Ma nhân cầm đầu mang theo hai căn gai xương trắng bệch, đứng ở cửa thông đạo, hung tợn nhìn chằm chằm Hà Thanh Mạn, nhưng chưa lập tức xuất thủ.
Thông đạo phía sau hắn, đá vụn bay tán loạn, từng khối đá vụn từ đỉnh động rơi xuống.
Chỉ một chốc, cửa động kia đã chồng chất rất nhiều khối đá.
Lại là một Ma nhân cường tráng thân cao khoảng ba mét, đầu cúi thấp xuống, nhanh chóng từ bên trong thông đạo chui ra.
Bốn tên Ma nhân còn lại, ở chỗ đá vụn chặn trước cửa thông đạo, cũng chui vào thạch động cỡ sân bóng rỗ này.
Sáu tên Ma nhân cùng nhau đứng thẳng trong thạch động sáng ngời, một thân lân giáp màu đen, thân cao to lớn, con ngươi màu xanh thẫm lóe ra tia sáng hung lệ âm tà, như độc xà trong bóng đêm nhìn chằm chằm con mồi, như muốn nuốt gọn người ta.
- Cốt Nha đại nhân!
Tên Ma nhân thứ hai từ trong thông đạo đi ra, tiến lên một bước, hơi cúi người, giọng nói như lợi khí chém lên thủy tinh, sắc nhọn chói tai
- Ả nữ nhân nhân loại kia vẫn là tấm thân xử nữ, âm huyết xử nữ của nàng có thể dùng làm tế phẩm.
Trong lúc tên Ma nhân nói chuyện, ánh mắt âm tà quét lên thân thể yêu kiều của Hà Thanh Mạn một lần, sau khi dứt lời hắn còn liếm liếm khóe miệng, trong mắt toát lên vẻ dâm tà.
- Ừm, trong chốc lát nữa giết chết nàng, ta sẽ thu thập âm huyết xử nữ của nàng.
Ma nhân Hắc Lân tộc được gọi là Cốt Nha, quát khẽ nói:
- Tản ra đi, hãy động thủ giết mấy tên này đi, đám nhân loại không chỉ có một nhóm như vậy, giết nhóm này chúng ta còn phải tìm con mồi khác.
- Giết!
Năm tên Ma nhân hét to, nhanh chóng phân tán ra, vọt nhanh tới hướng đám người Hà Thanh Mạn và Ba Đế.
Cốt Nha mang theo hai căn gai xương trắng bệch, liếm miệng, lạnh lùng nhìn Hà Thanh Mạn
- Nữ nhân nhân loại, ta sẽ không giết chết ngươi ngay đâu, ta sẽ bắt ngươi lại, sau đó chậm rãi giày vò ngươi, khiến ngươi ở dưới cự vật ta đau khổ muốn chết, khiến cho ngươi biết sự lợi hại của nam nhân Hắc Lân tộc ta!
Hà Thanh Mạn cắn răng, nắm chặt trường mâu màu bạc kia, không nói được một lời.
"Keng keng keng!"
Tiếng kim thiết giao kích, bỗng nhiên từ trong thạch động yên tĩnh truyền ra.
Năm tên Ma nhân phân tán ra, phân biệt tìm tới bảy tên Võ Giả như Ba Đế, Chu Nam. . . Đám người Ba Đế cũng đều phân tán ra, đều tự tìm Ma nhân giao chiến.
Lợi khí trong tay bọn họ, đánh lên trên người những tên Ma nhân Hắc Lân tộc này, lân giáp màu đen ngăn cản lại, không thể phá vỡ lân giáp màu đen kia, chỉ có thể lưu lại bên trên một chút dấu vết.
Tinh quang chói lọi giống như cầu vồng bắn phá bên trong thạch động, các loại võ kỹ ngưng luyện ra hào quang đẹp mắt, được đám người Ba Đế thúc giục ra.
"Huyết Liệt Trảm!"
