Mọi người lập tức bu lại xung quanh, trợn to mắt, nín thở ngưng thần nhìn Tạ Vũ Tình, đột nhiên, mí mắt của nàng giật giật, hai giây sau chậm rãi mở ra, bụng cũng bắt đầu phập phồng theo hô hấp, thở ra một hơi khí.
"Các ngươi... nhìn ta làm gì? Mau tránh ra!". Bị mười mấy người – đại đa số đều là nam nhân nhìn chằm chằm vào mình, Tạ Vũ Tình có chút ngượng ngùng, giơ tay lên che mặt.
Hành động đó chứng tỏ nàng hoàn toàn không sao. Chẳng biết ai vỗ tay đầu tiên, cả đám người lập tức vỗ tay theo, một nửa là chúc mừng Tạ Vũ Tình, một nửa là dành tặng cho Diệp Thiếu Dương.
Lý Vĩ vừa vỗ tay vừa chép miệng nhìn lão pháp y đang trợn mắt há mồm kia: "Lão huynh, tôi nói có sai đâu, Diệp Thiên sư cứu sống được người rồi kìa!"
Pháp y bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, đẩy đoàn người ra chạy tới bên cạnh Tạ Vũ Tình, sờ sờ gáy của nàng, sau đó kiểm tra hơi thở và mạch đập, mồm càng lúc càng há to hơn, lẩm bẩm nói rằng: "Sống bình thường, không thể, tuyệt đối không thể!"
Y bắt lấy tay của Diệp Thiếu Dương, kích động nói: "Tiểu tử, làm thế nào ngươi cứu sống được cô ấy?"
Diệp Thiếu Dương nhún vai, nói: "Cái gì mà cứu sống, cô ấy vốn có chết đâu, chỉ là hôn mê chút thôi, kích động tí là tỉnh, không tin ông hỏi bọn họ đi!"
Nói xong hắn xoay người trừng mắt nhìn đám cảnh sát.
Đám cảnh sát lập tức hội ý, bọn họ là cảnh sát, tuyệt đối không thể tuyên truyền tư tưởng mê tín dị đoan, huống hồ người đã tỉnh thì còn đi truy cứu vì sao tỉnh làm gì?
Cuối cùng, một người cảnh sát mạnh dạn đứng ra nói: "Không sai, Tạ cảnh sát không chết mà chỉ là hôn mê thôi. Diệp tiên sinh dùng phương pháp bí truyền kích động cô ấy tỉnh lại, có đúng hay không chư vị?"
"Đúng đúng đúng.". Tất cả mọi người đều đồng thanh đáp lời.
Chỉ có pháp y kia là vẫn còn ngơ ngác: "Không đúng, không đúng! Rõ ràng là cô ấy đã chết, tiểu tử này nhất định là thần y, có bí pháp gì đó cải tử hoàn sinh…"
Y còn chưa nói dứt lời đã bị đám cảnh sát chạy đến đẩy ra ngoài, Tạ Vũ Tình ra lệnh cho thuộc hạ rời khỏi đây trước, sau đó Chu Tĩnh Như cũng để cho Lý Vĩ dẫn đám bảo vệ đang kinh ngạc há hốc mồm rời đi.
"Mỗi người hôm nay tới đây đều phát cho năm trăm đồng tiền thưởng, dặn bọn họ không được nói lung tung."
Lý Vĩ lập tức đáp ứng, dẫn đoàn người rời đi.
Tạ Vũ Tình cải tử hoàn sinh, đoạn ký ức của hồn phách lúc trước bị dẫn đi vẫn còn nhớ rõ, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, yếu ớt nói rằng: "Ngươi lại cứu ta một lần nữa!"
Diệp Thiếu Dương nhún vai: "Lần này không tính, cô làm việc cho tôi, chết oan chết uổng, tôi đương nhiên phải cứu."
Tạ Vũ Tình nói: "Nếu như ta không phải làm việc cho ngươi mà chết, ngươi có cứu ta không?"
"Dĩ nhiên, chúng ta là bạn tốt mà!"
Tạ Vũ Tình cười khẽ, nói không nên lời.
"Thiếu Dương ca, mau mặc quần áo vào!". Chu Tĩnh Như bỗng nhiên lên tiếng, Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn thì thấy Chu Tĩnh Như đang ôm y phục và giày, vớ của mình, lập tức run rẩy: Chu Tĩnh Như là đại tiểu thư mà lại để cho người ta mang y phục cho mình, hơn nữa phía trên xấp quần áo còn có... quần lót.
