Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bỗng nhiên, quỷ trảo của gã thiếu niên lật lên, một đạo lục mang bắn ra, nghênh đón đạo hào quang.

Một tiếng nổ thật lớn!

Điện hồ hai màu đen, vàng bạo phát, đan vào với nhau tạo thành một quả cầu lôi điện thật lớn, không cái nào nhường cái nào, vang lên âm thanh sấm sét làm đại sảnh bị chấn động vang lên tiếng ông ông, thanh thế cực kỳ kinh người.

Ánh mắt của Hàn Lập đột nhiên co rút lại!

“Thiên Lôi trúc” pháp bảo của đối phương cũng do loại trúc này tạo thành, điều này làm cho hắn trong lòng cả kinh.

Chẳng lẽ là ……

Hàn Lập dường như nghĩ ra được cái gì đó, ngưng thần nhìn lục mang do thiếu niên phóng ra.

Trong hào quang điện hồ chói mắt có một mũi tên màu xanh biếc dài hơn một thước tỏ chiến đấu cực kỳ kịch liệt với thanh cự kiếm do bảy thanh “Thanh Trúc Phong Vân kiếm” hóa thành mà không có chút yếu thế nào.

Các tia lôi điện do mũi tên bắn ra không giống như của cự kiếm, màu vàng phảng phất như không có, ngược lại còn pha lẫn với màu đen nồng đậm, giống như bị một loại tà pháp nào đó tế luyện qua.

Mặc dù như thế nhưng lôi điện màu đen có uy lực vô cùng lớn, xen lẫn và chiếm thế thượng phong khi đan xen vào lôi quang màu vàng.

Nhìn thấy vậy Hàn Lập không khỏi khẽ thở ra buồn bực.

Không nghĩ tới điều hoài nghi lúc đầu lại là thật.

Khi vừa nhìn thấy mũi tên cắm vào đầu lâu của bạch cốt thì hắn đã cảm thấy khí tức mà nó phát ra có chút quen thuộc, rất giống với Kim Lôi trúc do hắn bồi dưỡng thành. Nhưng màu sắc nó có chút đen và thỉnh thoảng lộ ra tà khí nhè nhẹ, điều này làm cho hắn bắt đầu nghi ngờ.

Dù sao theo hắn biết thì Kim Lôi Trúc cũng đã xuất hiện một lần ở Loạn Tinh Hải, sau đó biến mất không biết bao nhiêu năm. Sao lại xảo hợp thấy được, điều này làm cho hắn thật sự có chút khó tin.

Nhưng hôm nay xem ra, mũi tên ám toán đối phương lúc trước chẳng những là do Kim Lôi trúc chế thành mà còn bi lão quỷ đem đi luyện hóa thành pháp bảo, việc này thực sự là một chuyện buồn cười.

Khóe miệng Hàn Lập khẽ nhếch lên, nhịn không được lộ ra một tia trào phúng.

Nhưng hắn bỗng nghĩ lại, nếu lúc đầu lão quỷ thừa dịp mình đang quan sát bạch cốt thì đột nhiên sử dụng mũi tên bắn ra thì với khoảng cách ngắn như thế hắn sẽ tiêu tùng không thể nghi ngờ.

Cùng với sự xuất hiện của ý niệm này hắn không khỏi càng nghĩ càng sợ hãi, đồng thời mồ hôi lạnh sau lưng tuôn ra không ngừng.

Về phần Thanh Trúc Phong Vân Kiếm không địch lại mũi tên đó xem ra không có gì là kỳ quái cả.

Bởi vì thời gian tu luyện của phi kiếm quá ngắn, hoàn toàn chỉ dựa vào năng lực Kim Lôi Trúc để chiến đấu nên còn lâu mới so được với pháp bảo của đối phương.

Nếu thời gian bồi luyện của bảy thanh phi kiếm này lâu hơn thì một kiện pháp bảo Kim Lôi trúc của đối phương tuyệt đối không thể chống lại được.

Nhưng sau khi dò xét biết được đối phương thực sự có biện pháp đối phó với "Ích Tà Thần Lôi" thì Hàn Lập cũng không muốn cùng đối phương đánh với nhau tới mức sống chết.

Dù sao từ khi bóng xanh xuất hiện cho đến hiện tại khi hắn biến thành thiếu niên, Hàn Lập vẫn không thăm dò được tu vi chân chính của đối phương.

Người này xảo trá giảo hoạt, một thân tà pháp ma công lại càng quỷ dị thâm độc, khó lòng phòng bị.

Nếu mạnh tay tấn công thì cho dù hắn còn có sát chiêu là hơn vạn con Phệ Kim trùng thì cũng không nắm chắc có thể thủ thắng.

Nghĩ lại, vừa rồi đối phương đột nhiên dừng tay đưa ra đề nghị vì biết được hắn có nhiều pháp bảo lợi hại và công pháp cổ quái nên cũng có chút kiêng kị.

Nghĩ như vậy xong, Hàn Lập không nói một lời liền hướng tới thanh cự kiếm phất tay một cái

Ngay tức khắc ầm một tiếng, cự kiếm phân giải thành bảy thanh tiểu phi kiếm bay vụt về phía Hàn Lập

Thiếu niên thấy vậy, hàn mang trong mắt hơi loé lên, sau khi do dự một chút cũng không đem pháp bảo mũi tên truy kích mà đồng dạng triệu hồi nó về.

"Các hạ nếu thật sự là sư phụ của Cực Âm tổ sư, vậy chẳng phải hơn ngàn tuổi rồi sao?" Hàn Lập sau khi thu phi kiếm trở về, liền lãnh đạm hỏi với vẻ không tin.

"Ta khi chưa bắt đầu tu luyện Huyền Hồn đại pháp thì đã sống hơn sáu trăm năm. Sau đó hóa thành Huyền hồn thân thể mặc dù không biết trải qua bao nhiêu năm nhưng có lẽ cũng được bốn, năm trăm năm rồi. Cũng may mắn là ta tán hết Nguyên Anh, chuyển qua tu luyện nó nếu không với chính thân thể đó có lẽ ta đã sớm toạ hoá rồi." Thiếu niên cúi đầu nhìn, khôi phục lại thái độ bình thường, lãnh đạm nói.

Hàn Lập nghe xong, trong lòng cũng hết nói nổi!

Nếu lời của đối phương là chính xác thì lão ta thật sự chính là "lão quỷ ngàn năm” a!

Nhưng đồng thời, Hàn Lập cũng nổi lên hứng thú đối với Huyền hồn luyện yêu đại pháp. Có thể đột phá hạn chế về tuổi thọ của đối phương thì hắn tự nhiên có điểm động tâm.

Vì vậy khẩu khí của Hàn Lập thấp xuống: “Nói như vậy tại hạ phải kêu các hạ một tiếng là tiền bối rồi!”

Thiếu niên nghe xong quét cặp mắt liếc Hàn Lập một cái, có lẽ là nhìn thấy Hàn Lập cũng không thật tâm liền cười lạnh một tiếng:

"Tiền bối? Năm đó ta tung hoành Tu tiên giới nhiều năm nhưng không nghĩ mình lại rơi vào cảnh người không ra người, quỷ không ra quỷ. Ngay cả cơ hội nhập vào lục đạo luân hôi cũng không có chỉ vì muốn tìm cho ra hai tên nghịch đồ để báo đại cừu! Nếu ngươi không nói rõ ràng lai lịch của mình thì ta cho dù liều mạng tổn hao một ít nguyên khí, cũng sẽ không để ngươi còn sống mà đi ra khỏi đây!”

Giọng nói của hắn rất bình thường nhưng lại hàm chứa ý tứ tàn nhẫn, băng lãnh.

Hàn Lập nở nụ cười khổ, suy nghĩ một chút liền nói:

“Tiền bối hỏi vãn bối, vậy có phải vãn bối quá thiệt thòi hay không? Vãn bối đồng dạng cũng có chút nghi vấn, không biết tiền bối có thể giải đáp một chút được không?”

Nghe xong lời này của Hàn Lập, thiếu niên hơi rung động, nhưng lập tức ngửa đầu cười phá lên.

"Tốt, rất tốt! Ta có thế đáp ứng điều kiện này của ngươi, tuy nhiên ta sợ rằng ngươi biết quá nhiều thì mạng nhỏ cũng khó mà bảo trụ được.”

Thần thái cuồng ngạo của thiếu niên lộ ra.

"Hắc hắc, điều này không cần tiền bối lo lắng, nếu tại hạ không đoán sai thì tu vi hiện tại của tiền bối cao lắm là Kết Đan hậu kỳ, tại hạ hoàn toàn có khả năng ứng phó được.” Hàn Lập hỏi dò xét, đồng thời cũng cẩn thận chú ý vẻ mặt của đối phương.

Nhưng thiếu niên cười lạnh vài tiếng, cũng không có lộ ra cái gì khác lạ khiến cho Hàn Lập trong lòng chửi thầm một câu “Lão hồ ly!”.

"Hãy bớt sàm ngôn đi. Ngươi nói sở học của mình là từ một khối ngọc giản, mà không phải là môn hạ của hai tên nghịch đồ kia, vậy đem ngọc giản lại đây cho ta xem qua một chút.”

Thiếu niên băng lãnh nói với bộ dáng hung hăng.

Hàn Lập nhíu mày, trù trừ một chút rồi đưa tay tìm tòi trong túi trữ vật rồi ném ra.

Một khối ngọc giản màu trắng đục bay về phía gã thiếu niên.

Gã thiếu niên cũng không có trực tiếp lấy tay đón lấy, mà khoát tay một cái, một đoàn hắc khí biến thành một con hắc xà há mồm chụp lấy ngọc giản rồi bay tới trước người hắn.

Thân thể của thiếu niên bất động, chỉ có huyết quang hai mắt lóe lên, nhìn chằm chằm ngọc giản.

Trong chốt lát, dị quang trong mắt hắn biến mất, tiếp theo một ngón tay khe khẽ bắn ra, keng một tiếng, ngọc giản như một mũi tên phóng trở về phía Hàn Lập, sau đó chậm rãi nói:

"Ngươi lúc trước làm sao mà có được cái này, ta muốn nghe một chút! Chỉ dựa vào nó cũng không đủ nói rằng, ngươi và hai tên nghịch đồ của ta không có quan hệ với nhau."

Nghe xong lời này, Hàn Lập mỉm cười không có trả lời mà lại hỏi ngược lại:

"Tiền bối thần thông cái thế, nhất định danh tiếng năm xưa không nhỏ, có thể nói cho vãn bối nghe danh tính được hay không?”

Gã thiếu niên thấy Hàn Lập không trả lời, mà hỏi ngược vặn lại mình, trong lòng đại nộ, ở giưa hai chân mày lộ ra một tia âm lệ.

Nhưng sau đó không biết nghĩ tới cái gì liền lạnh lùng trả lời:

"Lão phu là Huyền Cốt thượng nhân Tiêu Sá, không biết ngươi đã từng nghe qua tên này chưa?"

"Huyền Cốt thượng nhân?"

Hàn Lập nghe xong, trầm ngâm một hồi, thực sự là mình không biết đại danh này.

Nhưng hắn cũng không thèm để ý, ngược lại thong dong nói:

"Nếu tiền bối cho rằng ngọc giản không đủ chứng minh được thân phận của tại hạ, vậy công pháp đó cũng không phải là các hạ nhất mạch tương truyền, với sự lịch duyệt của tiền bối hẳn là có thể nhận ra mới phải, tiền bối đánh giá cẩn thận thêm lần nữa xem!" Nói xong, Hàn Lập liền đem Thanh Nguyên kiếm quyết tăng lên cực hạn, thanh quang trên người phát ra chói mắt, cơ hồ làm cho người ta không thể nhìn trực tiếp.

Tiếp theo Hàn Lập búng mười ngón tay, bảy, tám đạo Thanh Nguyên kiếm quang xuất hiện, công kích lên vách tường bên cạnh, xuyên thủng mấy lỗ to bằng cái bát.

"Về phần lai lịch cái ngọc giản này rất đơn giản, trước đây vãn bối giết một tên tà tu và từ trên mình hắn vô tình thu được, nếu như vậy mà tiền bối vẫn không tin thì vãn bối cũng không còn gì để giải thích, chỉ còn cách đánh một trận mà thôi." Hàn Lập hai tay khẽ xoa xoa, hời hợt nói.

Tiêu Sá nhìn thanh quang trên người Hàn Lập, sắc mặt cực kỳ âm trầm, nửa ngày sau sắc mặt mới hòa hoãn nói:

"Công pháp mà ngươi tu luyện đích thực cũng không phải từ Huyền Âm Kinh, thậm chí cũng không phải là công pháp ma đạo, bổn thánh tổ tự nhiên có thể nhìn ra. Nhưng mà ngươi lại có Sát Đan phân thân, hơn nữa vừa đúng dịp tới đây, lão phu thận trọng một chút cũng là lẽ tất nhiên. Bất quá, lão phu lại muốn hỏi thêm ngươi một câu. Ngoài cái ngọc giản này ra ngươi còn có thu được thứ khác từ trên người đối phương hay không?”

Nghe xong lão ma này nói, Hàn Lập thần sắc khẽ động, hắn mơ hồ hiểu được đối phương uy hiếp mình nửa ngày cũng vì mục đích cuối cùng này. Hàn Lập không trả lời mà nhàn nhạt hỏi ngược hắn một câu.

"Tiền bối nếu đã tu luyện thành Huyền Hồn luyện thân cộng với việc bị nhốt nơi đây nhiều năm như vậy, có phải Huyền hồn ngưng yêu đại pháp có hạn chế với khuyết điểm rất nhiều hay không, chẳng hạn như không thể hành tẩu vào ban ngày hoặc bị một ít pháp khí đặc thù khắc chế…”

"Hừ, ngươi nghĩ rằng ta sẽ nói cho ngươi biết việc này sao?" Thiếu niên vừa nghe câu hỏi của Hàn Lập, không nhịn được đột nhiên giận dữ, sắc mặt thay đổi, hung hăng ngắt lời nói.

"Vậy đúng rồi, tiền bối nghĩ rằng ta sẽ lộ ra những thứ mà tiền bối không nên biết sao?” Sắc mặt Hàn Lập không thay đổi, nhàn nhạt nói.

Tiêu Sá ngẩn ra khi nghe những lời mỉa mai như vậy, vẻ giận dữ trên mặt dần dần tiêu biến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chung Anh
30 Tháng bảy, 2019 15:12
Chuyen da hoan thanh day
kotaro_166
08 Tháng bảy, 2019 11:52
Tìm chương ma kiếp đánh nhau với phân thân huyết quang thánh tổ ở thiên uyên thành ấy
thanhluong666
04 Tháng bảy, 2019 13:16
đọc thấy thằng main thường xuyên hoảng sợ, kinh hoảng, kinh hãi, khiếp sợ, rùng mình các kiểu làm mình cũng sợ nó đứt tim mà chết theo.
Twed
30 Tháng sáu, 2019 23:13
lần 3 luyện lại truyện này. 2 lần trc luyện 1 lần đc 100c, 1 lần 200c thì bỏ. cảm giác truyện khó luyện quá. lần này quyết tâm luyện lại tùe đầu xem sao.
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2019 19:17
full rồi.đoạn phi thăng là hết phần 1 đấy.xuống khoảng chục chương là thấy
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2019 20:20
móc cua
anacondaaaaa
26 Tháng ba, 2019 17:39
1 thằng kia muốn tu tiên, thế là nó đi tu tiên. rồi đó khỏi cảm ơn.
Phạm Thái Sơn
28 Tháng hai, 2019 14:30
Cu Hàn là sao chổi hay sao đi đâu chỗ đấy đánh nhau to
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
c v c c. c cc
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
.c c
Kiumin
15 Tháng hai, 2019 17:08
Sao truyện để tình trạng hoàn thành mà đọc tới chương 2468 thì hết rồi, chưa hoàn mà
MrBigGun
14 Tháng một, 2019 08:10
Sao ko up full nhỉ. Mình tải về để đọc trên máy bay. Trả 100 vàng xong lại ko thấy full
MeoRung1599
25 Tháng mười hai, 2018 10:59
bác lên http://vi.phamnhan.wikia.com/wiki/Ph%C3%A0m_Nh%C3%A2n_Tu_Ti%C3%AAn_Wiki xem cái Hàn Lập tu tiên niên biếu, khỏi cần tóm tắt làm gì
zincarry
20 Tháng mười hai, 2018 11:28
ai đọc xong r tóm tắt truyện giúp mình vs đc k :)) đọc xong mấy năm r quên kha khá :v
Long Ng Thành
17 Tháng mười hai, 2018 10:17
Bạn nói đúng á, nó mới bước vào bán tu tiên thui, chưa được tu tiên mà nó xem thường rùi người phàm rùi, về tới thôn ngõ đâm cưới e nó còn không vô còn nói tiên phàm xa cách *** nó chưa biết cái chó gì là tiên mà thấy ghét rùi.. đọc cở hơn 1k chap có đoạn phong ấn ma , người ta mượn bảo bối để phong ấn lại để không cho thoát mà nó ích kỷ vc lun, đeo cho mượn, lúc chết rùi có chôn theo đk đâu mà cứ giữ bo bo trong người
luotgio
08 Tháng mười hai, 2018 15:57
I mfeq 312057 0_.47 .
Huỳnh Văn Đệ
03 Tháng mười hai, 2018 13:49
chương 1637 hai tay chấp sau lưng sờ sờ cằm là động tác gì?
prince88
04 Tháng mười một, 2018 04:45
1666 nhé
phatproman
20 Tháng mười, 2018 12:19
có phần mới lâu rồi mà
Lequi Anhtuan
06 Tháng mười, 2018 22:42
Truyện có tính ra nữa k vậy
Hoàng Nam
23 Tháng chín, 2018 05:10
thích phàm nhân khó đọc truyện khác
vuongdaitru
12 Tháng chín, 2018 10:39
chưa đọc truyện mà thấy cái thằng chíp hôi đúng là hôi thật, có 1 cái cmt mà spam 4-5 lần, truyện có hay đến mấy cũng ko thể hoàn hảo, còn nếu nhân vật quá hoàn hảo thì còn gì là hay
Tri Mệnh
21 Tháng tám, 2018 23:42
Gét mấy đứa nv nữ phụ toàn về sau thấy hl lên cấp cao rồi tỏ vẻ yêu thương
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
BÌNH LUẬN FACEBOOK