Nhuế Lãnh Ngọc lui về phía cửa trận, vung Toái Hồn Trượng ngăn cản đám lệ quỷ, kiên trì một hồi lâu thì bát môn tuần hoàn, Thương môn đổi thành Sinh môn, tất cả lệ quỷ đều bị trận pháp ngăn chặn, nháy mắt liền biến mất.
Diệp Thiếu Dương thở phào nhẹ nhõm, nghỉ ngơi không bao lâu thì cái bóng xinh đẹp trong tay Diệp Thiếu Dương giãy ra, bay về phía trước.
"Không được để cho nàng tẩu thoát!". Diệp Thiếu Dương kêu to.
Nhuế Lãnh Ngọc rút súng diệt hồn bắn Đoàng…đoàng vào lưng Phùng Tâm Vũ. Súng diệt hồn linh lực siêu cường, có thể bắn một phát nát lệ quỷ, thế nhưng khi trúng người nàng chỉ hơi tê tê một chút, nàng vẫn tiếp tục bay về phía trước, bất quá Tần Phong đã nhanh hơn, triển khai tốc độ tà linh, xông tới, ngăn chặn Phùng Tâm Vũ .
"Tiểu Vân đâu?". Tần Phong hỏi: "Ta cảm nhận được nàng ấy đang ở gần đây!"
Phùng Tâm Vũ lạnh lùng cười: "Ngươi để ta đi, ta giao Tiểu Vân cho ngươi. Bằng không thì chúng ta sẽ cùng chết, hồn phi phách tán.".
Tần Phong ngẩn ra, lập tức do dự.
"Tần Phong, không được để nàng ta mê hoặc!". Nhuế Lãnh Ngọc chợt mất bình tĩnh, khẩn trương kêu lên. Nếu như Tần Phong để cho Phùng Tâm Vũ đi, mọi chuyện đến đây là hết.
Tần Phong nhắm mắt lại.
Phùng Tâm Vũ cười lớn bay đi, đột nhiên, một luồng linh lực từ trên người Tần Phong tỏa ra, ngăn cản đường đi của Phùng Tâm Vũ.
Phùng Tâm Vũ cứng đờ, lạnh lùng nói: "Ngươi không cần nàng ta nữa sao?"
Tần Phong mở mắt, giọng nói bình thản mà kiên định: "Ta tin tưởng Tiểu Vân cũng muốn ta làm như vậy, cùng lắm thì nàng hồn phi phách tán, ta đợi nàng tụ hồn hai trăm năm, ba trăm năm nữa!”.
Phùng Tâm Vũ ré lên, âm khí trong cơ thể nháy mắt tăng vọt, nàng giơ hai tay, gào thét: "Được lắm, tới đây đi, cho ta thấy tu vi nghìn năm của ngươi!". Sau đó khẽ nâng tay phải, một luồng hắc khí như độc xà tấn công Tần Phong.
Tần Phong cũng vung tay áo xông tới.
Tà linh nghìn năm đối chọi với quỷ thủ lĩnh, đại chiến một hồi, Nhuế Lãnh Ngọc cũng xông vào trợ chiến. Một người, một quỷ, một tà linh chiến đấu với nhau.
Tất cả mọi người há mồm trợn mắt, quan sát cảnh chiến đấu hùng tráng.
Phùng Tâm Vũ không hổ danh là quỷ thủ lĩnh, lấy một địch hai vẫn không rơi vào thế hạ phong.
Diệp Thiếu Dương nhìn mà líu hết cả lưỡi, tu vi mạnh như thế, lỡ như nàng hợp nhất quỷ thi, trở thành Quỷ Mẫu La Sát, vậy thì mình có vào trợ chiến cũng không phải đối thủ của nàng.
"Diệp Thiếu Dương, ngươi đang ngồi xem chúng ta biểu diễn đó ư?". Nhuế Lãnh Ngọc quay đầu trách cứ hắn.
"À quên, tôi mới là vai chính!". Diệp Thiếu Dương khôi phục lại một ít pháp lực, lao tới trước thi thể của Phùng Tâm Vũ, ngồi khoanh chân, nắm hai tay nàng, thi triển Mao Sơn Truy Hồn Lệnh.
Phùng Tâm Vũ đang đại chiến chợt thét lên, tam hồn thất phách dần dần bị hút vào bên trong thi thể. Mà Nhuế Lãnh Ngọc và Tần Phong lại từng bước dồn ép, căn bản không còn cơ hội nhập vào Tạ Vũ Tình, chẳng mấy chốc hồn về thể xác.
Thi thể Phùng Tâm Vũ bất chợt mở mắt, thoát khỏi ràng buộc của Diệp Thiếu Dương, đứng lên, thân thể bắt đầu tản ra một luồng khí tức vô cùng ngạt thở.
Nhuế Lãnh Ngọc kêu to: "Mau, nàng sắp trở thành quỷ thi!"
Diệp Thiếu Dương sớm đã có chuẩn bị, hai tay kết ấn, đọc một lần Thiên Hỏa Chú, lập tức đám lá ngải và cỏ lau dưới chân Phùng Tâm Vũ bốc cháy ngùn ngụt, từ bát quái vị phóng ra tám luồng hỏa diễm, vẻ mặt Phùng Tâm Vũ vô cùng thống khổ, thế nhưng nàng vẫn cười dữ tợn, giang hai cánh tay, phát ra oán khí mạnh mẽ đối đầu với tám ngọn hỏa diễm.
Một tờ Định hồn phù từ trên người nàng bay xuống, tiếp theo là tờ thứ hai...
"Ngươi không thể vây khốn được ta!". Phùng Tâm Vũ tập trung oán khí vào tờ bùa thứ ba, tiến hành trùng kích, thế nhưng tờ bùa thứ tư nhanh chóng bay xuống…
Tần Phong và Nhuế Lãnh Ngọc đứng một bên lo lắng nhìn, không dám tiến lên, trận pháp đã hình thành, hiện giờ chỉ có mỗi Diệp Thiếu Dương là có khả năng điều khiển trận pháp, người khác tiến vào sẽ phá hỏng trận pháp.
Diệp Thiếu Dương cầm Thất Tinh Long Tuyền Kiếm bình tĩnh nhìn Phùng Tâm Vũ, giơ cao bảo kiếm, nhắm mắt lại, miệng lầm rầm niệm chú: "Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp. Pháp do tâm sinh, sinh sinh bất tức. Long chiến vu dã, thập phương câu diệt, thiên la duy võng, địa diêm ma la..."
Phùng Tâm Vũ bên kia đã hóa giải hết bùa chú, hai tay đan vào nhau, tập trung toàn bộ oán khí trong cơ thể, vọt tới bên người Diệp Thiếu Dương...
“Thất Tinh xuất vỏ, trảm yêu tru tinh; tất cả tà ma, hóa thành yên trần (1)! Thái Ất Tam Thanh, cấp cấp như luật lệnh!". Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên mở mắt, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm lăng không chém vào cường đại oán khí, dừng lại một giây, sau đó bổ đôi oán khí, một đạo kiếm quang từ đỉnh đầu Phùng Tâm Vũ bay thẳng xuống dưới...
(1) Yên trần: khói bụi
Một kiếm này đã tiêu hao gần hết pháp lực của Diệp Thiếu Dương, đôi chân hắn cơ hồ muốn rã, ngã ngồi xuống đất, ngẩng đầu nhìn lại, thi thể Phùng Tâm Vũ đã bị chém làm hai nửa, máu trải dài trên mặt đất, hồn phách của nàng vẫn còn đứng ở đây, thân ảnh dần dần trở nên trong suốt, chỉ còn lại một màu nhàn nhạt, y phục rách nát, lộ ra một vết thương đầy máu ngay giữa bụng.
Điều đó chứng tỏ tu vi của nàng đã tận, cho nên mới hiện ra chân thân. Diệp Thiếu Dương thở phào, trầm ngâm nhìn nàng, nói rằng: "Tất cả đã kết thúc!"
Trong ánh mắt của Phùng Tâm Vũ không hề có tà ác và thù hận, chỉ có tuyệt vọng.
Một lúc sau, nàng mới thì thào nói rằng: "Đúng vậy, tất cả đã kết thúc, thế nhưng ta không cam lòng..."
Diệp Thiếu Dương lắc đầu: "Có gì mà không cam lòng, cừu nhân của ngươi đều đã bị ngươi giết, thậm chí bị nhốt vào quỷ trận chịu khổ dằng dặc bảy mươi năm, thù cũng đã báo được, ngươi còn không cam lòng, vậy những người vô tội bị ngươi giết thì phải tìm ai để nói lý lẽ đây?"
Phùng Tâm Vũ lắc đầu: "Thù ta đã sớm báo, không có gì để bàn cãi, ta giết quá nhiều người, đến âm ty ắt phải chịu cực hình, thứ duy nhất ta không cam lòng chính là... Đạo Phong lừa ta."
Nàng cúi đầu, qua một hồi lâu mới lẩm bẩm nói tiếp: "Ta nhất niệm thành ma, chỉ vì báo thù mà muốn giết sạch người trong thiên hạ, cho đến khi gặp Đạo Phong... Lúc đó, ta sẵn sàng vì hắn mà buông bỏ chấp niệm, buông bỏ tất cả, chỉ muốn làm một du hồn bình thường ở bên cạnh hắn. Hắn bảo sẽ cứu ta ra, dẫn ta đi khỏi nơi này, đáng tiếc, hắn đã một đi không trở lại…"
Mọi người kinh ngạc nhìn nhau, thì ra nàng và Đạo Phong thật sự có chuyện, hơn nữa còn là... chuyện tình cảm.