Ba Đế hét to, cánh tay trái tróc da rách thịt, từng giọt máu tươi như bảo thạch màu đỏ óng ánh trong sáng, đột nhiên từ bên trong cánh tay hắn chảy ra, bắt đầu tụ tập hắn vào tinh quang màu đỏ trong lòng bàn tay phải hắn, lập tức hình thành huyết quang lợi trảm hình nửa vòng cung, chém mạnh về phía một tên Ma nhân đang đối chiến với hắn.
"Xuy xuy xuy!"
Huyết quang hình cung giống như xé rách không khí, còn lợi hại hơn binh khí võ kỹ hắn dùng ra lúc trước, nháy mắt trảm đến trên người tên Ma nhân trước mặt hắn.
Huyết quang hình cung đột nhiên phân tách bắn ra, nháy mắt hóa thành rất nhiều khối huyết quang, giống như lưỡi dao bắn lên ngực Ma nhân kia.
Trong tiếng kim thiết giao kích vang lên liên tiếp, huyết quang phân tách bắn ra xuyên qua khe hở lân giáp màu đen của Ma nhân, bắn thẳng vào trong thân thể tên Ma nhân này.
Ma nhân dựa vào lân giáp màu đen ngăn cản công kích, bỗng nhiên bắt đầu kêu to, vẻ mặt thống khổ.
Võ kỹ Ba Đế thi triển ra nửa chừng phân tách, hóa thành từng khối huyết quang, xuyên thấu qua khe hở lân giáp màu đen chui vào thân thể Ma nhân, rốt cuộc đã làm tên Ma nhân bị trọng thương.
- Giữa bọn chúng và lân giáp có khe hở, chỉ cần công kích né qua lân giáp, là có thể làm chúng trọng thương!
Vẻ mặt Ba Đế chấn động, vội vàng lớn tiếng nhắc nhở những người khác.
Được Ba Đế nhắc nhở, sau tên Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên còn lại cũng hoàn toàn tỉnh ngộ, không còn công kích lên lân giáp màu đen trên người những Ma nhân này, bắt đầu phát huy sở trường tránh sở đoản, lợi dụng võ kỹ tinh diệu, tìm khe hở giữa đám lân giáp trên người Ma nhân, mà bắn thẳng công kích vào thân thể Ma nhân.
Thế cục vốn nghiêng về một bên, bởi vì có một câu của Ba Đế đã dần dần đảo ngược.
Thạch Nham âm thầm gật đầu.
Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên quả nhiên bất phàm, khi đối mặt với Ma nhân dị tộc, bọn họ không có lộ ra chút kinh sợ. Lúc chiến đấu còn luôn âm thầm quan sát, tìm nhược điểm những Ma nhân này.
Chính bởi vì trong lòng bọn họ không sợ, mới có thể nhìn rõ mọi việc, thông suốt công kích vào khe hỡ trên người những tên Ma nhân Hắc Lân tộc này.
Năm tên Ma nhân này, không có một ai lấy ra vũ khí, đều tay không dùng phương thức đơn giản thô bạo nhất, ép sát đến đám người Ba Đế, áp dụng chiến thuật giáp lá cà.
Lân giáp màu đen của năm tên Ma nhân, chẳng những vô cùng chắc chắn, lúc giao chiến những lân giáp này còn có thể đột nhiên dựng đứng, lân giáp sẽ biến thành một đám phong nhận, cực kỳ sắc bén.
Một tên Ma nhân tốc độ khá nhanh, nhanh chóng nhằm phía một tên Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên, một tay cản võ kỹ sắc bén của Võ Giả nà, một tay kia ôm lấy hắn.
Ma nhân thân cao ba mét, Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên này chỉ khoảng một mét bảy, bị Ma nhân ôm vào trong ngực.
Đột nhiên, lân giáp trên người Ma nhân này bỗng dựng đứng lên, một đám phong nhận cắm thẳng vào trong thân thể Võ Giả đó.
Bị Ma nhân kia nâng lên, thân thể Võ Giả kia liền bị lân giáp trên người Ma nhân cắt nát, trên người hiện ra vô số vết thương, còn có thể thấy được nội tạng.
Người nọ thét lên thê lương, sinh cơ trong mắt từng chút trôi đi, một thân tinh khí, cũng dần dần tiêu tán đi.