Hắn lập tức đỏ mặt, đoạt lấy y phục, chạy ra sau bức tường.
Tiểu Mã cũng vui vẻ nhận y phục từ tay Vương Bình, đuổi theo Diệp Thiếu Dương. Cả hai đứng ở sau tường thay đồ, mang giày và vớ, sau đó mới đi ra.
Tạ Vũ Tình leo xuống cáng cứu thương, thấy Diệp Thiếu Dương, đột nhiên ngồi xổm xuống kéo ống quần của hắn, thấy bắp chân của hắn đầy vết máu thì vô cùng xót xa, vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve vết thương, than thở: "Xin lỗi, để ngươi chịu khổ rồi!"
Diệp Thiếu Dương nhột quá nhanh chóng rụt chân về phía sau, cười cười: "Không có gì, vết thương ngoài da thôi, nửa ngày là lành."
Chu Tĩnh Như thấy hai người thân thiết như thế thì buồn bực xoay người bước nhanh ra cửa, Vương Bình đuổi theo, cười hỏi: "Tiểu Như, em ghen à?"
Hai người xấp xỉ tuổi nhau, quan hệ cũng tốt, Chu Tĩnh Như xem Vương Bình như chị em, cho nên Vương Bình nói chuyện với cô không hề cố kỵ.
Chu Tĩnh Như lập tức đỏ mặt, liếc mắt nhìn Vương Bình: "Đừng nói lung tung!"
Vương Bình thấy cô không thừa nhận thì cũng không ép nữa, chỉ cười cười hiểu ngầm.
Chu Tĩnh Như nhìn phía xa, qua một hồi lâu, thì thào nói rằng: "Nếu như em có thể chết một lần thì tốt nhỉ, em muốn xem anh ấy có thể quên mình cứu em, không tiếc thân mình bị thương như thế vì em không..."
***
Miếu Thất bà bà không thích hợp ở lâu, Diệp Thiếu Dương xác định Tạ Vũ Tình không có việc gì mới giục nàng ra về, mọi người thương lượng đôi chút, sau đó quyết định đến bệnh viện thăm Đàm Tiểu Tuệ.
Dọc đường đi, Tạ Vũ Tình kể lại chuyện mình gặp mặt Đàm Tiểu Tuệ và bị tập kích cho hắn nghe.
"Sau hôm ngươi bảo Tiểu Mã gửi cho ta ảnh chụp của nữ thi kia, hôm nay ta liền dẫn theo hai người đến Lý gia thôn tìm ngươi, kết quả nửa đường Đàm Tiểu Tuệ gọi điện thoại cho ta, bảo không gọi được cho các ngươi..."
Diệp Thiếu Dương nghe vậy có chút xấu hổ, lúc đó mình đang ở hồ bơi, không mang theo điện thoại di động ở bên người, Chu Tĩnh Như có mang theo điện thoại nhưng lại đặt trên bờ, không nghe thấy.
Tạ Vũ Tình nói tiếp: "Vì vậy ta lái xe đến tìm cô ấy, chúng ta hẹn ở cửa miếu Thất bà bà, sau đó cả hai cùng đi tìm ngươi. Lúc ta đến nơi thì thấy cô ấy đang đi tới đi lui trong sân điều tra cái gì đó, ta liền đến giúp đỡ cô ấy. Hai chúng ta nói chuyện không quá ba câu thì từ miệng giếng đột nhiên toát ra một luồng hắc khí, cô ấy lập tức đổi sắc mặt, đẩy ta ra, ta vừa chạy ra ngoài thì nghe được bên trong có tiếng đánh nhau ầm ĩ, sau đó không còn nghe thấy gì nữa.”.
“Ta gọi điện thoại cho ngươi nhưng không thấy ai bắt máy, lo lắng cho an nguy của Tiểu Tuệ, vì vậy quay đầu trở lại. Vừa đến trước cửa, ta nhìn thấy Tiểu Tuệ đang quỳ rạp trên mặt đất, miệng chảy rất nhiều máu, cật lực bò ra ngoài. Ta không nhìn thấy những người khác, cho rằng không có nguy hiểm, vì vậy đánh liều xông vào cứu cô ấy. Kết quả vừa mới đi vào thì liền cảm thấy có người đang thổi khí vào gáy ta, quay đầu nhìn thì...
“Chờ lúc ta tỉnh lại thì đã thấy quỷ sai kia trói mình, lôi ra ngoài. Lúc đó ta chưa biết mình đã chết, không ngừng giãy giụa, hắn liền thổi một hơi vào mặt ta rồi biến ta thành người thực vật, cho đến tận khi ngươi tới cứu ta..."
Nói đến đây, Tạ Vũ Tình khổ sở lắc đầu: "Thật không ngờ ta đã chết mà còn được phục sinh, cảm giác này thật là... khó diễn tả, chỉ cảm thấy rất thần kỳ!"
Diệp Thiếu Dương gật đầu, phàm là người chết một lần thì đều có một cảm giác gì đó không rõ ở sâu trong nội tâm, giống như là một sự lĩnh ngộ đối với sinh mạng mình, mà loại lĩnh ngộ này chưa từng chết thì hoàn toàn không thấu hiểu được.
"Phải rồi tên lừa đảo, ta chỉ nhớ mang máng sau khi chết ta rất muốn biết một chuyện, thế nhưng bây giờ lại không nhớ ra nổi. Vậy là vì sao?"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng ba, 2022 00:48
Ủa ad drop rùi à :((( vừa dc ad. recommend bộ này mờ thấy drop là saooo ạ :(
03 Tháng hai, 2021 09:26
.
02 Tháng hai, 2021 10:26
Dịch đi ad
10 Tháng tám, 2020 17:43
có ai hóng từ 2019 tới h như mình kg.
31 Tháng một, 2020 15:25
ai dịch full dùm đi chứ kiểu này đọc sao hiểu.
18 Tháng mười hai, 2019 22:43
Áaaaaaa
03 Tháng mười hai, 2019 20:51
đề cử 5 bộ linh dị không kém gì Ma Thổi Đèn...
https://vidian.me/chi-tiet/de-cu-5-quyen-tieu-thuyet-linh-di-khong-kem-ma-thoi-den-bao-nhieu
03 Tháng mười một, 2019 22:04
Hịch pháp sư cho ae mao sơn
https://vidian.me/chi-tiet/hich-phap-su
01 Tháng bảy, 2019 14:27
truyện thiếu chương nhiều vậy ạ? đang mấy trăm nhảy lên mấy nghìn sao hiểu
29 Tháng ba, 2019 13:51
ad ơi bộ này ra nhiều rồi, ad dịch đi ad
15 Tháng hai, 2019 02:29
bạn sang bên Wattpad đó
07 Tháng hai, 2019 03:09
ad thương người thì thương cho trót, dịch k full đc cũng theo tuần tự từ lấp lên cao chứ chương 270 tự nhiên nhảy lên 2k5 sao tụi em hiểu đc :( cứu khổ cứu nạn đi ad ơi :( huhu
28 Tháng mười hai, 2018 20:02
Hay ya thiệt là... từ 241 trở đi không có thấy vậy đạo huynh à. Thật khó cho tiểu đệ tu luyện đó mà. Xin đạo huynh hoàn thành nốt đi đó hả
26 Tháng mười hai, 2018 23:45
Sao số chương nhảy tùm lum vậy
có đạo hữu nào giải thích giúp tại hạ không
12 Tháng mười hai, 2018 15:41
Nghe truyện tại truyện audio giải trí
https://www.youtube.com/watch?v=xfUODf8Pi5E
11 Tháng mười hai, 2018 11:41
cố lên nha bạn, truyện rất chi là hay luôn
06 Tháng mười hai, 2018 17:48
Có nút [Đề cử] ngay dưới tựa đề đó bạn!
06 Tháng mười hai, 2018 14:13
định xin convert tiếp chuyện này nhưng thấy chữ Dịch nên ngại :p mình chỉ convert kỹ lưỡng được thôi, Dịch thì chịu lòi mắt
03 Tháng mười hai, 2018 07:05
so ko có chương 241 trở đi vậy
03 Tháng mười hai, 2018 04:59
đề cử ở đâu vậy mn.
30 Tháng mười một, 2018 22:17
đang đọc 1520 h đọc từ 2k biết quái nào mà đọc đc
30 Tháng mười một, 2018 22:16
cho mình đọc với
30 Tháng mười một, 2018 22:15
đọc ở trang nào dịch full vậy bạn
27 Tháng mười một, 2018 17:54
Doc toi chuong 3030 roi
27 Tháng mười một, 2018 17:54
Dang dich hay la nghi r
BÌNH LUẬN FACEBOOK