, Tử Vong Kỵ Sĩ - Lôi Pháp Sư, Thú nhân Chiến sĩ - Đức lỗ y, Thú nhân Chiến sĩ – Vu sư, Băng Pháp sư - Lôi Pháp Sư , 6 loại tổ hợp.
"Thế nào, chọn đội nào trước?" Phong Dã nhìn về phía Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh, hỏi.
"Đạo tặc - Băng Pháp sư đi." Tiêu Ngự nói.
"Ê ku, chuẩn bị thế nào rồi?" Băng Pháp sư cười ha ha hỏi.
"Quả này có lẽ sẽ rất ác liệt a." Đạo tặc kia cười trả lời, bọn họ thực lực không kém, rất ít khi gặp được đối thủ, nhưng mà gặp được Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh cái loại đẳng cấp này, trong lòng bọn họ càng không dám buông lỏng.
"Ngươi không khẩn trương sao?"
"Khẩn trương cái chym, dù sao cũng đều sẽ bị thịt, khẩn trương làm cái rắm à."
"Ta cũng cũng không có khẩn trương, mà còn có chút kích động, không nghĩ tới được cùng thần tượng PK a." Băng Pháp sư hưng phấn nói.
Ý nghĩ của hắn và ‘Tặc 6’ đều không khác nhau là mấy. Nếu như là luận bàn thực lực một người, hắn và ‘Tặc 6’ không có bất luận cái điểm nào đáng khen cả, ở trước kia chưa có tổ đội, 2 người bọn họ thường xuyên bị người ta bắt nạt, về sau cơ duyên trùng hợp gặp nhau, 2 gia hỏa thực lực cực kỳ bình thường mới bắt đầu hợp tác, ngoài ý muốn lại thịt được một cái đội 5 người của Thiên sứ liên minh, từ đó lòng tự tin cũng nhanh chóng bành trướng lên. 2 người phối hợp cực kỳ ăn ý, dần dần tạo dựng tiếng tăm, gia nhập Thiết Kỵ quân đoàn, được cất nhắc đến Lời Thề Công hội.
2 người bọn họ có 1 quái bệnh là, đơn độc một người khi PK thì yếu muốn chết, tùy tiện một games thủ ngang cấp cũng có thể đánh bại bọn họ. Nhưng khi tổ đội, 2 người bọn họ có thể đánh thắng được đối thủ cực mạnh, nhưng mà khi trong đội ngũ gia nhập thêm một người nữa , thực lực lại lập tức giảm xuống một mảng lớn. Bọn họ khi PK dùng một loại tiết tấu đặc biệt, khi chỉ có một người, đầu óc sẽ tương đối loạn, không biết nên như thế nào ra tay, 2 người với nhau thì lại hình thành rất ăn ý, đốc thúc lẫn nhau khiến có thể bộc phát ra gấp vài lần sức chiến đấu của bản thân, khi người thứ 3 gia nhập, tiết tấu này sẽ hoàn toàn bị quấy rối, bọn họ sẽ tìm không thấy cái loại cảm xúc kia nữa.
Cho nên Phong Dã luôn luôn để cho 2 người bọn hắn không gia tăng thêm đồng đội, cũng không đem bọn họ tách ra.
Tặc 6 và Băng 7 ( danh hiệu của 2 thằng ) , 2 cái tên cực kỳ cổ quái , ở trong Lời Thề lại cũng có danh tiếng không nhỏ a.
"Phong Dã lão đại chúng ta lên đài nhé!" Băng 7 quay đầu nhìn thoáng qua Tặc 6, cười khổ nói, không nghĩ được nhanh như vậy đã được gọi lên.
"Lên đi, dù là thua trận, cũng không được để thần tượng của chúng ta coi thường." Tặc 6 vung lên chủy thủ nói.
Tặc 6 không có một chút khẩn trương và sợ hãi, trong ánh mắt còn mơ hồ lộ ra hưng phấn, loại háo hức này rất nhanh đã lây sang Băng 7.
"Xông lên, có gì đáng sợ!" 1 âm thanh mơ hồ từ trong đáy lòng vang lên.
2 người nhìn nhau, hướng về đấu trường đi lên.
2 người vừa xuất hiện ở tầm nhìn các games thủ Lời Thề, chúng games thủ Lời Thề ào ào cùng Tặc 6, Băng 7 chào hỏi.
"Hắc, lão lục, lão thất, đừng để quá bi thảm nha!"
"Nếu bị thua lão lục lão thất phải mời cơm nha!" Cũng không biết ai nói 1 câu như vậy, các games thủ bộ dáng gian gian cười.
Tặc 6 và Băng 7 vẻ mặt đau khổ, bọn chết tiệt này đã không động viên thì thôi, không ngờ lại có thể bỏ đá xuống giếng.
"Lê Vũ ngươi đứng lại cho ta , chúng ta muốn cùng ngươi quyết đấu 2V2, xem chúng ta có đánh bẹp ngươi không!"
"Nha! Có khí phách đấu 1 người đê!"
"Được, chúng ta 2 người đánh mình ngươi!"
"…."
Thấy được người xem phía dưới cười đùa, Tiêu Ngự khóe miệng tươi cười, nhìn loại vui đùa giữa các games thủ này, còn không phải 1 niềm vui trong trò chơi sao?
Tặc 6 và Băng 7 đi lên đấu trường, vẻ mặt của bọn họ cũng có chút kích động kèm theo chút kính cẩn.
Tiêu Ngự khoát khoát tay nói: "Đều là huynh đệ một nhà, mọi người tùy tiện vui đùa thôi, các ngươi không cần quá căng thẳng."
"Dạ."
4 người đứng tại vị trí, Tiêu Ngự và Tặc 6 bước 1 bước về phía trước, đem đồng đội bảo vệ ở phía sau.
"Bắt đầu đi." Tiêu Ngự nói.
Thi đấu giao hữu bắt đầu, các games thủ Lời Thề xung quanh đấu trường đều ngừng cười đùa lại.
Tiêu Ngự vừa dứt lời, hắn và Tặc 6 đồng thời hướng về đối phương lao đi.
Khi thi đấu 2V2, dưới tình huống 2 bên đều có Đạo tặc, chỉ có thể trực tiếp đối mặt, hoặc cũng có thể ẩn thân đợi cơ hội, bọn họ bây giờ đánh chính là hình thức đối mặt, ẩn hình của Đạo tặc trong tình huống hiện tại đã không còn bao nhiêu hiệu quả.
Đinh. 1 âm thanh thanh thúy vang lên, chủy thủ của Tiêu Ngự và Tặc 6 chạm nhau.
"Hảo!" Tiêu Ngự thầm khen một tiếng, tốc độ và phản ứng của Tặc 6 không chậm, hoàn toàn đã đạt đến tiêu chuẩn hạng nhất, Phong Dã tìm được người có tố chất khá cao rồi.