Vương Tranh có điểm không nói gì.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới ở thời điểm dụ dỗ Não Trùng, bởi vì hắn tiếp xúc tổ ba người Europa, nên bọn họ lập tức đứng vững.
Chuyện này rất buồn bực, cái mà Vương Tranh muốn là năng lực chiến đấu.
Mông Điềm lẳng lặng suy nghĩ trong chốc lát, hơi hơi lắc đầu:
- Không phải, năng lực tăng phúc không phải như thế, hình như năng lực của ngươi cường đại đến mức tràn ra bên ngoài, hơn nữa cấp bậc có có vẻ cao, tiếp xúc với ngươi, làm cho năng lực của ta được tẩm bổ.
Bộ dáng Mông Điềm nhìn xem Vương Tranh,như đang nhìn một loại thuốc bổ.
Bạn học Vương dở khóc dở cười:
- Ngươi nói như vậy ta liền khó sống nổi, giống như ta thành trạm tiếp tế, nếu ai đói bụng, tới đây cạp ta hai ba cái là có thể ăn no.
Nghe Vương Tranh nói thú vị, Mông Điềm cũng nhịn không được nở nụ cười, trên mặt còn lộ dấu nước mắt trong suốt, làm Vương Tranh nhìn xem cũng phải ngẩn ngơ, tự đáy lòng ca ngợi một chút.
Mông Điềm vẻ mặt hồng lên:
- Vốn muốn giúp ngươi, kết quả lại được giúp, tình huống của ngươi thật sự có vẻ đặc thù, ta nghĩ biện pháp hỏi thăm một chút.
- Khụ khụ, không có việc gì, ta người này trời sinh lạc quan, ít nhất ta không phải không có tiềm chất, không cần thoát khỏi người trong nhà.
Vương Tranh thuận miệng nói.
- Ngươi xem tư tưởng của ta?
Mông Điềm ngơ ngác nói, hắn nhìn thấy bao nhiêu, hắn nhìn thấy cái gì. Có thể hay không?
Vương Tranh vội vàng xua tay:
- Ta cũng không thấy bao nhiêu."
- Không thấy bao nhiêu, ngươi dám nhìn, Vương Tranh!
- Khụ khụ, thời tiết thật tốt. Nhìn kìa, ah…, có siêu nhân!
Vương Tranh chỉ vào ngoài cửa sổ lớn tiếng nói.
Mông Điềm vừa quay đầu lại, Vương Tranh nhanh như chớp chạy mất dép, ba mươi sáu kế chạy là an toàn nhất.
Nói sao đi nữa là có thu hoạch, bọn họ đều có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ của mình, nói lên lực lượng tồn tại, nhưng mà bản thân lại không có phương pháp tìm ra.
Chính là thôi, lấy thiên phú vô địch của mình vẫn nên làm hoàng đế dự bị, làm sao có thể không có tiềm chất được?
Bạn học Vương nhếch miệng cười to, vấn đề làm hắn phức tạp suốt một đoạn thời gian cuối cùng có điểm tiến triển.
Nhìn xuống từ cửa sổ, thấy Vương Tranh đang vui vẻ, Mông Điềm cũng hiểu ý cười, xem ra phải hỏi một số cao thủ về vấn đề này.
Vừa rồi bản thân mình có phải muốn câu dẫn hắn hay không?
Đỗ Thanh Thanh cả ngày nói với mình, đầu năm nay, con gái phải chủ động, nam nữ ở giữa phải có đột phá mới có tiến triển, nếu còn như thế thời gian lâu liền thực sự trở thành bạn bè, giống như An Mỹ, xuống tay quá nhanh nha, nếu muốn cùng Diệp Tử Tô cạnh tranh thì cần phải nhanh, chuẩn, ác.
Nhưng mà chân lý này Mông Điềm thật sự không làm được. Nhìn bản thân mình ở trong gương, như thế này còn chưa đủ mê người sao?
Đôi khi tên nào đó cũng đủ chậm tiêu, kỳ thật Vương Tranh cùng anh bạn đến ký túc xá nữ sinh sửa bóng đèn không có gì khác nhau, không nắm được trọng điểm nha!
Trở lại ký túc xá, Vương Tranh cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, tỉnh táo lại hắn phát hiện bản thân mình đã có đột phá.
Cái gọi là năng lực X kỳ thật chính là năng lực của não vực, tuy rằng không biết là vì Ma Phương hay là năng lực tiên thiên, phương diện này của hắn vô cùng cường đại.
Việc này càng làm cho Vương Tranh nhớ tới cha mẹ, mặc dù luôn cảm thấy cha mình là một kẻ trùm lừa bịp, nhưng mà người này ở một vài mặt cũng rất có năng lực, ví dụ như thường giám sát hắn rèn luyện phương pháp hô hấp, cùng với việc thường xuyên lải nhải lẩm bẩm nói một ít kinh mạch, là cố ý?
Lại nói tiếp từ sau khi hai người làm quen được lão Cổ liền hoàn toàn bỏ gánh, cũng không biết du lịch vũ trụ là tình huống gì.
Mỗi người đều có cuộc sống của bản thân mình, cha mẹ sinh ra hắn dưỡng dục hắn, Vương Tranh đã rất cảm kích, hắn hy vọng cha mẹ có thể theo đuổi cuộc sống của bọn họ, mà hắn tuyệt đối sẽ không làm cho bọn họ thất vọng.
Ít nhất nếu như cha của hắn trở về thì cũng không cần lại đi lừa bịp người khác.
Bí quyết Quy Nhất.
Cho tới nay huấn luyện của Vương Tranh đều là lấy kiểu máy móc vận chuyển, nhưng hôm nay quả thật có thể nghiệm đặc biệt.
Có lẽ là Mông Điềm xúc động trí nhớ hắn, Vương Tranh cũng có chút nhung nhớ, nhớ tới rất nhiều chuyện mới trải qua trước đây, nhịn không được lộ ra nụ cười hiểu ý.
Khô Lâu truyền thụ bí quyết Quy Nhất cùng phương pháp hô hấp có hiệu quả kỳ diệu như nhau, nhưng cảm giác phương pháp hô hấp của cha mình càng tiếp cận sát đối với thân thể con người.
Khí tồn tại.
Nếu là tinh thần cùng khí kết hợp sẽ là tình huống gì?
Theo bản năng Vương Tranh làm cho tâm thần của mình lắng đọng lại ở chỗ sâu, bí quyết Quy Nhất vận chuyển chẳng những điều động tự thân, phải cùng thiên địa dung hợp.
“Vù”
Dường như có một luồng ánh sáng trắng nổ tung.
Lúc này Mông Điềm còn đang trong niềm vui vì bản thân đã đột phá, cùng với việc nhớ đến bộ dáng chạy trốn ngốc hồ hồ của Vương Tranh, đột nhiên cảm giác một luồng chấn động xẹt qua từ bên người.
Cái này là năng lực X?
Thượng Đế, điều này sao có thể?
Phạm vi của năng lực X đều rất nhỏ, mà lực lượng này giống như cơn lốc quét ngang qua ?
Trương Như Nam đang vẽ tranh, lúc nàng vẽ tranh thì rất chú tâm, dường như tâm thần đều ở bên trong, đây là một loại phương thức tu hành riêng cho bản thân của Trương Như Nam , bởi vì chuyên tâm, cho nên nhập vào cảnh giới.
Bỗng nhiên trong lúc này, một cổ lực lượng cường đại đảo qua, một bút hạ xuống tạo ra sai lầm, cả người đi ra từ trong cảnh giới kỳ diệu, đột ngột đứng lên, làm thành viên đang vẽ tranh ở chung quanh hoảng sợ, tổ trưởng câu lạc bộ thời điểm vẽ tranh rất kiên trì, chuyện gì làm cho nàng thất thố như thế.
Trong học viện truyền đến đợt sóng chấn động mạnh như thế, gần như không thuộc về nhân loại, cái này đã vượt qua phạm trù bình thường của năng lực X, bởi vì theo học viện X nửa đường nghỉ học, nàng không có biết rõ ràng nhưng cấp bậc của lực lượng này...
Trương Sơn đang rèn luyện không biết mệt mỏi, nhất là làm sao để bùng nổ năng lực X, để cho hắn tin tưởng bạo bằng, hiện tại đã rất khẩn cấp đối với vòng đấu chính của IG, hắn muốn đem mấy tên dám xem thường hắn đánh tè ra quần, để cho bọn họ kiến thức kiến thức sự uy vũ hùng bá của học viện Chiến Thần!
Đang hưng phấn giơ tạ lên, bỗng nhiên biến sắc, nháy mắt tạ rớt xuống dưới thiếu chút nữa nện vào chân.
Lập tức mất đi khí lực, đặt mông ngồi dưới đất, kinh ngạc nhìn ngoài cửa sổ, con mẹ nó, vừa rồi là cảm giác sai lầm sao?
Sau khi giác tỉnh, hắn gần như si mê năng lực X, nhất là biết được năng lực của hắn còn thuộc loại có vẻ hi hữu đồng thời cấp bậc cao.
Nhưng mà vừa rồi cơn gió kia lại là cái quỷ gì.
Phòng ký túc xá của Vương Tranh đã biến thành phế tích, lúc này Vương Tranh bay lơ lững giữa không trung.
Cả người tản ra ánh sáng vàng nồng đậm, giống như kim châm chói mắt, mà loại hào quang này cũng không khuếch tán, mà là ngưng tụ như thực chất nội liễm.
Đây là năng lực X sao?