Thạch Nham luôn di chuyển trong thạch động, vẫn chưa vội vã nhúng tay, đợi đến khi phát hiện một người Thiên Tà Động Thiên bên này bị Ma nhân chém giết. Hắn lặng lẽ đi đến khu vực đó, hấp thu một thân tinh khí trên mình người nọ tràn ra, lúc đó mới cau mày, nhìn về phía Hà Thanh Mạn.
Thân thể yêu kiều xinh đẹp của Hà Thanh Mạn, được nhiều tầng màn chắn bảo vệ, trường mâu màu bạc trong tay nàng lúc vung lên, nháy mắt biến thành quái xà màu bạc, tìm cơ hội cắn Cốt Nha. Từ trong thân thể Hà Thanh Mạn truyền ra tiếng rít, từng đường phong nhận bay vụt ra, rồi vô số phong nhận vây chặt Cốt Nha lại.
Cốt Nha mang theo gai xương trắng bệch, một thân lân giáp màu đen lóe ra ma quang kỳ dị, ở dưới làn phong nhận nhưng thân hình cao ba mét của Cốt Nha lại nhanh như thiểm điện, liên tục biến đổi vị trí.
Võ Hồn của Hà Thanh Mạn ngưng luyện ra phong nhận, đã phá thạch bích chỗ này thành từng mảnh đá vụn, nhưng vẫn không thể đâm vào khe hỡ lân giáp Cốt Nha.
Hai căn gai xương trắng bệch lấy từ trong chính thân thể hắn, ở trong tay Cốt Nha vẽ ra từng đường vòng cung màu trắng, sát khí lạnh buốt từ bên trong gai xương trắng bệch kia tràn ra, vô thanh vô tức ảnh hưởng thần chí nhân tâm.
Sát khí lạnh buốt kia làn ra khắp sơn động, khiến cho một đám Ma nhân tinh thần phấn chấn, khí thế hung lệ trên người càng lúc càng mạnh.
Trái lại Hà Thanh Mạn, đám người Ba Đế, trong luồng sát khí lạnh buốt kia càng lúc càng hấp tấp bất an, không có sự bình tĩnh như thường ngày, lúc giao chiến liên tiếp phạm sai lầm, thi triển một ít võ kỹ cũng bắt đầu không đúng tiêu chuẩn.
Thạch Nham di chuyển liên tục, âm thầm lưu ý gai xương trong tay Cốt Nha.
Nhờ vào Tụ hồn châu, hắn có thể phát hiện khí tức từ trong gai xương trắng bệch kia, có lực lượng tà ác mê hoặc lòng người. Tốc độ khí tức này tràn ra rất thong thả, bởi đang trong lúc giao chiến nên sẽ không ai phát hiện ra.
Bởi vì khí tức này mà cục diện bên trong thạch động dần dần phát sinh biến hóa không ổn, loại biến hóa này ngay cả Hà Thanh Mạn cũng chưa phát hiện.
Ma nhân càng lúc càng mạnh mẽ, lực lượng trên người cũng càng lúc càng mạnh, trái lại Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên lại là một đám vẻ mặt mỏi mệt, trong ánh mắt đầy vẻ hấp tấp bất an, tốc độ Tinh Nguyên di chuyển trong cơ thể, thế mà cũng trở nên chậm chạp lại.
Thạch Nham quan sát trong chốc lát, đột nhiên nhíu mày nói:
- Hà Thanh Mạn, lưu ý hai căn gai xương kia, trong đó tràn ra lực lượng sẽ làm cho Ma nhân càng lúc càng mạnh, khiến cho các ngươi càng lúc càng hấp tấp bất an, đang dần dần suy yếu lực lượng các ngươi. Khí tức từ trong hai căn gai xương sẽ trở thành nhân tố quyết định thắng thua, nếu cô không thể ngăn cản thì toàn bộ người của cô sẽ chết ở chỗ này.
Thân thể Hà Thanh Mạn chấn động, trong con mắt đột nhiên bắn ra quang mang lạnh lùng, nhìn phía gai xương mà Cốt Nha mang theo, hình như rốt cuộc đã có phát hiện điều gì.
Cốt Nha đang chậm rãi quấn lấy Hà Thanh Mạn, trong đôi mắt màu xanh thẫm đột nhiên lộ ra tia sáng kinh ngạc, hắn từ xa liếc nhìn Thạch Nham, giọng lạnh lùng nói:
- Tiểu tử ánh mắt cũng rất độc, thế mà lại nhìn ra thủ đoạn của ta, Kiêu, ngươi giết tiểu tử này trước để tránh hắn còn có thể cản trở.
- Đã biết đại nhân.
Ma nhân giao chiến với Chu Nam, đột nhiên bỏ qua Chu Nam, thân hình hùng vĩ to như cánh cửa, áp thẳng tới hướng Thạch Nham.
Thần sắc Thạch Nham không sợ hãi, thản nhiên nói:
- Cũng tốt, nhìn lâu như vậy, cũng nên hoạt động gân cốt.
- Ngươi hãy cẩn thận, nếu ngươi chết ở chỗ này, chúng ta cũng không thể bàn giao cho Dương gia.
Hà Thanh Mạn khẽ quát một tiếng
- Ngươi không nên giao chiến chính diện với bọn chúng, ta đã truyền tin rồi không bao lâu nữa bọn Nam tỷ sẽ đến đây, ngươi chỉ cần kiên trì một chút là được rồi!
Hà Thanh Mạn tuy rằng bất mãn Thạch Nham, nhưng nàng lại biết thân phận thật sự của Thạch Nham, biết Dương Thanh Đế cực kỳ coi trọng Thạch Nham, thậm chí vì biết được chuyện sinh tử của hắn, không tiếc hao phí ba giọt Bất Tử huyết để suy tính, mấy tin tức này người khác không biết, nhưng nàng lại biết thông qua Hạ Tâm Nghiên.
Nếu Thạch Nham cùng nàng chết một nơi, Dương gia chẳng những sẽ trách cứ Thiên Tà Động Thiên, nói không chừng ngay cả Hà gia cũng sẽ giận chó đánh mèo.
Đây cũng không phải là chuyện Hà Thanh Mạn có thể chịu đựng.
Nhưng mà, một tiếng kêu khẽ thân thiết của nàng, trong lúc vô tình lại bại lộ một chỗ từ vô cùng quan trọng.
Là Dương gia!
Trong thạch động.
Tất cả Ma nhân Hắc Lân tộc, khi nghe hai chữ đó, trong đôi mắt màu xanh thẫm, đột nhiên bắn ra tia sáng hận thấu xương.
Tên Cốt Nha cầm đầu, cũng đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ
- Dương gia! Tên tiểu tử chết tiệt này, lại là người Dương gia! Ta muốn lọt gân, róc da của ngươi, cho ngươi nếm thử khổ hình của Hắc Lân tộc chúng ta! Dương gia vạn ác, không biết giết bao nhiêu tộc nhân của ta, lần này chúng ta cam nguyện liều mạng đi ra từ không gian tiết điểm đến đây, cũng là muốn trả thù Dương gia!
Tất cả Ma nhân Hắc Lân tộc, đột nhiên vứt bỏ đối thủ, một đám nghiến răng nghiến lợi, trong đôi mắt màu xanh thẫm bắn ra sự oán hận cực điểm, dồn sát tới Thạch Nham.
Hà Thanh Mạn vốn có hảo tâm bảo Thạch Nham lưu ý, nhưng không có đoán được lòng tốt, nhưng lại biến thành kết quả này.
Thạch Nham nhíu mày thật chặt, trước khi Ma nhân Hắc Lân tộc tới gần, bắt đầu tụ tập lực lượng, lặng lẽ tạo thành Từ Cức Vực Trường.
- Dương gia, thật đúng là trâu bò nha, thế mà lại khiến cho đám Ma nhân hung tàn hận thù như thế, cũng không biết người Dương gia ở trong Ma Vực Thứ Tư, đã làm ra bao nhiêu chuyện ác khiến Ma nhân điên cuồng thế.
Thạch Nham nhanh chóng chuẩn bị hành động, trong lòng thầm nghĩ. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK