• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cái làm Nhu Nhi đau lòng nhất chính là cả tay phải của Tử Tinh đều bầm tím,nhìn quả thật rất thương tâm.

Nhu Nhi nhịn không được nước mắt chảy dài, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt tay Tử Tinh thì thầm:
“ Nữ thần nguyên tố vĩ đại, xin mượn năng lượng vĩ đại của người, nhu tình như nước”

Một đạo quang mang màu lam xuất hiện tại tay, quang mang tựa như các điểm màu lam tập hợp lại lơ lửng trên tay Tử Tinh, hắn cảm thấy phi thường thoải mái.

Nhu Nhi nước mắt không ngừng chảy ướt đẫm tay Tử Tinh, hắn ôn nhu lau nước mắt cho nàng khẽ nói:
“ Ngoan nào tiểu bảo bối, Nhu Nhi ngoan đừng khóc, ca ca không có khó chịu xíu nào hết, chỉ là nhìn thì không được đẹp thôi, tay ta đâu có bị sao đâu, muội đừng khóc mà”

Nhu Nhi ngừng khóc, u oán nhìn hắn:
“ Ca ca, huynh sao lại biến thành thê thảm thế này, có phải lão đầu biến thái kia hại huynh không?”

Tử Tinh bây giờ ngay cả nói chuyện cũng không có sức:
“ Muội có thể chờ huynh ăn cơm xong rồi nói không, huynh cả ngày nay chưa có gì vào bụng, có gì nói sau ha. Mọi người cùng ngồi xuống ăn cơm đi, con đói quá rồi.”
Sau đó bằng tốc độ nhanh nhất có thể lùa mọi thức ăn trên bàn, mọi người đều tròn xoe mắt nhìn hắn, không nhịn được thầm nghĩ hắn sao lại giống dân chạy nạn nhịn đói ba ngày.

Cổ Phong kinh ngạc chứng kiến Tử Tinh tốc độ gắp quả thật kinh nhân, miệng hắn thì tràn đầy thức ăn chưa nuốt kịp. Hắn tròn mắt nhìn sang thê tử mình, chứng kiến chính nàng cũng đang dùng ánh mắt đó nhìn mình, hắn hoang mang không biết có phải là Kiếm Thần ngược đãi nhi tử mình không? Sao nó lại te tua như vậy, quả thật là thê thảm huấn luyện mà.

Khải Liệt, Cổ Phong,Lam Lam, Nhu nhi chăm chú nhìn Tử Tinh “ngốn” cơm, bỗng hắn buông đũa ngừng chiến, hai mắt chớp chớp mỉm cười nói:
“ No quá, trên người có chút mệt nhọc, ăn cơm quả thật ngon miệng nha”

Cổ Phong nhìn bộ dạng Tử Tinh mỉm cười nói:
“ Tinh nhi chẳng lẽ Kiếm Thần không cho ngươi ăn cơm sao? nói đi, có phải hắn ngược đãi con không?”

Tử Tinh cúi đầu lắc lắc, hắn bỗng nhớ tới cảnh Kiếm Thần vừa động tay liền đánh bật gốc cổ thụ kia lên, quả thật đáng sợ.
“Cha àh, người có thể dùng tay đánh bật gốc 1 cây cổ thụ hơn 80 năm tuổi không?”

Cổ Phong lắc đầu:” Tinh nhi, cha không có cái loại lực lượng này, dùng tay mà đánh bật gốc cổ thụ 80tuổi, là ai mà lợi hại vậy?

Cho dù cha dùng kiếm cũng không có khả năng đó, cao lắm là chẻ đôi ra tuyệt nhiên không thể nào đánh bật gốc được, chẳng lẻ người con nói chính là …”

Tử Tinh gật đầu :
“ Còn đáng sợ hơn nữa kìa, sư phụ tại trong rừng cây đuổi bắt con mà lại dùng vải đen che mắt, chấp ta chạy trước rồi đuổi theo sau.
Cha mọi người nghĩ kết quả là như thế nào?”

Cổ Phong haha cười,không nghi ngờ trả lời:
“ Đương nhiên là ngươi thoát rồi, sợ rằng còn quay lại trêu chọc Kiếm Thần nữa đó, haha đúng không nào?”

Tử Tinh lắc đầu cười khổ, buồn bả nói:
“ Cha đoán sai rồi, con bị lão bắt kịp, vô luận chuyển hướng nào, tốc độ ra sao , phi thân lên cây di chuyển loạn xạ cộng thêm gây ra tiếng động đánh lạc hướng mà vẫn không tài nào thoát được, lão trước sau vẫn thủy chung di chuyển trùng khớp với lộ tuyến của con, không sai biệt 1 ly. Cuối cùng hắn chạy nhanh lên trước đúng hướng con di chuyển rồi bắt con lại….”

Cổ Phong, Lam Lam, Khải Phong. Nhu Nhi đều toát mồ hôi lạnh,tự nghĩ trong lòng:” Lão này không phải người”.


Tử Tinh chậm chạp đi ra đại sảnh, trong đầu đang quay cuồng tự hỏi rốt cuộc là như thế nào mới làm được đây? 1 kích của lão đầu ta không cảm nhận được lực lượng cường đại, chỉ là tốc độ nhanh 1 chút thôi, rốt cuộc là sao đây..?

Tử Tinh tắm rửa xong liền đi về phòng mình, hắn toàn bộ tâm trí đều dành để suy nghĩ bằng cách nào mới chặt được đây? Khoan đã hình như cây cổ thụ vẫn bị chấn 1 lúc sau khi bứng gốc, là vì lý do gì ta?

Hắn nghĩ tới đây thì đành pótay, con mắt hắn cứ nhắm tịt lại. Trời ơi mai lại phải đi chặt cây tiếp sao?

Ngay lúc hắn chuẩn bị “ thăng” thì có tiếng gõ cửa:” Tử Tinh caca ngủ rồi àh?”

Nghe tiếng Nhu Nhi hắn bèn nhớ ra hôm qua cùng nàng ngủ trên giường quả thật sảng khoái. Nghĩ tới đây hắn tỉnh táo hẳn, mỉm cười nói:
“ Nhu Nhi, ta chưa ngủ, muội vào đi”

Nhu Nhi mỉm cười đẩy cửa bước vào, đi tới giường Tử Tinh hihi cười nói:
“ Tử Tinh ca ca , Nhu Nhi ngủ không được,muội qua đây nằm với huynh sẽ ngủ ngon hơn”
Nói xong thẹn thùng cúi đầu, gương mặt đỏ bừng,quả thật là đáng yêu chết người mà.

Tử Tinh quả thật đau đầu, nàng quả thật không quan tâm đến danh dự bản thân sao, lại muốn tiếp tục cùng ta bồi tiếp:
“ Nhu Nhi ngoan nào. Nàng là công chúa Phi Long quốc, sao có thể ngủ cùng ta được, nếu tin này đồn ra ngoài sẽ tổn thất nghiêm trọng đến uy nghiêm của hoàng gia đó”


Nhu Nhi lè lưỡi làm mặt xấu, cỡi giày vứt sáng bên, nằm xuống giường sau đó ôm Tử Tinh hihi cười nói:
“Muội mặc kệ, dù sao muội cũng thích huynh, bất kể bọn họ nói gì ta đều không quan tâm,Tử Tinh ca ca ngủ sớm đi, ngủ ngon”

Tử Tinh trong lòng cũng không nỡ cự tuyệt, mỹ nữ chủ động như thế nào lại cự tuyệt đây, nhất là tuyệt đại mỹ nữ thì càng pó tay,trừ phi ngươi không phải là nam nhân.

Tử Tinh lần này lớn mật kéo Nhu Nhi vào trong lòng ôm chặt , khẩn trương nhắm mắt lại, Nhu Nhi như con mèo con đáng yêu, cuộn tròn trong lòng Tử Tinh, hưởng thụ cảm giác ấm áp này..!

Tử Tinh dĩ nhiên cũng là nam nhân, ôm nữ nhân vào ngực, tận hưởng hương thơm mê ly trên người nàng, nếu nói không suy nghĩ lung tung thì không có khả năng.
Hắn trong lòng cười khổ, 1 mặt áp chế “con lợn lòng” mặt khác rút tay lại, hắn không dám cam đoan nếu để đây thêm chút nữa tay hắn sẽ không loạn động…!

Tờ mờ sáng hắn đã tỉnh dậy,bởi vì hắn hôm nay quyết tâm sẽ tìm ra phương pháp để chặt cây. Chứng kiến vẻ mặt Nhu Nhi đang ngủ say trong lòng mình,trong lòng cảm thấy ngọt ngào,hắn chậm rãi đặt nàng qua 1 bên, cúi đầu hôn lên khuôn mặt đáng yêu của nàng, sau đó mang giày đi ra ngoài.

Tử Tinh dĩ nhiên không thấy được vẻ mặt đỏ bừng của Nhu Nhi, nàng thì ra là giả vờ ngủ.

Tử Tinh cỡi ngựa đi tới 1 tửu quán, hắn thật ra cũng không biết đây chính làtiệm nổi tiếng,. hắn đi vào trong hỏi:
“ Ông chủ, ở đây có bán hảo tửu không vậy?”

Tử Tinh bỗng cảm thấy lạnh lạnh,toàn bộ ánh mắt trong tiệm đều tập trung vào hắn, chưởng quỹ tại quầy nhướng mắt nhìn hắn ánh mắt có chút kinh ngạc, sau đó chạy tới vô cùng cao hứng:
“ Ngươi …chẳng …phải…. là… đạikiếm…sư..sao?”, giọng hắn phi thường run rẩy..!

Tử Tinh cũng không biết chưởng quỹ sao lại như vậy bèn gật đầu:
“ Ta là a , chưởng quỹ nơi này có rượu không? Ngươi trả lời giúp ta đi, nhanh lên 1 chút, sư phụ đang đợi ta mang rượu về đó”

Vừa nghe tới sư phụ hắn, toàn bộ người trong tửu điếm đều ngã ụp mặt xuống đất, chưởng quỹ run rẩy nói:” tiểu lý, nhanh đi lấy rượu tốt nhất ra đây, nhanh lên đó”

Sau đó lắp bắp nói với Tử Tinh:”
“Cái này..cái này,làm phiền người viết cho tửu điếm ta vài chữ, không biết có được không?”

Tử Tinh lắc đầu:” chưởng quỹ, ta bây giờ quả thật không rảnh, để sau đi nha. Nếu rượu của ngươi đúng là thượng đẳng, ta lần sau nhất định sẽ tới, được rồi, 3 vò này bao nhiêu?”

Chưởng quỹ tươi cười nói:” Là miễn phí, hoàn toàn miễn phí,nếu ngon xin người quay lại ủng hộ cho bổn tiệm, cái này miễn phí tặng cho người,cảm ơn đã ghé qua bổn tiệm”

Tử Tinh thầm nghĩ:
“ Người có danh như cây có bong a,ngay cả mua rượu cũng được miễn phí.”

“Chưởng quỹ, ta cảm ơn ha, saunày có cơ hội ta sẽ ghé nơi này mua rượu, ta hiện đang rất bận,sau này nói sau ha.”

Nói xong gật đầu chào rồi hướng cửa thành bay tới.

Tiểu lý quả thật không hiểu chưởng quỹ sao hôm naylại tự nhiên hào phóng vậy, buồn bực nói:” chưởng quỹ, hắn là ai mà người hôm nay lại đưa rượu miễn phí cho hắn vậy.”

Nghe xong câu này, toàn bộ tửu điếm đều phẫn nộ nhìn tiểu nhị, chưởng quỹ càng tức giận hơn, hét ầm lên:
“ Ngươi lập tức lăn đi cho ta,ngay cả đó là ai mà ngươi cũng không biết, ngươi quả thật là đồ hỗn đản mà. Mẹ kiếp lão tử muốn đánh ngươi quá.”

Tửu điếm sau chuyến viếng thăm của Tử Tinh bỗng trở nên náo nhiệt, khách ra vào liên tục, chủ yếu là các nữ hài tử, sinh ý tốt như vậy làm lão chủ quán sao có thể ngậm miệng lại được chứ. Hắn lúc nào cũng toe toét cười:” Ta nói cho mọi người 1 tin tốt đây, muốn nhìn Tử Tinh đại nhân không? Rất dễ nha, mỗi sáng Tử Tinh đại nhân đều tới đây mua rượu rất sớm, mọi người nghe rõ chưa, nhớ đến nha”

Tử Tinh thấy Kiếm Thần vẫn ngồi tại chỗ cũ. Hắn dĩ nhiên không dám giở trò hôm qua ra rồi, hắc hắc cười gian tiến lại gần nói:
“ Sư phụ, Đồ nhi mang rượu đến cho người đây”

Kiếm thần nghe thấy chử” Tửu” vừa thoát ra khỏi miệng Tử Tinh liền nhanh như chớp phóng tới cạnh hắn, mắt nhìn chằm chằm vào vò rượu, nước dãi chảy ào ào vội chụp lấy vò rượu, ngửa cổ trút vào, ai không biết cứ tưởng lão đang uống nước lả, quả thật ngay cả uống rượu cũng quá khủng bố mà.

Tử Tinh thầm nghĩ:” oa, lão đầu này đúng là con sâu rượu nha,không ngờ có tửu lượng cao như thế này, có lẽ đã đạt tới trình độ” Tửu Thần “ luôn rồi.”

Tử Tinh chậm rãi đi đến bên cạnh Kiếm Thần:
“ Sư phụ, người có dạy đồ nhi hay không đây, phải làm như thế nào mới có thể chém đứt được cây cổ thụ bằng tay đây? Con đã thử rất nhiều cách mà vẫn thất bại, người “bật mí” 1 tý cho con được không?”

Kiếm Thần haha cười:
“ Tiểu tử, đó là biện pháp sao, ngươi chỉ ỷ vào sức mạnh của mình thôi, tập trung lực lượng nơi tay thì có tác dụng gì, chẳng lẻ ngươi ngay cả 1 ít kỹ năng chiến đấu cũng không có sao, ví dụ như sử dụng tốc độ công kích… ta sợ rằng với cái cách trâu bò của ngươi thì cả đời cũng không thành công đâu.”

Công kích tốc độ? Nghĩa là sao đây?

Kiếm Thần liếc nhìn Tử Tinh đoạn nói tiếp:
“ Nếu có thể sử dụng sức mạnh tập trung nơi tay mà chặt được gốc cây thì tốt, đáng tiếc là ngươi còn chưa khống chế được sức mạnh, không nên lúc nào cũng ỷ vào sức mạnh,vĩnh viễn sẽ không thành công đâu..”

Tử Tinh đột nhiên ngộ ra được điều gì bèn đứng lên nói:
“ Đa tạ sư phụ chỉ dạy, con đi thử xem sao đã”

Tử Tinh vừa đi vừa suy nghĩ:” Lưu động, làm sao để lưu động đây, ngưng tụ sức mạnh nơi tay, còn có thể lưu động sao, dùng tâm cảm nhận là như thế nào?”

Tử Tinh chậm rãi nhắm mắt lại,vận dụng sức mạnh toàn thân tập trung vào tay, dùng tâm cảm thụ dùng tâm khống chế là sao nhỉ? Lực lượng màu tím nổi lên trên tay, Tử Tinh tinh thần sáng suốt, vừa động tâm là cổ năng lượng đột nhiên di động nhanh hẳn lên, hắn 2 mắt trở nên sắc bén vô cùng toát ra sự tự tin mạnh mẽ:
“ lần này nhất định thành công”

Trong đầu nghĩ tới cảnh tượng kinh nhân hôm qua Kiếm Thần vừa ngưng tụ sức mạnh vừa chăm chú nhìn cây cổ thụ, chuyển động cực nhanh đã thấy cây cổ thụ ngã xuống.
Tử Tinh nhắm mắt lại hừ 1 tiếng, mỉm cười từ từ mở mắt ra :” Người khác có thể làm được, Tử Tinh ta cũng làm được”

Tử Tinh đã thành công, mặc dù không chém đứt lìa thân cây nhưng so với chém đứt thân cây còn kinh khủng hơn,thân cây nát bét.

Tử Tinh đánh vào tâm thân cây, lực phá hoại dĩ nhiên từ trong lan ra cùng không khí sinh ra áp lực cực mạnh tàn phá thân cây để thoát lực ra ngoài, chẳng trách thân cây lại trở nên te tua như vậy.

Quá tốt, hơn hẳn những gì hắn có thể nghĩ tới,nếu thay vào đó là 1 bức tường hắn sẽ không đánh vào bên trái hay bên phải mà đánh vào chính giữa, nếu ở tâm ngã xuống dĩ nhiên 2 bên cũng sẽ như vậy, do bị chấn động lực lượng lan ra từ tâm, đối phó với thân cây cũng không khác hơn.

Tử Tinh nhắm mắt thầm nghĩ:
“ Lão hồ ly này quá lợi hại, chính mình không nắm vững được cách điều khiển sức mạnh mà đã làm được như vậy, lão đầu chắc chắn không tốn chút sức nào đã có thể bứng nguyên gốc cây lên.
Xem ra còn phải cố gắng nhiều rồi, nói đi thì cũng phải nói lại, mình cũng rất thông minh chứ bộ, có thể lĩnh ngộ được điều này trong cái mớ huyền bí huấn luyện của lão đầu kekek”

Tử tinh sau khi hiểu được đạo lý này liền thấy khảo nghiệm này quả thật đơn giản, lão đầu chỉ chú ý khảo nghiệm khả năng phán đoán của hắn, bất luận gặp cường địch như thế nào, chỉ cần chậm rãi tìm kiếm nhược điểm của hắn, dụng tốc độ nhanh nhất vào thời điểm thuận lợi, tặng hắn 1 kích tòan lực, đó là chiến đấu.

Kiếm Thần hài lòng nhìn 100 thân cây gật đầu nói:
“ Xem ra ngươi đã nắm được đạo lý này rồi,ngươi nên nhớ trong chỉ sử dụng sức mạnh mà không chú ý tốc độ là sai lầm tối cơ bản. tốc độ hào cùng sức mạnh đúng mức sẽ tác động với không khí sinh ra áp lực cực lớn, thân cây tuy vô cùng rắn chắc nhưng 1 kích của ngươi có thể đánh nát, bất quá ngươi vẫn chưa biết cách khống chế sức mạnh cho tốt a”


-Đúng vậy, ta còn chưa đạt tới trình độ tùy tâm sở dục, sau này còn nhờ sư phụ chỉ dạy nhiều a.

Kiếm Thần khoái chí cười vang:
- Hảo,ải này miễn cưỡng coi như ngươi vượt qua, dù sao cây cũng do ngươi chém đứt rồi, nếu tiếp tục nữa e rằng ngươi đốn sạch cả khu rừng này quá. Ta bây giờ dạy cho ngươi cách khống chế lực lượng đạt tới trình độ tùy tâm sở dục, chuẩn xác 100%.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK