Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc giản phía trước phân biệt giới thiệu yêu thú cùng cách điều chế đan dược nào đó, thiếu nữ bỏ qua rất nhanh.

Nhưng khi thần thức chứng kiến nội dung bên trong một ngọc giản thì người nàng không khỏi giật nẩy.

Bên trong đúng là một thứ gọi là công pháp Tu luyện “Kim Chân Công”. Nàng tò mò nên đã xâm nhập xem trong chốc lát, sau lập tức bị nội dung bên trong hấp dẫn, tay cầm ngọc giản xem sau gần nửa canh giờ, mới kinh ngạc mà rút thần thức rời khỏi, vẻ mặt run rẩy.

“Kim Chân Công” này đúng là một đỉnh cấp công pháp của cả môn phái, nhưng khẩu quyết công pháp này lại có thể tùy ý vứt trên thạch bàn mà không có bất kỳ cấm chế gì để bảo hộ?

Thiếu nữ mặc dù biết giá trị của công pháp này, nhưng sau khi chần chừ trong chốc lát, nàng vẫn lưu luyến để ngọc giản lại chỗ cũ, chỉ là cảm thấy hứng thú nên tiếp tục xem xét.

Chừng nửa ngày sau, thiếu nữ đã xem hết tất cả ngọc giản trên thạch bàn qua một lượt, bên trong phần lớn đều là dính dáng đến đan dược, trận pháp, các loại điển tịch tu tiên, chỉ có số ít còn lại là một ít pháp quyết tu luyện, nhưng không cái nào mà không phải là đỉnh cấp cả.

Trong đó có một môn gọi là “Triền Ngọc Quyết". Công pháp này khiến nữ nhân không khỏi động tâm.

Thanh Linh Môn tại Loạn Tinh Hải chỉ là một môn phái rất nhỏ, chỉ chủ yếu tu luyện công pháp trung cấp mà thôi. "Thanh Linh Công" cũng là một loại công pháp dạng hơi khá chút mà thôi. Uy lực căn bản không thể so sánh nổi với “Triền Ngọc Quyết” này.

Thiếu nữ xem hết ngọc giản này, lại ngẩn người trong phòng một lát, sau đó mới nhớ tới còn có các nơi khác chưa xem qua.

Vì vậy sau khi tính toán một chút, nàng mới rời khỏi nhà đá, một lần nữa trở lại đại sảnh.

Ba cửa vòm khác cũng đều có Cự Viên thủ vệ bên ngoài, nhưng vẫn có một lối có thể cho nàng đi vào.

Kết quả thiếu nữ đã đi vào cửa này, đi tới trước một gian đại sảnh bằng đá.

Lần này thiếu nữ vừa tiến vào cửa sảnh liền lập tức kinh ngạc đến ngây người, thân thể đứng tại chỗ hồi lâu mới di chuyển một chút.

Tại trước mặt nàng chính là một đại sảnh chừng hai mươi trượng, giữa sảnh đường có một pháp trận có đường kính chừng mười trượng. Từ trong pháp trận phun ra một tầng hào quang màu hồng trong suốt, liên tục biến ảo, có vẻ cực kỳ lộng lẫy.

Ở trong màn hào quang này có mười mấy đồ vật khác nhau, có tiểu kiếm, giáo ngắn…. Đồ vật ở bên trong không ngừng lập lòe, hơn nữa thậm chí còn nghe rõ ràng âm thanh vi vút xé gió, chạm vào nhau như truy đuổi, mỗi cái đều cực kỳ thông linh.

Ở ngoài màn hào quang, vách tường bốn phía có đặt mấy tầng giá gỗ, mỗi một tầng cũng đặt rất nhiều pháp khí hình dáng không giống nhau.

Cho dù những pháp khí này không có linh tính mười phần như pháp khí trong màn hào quang nhưng mỗi cái đều lập lòe sáng, linh khí hiện ra trên bề mặt.

Thiếu nữ trước kia chưa từng gặp qua, nhưng cũng biết trong màn hào quang những đồ vật có linh tính như thế, cũng chỉ có pháp bảo trong truyền thuyết mà thôi.

Đáng thương cho thiếu nữ mặc dù đã thích pháp bảo lâu lắm rồi, nhưng trước mắt một lúc lại xuất hiện nhiều như thế ngược lại làm cho nàng thật sự có chút khó tin, một đôi mắt to đen tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Một hồi lâu sau, thiếu nữ mới hồi phục trạng thái bình thường, dùng ánh mắt cổ quái nhìn vào bên trong màn hào quang vài lần, chần chừ đi đến một giá gỗ.

Tùy ý từ trên giá gỗ cầm lấy một pháp khí thiết thước màu đen thoáng xem xét vài lần, liền phát hiện vật được đặt một cách rất tùy tiện như vậy mà cũng đã là một kiện thượng phẩm pháp khí.

Nhưng có lẽ lúc trước đã kinh hãi quá nhiều rồi, nên lúc này thiếu nữ cũng không lộ ra vẻ mặt rất kinh ngạc nữa.

Tiếp theo nàng nhất nhất xem qua một lần, trên giá gỗ ngoại trừ thượng phẩm pháp khí thì cũng đều là đỉnh cấp pháp khí, căn bản không có các loại pháp khí cáp thấp tồn tại.

Nếu trước đây thiếu nữ chỉ cần lấy được một trong số các kiện pháp khí ở đây thì đã nhẩy nhót vui mừng không thôi.

Nhưng hôm nay nhìn trong phòng chứa nhiều pháp bảo cùng gần trăm pháp khí, Thiếu nữ lại nhớ tới chính mình thân là lô đỉnh, thần sắc không khỏi buồn bã rời khỏi phòng.

Hai ngày sau, thiếu nữ ở trong thạch thất chứa ngọc giản, ngồi ở chiếc đôn đá, tay cầm một khối ngọc giản, đang dùng thần thức nghiên cứu, vẻ mặt chăm chú, dường như hoàn toàn bị thứ bên trong ngọc giản hấp dẫn.

“Triền Ngọc Quyết này đích xác thích hợp cho nữ tử tu luyện, mặc dù ta lấy được từ một trên người gã nam tử” Một thanh âm nam tử ôn hòa đột nhiên từ cửa truyền đến.

Thiếu nữ nghe vậy, thân thể chợt run nhẹ, tiếp theo thu thần thức lại, nhanh chóng đứng dậy rồi nhìn về phía sau.

Chỉ thấy một vị thanh niên mặc lam bào, tướng mạo bình thường đang đứng ở ngoài cửa cười cười nhìn vào.

"Người, người là tiền bối nọ?"

Công Tôn Hạnh do dự đứng lên.

Mặc dù thanh âm có chút tương tự, nhưng thanh niên trước mắt với thần sắc rất bình thản, tuổi thật sự còn rất trẻ, so với trong tưởng tượng của nàng thật sự chẳng giống chút nào.

Với kinh nghiệm khiếp sợ lúc trước, thiếu nữ tự nhiên tưởng tượng vị này là tiền bối, một vị lão giả với bộ dáng thần thông quảng đại, đạo pháp thông huyền.

Thậm chí nàng còn có chút bất an, sợ vị này hỉ nộ vô thường, tính tình quái dị!

“Thì sao, ta không giống sao chứ?” Vị thanh niên nam tử này tự nhiên là Hàn Lập tiện thể vừa xuất quan đi vào thạch thất.

“Tiền bối. Công pháp này ta…." Không biết vì sao, thiếu nữ vừa nghe Hàn Lập thật sự là vị cao nhân phát ra thanh âm kia, trong lòng nhẹ thở dài một hơi, nhưng lại lắp bắp muốn nghĩ cách giải thích chuyện trước mắt này.

“Không việc gì. Ta không cấm ngươi tiến vào nơi này, ta nhân tiện cho phép ngươi tùy tiện chọn lựa công pháp” Hàn Lập ôn hòa nói.

“Vậy thì xin đa tạ tiền bối!” Thiếu nữ vừa nghe lời này, không che dấu cao hứng trong lòng, lộ ra vẻ vui mừng hớn hở.

Nhìn bộ dáng vui mừng nhẩy nhót của thiếu nữ, trong mắt Hàn Lập hiện lên một tia lơ đãng mà dịu dàng.

“Ta cũng lâu rồi không ra ngoài. Không biết Công Tôn cô nương có biết ở vùng hải vực này có nơi nào có thể mua bán, trao đổi vật phẩm được không?” Hàn Lập mỉm cười, sau đó tùy ý hỏi thăm.

“Nói về mua bán đồ vật thì cách nửa tháng lộ trình về hướng Nam có một tiểu hoang đảo, ở nơi này có một phường thị. Tu sĩ phụ cận đều tới đó trao đổi đồ vật. Nghe nói là do mấy vị Kết Đan Kỳ tiền bối liên thủ thành lập, coi như cũng được an toàn, tiền bối có muốn bản đồ hải vực không?” Thiếu nữ nhớ tới cái gì đó, thu nụ cười lại, lén nhìn Hàn Lập một cái, sau đó cúi đầu nhỏ giọng nói.

“Ta thật sự muốn đến đó, có hải đồ tự nhiên là rất tốt” Hàn Lập không khách khí, thoải mái nói.

Thiếu nữ vừa nghe lời này, tay chân một trận luống cuống, rốt cục lấy từ Túi Trữ Vật ra một khối ngọc giản, trên mặt ửng đỏ mà đưa cho Hàn Lập.

Hàn Lập cười khẽ, đồng thời tiếp nhận ngọc giản, nhìn vẻ mặt non nớt đang đỏ hồng của thiếu nữ, trên nét mặt cũng hiện lên vẻ khác thường.

Bỗng nhiên vươn một bàn tay, vuốt lên mái tóc mềm mại của thiếu nữ.

Thân thể Công Tôn Hạnh khẽ run lên, tâm lý có chút sợ hãi, nhưng cũng không có trốn tránh.

Chỉ là theo bản năng mà rụt chiếc cổ trắng nõn lại một chút!

Lúc này, bên tai lại truyền đến thanh âm ôn nhu của Hàn Lập.

“Không cần sợ hãi! Buổi tối đến phòng ngủ của ta, đừng quên ”.

Hàn Lập nói xong thế, không tiếp tục chần chờ, rời khỏi thạch thất.

Mà Công Tôn Hạnh vừa nghe ngôn ngữ ám muội này thì trống ngực đập không thôi, trên mặt ửng đỏ, lộ ra bộ dáng đáng yêu vô cùng.

Đến buổi tối. Thiếu nữ tâm tình phức tạp đi tới bên ngoài phòng Hàn Lập, khẽ cắn môi đỏ mọng rồi đẩy cửa đá.

Nhưng tình cảnh bên trong lại khiến nàng cảm thấy ngoài ý nghĩ.

Bên trong trống trơn, cũng không hề có một bóng người. Chỉ có trên bàn đá đặt một chiếc khăn lụa!

Công Tôn Hạnh chần chừ một chút, nghi hoặc đi về phía trước, cúi đầu nhìn kỹ.

“Lòng hiếu của ngươi rất đáng quý, động phủ này ta tặng cho ngươi. Không nên dễ dàng trêu chọc người khác để tránh mang tới họa sát thân. Ngươi tự thu xếp đi!”

Chỉ những từ ngắn ngủn không đầu không đuôi nhưng lại làm cho thiếu nữ hoàn toàn giật mình, trong lòng lưu lại một trận mờ mịt cùng cảm giác nói không nên lời!

Lúc này, Hàn Lập sớm đã rời xa hòn đảo nhỏ ngàn dặm, đang hóa thành một đạo cầu vồng phi độn trên trời cao.

“Nghĩ đến thì nha đầu hẳn là vẫn đang mờ mịt. Cho dù người nào đó vô duyên vô cớ gặp phải tình huống như vậy cũng phải ngạc nhiên hồi lâu” Trong độn quang, Hàn Lập với vẻ mặt cười thoải mái thầm nghĩ.

Khi hắn rời khỏi Vụ Hải, thì trong động phủ ngoài lưu lại ngọc giản Triền Ngọc Quyết cùng với số lượng lớn pháp khí không cần thiết ra, hắn còn cố ý lưu lại vài bình đan dược cùng hai kiện Pháp Bảo trước kia đoạt được cho thiếu nữ.

Mấy thứ này sẽ khiến thiếu nữ trên con đường tu hành sau này giảm được không ít đường vòng!

Có thể làm cho một kẻ như Hàn Lập lại hào phóng như vậy thật sự không phải do hắn đột nhiên thương hoa tiếc ngọc, mà là thiếu nữ Hạnh Nhi này có thể xả thân cứu cha. Đó thật sự đã khiến Hàn Lập có vài phần kính trọng.

Nếu thật sự nói Hàn Lập bước trên con đường tu tiên tiếc cái gì nhất thì đó chắc chắn là chuyện không thể phụng dưỡng cha mẹ.

Mặc dù trước khi rời khỏi quê quán, hắn đã âm thầm an bài hết thảy mọi chuyện trong nhà, nhưng như vậy cũng không thể bỏ được sự mất mát cực lớn trong lòng hắn!

Hơn nữa thấy thân ảnh non nớt của thiếu nữ càng làm cho Hàn Lập phảng phất nhìn lại được bóng dáng tiểu muội trước khi xuất giá.

Hắn lúc đó mới cố ý lấy lô đỉnh nói đùa lưu lại thiếu nữ này, muốn dành cho nàng một ít chỗ tốt.

Đương nhiên pháp khí cùng pháp bảo lưu lại cho nữ nhân này thì cũng chỉ là những thứ chẳng có chút hữu dụng nào đối với bản thân Hàn Lập.

Nếu mang trên người thì thật sự chỉ vô dụng, tốt hơn hết là nhân cơ hội mà tặng cho thiếu nữ này, trợ giúp cho nàng có thể tu luyện xa hơn trên con đường tu hành một chút mà thôi.

Nữ nhân này về linh căn cũng thực sự không tính là rất tốt.

Về phần động phủ ở trên hòn đảo này, Hàn Lập cũng chẳng phải vì mấy người này đến mà đã quyết định sớm từ trước, đợi khi bế quan xong hắn cũng sẽ lập tức rời khỏi.

Nếu không, Hàn Lập cũng sẽ không để cho đám trung niên tu sĩ dễ dàng rời đi như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK