Mục lục
[Dịch] Đấu Phá Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở bên trong hắc ám sâm lâm, một đống lửa được đốt lên tỏa ra ánh lửa nhàn nhạt, chiếu sáng cả một vùng, làm cho bán kính gần trăm mét bên trong rừng rậm, đều phảng phát bị lây bởi ánh lửa nhàn nhạt này.

Bên cạnh đống lửa, Tiêu Viêm ngồi khoanh chân, ánh lửa chiếu lên trên khuôn mặt đó, giống như phủ thêm một lớp vải mỏng màu đỏ nhàn nhạt trên thân thể, giờ phút này, hắn đang nhắm chặt đôi mắt, đạo hỏa ấn nơi mi tâm kia, trong lúc mơ hồ phóng thích ra quang mang mỏng manh.

Cứ như vậy, sự yên tĩnh kéo dài một lúc lâu, đôi mắt Tiêu Viêm đột nhiên mở ra, một đạo năng lượng vô hình từ chỗ mi tâm tuôn ra dữ dội, chợt ở bên cạnh mấp máy, một lát sau lại hóa ra thành một bóng người, hơn nữa, diện mạo của bóng người này, quả thực hoàn toàn giống với Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm quay đầu đi, nhìn vào hình bóng của phân thân, có thể nhìn xuyên qua được thân thể kia, thấy được đống lửa đang tỏa ra ánh lửa đỏ rực.

"Thực lực của phân thân này, hẳn là vẫn chỉ ở mức cấp bậc Đấu Linh, hơn thế nữa thời gian ngưng tụ lại quá ngắn, nếu như gặp người có nhãn lực sắc bén, nhìn qua một cái hẳn có thể nhìn ra được lai lịch" Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, hạ thấp giọng nói lẩm bẩm.

Dựa theo phương pháp tu luyện ở trong đầu mà nói, bước đầu tiên chính là ngưng tụ phân thân, nếu như đã có thể ngưng tụ thành công ra, như vậy bước kế tiếp cần phải làm, chính là trui luyện đạo phân thân này, phải trui luyện nó đến trình độ có thực lực ngang bằng với bổn tôn.

Dĩ nhiên, điều này nói thì quả thực có chút đơn giản, nhưng mà để thực hiện nó thì vô cùng khó khăn, lấy khả năng của Phí Thiên kia, trui luyện đã nhiều năm như vậy rồi, mới chỉ có thể làm cho phân thân đạt tới cảnh giới Đăng Đường, khoảng cách tới đại thành, vẫn vô cùng xa xôi diệu vợi, mà hôm nay, thời điểm này mới chỉ vừa hoàn thành được bước đầu tiên, khoảng cách tới đích kia, lại càng xa vời như vực sâu thăm thẳm.

"Theo như sự nghiên cứu tu luyện, nếu như đã ngưng tụ ra được phân thân rồi, việc còn lại là cần đem Phong Lôi Chi Lực từ từ dung nhập vào bên trong phân thân, lấy Phong Lôi lực lượng này, che dấu sự ba động linh hồn của phân thân, kể từ đó, vừa có thể phòng hộ, vừa che dấu được bí mật của linh hồn." Tiêu Viêm nhìn vào phân thân ở bên cạnh, ý niệm trong đầu nhanh chóng quay ngược trở lại.

"Như vậy thì theo lời nói, lôi quang bên ngoài thân thể phân thân Phí Thiên ngày đó, hẳn là dựa vào đạo lý này sao, hơn nữa với Phong Lôi Chi Lực, còn trở thành một thủ đoạn công kích của phân thân, uy lực mạnh cực kỳ, có điều...có điều trong cơ thể ta không có Phong Lôi Chi Lực, năm đó trong lúc tu luyện Tam Thiên Lôi Động có hấp thụ cái kia một chút, căn bản thì không thể nào dùng để trui luyện phân thân, vậy phải làm như thế nào đây?”

Nghĩ đến đây, chân mày Tiêu Viêm nhíu chặt lại, nếu như phân thân không có được Phong Lôi Chi Lực bảo vệ thì có thể nói... nếu như vô tình hắn gặp một loại khác tương tự như Vẫn Lạc Tâm Viêm, có thể trực tiếp tạo thành sự thương tổn cho linh hồn, đây tuyệt đối là một thiệt thòi vô cùng lớn, kết quả phân thân của Phí Thiên, chính là một bài học còn sờ sờ trước mắt.

"Nhưng mà Phong Lôi Chi Lực này, muốn có thì phải đi tìm đâu đây? Năm đó vô cùng khổ cực, lâu như vậy mới có thể từ trong Lôi Vân hút được một chút Phong Lôi Chi Lực, vẻn vẹn chỉ để tu luyện Tam Thiên Lôi Động..." Đang cầm một khúc củi trúc trong tay, lúc Tiêu Viêm không tự chủ đã bị tan thành phấn mạt, thấy thế, hắn không khỏi cười khổ một tiếng, Tam Thiên Lôi Huyễn Thân này, quả thực làm đầu óc của hắn thương tích nặng nề.

"Ngu ngốc, ai nói nhất định phải dùng Phong Lôi Chi Lực? Đấy chẳng qua chỉ là một phương thức để trui luyện thôi, dùng những năng lượng khác vẫn có thể được mà, bên trong cơ thể ngươi có Dị hỏa, so sánh với Phong Lôi Chi Lực kia còn mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, đặc biệt là Vẫn Lạc Tâm Viêm, ngươi nếu như có thể đem nó dung nhập hoàn toàn vào bên trong phân thân, như vậy thì sau này cho dù gặp cái loại năng lượng kỳ dị gì có thể khắc chế được linh hồn, cũng sẽ không hề phải sợ hãi, kể từ đó, thiếu sót duy nhất của linh hồn phân thân đã được ngươi đền bù, như vậy thì uy lực so với phân thân kia của Phí Thiên không biết sẽ mạnh hơn bao nhiêu lần" Ngay lúc Tiêu Viêm đang đau đầu, thanh âm dạy bảo của Thiên Hỏa Tôn Giả, từ trong nạp giới đột nhiên truyền ra.

Nghe vậy, trong nhất thời Tiêu Viêm sửng sốt, có chút ấp úng nói: “Trong phương pháp tu luyện nói rằng dùng Phong Lôi Chi Lực để trui luyện, nếu như dùng loại năng lượng khác thay thế, vậy chẳng phải sẽ làm cho phân thân bị hỏng đi? Đặc biệt là Vẫn Lạc Tâm Viêm, có thể trực tiếp tạo thành thương tổn cho linh hồn, phân thân linh hồn thay vì được bồi luyện, vậy không phải sẽ trực tiếp bị luyện hóa mất sao?”

“Chuyện thế gian, vốn là cầu phú quý trong nguy hiểm mà, về phần Vẫn Lạc Tâm Viêm, nó đã bị ngươi luyện hóa hoàn toàn, ngươi nghĩ nó có thể cắn trả được linh hồn của ngươi sao? Chỉ cần có thể nắm chắc việc giữa được sự thăng bằng trong quá trình trui luyện, từ từ tiến hành, ngày phân thân đại thành, chỉ là việc xa hay gần thôi” Giọng nói Thiên Hỏa Tôn Giả nhàn nhạt vang lên.

Tiêu Viêm cũng không phải người ngu dốt, lần này được Thiên Hỏa Tôn Giả nhắc nhở, trong lòng cũng có chút cảm giác bừng tỉnh ngộ ra chân lí, một lát sau, hít sâu một hơi, quả thực là như thế, số lượng lớn Phong Lôi Chi Lực, hắn rất khó có thể thu vào tay được. Một khi đã như vậy thì... không bẳng thử một chút, lực lượng của Dị hỏa còn cường hãn hơn nhiều, nếu như thất bại thì... cũng không tổn thất gì cả. Chỉ khi nào thành công, cái linh hồn phân thân này, điểm thiếu sót cuối cùng mới có thể hoàn toàn được bù đắp, ngày sau khi cùng người khác giao chiến, tuyệt đối là một sự trợ lực to lớn.

"Đã như vậy, liền thử xem một chút nào!"

Trong lòng đã quyết định được chủ ý, sự chần chờ và trì hoãn trong mắt Tiêu Viêm hoàn toàn biến mất, khoảng cách tới lúc triều tịch năng lượng của Thiên Mục Sơn Mạch bắt đầu chỉ còn không tới hai chục ngày, mà dựa theo lộ trình, lại mất hết năm sáu ngày, hẳn là đủ để hắn có thể xuyên qua phiến sơn mạch này, đến lúc đó toàn lực chạy tới Thiên Mục Sơn Mạch, vì vậy, với năm sáu ngày, vấn đề phân thân này, tốt nhất là phải có tiến triển, nếu không, một phân thân linh hồn cấp bậc Đấu Linh yếu ót như vậy, đối với hắn trên cơ bản không có một chút trợ giúp gì cả.

Bấm ngón tay chỉ vào phân thân ở bên cạnh, thân ảnh bỗng nhiên run lên, hóa thành một tia sáng vô hình tiến vào ở bên trong mi tâm của Tiêu Viêm, Tiêu Viêm vung tay lên, Địa Yêu Khôi nhanh chóng hiện ra, đứng làm hộ vệ bên cạnh, sau đó hắn mới từ từ nhắm mắt lại, tâm thân vừa động, trực tiếp chu vào bên trong linh hồn Hải Vực ở chỗ mi tâm.

Trong Hải Vực, thân ảnh hư ảo của Tiêu Viêm chậm rãi hiện ra , lực lượng linh hồn trước mặt khẽ ba động, một cái quang điểm rất nhỏ, quang mang nhàn nhạt tràn ra, chợt lực lượng linh hồn bắt đầu khởi động, phân thân lại xuất hiện một lần nữa.

Linh hồn ngồi xếp bằng, phân thân trước mặt cũng ngồi xuống, thấy thế, Tiêu Viêm khẽ hít một hơi, tay khẽ vẫy, một đoàn Vẫn Lạc Tâm Viêm liện hiện ra ở trong bàn tay còn lại.

Ngay lúc Vẫn Lạc Tâm Viêm xuất hiện, phía dưới linh hồn Hải Vực nhất thời ba động mạnh mẽ, tuy vật này đã bị Tiêu Viêm thu phục, nhưng mà nó đối với linh hồn vẫn có tác dụng khắc chế đặc hiệu, làm cho lực lượng linh hồn đối với nó duy trì một khoảng cách tương đối xa.

Đối với động tĩnh của linh hồn Hải Vực, Tiêu Viêm cũng không quá để ý, bàn tay ném đi, Vẫn Lạc Tâm Viêm từ từ bay ra, chợt đến trước trước mặt phân thân, bao bọc nó lại.

Hỏa diễm vừa mới đem phân thân bao bọc lại, nó chợt run mạnh lên, thân thể vốn đã hư ảo giờ lại càng trở nên nhạt nhòa hơn.

“Đè thấp nhiệt độ xuống, phải giữ cho ngọn lửa ở một nhiệt độ thấp, chỉ cần ngươi cố gắng tập trung, không bị nửa điểm quấy nhiễu, lấy khả năng khống chế hỏa diễm của ngươi, mới có đủ khả năng làm được” Thanh âm của Thiên Hỏa tôn giả trầm thấp, vang lên ở bên trong linh hồn Hải Vực.

Ngón tay của Tiêu Viêm khẽ nhúc nhích, ngọn lửa bao quanh lấy phân thân nhất thời chậm rãi, trở nên ảm đạm hơn nhiều, chợt nhiệt độ từ từ giảm xuống, theo sự giảm nhiệt độ của Vẫn Lạc Tâm Viêm, bóng ảnh phân thân mới vừa rồi hơi chậm lại, nhưng vẫn như cũ có dấu hiệu run rẩy rất nhỏ.

Tâm thần Tiêu Viêm, vẫn duy trì trạng thái không để ý đến xung quanh, từ từ áp chế nhiệt độ của ngọn lửa, khi nó từ từ giảm xuống, phân thân truyền lại những phản ứng rất nhỏ, cũng là truyền tới đầu Tiêu Viêm, sau đó nhanh như chớp có thể phân biệt được nhiệt độ thích hợp nhất.

Đây là thao tác cực kì khó khăn, cần phải có lực khống chế ngọn lửa cực kì hà khắc, dù sao qua sự rèn luyện của Vẫn Lạc Tâm Viêm, phân thân từ từ tăng lên, mà Tiêu Viêm cũng thao túng nhiệt độ của ngọn lửa theo khả năng thừa nhận của phân thân, từ từ tăng lên, kể từ đó, hắn nhất định không được gián được quá trình thử điều chỉnh nhiệt độ của Vẫn Lạc Tâm Viêm, dùng cái này để trui rèn phân thân vô cùng hiệu quả.

Hiệu suất khống chế cao như vậy, cực kì tiêu hao tinh thần, cho dù lấy sự kiên nghị của Tiêu Viêm, cùng có thể cảm giác rõ ràng, một cảm giác mệt mỏi ở nơi sâu thẳm trong linh hồn, từ từ lan tràn ra.

Có điều, mặc dù cực kì hao tổn tinh lực, nhưng mà không thể không nói, lực khống chế của Tiêu Viêm đối với Vẫn Lạc Tâm Viêm, đạt đến được trình độ tương đối hoàn mĩ, vốn phân thân hư ảo vô cùng, giờ phút này, dưới sự rèn luyện của Vẫn Lạc Tâm Viêm, từ từ trở nên chân thật hơn, mặc dù tốc độ cực kì chậm chạp, nhưng mà nếu để Phí Thiền cùng với những người tu luyện Tam Thiên Lôi Huyễn Thân kia nhìn thấy thì... sợ rằng cằm bọn họ sẽ rơi rụng hết ngay tại chỗ, tốc độ như thế này, mặc dù nhìn như chậm chạp, nhưng mà cũng đã cực kì đáng sợ, nếu như đem đi so sánh, bọn họ sử dụng Phong Lôi Chi Lực để trui rèn phân thân thì tốc độ có thể so sánh với rùa bò.

Nhìn thấy Tiêu Viêm sau khi trải qua sự nhắc nhở, đã tiến vào được tiết tấu ổn định, Thiên Hỏa tôn giả vui mừng cười một tiếng, sau đó chậm rãi biến mất không chút tung tích.

Trong không gian linh hồn, hai Tiêu Viêm ngồi khoanh chân mặt đối mặt, một người sắc mặt nghiêm túc, một người toàn thân bị ngọn lửa vô hình bao vây, thân thể hư ảo, ở bên trong hỏa diễm, có sự ba động rất nhỏ. Mà theo sự rèn luyện của hỏa diễm, trong lúc mơ hồ, cũng có một số tia hỏa diễm ảm đạm, chậm rãi dung nhập vào bên trong phân thân, làm cho bên trong phân thân hư ảo kia, xuất hiện nhiều hơn các tia hỏa diễm vô hình.

Màn đêm từ từ lùi đi, ngày mới với ánh nắng hừng động từ từ chiếu rọi, bên cạnh đống lửa, Tiêu Viêm chậm rãi mở đôi mắt, trong cơn ngươi, mơ hồ lộ ra một tia mỏi mệt, suốt một đêm này, sự tiêu hao tinh lực đối với hắn, quả thức không thua kém gì khi liều mạng đối chiến một hồi với người khác.

"Rèn luyện phân thân này, quả nhiên vô cùng khó khăn, dựa theo tốc độ như thế này, sợ ít nhất phải mất hai tháng mới có thể đạt tới cảnh giới Đăng Đường, muốn đạt tới đại thành, lại càng không bít là năm nào tháng nào, Tam Thiên Lôi Huyễn Thân, quả không hổ danh là tu đấu kỹ khó khăn nhất của Phong Lôi Các a!"

Từ trên mặt đất đứng lên, Tiêu Viêm không khõi khẽ thở dài, miệng lẩm bẩm.

“Tiểu tử nhà ngươi, thật không biết bao nhiêu là đủ mà, mặc dù ta đối với đấu kỹ này không quá quen thuộc, nhưng nhìn phân thân của Phí Thiên, thời gian hắn tu luyện, ít nhất cũng phải được năm năm trở lên, ngươi ngắn ngủn chỉ có hai tháng, đã có thể đến trình độ bằng với hắn, khả năng như vậy còn chưa thấy đủ sao?” Thanh âm Thiên Hỏa tôn giả bất đắc dĩ vang lên từ trong nạp giới.

Tuyệt đối đủ, vội ho một tiếng, thu Địa Yêu Khôi vào trong nạp giới, chân bước về hướng rừng rậm phía bắc.

"Động thân đi, Thiên Mục Sơn Mạch kia sợ rằng đã bị biển người chất đầy, không biết số lượng mười người kia, có thể cướp được hay không? Đây chính là cơ hội đê đột phá Đấu Hoàng a, nói gì thì cũng không thể nào buông tha a...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trần Văn Hưng
30 Tháng mười một, 2018 19:45
con tác nổ quá cách 1 cảnh giới lớn mà nó giết như giết gà mà mở miện lên là cách 1 giai là như trời biển ko thể vược qua
Trần Văn Hưng
27 Tháng mười một, 2018 20:57
truyện ji toàn hết giải đấu này đến giải nọ hết thi này đến thi nọ kể dài lê thê
Trần Văn Hưng
21 Tháng mười một, 2018 19:01
gét cái từ đích
Tống Thư Hàng
06 Tháng chín, 2018 00:49
có chap mới rồi lão. con tác viết tiếp rồi
ijklmn
06 Tháng tám, 2018 16:48
Quy lai thế này là quá ổn rồi
Phùng Dũng
05 Tháng tám, 2018 23:19
Hay
Nguyễn Trung Sơn
02 Tháng tám, 2018 22:31
típ đi ct
Bui Huynh
14 Tháng năm, 2018 15:45
co phần 2 ma
Như Quỳnh
13 Tháng năm, 2018 16:01
sau khi đã là đấu đế bước lên con đường đó thì còn phần tiếp nữa không vậy
Như Quỳnh
13 Tháng năm, 2018 16:00
có phần tiếp nữa k nhỉ
Randy Nguyen
04 Tháng năm, 2018 06:01
hayyyy quá :)))
Randy Nguyen
13 Tháng tư, 2018 20:16
Đại trưởng lão là đấu tông mà nhiều khi dịch giả cho thành đấu tôn làm lẫn lộn , tâm tính thiện lương mệt mõi a!
Hieu Le
22 Tháng ba, 2018 17:26
dịch hơi tệ, khó đọc hơn cả bản cv. bộ này đọc lại mấy lần rồi, đọc bản dịch này chán
thanchetvt1
04 Tháng ba, 2018 03:12
truyện hay quá.tui đọc lần 3 rồi mà vẫn thấy hay.nà bác nào làm bộ này vậy có bao nhiêu chương bị thiếu nhá !mong bác bổ sung hộ ạ
Nguyễn Dươngg
11 Tháng hai, 2018 17:04
quá hay cho một câu truyện haizz thật là muốn nó ko kt đi mà
Hieu Le
27 Tháng tám, 2017 10:51
làm /?
Trần Đạt
18 Tháng tư, 2017 12:41
tác giả sử dụng từ....bất đắc dĩ và cười khổ quá nhiều....hạn hán từ diễn tả tâm trạng nhân vật quá..đọc hơi nhàm....drop
hoang123anh
27 Tháng ba, 2017 08:35
dịch chán quá, còn nhiều lỗi
Nguyễn Liên Nhii
05 Tháng ba, 2017 16:32
dài chetme đi được
BÌNH LUẬN FACEBOOK