"Một đạo sĩ Mao Sơn và một nữ quỷ? Không thể được!". Nhuế Lãnh Ngọc giật mình.
Giới pháp thuật có một quy tắc, mặc kệ thuộc môn phái nào, chỉ cần là pháp sư thì đều không thể có tình cảm với quỷ yêu, đây là chuyện giới pháp thuật khinh thường nhất. Huống chi Đạo Phong lại là đệ tử nội môn Mao Sơn, một đạo môn điển hình, cho nên bình tĩnh như Nhuế Lãnh Ngọc khi nghe thấy cũng hết sức khó tin.
Diệp Thiếu Dương cười khổ: "Ta tin ngươi nói thật, việc này người bình thường không làm được chứ Đạo Phong chắc chắn làm được, hắn là người duy nhất dám phản bội lại cả đạo môn, bất quá hắn đã bị trục xuất ra khỏi sư môn, hắn làm gì cũng không còn liên quan đến Mao Sơn nữa!"
Nói xong, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Phùng Tâm Vũ: "Ta không muốn giải thích thay cho Đạo Phong, nhưng chuyện hắn không tới tìm ngươi không phải là do hắn không muốn, mà là hắn đã đi vào một chỗ không thể ra được!”.
"Chỗ nào?". Phùng Tâm Vũ lập tức xúc động.
Diệp Thiếu Dương nói: "Chỗ mà các pháp sư toàn thiên hạ cũng không dám đi vào!"
Phùng Tâm Vũ há mồm: "Chẳng lẽ là... làm sao ngươi biết?"
"Ta đoán, còn có Cửu Thành (2) có thể xác định.". Diệp Thiếu Dương biết nàng đã hiểu ra, Nhuế Lãnh Ngọc và Tần Phong cũng biết, bởi vì chỗ mà các pháp sư toàn thiên hạ không dám đi vào, đó là…
(2) Cửu Thành: một loại văn kiện ghi chép lại, tương tự như chiếu thư, dùng để đưa tin, thông báo, có thể là bia đá hoặc giấy.
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện tại:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng ba, 2017 01:12
fb tuan anh
01 Tháng ba, 2017 01:12
ad ơi cho vào group đi
19 Tháng hai, 2017 20:05
Fb Minh Hoàng nhé bạn ơi
08 Tháng hai, 2017 23:06
bác dồng ý yc vô group đi
03 Tháng hai, 2017 20:50
Xin vào group mấy ngày mà k thấy ad duyệt :(
03 Tháng hai, 2017 20:50
Xin vào group mấy ngày mà k thấy ad duyệt :(
24 Tháng một, 2017 01:09
Ai cho mình vào gr với.fb mình là 01688888574(Nguyễn Tuấn)
23 Tháng một, 2017 21:27
cho minh vao group voi ad
15 Tháng một, 2017 10:51
hóng gần 1 tháng mà chưa có chương mới
13 Tháng một, 2017 02:56
dao nay hong wa ma hong thay ra truong
13 Tháng một, 2017 02:56
dao nay hong wa ma hong thay ra truong
13 Tháng một, 2017 02:56
dao nay hong wa ma hong thay ra truong
13 Tháng một, 2017 02:56
dao nay hong wa ma hong thay ra truong
13 Tháng một, 2017 02:53
ad oi cho mk vao group voi
09 Tháng một, 2017 22:34
ai cho mk vào group với
24 Tháng mười hai, 2016 12:24
có chuong trên wap roi đo mm d vua đọc hề hề
22 Tháng mười hai, 2016 10:52
mọi người ơi cho mình hỏi.lam thế nào để tham gia vào group . mình đăng nhập mã nó báo nhập sai.dung tài khoản nào vậy.
22 Tháng mười hai, 2016 10:42
ko đọc đc nua chan qua.
19 Tháng mười hai, 2016 16:18
may ngay nay ko co chuong nao nhỉ
19 Tháng mười hai, 2016 13:42
hóng chương mới lâu quá
18 Tháng mười hai, 2016 14:52
ko thấy ra chuong mới nhỉ
04 Tháng mười hai, 2016 15:08
giá mà 1 ngày được đọc 2 chương thì quá đã
23 Tháng mười một, 2016 22:13
rất cảm ơn người dịch mă
17 Tháng mười một, 2016 07:22
Từ ngày đọc truyện của anh dịch đến giờ! Ngày nào đi làm dù mệt mỗi đến mấy thì khi về đến nhà việc đầu tiên của em là hóng tập mới của anh! Anh cứ mặc kệ họ đi! Giống như em vậy em đam mê y khoa và e sống với ngành y mặc kệ ng ta châm chọc e
16 Tháng mười một, 2016 22:59
sao lại dừng dịch chuyện chỉ vì những lời nói linh tinh thế, họ hối chương cũng chỉ vì muốn được đọc truyện thôi mà
chấp làm gì để những người yêu truyện của b phải bị lây vậy nè
BÌNH LUẬN FACEBOOK